Sếp dẫn con trai 6 tuổi đến bữa tiệc, vừa thấy đứa trẻ tôi đánh rơi ly rượu
Sếp đưa con trai đến thì mọi người đã tụ họp đông đủ, anh ấy bảo vợ đi công tác nên một mình ở nhà trông 2 đứa con.
Nghe sếp kể mà anh em chúng tôi đều ngưỡng mộ vô cùng, sếp chẳng những đẹp trai, tài giỏi mà còn rất yêu thương vợ con và sống tình cảm.
Tôi vừa chuyển tới công ty mới này cách đây không lâu. Môi trường làm việc tốt, đồng nghiệp cũng hòa đồng và đặc biệt là có vị sếp tuổi trẻ tài cao khiến tôi rất ngưỡng mộ.
Hôm nọ sếp mời cả phòng đi ăn liên hoan vì vừa thắng một hợp đồng khá lớn. Sếp tôi luôn đề cao tình cảm gia đình nên trong các buổi tụ họp sếp thường bảo nhân viên đưa người thân đến dự chứ không hề như 1 số vị sếp khác rủ cấp dưới đi tăng 2,3 để chơi bời phóng túng…
Tôi hiện tại vẫn độc thân nên chưa bao giờ dẫn người nhà theo. Mấy anh em đồng nghiệp khác đã lập gia đình thì cũng hay đưa vợ con đến, không khí rất vui vẻ và đầm ấm. Lần này sếp thông báo sẽ dẫn con trai nhỏ theo khiến mọi người đều rất háo hức mong chờ gặp đứa bé.
Hôm nọ sếp mời cả phòng đi ăn liên hoan vì vừa thắng một hợp đồng khá lớn. Ảnh minh họa.
Sếp đưa con trai đến thì mọi người đã tụ họp đông đủ, anh ấy bảo vợ đi công tác nên một mình ở nhà trông 2 đứa con. Nghe sếp kể mà anh em chúng tôi đều ngưỡng mộ vô cùng, sếp chẳng những đẹp trai, tài giỏi mà còn rất yêu thương vợ con và sống tình cảm. Không rõ người phụ nữ nào may mắn lấy được người đàn ông tuyệt vời như thế đây?
Nhưng khi đứa bé ấy đứng giữa phòng tiệc, dưới ánh đèn sáng soi rõ khuôn mặt đứa trẻ thì tôi lại bủn rủn cả chân tay đến mức đánh rơi cả ly rượ u đang cầm xuống đất vỡ tan tành.
Tại sao thằng bé lại giống tôi hồi nhỏ như đúc? Tôi đã thay đổi khá nhiều trong quá trình trưởng thành thế nhưng mẹ tôi có cả album ảnh của tôi hồi bé.
Video đang HOT
Và tôi thật sự không nhìn nhầm đâu thằng bé giống tôi hồi nhỏ như lột! Vì cớ gì mà con trai sếp lại giống tôi? Nếu chỉ vì người giống người thì cũng quá khiên cưỡng rồi. Xem kỹ lại thì thằng bé lại không hề giống bố cho lắm.
Càng nhìn thằng bé tôi lại càng thấy hoang mang sợ hãi. Cố nén những cảm xúc trong lòng, tôi hỏi thăm một người đồng nghiệp đã làm lâu năm về vị sếp của mình. Lúc bấy giờ mới choáng váng biết được đứa bé kia không phải là con đẻ của sếp mà là con riêng của vợ anh ấy. Khi sếp cưới thì vợ anh đã có con riêng, hiện tại hai người sinh thêm 1 bé gái con chung nhưng vì còn nhỏ nên chắc sếp để ở nhà cho người giúp việc.
Tôi lắp bắp hỏi về vợ sếp thì mọi người lắc đầu nói rằng cô ấy chưa bao giờ đến công ty hay tham dự những bữa tiệc như này. Nghe nói với vợ sếp cũng bận rộn lắm, rất giỏi giang có sự nghiệp thành công.
Đêm ấy về nhà tôi bần thần rất lâu rồi quyết định nhấn một dãy số mà mình thuộc làu nhưng nhiều năm nay tôi không hề gọi. Phải, đó chính là số điện thoại của người yêu cũ của tôi. Thật may là cô ấy vẫn chưa đổi số.
“Hôm nay anh gặp một đứa bé rất giống mình, nó là con của sếp anh, nói đúng hơn là con riêng của vợ anh ấy…”, mãi cô ấy mới nghe máy, tôi khổ sở hỏi cô ấy như thế. Cũng nói rõ tên tuổi và những thông tin cá nhân của sếp.
Điều tôi muốn hỏi có lẽ cô ấy cũng hiểu, cô ấy im lặng rất lâu rồi mới nhẹ nhàng lên tiếng: “Phải, đứa bé chính là con anh. Nhưng nếu anh thật lòng thương con và nghĩ cho em thì hãy để mọi thứ yên lặng như thế này đi. Mẹ con em đang hạnh phúc, nếu đột ngột anh xuất hiện thì mọi sự yên bình sẽ bị xáo trộn mất…”.
Cả đêm ấy tôi thức trắng nghĩ về những gì người yêu cũ nói. Chúng tôi yêu nhau từ những năm tháng sinh viên ngây thơ và tươi đẹp, rồi cô ấy mang thai trong khi hai đứa tay trắng chưa có gì. Tôi tham vọng trong sự nghiệp cũng khao khát đổi đời, kết hôn sinh con lúc đó sẽ khiến mọi chuyện nhỡ dở hết.
Tôi bảo cô ấy bỏ thai đi, sau này khi mọi thứ khấm khá hơn thì sinh con cũng chưa muộn. Tôi chắc chắn sẽ cưới cô ấy làm vợ. Sau những trách móc, hờn giận, cô ấy tuyên bố đã bỏ thai nhưng cũng khăng khăng đòi chia tay tôi. Khi đó tôi đang nỗ lực phấn đấu cho công việc nên chẳng có nhiều thời gian dành cho bạn gái, thế rồi chúng tôi lạc mất nhau như thế.
Ai ngờ đâu cuối cùng chúng tôi gặp lại nhau trong tình cảnh tréo ngoe thế này. 6 năm qua cô ấy chẳng những thành công và giỏi giang hơn mà còn kết hôn với một người đàn ông tuyệt vời như sếp. Còn tôi, sự nghiệp cũng coi như ổn định nhưng vẫn lẻ bóng chẳng có ai bên cạnh. Dẫu vậy tôi có hối tiếc và ân hận thế nào thì cũng đã muộn rồi. Chỉ có điều về thằng bé, lẽ nào tôi là bố đẻ nó mà lại chỉ có thể im lặng đứng nhìn dẫu cho nó ở ngay sát cạnh mình hay sao?
Vợ khăng khăng mặc chiếc áo cũ sờn khiến bạn chồng hiểu lầm là giúp việc, anh tức giận vứt đi nhưng "nghẹn" lại khi nghe lý do
Lần ấy Chiến thật sự phải muối mặt với bạn bè, đồng nghiệp. Cũng bởi Ly diện chiếc áo khoác cũ từ cách đây gần chục năm trời, đã sờn cũ và bạc màu lắm rồi, mọi người nhìn vào hiểu lầm cũng là điều dễ hiểu.
Đối với mỗi người đàn ông thì tham vọng và khát khao xây dựng sự nghiệp thành công luôn rực cháy trong lòng. Nhưng điều đó cũng vô tình khiến họ bỏ quên đi nhiều thứ quý giá. Để đến khi giật mình nhìn lại mới thấy tiếc nuối và ân hận.
Chiến (38 tuổi) chia sẻ anh và vợ kết hôn đến nay đã được 9 năm, sinh được 2 đứa con, nếp tẻ đủ cả.
"Chúng tôi đến với nhau từ đôi bàn tay trắng, hiện tại cuộc sống đã khấm khá hơn xưa rất nhiều. Tôi mua được nhà, tậu được xe và lo cho vợ con cuộc sống đầy đủ chẳng thua kém ai. Vợ là người đi bên tôi từ khi chưa có gì trong tay, những gì tôi dành cho cô ấy bây giờ coi như là sự đền đáp", Chiến nói.
Anh chia sẻ Ly - vợ anh rất tốt, duy chỉ có một điều khiến anh khá phiền lòng. Hôm đó là cuối tuần, nhóm đồng nghiệp của Chiến đến nhà chơi, sau khi nhìn thấy Ly thì hồn nhiên hỏi anh một câu: "Nhà anh thuê giúp việc trẻ thế không sợ vợ ghen à?".
Lần ấy Chiến thật sự phải muối mặt với bạn bè, đồng nghiệp. Cũng bởi Ly diện chiếc áo khoác cũ từ cách đây cả 7,8 năm trời, đã sờn cũ và bạc màu lắm rồi, mọi người nhìn vào hiểu lầm cũng là điều dễ hiểu.
Chiến bực lắm, anh đã có một cuộc nói chuyện gay gắt với vợ, yêu cầu Ly phải bỏ chiếc áo khoác đấy đi, không được mặc thêm lần nào nữa.
Ảnh minh họa
"Không phải vợ tôi quá tiết kiệm, dè sẻn hay không biết chăm sóc bản thân. Bình thường cô ấy ăn mặc thanh lịch, trẻ trung lắm nhưng chẳng hiểu sao chiếc áo cũ đáng ra nên làm giẻ lau ấy mà cô ấy cứ giữ khư khư như vật báu. Thi thoảng ở nhà vợ lại mang ra mặc, có hôm cô ấy diện đi chợ khiến cả khu phố xôn xao tôi giàu có mà keo kiệt, không cho vợ mua được chiếc áo khoác mới. Tất nhiên vợ tôi đã phân bua cho chồng nhưng ai tin được có người phụ nữ không thích mặc đồ đẹp lại thích chiếc áo cũ kỹ...", Chiến kể.
Mấy hôm sau Chiến vẫn thấy chiếc áo cũ ấy được treo ngay ngắn trong tủ đồ của vợ kèm vài món đồ khác cũng có thâm niên ngang ngửa. Anh tức giận quyết định thực hiện biện pháp cứng rắn. Tự tay anh vơ đám đồ cũ, trong đó có chiếc áo khoác kia ném ra thùng rác. Ly thấy vậy cuống quýt níu tay chồng lại:
"Anh đừng vứt chúng đi... Anh có nhớ chúng đều là những món đồ anh mua tặng em không? Chiếc áo khoác, đôi giày, chiếc áo len, mũ len... này đều cũ hết cả, đáng bỏ đi rồi nhưng... những tình cảm hạnh phúc, vui vẻ trong những thời điểm đó em không đành lòng bỏ đi. Em nhớ và luyến tiếc vô cùng anh ạ. Khi ấy chúng mình không giàu có về vật chất nhưng ngày nào trong nhà cũng đầy ắp tiếng cười. Anh quan tâm vợ con, dành nhiều thời gian cho gia đình... Đâu phải như bây giờ, em mặc toàn váy tiền triệu nhưng anh chỉ về quẳng cho em xấp tiền rồi thôi...".
Nói đến câu cuối giọng Ly đã nghèn nghẹn muốn khóc. Chiến thẫn thờ không biết phải đáp lại vợ thế nào. Cuối cùng anh ôm chặt cô vào lòng, lau những giọt nước mắt trên má vợ mà mắt anh cũng đã đỏ hoe.
Cuộc sống khấm khá hơn đồng nghĩa với việc Chiến bị cuốn vào guồng quay của công việc và những mối quan hệ xã giao bên ngoài. Anh ngày càng ít có thời gian ở nhà, có khi cả tuần cũng chẳng ăn tối với vợ con được một bữa. Nhiều lần Ly khuyên chồng dù có thế nào cũng phải giữ sức khỏe và dành thời gian cho gia đình, quan tâm đến con cái. Chiến không nghe, còn mắng vợ: "Đàn bà thì biết gì".
Ảnh minh họa
Tới lúc này anh mới nhận ra những điều Ly nói đều đúng cả. Thường xuyên đi nhậu không ăn cơm nhà, làm việc và sinh hoạt không có giờ giấc nên sức khỏe của anh giảm sút đáng kể. Hai đứa con đang tuổi ăn tuổi lớn nhưng cả tháng nay anh chưa trò chuyện, tâm sự với con được 1 lần. Nhất là tình cảm vợ chồng Chiến trở nên xa cách hơn dù thật sự anh không có người phụ nữ nào khác bên ngoài.
"Tiền và sự nghiệp quan trọng thật nhưng tôi nhận ra trong cuộc sống cũng còn những thứ quan trọng không kém, đó là gia đình, vợ con, cha mẹ. Nếu chúng ta bỏ lỡ những điều quý giá đó thì kể cả khi đã giàu sang phú quý cũng chẳng còn ý nghĩa...", Chiến tâm sự.
Hy vọng những người đàn ông đều hiểu được điều đó, biết cân bằng giữa sự nghiệp và gia đình. Gia đình là bến bờ bình yên, là nơi mỗi người trở về, hãy đầu tư thời gian và tâm sức xứng đáng để nơi ấy luôn đầy ắp tiếng cười và sự ấm áp.
Sự thật cay đắng về ' cô em kết nghĩa' cùng quê của chồng khiến vợ muốn ngất lịm Đằng này chị toàn bỏ ngỏ cửa nhà mình, lại tạo điều kiện như kiểu vẽ đường cho hươu chạy thì làm gì cô gái kia chẳng tự do mà "đánh gục" chồng chị"? Ảnh minh họa: Internet Với những gì xảy ra trong câu chuyện Cô hàng xóm độc thân mang bầu nghễu nghện, vợ mới choáng váng biết 'tác giả' ,...