Sinh toàn con gái, bố mẹ tôi phải cô đơn trong đêm giao thừa
Tôi năm nay 30 tuổi, kết hôn được 5 năm, có một con trai gần 4 tuổi. Tôi lấy chồng cùng quê, cả hai vợ chồng đều ra thành phố học hành rồi lập nghiệp.
Gia đình chồng tôi vẫn ở quê, không khá giả, bố mẹ có lương hưu nhưng không nhiều (chúng tôi không phải chu cấp hàng tháng, chỉ thỉnh thoảng biếu và lo khi gia đình có việc cần dùng nhiều tiền), dưới chồng tôi còn một em trai, cũng làm ở thành phố, đã lập gia đình. Còn nhà đẻ tôi bình thường, lương hưu bố mẹ đủ sống, dưới tôi có một em gái, đã lập gia đình.
Ở quê tôi còn khá nhiều suy nghĩ cũ, như: về làm dâu thì phải chăm lo cho nhà chồng (kiểu nhà đẻ chỉ là phụ, muốn về nhà đẻ phải được sự đồng ý của nhà chồng), phụ nữ phải làm hết việc nhà, đàn ông không cần động tay chân, lễ Tết con gái phải lo nhà chồng trước, có khi mùng 3, mùng 4 mới được về nhà đẻ chơi… Nhà tôi 2 chị em gái, nghĩ tới cảnh giao thừa chỉ có bố mẹ thui thủi, chuẩn bị Tết chẳng có ai, trong khi mình thì sắm sửa ở nhà chồng mà ứa nước mắt, nhiều khi cảm thấy hận cái thân phận phụ nữ của mình.
Năm nay, em chồng đã có vợ, tôi muốn xin phép bố mẹ chồng cho lên ngoại đón giao thừa (nhà nội – ngoại cách nhau 60km) nhưng lại sợ ông bà phật lòng, khó chịu. Tôi là người hay để ý đến cảm xúc của người khác nên rất quan tâm tới thái độ của bố mẹ chồng.
Hôm vừa rồi, bố đẻ tôi bệnh. Khi 2 bố con đang nói chuyện vu vơ thì tự nhiên bố nhắc tới chuyện con trai con gái. Bố bảo “Hay đứa thứ 2 để họ của bố đi”. Bố chỉ nói với tôi vì em gái tôi sinh con gái, nhà chồng nó cũng 2 anh em trai. Nhìn bố buồn mà lòng tôi chua xót. Tôi biết bố nghĩ đơn giản và bởi khao khát có người mang họ mình để tiếp nối dòng họ. Xin nói thêm là bố rất thương yêu chị em tôi, từ nhỏ ai nói gì bố cũng bỏ ngoài tai và lo cho 2 chị em hết sức có thể.
Với nhiều người chuyện của tôi là đơn giản, nhưng chính bản thân lại không thể thoát ra được, cứ độ Tết đến xuân về tôi chẳng thấy vui. Mong Tiến sĩ Thành Nam cho tôi lời khuyên. Tôi xin cảm ơn.
Video đang HOT
Thoa
Tiến sĩ tâm lý Trần Thành Nam gợi ý:
Chào Thoa,
Đầu tiên phải khẳng định bố mẹ nào cũng là bố mẹ và mong muốn của em về đón giao thừa với nhà đẻ là hoàn toàn hợp lẽ. Vì thế trước hết em cần chiến đấu, vượt qua nỗi sợ của bản thân rằng đề nghị hay nói ra mong muốn về đón giao thừa với nhà ngoại sẽ phật lòng bố mẹ chồng. Hãy đặt một người bạn thân của em vào tình huống muốn về nhà ngoại nhưng sợ không dám nói ra thì em sẽ khuyên bạn điều gì, và lấy chính lời khuyên đó để tự động viên mình. Nếu không dám nói ra, 100% em sẽ lại đón giao thừa ở nhà nội và tiếp tục day dứt.
Tuy nhiên, để tăng cơ hội ông bà đồng ý, em nên tìm một số đồng minh cho mình. Xem trong gia đình hiện nay ai là người có thể hiểu chuyện và dễ đứng về phía em với đề nghị này. Phương án tốt nhất là chồng em, em chồng hoặc thậm chí vợ của em chồng em. Hãy chia sẻ tâm sự này với họ, sắp xếp phù hợp sao cho vẫn có con cháu đón giao thừa với bố mẹ chồng khi em về nhà ngoại và em hãy lên lịch cụ thể cho những ngày đầu năm mới. Khi đã có kế hoạch chu toàn rồi, em hãy cùng đồng minh thưa chuyện với ông bà nội.
Theo tôi, em đừng suy diễn hoặc hiểu những câu nói của ông bà ngoại theo nghĩa đen. Câu nói “Hay đứa thứ 2 để họ của bố đi” có thể bố muốn em dành thêm thời gian đưa cháu về chơi để ông bà được chăm sóc, gần gũi và cảm nhận thực sự đó là cháu mình. Bên cạnh đó, em vẫn có thể cho con mang họ kép (họ cả bố và mẹ) để ông bà cảm thấy vui hơn.
Tóm lại, em đừng tự dọa mình bằng nỗi sợ thất bại. Tôi thấy mặc dầu sống truyền thống nhưng nhiều ông bà nội cũng chỉ chờ con dâu nói ra những yêu cầu hợp lý để đồng ý thôi.
Chúc em mạnh dạn, tự tin và vui vẻ trong dịp Tết sum vầy.
Theo VNE
Chỉ muốn tự tử ngay khi chạm tay vào chiếc quần con đã cũ của chồng
Tôi khóc như mưa suốt quãng đường về nhà ngoại, chỉ muốn nhảy xuống sống chết quách cho xong...
ảnh minh họa
Tôi và chồng kết hôn được 6 năm, có 2 nhóc con nếp tẻ đủ cả. Chúng tôi sống cùng nhà chồng và vợ chồng em chồng. Cuộc sống gia đình chẳng có gì đáng nói vì cả nhà khá hòa thuận. Nhưng có một việc khiến tôi vẫn hết sức áy náy đấy là việc chồng mình quá thân thiết với em dâu. Đôi lúc còn thấy họ khoác tay, khoác chân xưng hô anh - tôi như hai thằng đàn ông ngay trước mặt bố mẹ mà tôi thấy chướng mắt.
Hỏi ra mới biết, em dâu tôi là bạn học chung với chồng, chơi khá thân, bố mẹ tôi cũng biết. Cả hai có chung sở thích bóng đá, chồng tôi giới thiệu em dâu cho em chồng tôi. Nhưng dù là thế, bây giờ họ cũng là những người trong cùng một gia đình, biểu hiện cử chỉ cũng nên tế nhị chứ. Nói với chồng thì chồng bảo "quen rồi" vì cứ coi cái Hoa như đàn ông nên chẳng nghĩ ngợi gì, còn bảo tôi suy diễn linh tinh.
Chồng tôi có mấy chiếc quần con khá là cũ thậm chí có chiếc bị rách, tôi bảo anh bỏ đi vì tôi cũng mua cho anh khá nhiều chiếc mới nhưng anh nói bạn tặng nên không muốn bỏ. Đôi lúc đem quần áo của chồng đi giặt, nhìn mấy chiếc quần ấy mà mất hết thiện cảm.
Bữa đó tôi đến tháng, cơn đau quằn quại khiến tôi không muốn gần chồng. Nghỉ hè nên tôi gửi các con về ngoại vài hôm còn mình sang phòng con ngủ. Bố mẹ chồng tôi thì đi du lịch. Cậu em chồng lại đi công tác. Sáng hôm sau vì quá mệt nên tôi xin nghỉ làm buổi sáng. Lúc tôi dậy thì chẳng còn ai, đoán là chồng và em dâu đã đi làm, tôi lấy điện thoại gọi cho chồng xem tối qua anh ngủ ngon không thì không thấy nghe máy.
Nằm một lúc đỡ hơn, tôi nghĩ ra có mấy bộ quần áo bẩn của chồng và con chưa giặt nên tính đi về phòng để gom cho vào máy. Vừa đi tới gần cửa tôi thấy chiếc quần con cũ của chồng vướng ngay ở chân, tôi chợt nghĩ "không biết làm gì lại để quần áo lung tung thế này". Nhưng cùng lúc cầm chiếc quần của chồng lên, tôi nghe có tiếng rên rỉ, thở gấp vọng ra từ chính phòng của mình.
Hé cửa bước vào, tôi thấy chồng và em dâu đang quấn lấy nhau vô cùng nồng nhiệt. Họ say sưa đến độ chẳng hề nhận ra có sự xuất hiện của tôi. Tôi vội vàng chạy ra khỏi nhà, bắt ngay chiếc taxi về thẳng nhà ngoại. Ngồi mấy tiếng mà tôi chẳng biết làm gì ngoài khóc, chỉ muốn nhảy xuống sông chết quách đi cho xong nhưng nghĩ tới các con tôi không đành lòng.
Tôi chẳng thể ngờ chồng lại làm cái thứ tồi tệ và loạn luân đó ngay chính nhà mình, thực sự tôi rất hoang mang, không biết rồi cuộc hôn nhân của mình sẽ đến đâu nữa. Thà chồng đi bóc bánh trả tiền bên ngoài còn hơn là ngoại tình với em dâu. Ông trời đúng là biết trêu đùa tôi mà...
Theo Tinmoi24.vn
Muốn hôn nhân hạnh phúc, phụ nữ hãy chọn người khiến mình tin tưởng Người mà muốn lấy làm chồng phải khiến cho bạn hạnh phúc và cảm thấy được trân trọng trong cuộc sống. Anh ấy phải giúp bạn đạt được các giấc mơ của mình. ảnh minh họa Người đàn ông hoàn hảo để lấy làm chồng là người sẽ khiến cho bạn cảm thấy thoải mái. Anh ấy sẽ an ủi và dỗ dành...