Sau lần mẹ chồng nhập viện, tôi không dám giữ tiền lương của chồng nữa
Mẹ chồng nhập viện là lúc bí mật của tôi bị phanh phui. Để chuộc lại lỗi lầm gây ra, tôi đã chăm sóc tận tình bà trong những ngày nằm viện.
Ảnh minh họa
Vợ chồng tôi cưới nhau đến nay là 13 năm, có 2 con ngoan ngoãn đáng yêu. Sau cưới vài năm chúng tôi mua được căn hộ chung cư và hiện tại đã trả hết nợ. 4 năm nay, tiền chúng tôi làm ra chỉ để chi tiêu và tiết kiệm.
Từ ngày lấy nhau, tôi đã được chồng tin tưởng giao tay hòm chìa khóa. Anh đưa hẳn thẻ lương cho tôi giữ, mỗi khi cần tiền chồng lại xin vợ. Từ trước đến nay, tôi luôn hãnh diện với chị em vì được chồng tin tưởng tuyệt đối. Được cầm tiền của chồng chi tiêu thoải mái theo ý mình mà không lo bị anh ấy gây khó dễ.
Thực ra, tôi không phải người vợ chi tiêu hoang phí mà rất tiết kiệm. Mỗi khi xuất tiền ra làm việc gì đó, tôi luôn suy tính nên mua hay không. Đồ dùng, quần áo, giày dép trong nhà còn sử dụng được, tôi luôn tận dụng, không bao giờ bỏ đi mà mua đồ mới. Để tiết kiệm tiền, tôi không bao giờ mua phấn son hay sản phẩm dưỡng da. Bạn bè thường chê tôi lạc hậu, không theo kịp xu hướng.
Cách đây 2 năm, em trai tôi làm ăn thua lỗ và nợ người ta một khoản tiền khá lớn. Bố cầm cố sổ đỏ để trả nợ cho em tôi. Mẹ cầu xin tôi cho em ấy vay tiền. Có tiền trong tay, tôi không đành lòng nhìn người thân vùng vẫy trong nợ nần.
Video đang HOT
Vậy là mỗi khi cần tiền trả lãi hay trả gốc cho người ta, bố mẹ và em trai cứ lần lượt gọi điện hỏi vay tôi. Cho người thân vay tiền, chẳng biết khi nào đòi được nhưng tôi vẫn nhắm mắt cho vay.
Tuần vừa rồi, mẹ chồng tôi bị tai nạn và phải nhập viện. Chồng gọi điện bảo tôi đưa 100 triệu vào bệnh viện. Lúc đó, trong nhà không có nổi 5 triệu, tôi phải đi vay tiền bạn bè đồng nghiệp nhưng chỉ được 20 triệu. Nhìn thấy số tiền ít ỏi vợ đưa cho, chồng nổi giận: “Bằng này tiền sao cứu được mẹ, em về rút tiền tiết kiệm rồi mang vào viện”.
Tôi bật khóc nói thật với chồng là trong nhà không có khoản tiền tiết kiệm nào cả. Suốt 2 năm nay, tôi đã dùng toàn bộ tiền của gia đình để giúp đỡ em trai. Cuối cùng, tôi chỉ biết nói lời xin lỗi chồng.
Dù rất tức giận nhưng anh vẫn đủ bình tĩnh để không mắng mỏ vợ ở giữa bệnh viện. Mấy ngày sau, tôi nghỉ việc tận tụy chăm sóc mẹ chồng trong bệnh viện nên anh ấy cũng nguôi ngoai giận. Hôm qua, thẻ lương của chồng đã có tiền, tôi đưa trả lại anh.
Tôi nói bản thân không có khả năng giữ tiền, cứ có đồng tiền nào là nhà ngoại lại hỏi vay. Bố mẹ hay em trai hỏi vay tiền, có tiền, tôi không thể không cho vay. Thế nên, không cầm tiền của chồng nữa cho nhẹ đầu.
Chồng bảo giúp nhà ngoại như thế là đủ rồi, từ nay về sau ai hỏi cũng nói là không có tiền. Đưa trả thẻ lương nhưng chồng không chịu cầm. Anh ấy vẫn còn tin tưởng vợ nhưng tôi không dám tin vào bản thân mình. Tôi thật sự bối rối không biết phải làm sao nữa mọi người ạ?
Sau 1 lần đi chợ, chồng quyết định đưa thẻ lương cho tôi giữ
Từ ngày lấy chồng mới, tôi không tiết kiệm được đồng nào nhưng tôi không thấy hối hận.
Ngược lại, tôi tin sẽ có 1 ngày chồng nhận ra thành ý của tôi là muốn có 1 gia đình hạnh phúc.
Tôi và chồng là "rổ rá cạp lại". Anh có 2 con, hiện đang nuôi 1 cô con gái. Còn tôi nuôi đứa con trai riêng của mình. Sau khi về sống chung nhà, chúng tôi dự định không sinh con nữa, vì muốn nuôi dạy các con cho tốt.
Nhưng trước sức ép của mẹ chồng, tôi đành phải sinh cho chồng thêm 1 bé nữa. Vậy là bây giờ gia đình tôi có 3 đứa con. Nhờ có mẹ chồng chăm sóc chu đáo các cháu nên tôi yên tâm đi làm.
Nhà đông người nên chi tiêu sinh hoạt trong gia đình là rất lớn. Có lẽ, rút kinh nghiệm cuộc hôn nhân trước, lần này, chồng không đưa lương cho tôi giữ. Hàng tháng anh chỉ đưa cho tôi 8 triệu để chi tiêu.
Khi chưa lấy anh, có 2 mẹ con, tháng nào tôi cũng tiết kiệm được 10 triệu. Từ ngày là vợ của anh, tiền lương 20 triệu của tôi cứ đến cuối tháng là cạn sạch. Mỗi lần mua đồ ăn, sữa hay quần áo cho 1 con thì sẽ phải mua đồng thời cho 2 đứa còn lại. Tôi sợ các con tủi thân trách mẹ đối xử thiên vị với con chung hay con riêng.
Tiền đình đám, các con bị bệnh hay tiền học của bọn trẻ cũng là 1 khoản chi tiêu khá lớn. Dù tốn rất nhiều tiền nhưng chưa bao giờ tôi dám mở lời than thở với ai hay đòi chồng phải hỗ trợ thêm.
Bởi tôi không muốn vì chuyện tiền bạc làm chồng coi thường ghét bỏ vợ. Tôi luôn tự nhủ sẽ cố gắng hết sức vì gia đình, rồi có ngày anh ấy sẽ cảm nhận được sự tận tâm của vợ.
Hôm qua là ngày chủ nhật, mẹ chồng bế cháu, tôi muốn dành nguyên ngày để dọn dẹp nhà. Tôi đưa cho chồng 500 nghìn nhờ đi chợ mua đồ. Lúc trở về thấy chồng suy tư, tôi hỏi thì anh bảo cầm 500 nghìn của vợ đi chưa hết chợ đã hết tiền, chồng phải bỏ thêm 200 nghìn phụ vào. Anh trách bản thân vô tâm, cứ nghĩ mỗi tháng góp với vợ 8 triệu là lớn lắm. Mới tiền ăn đã tốn kém thế, hàng tháng còn biết bao nhiêu khoản cần chi tiêu. Không hiểu vợ lấy tiền đâu ra.
Chồng bảo tôi khai thật 1 tháng vợ dành ra bao nhiêu tiền để chi tiêu sinh hoạt. Tôi nói là kiếm được đồng nào chi hết đồng đó. Anh bất ngờ đưa thẻ lương cho tôi giữ và nói từ nay về sau sẽ tin tưởng vợ tuyệt đối.
Cầm thẻ lương của chồng, tôi vừa mừng vừa lo. Tôi mừng vì chồng đã tin tưởng vợ, tôi lo vì không biết có quản lý tốt số tiền lớn trong tài khoản của anh ấy không nữa? Nếu lại tiêu hết thì lấy tiền đâu tiết kiệm lo cho tương lai của các con?
Ngay đêm tân hôn, mẹ chồng đòi giữ tiền, vàng cưới, chồng làm 1 điều được vợ tặng 100 điểm Ngay trong đêm tân hôn, mẹ chồng đã vào phòng 2 vợ chồng đòi giữ tiền, vàng cưới. Tuy nhiên, người chồng đã có cách xử trí rất khôn ngoan. Với nhiều người, đám cưới là một sự kiện vui vẻ, hạnh phúc khi hai người yêu nhau chính thức nên vợ, thành chồng, về chung sống với nhau. Tuy nhiên, với nhiều...