Sau 12 năm làm dâu, chị dâu lành như đất phản pháo 1 câu khiến tôi khuyên chị nên ly hôn
Chưa bao giờ tôi thấy chị phản ứng mạnh như thế, bác gái khuyên chị thôi, còn còn mẹ tôi thì không dám nói câu gì.
Nhà tôi chỉ có 2 anh em nhưng từ nhỏ chúng tôi không hợp nhau dù thương vẫn rất thương. Thú thực tôi chẳng ưa anh mình chút nào, anh nóng tính, cục cằn, lười lao động, ham chơi. Người như anh tôi còn tưởng sẽ ế vợ, chẳng cô nào dại mà lấy anh cho khổ một đời, vậy mà không hiểu anh tán tỉnh kiểu gì mà chị Thảo lại đổ, còn có bầu trước khi cưới nữa.
Khác với anh trai tôi, chị Thảo hiền lắm, chị chịu khó, nấu ăn ngon và nhẫn nhịn cực kỳ giỏi. Chị về nhà tôi làm dâu, ở chung nhà với cả nhà chồng nhưng chưa bao giờ tôi nghe chị cãi lại bố mẹ chồng dù bố mẹ tôi nhiều lúc khó tính, bắt bẻ chị. Khi có chuyện gì hay bị mắng mỏ chị chỉ im lặng, không thái độ, không ý kiến hay đi than thở với ai. Nếu là tôi, chắc tôi chả chịu được mà bật lại mẹ chồng ngay.
Không được thoải mái khi sống chung cùng nhà chồng là vậy, sau khi có gia đình nhỏ, anh tôi vẫn không thay đổi tính nết, thậm chí làm khổ vợ hơn. Những lần anh nhậu say về là lại lôi vợ ra mắng mỏ, bắt vợ trả nợ cho những cuộc nhậu của anh. Kinh tế gia đình chị phải lo hết, chị vay mượn khắp nơi, nhưng chủ yếu là vay nhà ngoại nhưng trả được rất ít.
Mới đó mà chị đã làm dâu nhà tôi được 12 năm, tôi cũng đi lấy chồng được 8 năm rồi. Nhà chồng tôi thoải mái, chồng thương vợ nên chẳng có vấn đề gì cả. Nhưng cuộc sống của chị Thảo bao năm vẫn thế. Chị vẫn gầy, đôi mắt u buồn và hay thở dài vì nhiều suy tư. Chị dâu hiền quá thành ra số lại khổ, hay bị bắt nạt chứ cứ thực dụng như tôi có khi lại thoải mái.
Video đang HOT
Suốt 12 năm sống cam chịu, không một lần cãi lại nhưng lần này lại khác. Tôi chứng kiến tất cả. Thằng út nhà chị ốm nằm viện, anh tôi thì đi đâu không gọi được, cũng chả quan tâm đến con. Ông bà nội ngoại 2 bên cũng lo mà vào viện cả. Khi sức khỏe cháu ổn định, hai bà thông gia ngồi với nhau, mẹ tôi lại mỉa mai, chê bai bác thông gia. Đỉnh điểm mẹ bảo bao năm nay bác sống bằng tiền của con rể, chị dâu tôi giấu tiền mang về cho mẹ.
Mẹ chị Thảo phủ nhận, còn chị đi vào nghe được mà lớn tiếng với mẹ chồng: “Nhà này bao năm nay đã biến con thành ô sin mẹ vẫn chưa hài lòng ư? Mẹ nhầm rồi, con trai, cháu, thậm chí cả mẹ cũng đang ăn tiêu bằng tiền bà ngoại cho con hàng tháng đấy! Con trai mẹ tháng làm được 5 triệu, ăn chơi 15 – 20 triệu chắc dư tiền cho nhà ngoại chắc! Mẹ quá đáng vừa thôi”.
Chị nói rồi ôm mặt khóc nức nở vì uất ức, vì thương mẹ bị thông gia coi thường. 12 năm qua chưa bao giờ tôi thấy chị phản ứng mạnh như thế, bác gái khuyên chị thôi xin lỗi nhà còn còn mẹ tôi thì không dám nói câu gì. Tất cả về hết chỉ còn tôi với chị ở lại chăm cháu, tôi thở dài bảo chị: “Mệt mỏi quá thì chị hãy ly hôn đi. Chị chịu đựng hơn 10 năm qua là quá đủ rồi, gia đình em nợ chị nhiều lắm”.
Chị ấy không nói gì chỉ khóc, tôi không biết tâm sự gì thêm nữa. Đàn bà lấy phải người chồng không ra gì, nhà chồng không yêu thương mệt mỏi lắm. Những lúc con ốm, chỉ có mình chị chăm. Tiền viện phí cũng đi vay, bà ngoại cho vậy mà mang tiếng thật là bức xúc.
(nhi279…@gmail.com)
Có bầu, chồng lại hỏi phải con anh không, tôi lắc đầu chấp nhận ra đi để rồi ngày sinh, mẹ chồng đến van xin tôi quay về
Tôi lắc đầu từ chối và bảo bà rằng chúng tôi đã ly hôn, chấm dứt mọi thứ rồi. Con tôi sẽ nuôi, cũng không cần sự chu cấp của bố nó.
Phụ nữ 30 chưa kết hôn thường bị coi là ế, chắc tâm lý bất ổn. Và tôi là vậy, 32 tôi mới lấy chồng, Tuân - chồng tôi kém tôi 2 tuổi, quen nhau qua lời giới thiệu của dòng họ. Vì hợp tính nhau, chúng tôi nhanh chóng bén duyên sau nửa năm tìm hiểu. Với tôi, Tuân là người đàn ông phóng khoáng, hết lòng vì mọi người, nhiệt tình nhưng có phần nóng tính và đa nghi.
Yêu nhau chúng tôi không tránh được chuyện nam nữ nên tôi có bầu trước khi cưới khoảng 1 tháng. Ngày tôi có tin vui, cảm xúc của tôi khó tả lắm, tôi cũng nghĩ chồng sẽ như thế và vui mừng vì điều này. Thế nhưng biết tin, anh lại đờ đẫn người rồi trầm ngâm suy nghĩ. Anh hỏi tôi: "Có chắc là con tôi không? Chúng ta mới cưới được 2 tuần mà, sao nhanh thế được".
Ngạc nhiên trước câu hỏi của anh, tôi biết anh đang nghi ngờ về đứa bé. Tôi cười hỏi anh đã quên chúng tôi từng thân mật trước khi cưới ư. Vậy mà anh buông lời đắng chát: "Chắc gì cô đã qua đêm với mình tôi. Phụ nữ chưa chồng, ai biết được điều gì". Như bị xúc phạm, tôi nổi đóa lớn tiếng với chồng. Chúng tôi cãi nhau suốt một đêm, cả hai quyết định ly hôn vì chồng nghĩ tôi bắt anh đổ vỏ.
Chấp nhận ra đi sau 2 tuần kết hôn, ai cũng nói tôi dại, mẹ chồng nghe con trai để kệ tôi đi. Bà không quên mỉa mai tôi, cho rằng tôi là đứa con gái hư hỏng, nhà bà nhầm lẫn mới cưới tôi về. Buông bỏ lại tất cả, tôi trở về nhà trong vòng tay dang rộng của bố mẹ. Làm mẹ đơn thân với tôi chẳng dễ dàng gì, nhưng tôi sẽ cố gắng để trở nên hạnh phúc.
Cả hai thuận tình ly hôn nên toà giải quyết nhanh chóng, những ngày tháng mang thai nếu không có bố mẹ giúp đỡ tôi chẳng biết làm thế nào cả. Ngày đi đẻ, tôi lo sợ vì bác sĩ nói tôi khó sinh, nhờ giời ca mổ đẻ của tôi ổn, hai mẹ con đều bình an. Đứa bé chào đời giống bố nó y như đúc, nhìn con tôi vừa mừng vừa vui vì con không có được tình yêu thương, đón nhận của bố như những bạn nhỏ khác.
Ngày xuất viện về, mẹ chồng cũ tới thăm mẹ con tôi. Tôi không rõ ai nói cho bà biết tôi sinh, bà nhìn đứa nhỏ thật kỹ mỉm cười rồi gọi cháu một cách thân mật. Bà khuyên tôi hãy vì con mà quay về với chồng cũ, sau khi ly hôn anh buồn chán, chơi bời, đổ đốn bà khổ lắm. Ngày trước bà nghĩ đứa nhỏ không phải là cháu bà nhưng giờ nó giống bố quá, bà muốn đón 2 mẹ con tôi về chăm sóc, bù đắp cho tôi.
Tôi lắc đầu từ chối và bảo bà chúng tôi đã ly hôn, chấm dứt mọi thứ rồi, con tôi sẽ nuôi, cũng không cần sự chu cấp của bố nó. Từ ngày đó đến giờ anh cũng chẳng một lần hỏi thăm, quan tâm đến con mình thế nào. Dù đã từ chối ở viện, nhưng mẹ chồng ngày nào cũng đến nhà tôi nài nỉ, tâm sự khuyên tôi trở về.
Nhiều khi nhìn bà nội tôi cứ thương, nhưng từ lâu tôi đã chọn làm mẹ đơn thân, không quan tâm đến bố nó. Và điều buồn cười là từ lúc con chào đời, anh ta cũng chỉ đến nhìn mặt con một cái rồi đi. Anh không tha thiết đến con thì tôi về đó làm gì? Nhưng mẹ đẻ tôi cứ khuyên nên nghĩ cho con, tôi không biết làm thế nào.
(khanh189...@gmail.com)
Mẹ chồng yên tâm nhắm mắt khi nghe câu khẳng định của tôi Tôi thương mẹ chồng lắm nên khi bà trăn trở chuyện đau lòng cuối cùng của cuộc đời, tôi đã khẳng định mình sẽ giải quyết thay mẹ. Bố mẹ chồng tôi hiền hậu, tốt tính lắm. Ở xóm, ai cũng quý ông bà. Chồng tôi may mắn giống tính bố mẹ nên cũng chân chất, thật thà, thương yêu vợ. Chỉ có...