Sex theo kiểu “thi hành án”
Nghe có vẻ lạ nhưng thực tế tình dục vẫn có chỗ để người trong cuộc… trả đũa nhau. Có nhiều lý do khiến ông hoặc bà cho người chung gối “biết tay” trên giường.
Không khó đoán phái mạnh là người hay mang chăn gối ra “ thi hành án” nhất. Nạn nhân thường là những quý bà quý cô phê bình tài nghệ phòng the của ông không khéo (chê bai, hăm he, so đo, chọc ngoáy, xúc phạm). Chuốc hận vì chăn gối, nhiều ông sẽ chọn cách trả lời bằng chính gối chăn cho đối tác… sáng mắt. Lúc này mọi “ngón đòn” có thể được tung ra như kiểu thức kỳ dị, động tác bạo lực, thậm chí có ông dùng cả những phương tiện hỗ trợ mạnh tay…
Hầu hết căn nguyên đều có dính dáng đến chăn gối, trừ một số trường hợp vì lý do phi tình dục
Đáng ngại là khi đòn trừng phạt của các ông nhắm đúng cái mà người phụ nữ của họ phạm lỗi: ngoại tình. Nhiều chàng trai nóng tính cũng có thể bắt tình dục trả nợ thay ngay sau đêm tân hôn cho cái mặc cảm mình là kẻ “đổ vỏ” khi nghi ngờ trinh tiết của vợ.
Với những cái bia như thế thì sự nương nhẹ, thậm chí chấn thương nghiêm trọng, thường không còn là mối bận tâm của các ông. Thật ra, nói về lỗi “vi phạm độc quyền” thì các ông mới là những người có “tiền án tiền sự” nhiều hơn. Và một khi trở thành nạn nhân một cuộc vay trả của phụ nữ thì tình hình các ông có khi còn bi đát hơn. “Đàn bà dễ có mấy tay”, nhiều quý cô trước đó khép nép, khi cần họ vẫn có thể dùng chính sự nóng bỏng, bất cần để hành hạ ông nhà, để xem đây có đủ hấp lực hơn kẻ thứ ba kia không.
Dù với lý do gì thì rõ ràng việc mang hằn thù lên giường ngủ sớm muộn sẽ dẫn đến kết cục không hay. Có thể vì lý do nào đó “bên bị” buộc phải chịu đựng nhưng rồi “con giun xéo mãi cũng quằn”. “Bên nguyên”, trừ khi hận khắc vào xương tủy, bằng không sớm muộn chính họ cũng nhận ra việc mình đang là “bức tử” chứ không phải cứu vãn hạnh phúc chăn gối.
Phần lớn những cuộc trả đũa tình dục xuất phát từ sự nóng giận, tự ái, bõ ghét nhất thời ban đầu. Hòa khí sẽ nhanh chóng tái hồi khi người khởi xướng hồi tâm hoặc kẻ có lỗi vuốt giận. Ngược lại, nếu ai đó thực sự có ý định dùng tình dục như một đòn tra tấn thì phải xếp vào dạng bạo hành.
Video đang HOT
Về phía quý bà quý cô, không khó nhận ra nhân dạng của một người đàn ông ăn nằm kiểu “bõ ghét” với mình. Lúc này nếu nhận ra có gì đó thất thố khiến ông nhà chẳng còn “thương hoa tiếc nguyệt” thì hay nhất nên bình tĩnh tìm cách sửa sai, cơm sôi bớt lửa. Ngược lại làm toáng lên, lỗi mới chồng lên lỗi cũ, thì khó mong hạnh phúc gia đình sóng yên gió lặng.
Theo VNE
Chuyện 3 người đàn bà trong một phiên tòa
Họ đến tòa với hai tư thế trái ngược nhau. 1 người là bị cáo, 2 người còn lại là bị hại trong một vụ án buôn người. Vậy nhưng, ở tòa, giữa họ không có sự thù hận oán trách mà chỉ còn sự tha thứ và bao dung giữa những người làm mẹ.
Bị cáo Lô Thị Mơ tại phiên tòa phúc thẩm tối cao.
Bị cáo Lô Thị Mơ (SN 1983, xã Châu Khê, Con Cuông, Nghệ An) có mặt tại phiên xét xử phúc thẩm tối cao đề chờ đợi sự khoan hồng của pháp luật. Đứng đơn kháng cáo xin giảm nhẹ hình phạt không phải là Mơ mà là 2 trong số 3 nạn nhân suýt nữa đã bị Mơ lừa bán qua biên giới.
Theo cáo trạng, Vi Thị Hoàn (SN 1986, trú tại xã Cam Lâm, Con Cuông, Nghệ An) có người chị gái là Vi Thị Mợ lấy chồng và sinh sống ở Trung Quốc. Mợ đề nghị Hoàn tìm các cô gái để bán sang đây làm vợ. Nếu tìm được, Mợ sẽ trả cho Hoàn 5 triệu đồng, trả cho gia đình có người đi Trung Quốc 40 triệu đồng.
Nhận lời Mợ, Hoàn vào bản Diềm (xã Châu Khê, Con Cuông) để tìm người. Tại đây, Vi Thị Hoàn làm quen với Lô Thị Mơ. Khi đã thân thiết, Hoàn rủ Mơ tìm người để bán sang Trung Quốc. Ban đầu Mơ không đồng ý nhưng nghĩ tới số tiền được trả bằng cả năm làm lụng vất vả nên Mơ xiêu lòng.
Mơ tỉ tê, rủ được Lô Thị Ngọc (SN 1979), Lô Thị Thu (SN 1981 tuổi), Hà Thị Thủy (SN 19835) đều trú bản Khe Nà, Châu Khê, Con Cuông đồng ý đi sang Trung Quốc. Ngày 3/7/2013, Vi Thị Hoàn đưa 3 người trên đi xe khách ra Quảng Ninh. Khi cả 4 đang vượt sông để sang bên kia biên giới thì bị lực lượng Bộ đội biên phòng phát hiện và bắt giữ.
Trong phiên xét xử sơ thẩm ngày 23/1/2014, Vi Thị Hoàn bị TAND tỉnh Nghệ An tuyên phạt 7 năm tù giam, Lô Thị Mơ 4 năm tù giam. Do hoàn cảnh đặt biệt khó khăn nên Lô Thị Mơ được tại ngoại chờ thi hành án.
Sau khi phiên tòa kết thúc, 2 bị hại của vụ án là Lô Thị Thu và Hà Thị Thủy đã có đơn kháng cáo xin giảm nhẹ hình phạt cho Lô Thị Mơ. "Lúc đó con mình mới được có 3 tuổi thôi, Mơ đến nhà bảo đi Trung Quốc kiếm việc làm trong các nhà hàng, lương lại cao nữa. Chồng không cho đi nhưng mình cũng quyết tâm đi vì ở nhà chỉ trông vào mấy sào ruộng nước không biết đến bao giờ mới khá lên được. Vậy là mình thuyết phục chồng rồi gửi con ở nhà để đi", Hà Thị Thủy cho biết.
Khuôn mặt lo lắng của Lô Thị Thu và Hà Thị Thủy trong khi chờ HĐXX nghị án.
Hoàn cảnh của Lô Thị Thu cũng tương tự. Con Thu đã 5 tuổi trong khi đó kinh tế gia đình lại eo hẹp. Cứ nghĩ đơn giản là sang Trung Quốc lao động kiếm sống, hơi vất vả một tý nhưng bù lại có khoản tiền kha khá để chăm lo cho con. Cầm số tiền 20 triệu "tạm ứng" mà Mơ đưa cho, Lô Thị Thu và Hà Thị Thủy hăm hở lên đường đến "vùng đất hứa".
"Khi đến cửa khẩu, bị bộ đội biên phòng bắt giữ và giải thích cho thì mình mới biết là Hoàn và Mơ định bán mình sang Trung Quốc làm vợ người ta", Lô Thị Thu phân trần.
Biết suýt nữa không có cơ hội trở về nuôi nấng, chăm sóc chồng con như ước nguyện trước khi đi nhưng Thu và Thủy đều viết đơn xin giảm nhẹ hình phạt cho Mơ bởi cái lý do mà họ đưa ra cũng thấm đẫm nhân văn. "Mơ nó lừa mình thật đấy nhưng dù sao mình cũng chưa bị bán đi. Mà hoàn cảnh của Mơ thì tội lắm. Chồng nó uống rượu suốt rồi về đập đánh Mơ. Hai vợ chồng không sống được với nhau, Mơ một mình ôm hai con về ở nhờ nhà mẹ đẻ.
Bà mẹ Mơ cũng già lắm rồi, lại bị bệnh nữa. Khi đưa chúng ta đi Trung Quốc còn không nhờ được ai trông 2 đứa trẻ cho. Hai hôm trước khi tòa phúc thẩm diễn ra bà mẹ của Mơ mới đi viện về đấy. Tội lắm. Dù sao thì mình cũng chưa bị bán đi, vẫn về được với chồng con. Hơn nữa sau đó, Mơ cũng vay mượn đền bù cho ta như tòa án tỉnh yêu cầu. Nếu Mơ mà đi tù thì ai lo cho mẹ già và 2 đứa con nhỏ?", Hà Thị Thủy cho biết.
Tại phiên tòa, cả Hà Thị Thủy và Lô Thị Thu đều xin thay đổi nội dung kháng cáo từ chỗ xin giảm nhẹ hình phạt xuống cho Mơ được hưởng án treo để có điều kiện phụng dưỡng mẹ già và chăm sóc cho 2 đứa con nhỏ. Trong suốt thời gian chờ tòa nghị án, Lô Thị Thu phấp phỏng, không biết nội dung kháng cáo của mình có được Hội đồng xét xử chấp thuận hay không.
Hà Thị Thủy động viên Lô Thị Mơ sau khi đơn kháng cáo xin giảm nhẹ hình phạt của mình không được TAND tối cao chấp luật.
"Bọn mình đều từ trên bản xuống, cũng không biết đường ăn nói. Lúc nãy giờ nói như vậy không biết có gì sai không? Họ có giảm án cho Mơ không?", Thu lo lắng.
Kết thúc thời gian nghị án, vị chủ tọa phiên tòa phúc thẩm tối cao cho rằng, bản án mà TAND tỉnh Nghệ An tuyên phạt Lô Thị Mơ đã xem xét đầy đủ các tình tiết giảm nhẹ mà bị cáo được hưởng. Mức án dành cho bị cáo không phải là quá nặng so với tội danh bị cáo phạm phải. Do đó không có cơ sở để giảm nhẹ hình phạt. HĐXX bác đơn kháng cáo của bị hại, giữ nguyên án sơ thẩm 4 năm tù giam đối với Lô Thị Mơ.
Phiên tòa kết thúc, trong khi Lô Thị Mơ đang lo lắng không biết bao giờ mình phải thi hành bản án để có thời gian chăm sóc cho mẹ, nuôi nấng 2 đứa con còn nhỏ dại thì Hà Thị Thủy và Lô Thị Thu lại gần ra sức động viên. Nhìn vào hình ảnh 3 người đàn bà đứng ở hành lang phiên tòa đang cố sức động viên, an ủi lẫn nhau, nhiều người sẽ nghĩ họ là nạn nhân của vụ án chứ không phải là kẻ phạm tội và người bị hại.
Khi được giải thích thấu đáo về việc thi hành án, Lô Thị Mơ thất thểu bước ra khỏi phiên tòa. Hà Thị Thủy chạy theo nắm lấy cánh tay Mơ. 2 người phụ nữ nương tựa vào nhau bước đi trong ánh nắng hè chói lóa mắt người.
Theo Dantri
Vụ bỗng dưng bị buộc thi hành bản án "trên trời": Thực hiện theo chỉ đạo của cấp trên Liên quan đến vụ THA khiến một gia đình có nguy cơ "ra đường" vì quyết định kê biên, buộc thực hiện 2 bản án ông Nguyễn Văn Khối không "biết mặt", chấp hành viên thụ lý cho biết sự việc vốn đã được khép hồ sơ nhưng cấp trên lại chỉ đạo kê biên. Sau khi tiếp nhận đơn kêu cứu khẩn...