Rời công sở là đi tới nhà nghỉ
Chúng tôi gần như là chat s.ex và thậm chí là lén lút “k.hoe h.àng” qua webcam cho nhau xem
Tôi xin giới thiệu trước, tôi là một người đàn ông. Hôm nay tôi lấy hết cam đảm để lên diễn đàn này của các bạn, để kể lại câu chuyện của chính mình với hy vọng các nàng cáo có thể rút ra được điều gì đó cho bản thân mình.
Trong công ty tôi có một chị lớn hơn tôi 10 t.uổi. Tôi thường nói chuyện với chị vì chị và tôi có một điểm chung: Cả hai đều đã có gia đình. Chúng tôi chọn cách chia sẻ với nhau bằng cách chat chit trên Skype. Tôi và chị có thể nói về mọi chuyện, con cái, vợ chồng, về những mối quan hệ ràng buộc khi đã lập gia đình, về những mâu thuẫn với người bạn cùng giường. Nhờ có chị, tôi cảm thấy được thấu hiểu và bản thân cũng hiểu hơn về vợ của mình rất nhiều. Khi càng ngày càng thân nhau hơn, những câu chuyện trở nên bất tận, tôi và chị hẹn nhau ăn trưa mỗi ngày để tiếp tục trò chuyện. Sau đó đến cả những giờ cà phê buổi chiều và điểm đến cuối cùng là nhà nghỉ. Cả tôi và chị đều không hiểu điều gì đưa đẩy chúng tôi đến cái nơi đầy tội lỗi đó, khi cả hai đều rất yêu quý gia đình và không hề muốn phản bội vợ hay chồng của mình.
Gia đình chúng tôi tan vỡ, với những vết thương rất sâu trong lòng mỗi người (Ảnh minh họa)
Video đang HOT
Cũng từ đó, các cuộc trò chuyện qua Skype của chúng tôi bắt đầu xoay quanh những gì xảy ra trong nhà nghỉ, và làm sao để “cải thiện” vào lần sau. Chúng tôi gần như là chat s.ex và thậm chí là lén lút “k.hoe h.àng” qua webcam cho nhau xem khi về nhà vào buổi tối. Mối quan hệ này kéo dài được gần 5 tháng thì cả tôi và chị đều quyết định dừng lại, vì không muốn lừa dối người bạn đời của mình nhiều hơn nữa. Chính lúc này, bi kịch mới thực sự bắt đầu.
Không hiểu bằng cách nào, tất cả các đoạn chat của tôi và chị được copy vào một file word, và nằm trong email của tất cả mọi người trong công ty, và tệ hơn trong hòm thư của cả vợ tôi và chồng của chị. Việc tìm kiếm người nào đã hãm hại chúng tôi không còn quan trọng nữa, khi cả tôi và chị đang phải đối mặt với những điều kinh khủng hơn nhiều: Cả công ty kì thị, chúng tôi phải viết đơn xin thôi việc cấp tốc, đối diện với nguy cơ gia đình tan vỡ.
Và giờ thì gia đình của chúng tôi tan vỡ thật, với những vết thương rất sâu trong lòng của mỗi người. Công sở quả thật là môi trường rất lý tưởng cho các mối tình v.ụng t.rộm. Nhưng những ai chuẩn bị dấn thân vào mối quan hệ đầy hấp dẫn và nguy hiểm này hãy suy nghĩ thật cẩn thận về cái giá mà bạn có thể sẽ phải trả.
Theo VNE
Tôi chỉ chọn con gái có bằng thạc sĩ để yêu
Không những thế, người yêu của tôi phải xinh đẹp, chân dài và trắng nõn nà nữa.
Là con trai nhà giàu có, bề thế, bố mẹ lại có chức quyền, nhiều t.iền nên tôi đã tự đặt ra tiêu chí của mình. Với tôi, người yêu là phải xinh đẹp, cao trên 1m6, làn da trắng và phải có bằng cấp, càng cao càng tốt, ít nhất cũng phải là thạc sĩ. Nếu mà không đạt tiêu chí ấy, nhất định tôi không yêu, hoặc có yêu cũng chỉ là lén lút, không công khai với bạn bè, yêu chơi, yêu bời tí thôi.
Tính đến nay, tôi đã có 5-7 mối tình, trong đó chỉ có 1 mối tình hiện tại là nghiêm túc. Vì cô nàng đáp ứng đủ các tiêu chí của tôi. Cô ấy có bằng thạc sĩ quản trị kinh doanh, có tài ăn nói, xinh xắn, duyên dáng, trắng trẻo. Chỉ mỗi cái là cô ấy không xinh lắm, không được nhưnhững cô người yêu trước của tôi. Nhưng những tiêu chí kia hoàn thiện, nên tôi cũng đang thật lòng yêu cô ấy và đang xem xét tính chuyện cưới xin.
Tôi là gã trai con nhà giàu, ga lăng lại đẹp trai nên con gái đổ tôi ngay từ cái nhìn đầu tiên. Trước cô người yêu hiện tại, tôi đã từng yêu vài mối tình. Người thì được cái này lại mất cái kia. Ví dụ có cô rất xinh nhưng học thức không đạt tiêu chuẩn. Có cô học cao, cao ráo, dáng chuẩn, trắng trẻo nhưng lại nói ngọng. Mà không những tôi, bố mẹ tôi cũng kén lắm. Nên tôi không muốn đưa một cô người yêu về mà bố mẹ chê bẻ, chê bai. Với lại, có người yêu, tôi phải dẫn đi chơi với bạn bè, khoe khoang với họ. Nếu công tử nhà giàu như tôi lại yêu một em xấu xí, đen thui, nói ngọng, học ít thì bạn tôi chúng cười cho. Người yêu chúng toàn những em hot girl, xinh như mộng.
Em là thạc sĩ, tôi thì không học cao bằng em nhưng gia đình tôi giàu có, có t.iền, bố mẹ tôi cũng có t.iền, gia giáo. (ảnh minh họa)
Thế nên, ngay từ mối tình đầu này, tôi đã tính chuyện chơibời thôi. Tôi yêu nàng, cũng nói lời ngọt ngào rồi chỉ sau một thời gian ngắn, khi nàng c.hết mê, c.hết mệt tôi, và khi tôi đã có được nàng, tôi chia tay với lý do không còn yêu nữa. Tôi cũng chỉ tính đến chuyện yêu chơi thôi chứ còn cưới xin thì không bao giờ. Tôi phải chọn vợ đúng tiêu chí của bố mẹ tôi, và là người con gái hoàn hảo.
Mấy mối tình đến với tôi cũng chớp nhoáng như thế. Cứ đến rồi lại đi, hoặc là bị tôi đá, hoặc là không chịu được cái tính chỏng lỏn của tôi. Hoặc là, vì sợ bố mẹ tôi, gia đình tôi nên họ tự rút lui. Có người thì không đạt tiêu chuẩn học thức nên tôi cũng loại, bố mẹ tôi cũng không ưng. Và lần này, khi tôi gặp em, người con gái tôi đang yêu, tôi mới là gã bị đ.ánh gục trái tim. Em ngoan hiền, ăn nói dịu dàng, xinh đẹp, lại có học thức. Công việc của em tốt, thu nhập cao, chẳng khác gì tôi cả. Tôi chỉ là dựa hơi bố mẹ để vươn lên, còn em bằng thực lực của mình. Thú thực, trước em tôi thấy mình thấp kém. Vì với em, kiếm một gã người yêu như tôi, thậm chí là hơn tôi chẳng phải chuyện khó. Tôi đã tán tỉnh em đủ thứ, chinh phục em bằng mọi giá, khổ sở vì em, chờ đợi, hẹn hò dù mưa dù nắng, cuối cùng mới đ.ánh gục được trái tim em.
Em là thạc sĩ, tôi thì không học cao bằng em nhưng gia đình tôi giàu có, có t.iền, bố mẹ tôi cũng có t.iền, gia giáo. Thế nên, tôi nghĩ, em là người con gái hợp lý để tôi lấy làm vợ. Giờ chúng tôi đã yêu nhau, tôi mãn nguyện nhưng tôi cứ lo lắng em sẽ không lấy tôi. Tôi sợ mình bị trả giá vì đã chơi đùa với nhiềungười con gái, rồi đến người mình cần thì họ lại phớt lờ mình. Nhưng, tôi chưa từng có suy nghĩ kết hôn với ai, còn em thì khác. Tôi nghĩ, nếu em đồng ý, tôi sẽ gật đầu lấy em, nhưng khổ nỗi, em vẫn chưa nói gì chuyện đó cả. Hay là em còn chưa tin tưởng tôi? Vậy làm thế nào, tôi có thể lấy được em làm vợ, đúng như tiêu chuẩn mà tôi mong ước?
Theo VNE
Cứ an nhiên mà yêu, ngại gì Tình yêu của t.uổi trẻ là một thời nông nổi thoáng qua nhưng rồi cũng là những tháng ngày hằn sâu nhất trong tâm trí... Chúng ta vẫn đang cô đơn, vẫn đang cố gắng để kiếm tìm một ai đó phù hợp. Ngày ngày chúng ta vẫn kết bạn với sự cô đơn tẻ nhạt đến chán ngắt như một thói quen,...