Sinh nhật vợ, tôi quyết định làm cô ấy bất ngờ, loay hoay cả buổi mới nấu được bữa cơm vậy mà chờ đón tôi lại là thảm kịch
Đã lâu lắm rồi tôi chưa đụng đến bếp núc nên làm gì cũng hỏng, tay chân lóng ngóng, mãi mới xong bữa cơm.
Chúng tôi lấy nhau đã 7 năm nay, có với nhau hai cô con gái ngoan hiền. Vợ tôi là người phụ nữ đảm đang tháo vát, là ngọn lửa giữ ấm của cả gia đình.
Lương tháng của chồng cao hơn vợ chút đỉnh, vậy mà ngày nào tan ca cô ấy cũng tất bật đi chợ đón con và cơm nước cho cả nhà. Còn tôi hết giờ làm việc còn la cà quán nhậu cùng đám bạn đồng nghiệp, nói đủ thứ chuyện trong nước ngoài nước.
Có những hôm nửa đêm về đến nhà trong tình trạng say xỉn, chẳng nhớ được gì nữa. Chỉ biết sáng tỉnh dậy đầu tôi đắp một chiếc khăn tay, quần áo đã được thay bộ đồ ngủ, thấy cái chậu để sẵn dưới gầm giường. Được vợ chăm sóc tận tình chu đáo thế mà tôi chưa bao giờ cảm động. Mà chỉ cho rằng mình là người đàn ông đẹp trai, phong độ, có nhiều phụ nữ theo đuổi, vợ sợ mất nên phải ra sức phục tùng giữ chồng.
Từ khi biết vợ đến nay, tôi chưa bao giờ tốn một đồng tiền nào mua quà tặng cô ấy. Tôi có thể hào phóng tặng cô đồng nghiệp bên cạnh bó hoa nhân ngày sinh nhật nhưng tôi không thể nhớ nổi vợ sinh ngày nào.
Một tuần trước, thấy cậu đồng nghiệp đặt hàng online, mua tặng vợ của cậu ấy một chiếc váy khá đẹp. Cậu ấy bảo vợ là người lo lắng chăm sóc chồng con cả năm nên muốn tạo bất ngờ cho vợ.
Video đang HOT
Được vợ chăm sóc tận tình chu đáo thế mà tôi chưa bao giờ cảm động. (Ảnh minh họa)
Chưa một lần tặng quà vợ nên tôi thấy xấu hổ, tôi lật lại mấy giấy tờ và thấy chỉ 2 hôm nữa là sinh nhật vợ. Đến đúng ngày sinh nhật vợ, tôi quyết định về sớm giúp vợ nấu cơm. Đã lâu lắm rồi tôi không động đến bếp, làm món nào cũng lóng ngóng và hỏng. Vậy mà hằng ngày mỗi khi vợ nấu món nào không hợp là tôi thỏa sức chê bai thậm chí còn mắng mỏ không tiếc lời.
Vừa trông hai con, vừa nấu ăn thật cực, thế nhưng suốt 7 năm nay vợ chưa bao giờ kêu ca phàn nàn nửa câu. Đúng là có làm mới cảm nhận được nỗi khổ mà vợ hằng ngày phải gánh.
Chật vật mãi cuối cùng mâm cơm cũng xong nhưng không thấy vợ về nên tôi bắt đầu lo lắng. Tôi gọi điện định hỏi xem vợ bao giờ về, gọi đến cuộc thứ 2 mới thấy bắt máy nhưng lại không phải vợ tôi. Người đó nói vợ tôi bị tai nạn đang chờ xe cấp cứu.
Nghe đến đây tôi bủn rủn chân tay, tim đập rất nhanh, cảm giác như sắp mất đi một thứ gì vô cùng quý giá vậy. Tôi điên cuồng lao ra khỏi nhà, cố phóng xe thật nhanh.
Đến nơi nhìn thấy vợ được đưa lên xe cấp cứu mà tôi rối loạn trong lòng. Sau khi vào bệnh viện, được các bác sĩ tận tình cứu chữa cô ấy đã qua khỏi nguy kịch nhưng không còn nguyên vẹn. Vợ tôi bị liệt nửa người, giờ trở thành người tàn phế. Vừa thương vợ vừa lo lắng cho tương lai của gia đình. Tôi thật sự không biết làm sao để vượt qua cú sốc quá lớn này. Tôi không biết một kẻ vụng về như mình có thể chăm sóc cô ấy trọn đời nữa không? Mọi người cho tôi lời khuyên với?
(tuanthanh…@gmail.com)
Mang bánh sinh nhật đến làm bạn trai bất ngờ, nhưng vừa nhìn thấy anh, kẻ choáng váng sững sờ lại chính là tôi
Đây là người yêu em đó sao? Em bật khóc khi thấy bộ quần áo anh đang mặc trên người.
Em và Nhân yêu nhau được mấy tháng nay. Nhân là người đàn ông hiền lành, tốt tính và chu đáo. Anh không uống rượu bia, không hút thuốc, không chơi bời phá phách mà lo làm lo ăn. Dù là dân tỉnh lẻ nhưng ý chí, nghị lực sống của anh khiến em khâm phục. Và em đã yêu anh, yêu say đắm, luôn mơ mộng đến một tương lai hạnh phúc cùng anh.
Nhân nói anh là nhân viên chính thức của một công ty sản xuất nội thất gỗ. Nếu như anh cố gắng thì mỗi tháng có thể kiếm được hơn 20 triệu, tùy thuộc vào lượng sản phẩm được bán ra. Với số tiền ấy, anh tiết kiệm một phần để tích lũy cho tương lai, một phần anh gửi về cho bố mẹ ở quê để phụ nuôi 3 em đang đi học. Có lẽ vì tằn tiện nên Nhân ăn uống rất kham khổ, thiếu thốn. Đến nhà trọ anh chơi, em quan sát thấy anh chỉ có đúng 5 cái áo sơ-mi và một đôi giày da duy nhất.
Thế nhưng Nhân lại rất chiều chuộng em. Ngày sinh nhật, anh tặng em cái túi xách 5 triệu. Kỉ niệm nửa năm yêu nhau, Nhân đưa em đi nghỉ dưỡng 3 ngày ở khách sạn nổi tiếng. Anh nói anh muốn đem đến những gì tốt đẹp nhất cho em vì em xứng đáng nhận được những gì tốt nhất.
Chúng em đã đón sinh nhật anh ở bờ biển vào lúc 4 giờ sáng, sau khi anh hoàn thành công việc của mình. (Ảnh minh họa)
Hôm qua là sinh nhật anh. Em lấy lý do bận công việc nhưng lại âm thầm mua bánh kem, quà để tặng anh. 10 giờ tối, em đến nhà trọ anh ở với bánh kem trên tay với hi vọng sẽ khiến anh bất ngờ. Không ngờ em vừa dừng xe lại thì thấy anh dắt xe ra. Trên người anh là bộ đồ của công nhân quét rác. Thấy em, anh thoáng sững sờ rồi cúi mặt. Em cũng choáng váng, không ngờ anh lại làm thêm công việc này. Anh nói nhỏ: "Anh muốn tranh thủ kiếm tiền thật nhiều để mua nhà rồi cầu hôn em". Em bật khóc, ôm chầm lấy anh vì cảm động và nhận thấy anh đúng là bến đỗ cả đời của mình.
Anh đúng là nhân viên của công ty sản xuất gỗ nội thất nhưng lương cứng chỉ được 6 triệu, doanh thu hoa hồng cộng vào cũng chỉ được gần 10 triệu. Thế nên anh phải làm thêm đủ việc mới ra con số 20 triệu.
Chúng em đã đón sinh nhật anh vào lúc 4 giờ sáng, sau khi anh hoàn thành công việc của mình. Nhưng điều em lo sợ lúc này là bố mẹ em. Họ chắc chắn sẽ không chấp nhận cho em yêu một người con trai thua kém em về mọi mặt. Theo mọi người, em có nên đưa anh ra mắt gia đình không hay "tiền trảm hậu tấu" đây?
(hoangthanh...@gmail.com)
"Bao trọn gói" cả nhà chồng mà vì cái bánh kem sinh nhật, tôi bị chị chồng quy tội độc ác, mẹ chồng mắng mỏ Nhìn cháu chồng đưa tay phá bánh sinh nhật của con mà tôi bất ngờ. Càng sửng sốt hơn khi chính chị chồng tôi cũng đang đứng ngay cạnh. Hôm qua là ngày sinh nhật 2 tuổi của con trai tôi. Nhưng hôm qua cũng là ngày tôi tuyên bố không trở về nhà chồng nữa. Họ đối xử với tôi chẳng khác...