Quá muốn có con trai, tôi đã vấp phải sai lầm lớn
Không ngờ cuối cùng, chính cô ta lại là người “cầm chịch” mối quan hệ này, trở thành mối nguy hại đe dọa cuộc sống của tôi.
Tôi quen vợ hai năm thì cưới. Từ lúc yêu đến lúc cưới, tình cảm của chúng tôi khá êm đềm. Vợ tôi là người phụ nữ nhẹ nhàng, đơn giản. Cô ấy luôn tạo cho tôi cảm giác yên ổn, bình an, phù hợp với cuộc sống gia đình. Cho nên mặc dù trước khi gặp vợ, tôi là người khá nghịch ngợm, chịu chơi, sau khi kết hôn, tôi trở nên tu chí hơn hẳn.
Bạn bè cũ gặp lại còn ngạc nhiên vì sự thay đổi của tôi và không tiếc lời khen vợ tôi “ lạt mềm buộc chặt” đã cầm chân được con ngựa hoang ngỗ ngược như tôi. Bản thân tôi cũng xác định tuổi trẻ rong chơi vậy là đủ, lập gia đình là lúc phải dừng chân để lo cho vợ con. Nhưng tiếc là tổ ấm của tôi sau 4 năm kết hôn vẫn chưa đủ đầy như tôi mong muốn.
Vợ tôi mãi vẫn không có bầu, trong khi tôi biết mình là người đàn ông hoàn toàn bình thường, không có vấn đề gì về sức khỏe. Giai đoạn đầu, tôi vẫn luôn an ủi vợ và cùng cô ấy đi khám thai khắp nơi. Nhưng càng nóng ruột, càng khó đạt được ước muốn. Mỗi ngày, tôi đều cảm thấy sự bền bỉ trong lòng vơi đi chút ít và dần trở nên chán nản.
Thay vì cảm thông, thương xót mỗi khi thấy vợ đi chọc hút trứng phải chịu đau đớn, nếu như trước giờ tôi luôn chiều chuộng vỗ về em thì giờ đây, tôi khó chịu, cáu gắt mỗi khi thấy vợ buồn bã, nhăn nhó. Đúng lúc đang chán nản chuyện con cái, tôi gặp Hồng. Sự mới mẻ của Hồng khiến tôi tạm quên đi nỗi phiền hiếm muộn con.
Tôi thuê một căn hộ sang trọng để bao nuôi Hồng, còn hứa hẹn nếu Hồng sinh cho tôi một đứa con trai, tôi sẽ mua luôn căn hộ này tặng cô ấy. Chán cảnh phải về nhà đối mặt với sự u uất, chán nản của người vợ lúc nào cũng phiền não, tôi gần như chuyển sang ở hẳn với Hồng.
Nhưng trớ trêu thay, suốt một thời gian dài sau đó, dù rất cố gắng chứng tỏ bản lĩnh đàn ông của mình, cô bồ của tôi cũng không dính bầu. Sự thất vọng này càng tăng khi tôi nhận ra thời gian chung sống, Hồng bộc lộ nhiều nét tính cách khiến tôi lấn cấn.
Hồng hay tự ghen tuông, liên tục gây sức ép bắt tôi bỏ tiền mua lại căn hộ cho cô ấy. Thấy tôi do dự chưa đưa ra quyết định, Hồng tỏ ra bực tức, không ngừng trách móc tôi. Thật không ngờ đúng thời điểm này, vợ tôi thông báo đậu thai, còn là thai đôi. Không gì diễn tả được niềm vui trong lòng, tôi lập tức lao như bay về nhà với niềm hân hoan vô bờ bến.
Những ngày tiếp theo, tôi dành toàn bộ sự quan tâm của mình cho những đứa con trong bụng vợ. Mặc vợ bảo rằng không cần thiết, tôi vẫn kiên quyết tìm người giúp việc để phụ việc nhà cho vợ tập trung dưỡng thai. Tôi còn liên hệ tìm một bác sĩ riêng để chăm sóc cho cô ấy.
Thấy tôi dành thời gian lo cho vợ, cô bồ không vui. Hồng liên tục gọi điện, trách móc, níu giữ, đổ lỗi khiến tôi cảm thấy vô cùng phiền phức. Khi tôi giải thích lý do mong Hồng thông cảm vì giai đoạn này, tôi cần dành thời gian để làm tròn trách nhiệm của người sắp được làm bố.
Video đang HOT
Tôi mong Hồng thấu hiểu khao khát được làm bố của tôi bấy lâu nay, nhưng không ngờ Hồng lạnh lùng ra điều kiện: Nếu tôi bỏ bê, không quan tâm cô ấy thì Hồng sẽ làm ầm ĩ mối quan hệ của chúng tôi cho mọi người cùng biết. Hồng tuyên bố sẽ có cách khiến vợ tôi phải ly hôn với tôi.
Hồng sẽ khiến cuộc sống của tôi trở thành địa ngục, sẽ chứng minh cho cả thế giới việc tôi đang vi phạm pháp luật khi đang có hôn nhân mà vẫn sống chung với cô ấy như vợ chồng. Hồng nắm được yếu điểm của tôi xuất thân trong gia đình danh giá nên sợ tai tiếng, ảnh hưởng đến công danh sự nghiệp.
Nghe Hồng nói, tôi lạnh người vì sự tráo trở của cô gái trẻ này. Tôi hối hận vì đã đẩy bản thân vào tình thế tệ hại. Cô nhân tình bé bỏng, ngọt ngào bỗng chốc biến thành người đàn bà mưu mô, ghê gớm.
Tôi đứng trước nguy cơ đánh mất hạnh khúc gia đình, sự nghiệp, vợ con. Cứ tưởng đơn giản chỉ là tìm kiếm một cô bồ để có đứa con trai nối dõi, tôi có đủ tiền để cung phụng, đáp trả sự hy sinh của cô ta.
Không ngờ cuối cùng, chính cô ta lại là người “cầm chịch” mối quan hệ này, trở thành mối nguy hại, đe dọa cuộc sống của tôi. Cuối cùng, tôi đành phải xuống nước, tìm gặp Hồng để thỏa thuận tôi sẽ mua cho Hồng căn hộ đang thuê, cho cô ấy đứng tên như đã hứa, kèm theo một khoản tiền lớn để đổi lấy sự yên lặng rời đi của cô ta.
Hồng đồng ý với điều kiện tôi đưa ra, cam đoan không gây ảnh hưởng gì, chấp nhận rời xa tôi mãi mãi, cam kết không động chạm, ảnh hưởng gì tới vợ con của tôi.
Giao kèo xong, tôi sẽ nhanh chóng thực hiện đúng lời hứa của mình. Nhưng bản thân tôi cũng không dám chắc có thể tin cô gái này hay không. Liệu rằng cô ấy sẽ buông tha cho tôi suốt quãng đời còn lại?
Vợ chồng ngủ riêng, sau ly hôn tôi thắc mắc điều bí ẩn về anh
Với tôi, sự thay đổi và cách sống của chồng đến nay vẫn là ẩn số lớn, chưa có lời giải đáp.
Vợ chồng tôi đã ly hôn được hơn một năm. Tôi và con có cuộc sống bình an sau biến cố lớn của cuộc đời, còn chồng vẫn sống lủi thủi trong căn hộ chung cư.
Tôi không nuối tiếc chồng cũ, chỉ thương con sớm không có tình thương đầy đủ của bố. Tôi xác định lý trí rằng, không còn duyên, cố níu kéo cũng khó bền như trước.
Có một điều tôi thắc mắc và muốn biết sự thật về biểu hiện của chồng trong khoảng 3 năm sống chung. Vì sao anh lại trở thành con người lạnh nhạt như vậy?
Sự lạnh nhạt của anh khiến chúng tôi không có tiếng nói chung trong cuộc sống hôn nhân (Ảnh minh họa: iStock).
Chúng tôi cùng quê, lên thành phố học rồi yêu nhau. Tôi yêu anh vì sự chân thành, mộc mạc, ít nói. Sau khi đi làm, chúng tôi tổ chức đám cưới.
Bố mẹ tôi từng đứt gánh giữa đường, hai chị em phải chia ly từ nhỏ. Cho nên, tôi sợ và không muốn bi kịch đó lặp lại với mình một lần nữa.
Khoảng một năm đầu, chúng tôi vui vẻ với cuộc sống của vợ chồng son. Tuy anh ít nói, hai vợ chồng thường hỏi han và quan tâm.
Từ khi tôi sinh con, anh thay đổi hoàn toàn, ít quan tâm vợ hơn và những cuộc trò chuyện cứ thưa dần. Khi con được 6 tháng, anh bày tỏ muốn ngủ riêng để có không gian yên tĩnh cho riêng mình. Anh bảo không chịu được tiếng khóc của trẻ.
Tôi đồng ý vì anh làm công việc liên quan đến sáng tạo, cần có khoảng không gian riêng. Từ cái gật đầu của tôi, khoảng cách giữa hai vợ chồng ngày càng nới rộng ra. Vợ chồng chẳng gần gũi nhau lần nào suốt thời gian dài. Tình cảnh ngủ riêng đó kéo dài cho đến khi cả hai ra tòa.
Chuyện ngủ riêng đã đành, về đến nhà anh chẳng hề chủ động nói chuyện với vợ con. Anh bế con được vài phút rồi đặt bé vào nôi, không cưng nựng.
Chồng tôi dường như biến thành con người khác so với thời yêu tôi. Mọi thứ thay đổi đó khiến tôi choáng váng, không nghĩ anh sẽ sống như vậy.
Tôi một mình lo toan cho con và gia đình mà không một lời kêu ca. Sau bữa ăn, anh ra ban công ngồi đến tận nửa đêm mới đi ngủ. Nếu không ngồi ở ban công, anh cũng "ôm" máy tính.
Lâu dần, sự chịu đựng của tôi đến giới hạn. Tôi nói chuyện với chồng nhưng anh khẳng định không có bồ bịch, đơn giản là cần sự yên tĩnh cho bản thân.
Tôi mong chồng thay đổi vì con cần sự vỗ về của bố, anh đồng ý nhưng rồi đâu lại vào đó. Dường như mọi sự cố gắng của chồng tôi là gượng ép.
Một thời gian sau, anh được công ty cử ra nước ngoài làm việc. Tôi buồn vì chồng ở xa khi con còn bé. Nhưng hy vọng đây là cơ hội để anh nhận ra giá trị của gia đình, quý trọng sự ấm áp bên cạnh vợ con.
Tôi tranh thủ thời gian rỗi, mua vé máy bay đi gặp anh. Anh vui vẻ đón tôi nhưng vợ chồng không có sự ấm áp như những cặp đôi phải sống xa nhau.
Khi tôi về nước, anh cũng chẳng quan tâm, gọi điện hỏi thăm. Tôi ngày càng thấy ông xã kỳ lạ, tìm hiểu lại không có mối quan hệ nào ngoài luồng.
Cuộc sống kéo dài như vậy cho đến khi anh về nước. Mọi chuyện vẫn không có gì thay đổi, chồng thờ ơ với tất cả, cuộc sống chỉ gắn bó với máy tính và ban công.
Tôi nhiều lần nói chuyện thẳng thắn. Thay vì giải thích và cố gắng sửa đổi, anh chọn cách im lặng rồi lặng lẽ về phòng.
Tôi cảm giác bất lực và nghĩ đến ly hôn nhưng con còn quá nhỏ. Ngày xưa, tôi chứng kiến cảnh ly hôn của bố mẹ và không muốn bi kịch đó lặp lại nên dặn lòng cố thêm chút nữa.
Tôi nuôi hy vọng mong manh anh ấy sẽ thay đổi. Tuy nhiên, biểu hiện của ông xã khiến vợ mất kiên nhẫn.
Gia đình hai bên cố gắng động viên tôi bình tĩnh, nhưng tôi kiên quyết ly hôn do không thể tiếp tục cuộc hôn nhân nhạt nhẽo và đầy khó hiểu này.
Ngày chúng tôi ra tòa, anh đồng ý ly hôn và không quan tâm hai mẹ con sẽ sống thế nào.
Tôi biết anh không có người phụ nữ khác. Vậy vì sao anh trở nên như thế?
Đến nay, sự thay đổi của anh vẫn là ẩn số lớn, tôi chưa thể có câu trả lời.
Không nên áp dụng 'lạt mềm buộc chặt' trong mọi cuộc hôn nhân? Quan niệm "lạt mềm buộc chặt" có lẽ không nên áp dụng trong mọi cuộc hôn nhân, bởi hầu như không có tác dụng đối với người đàn ông bạo lực. Con người khó có thể thay đổi cho dù đối tác của họ đòi hỏi như thế nào. (Ảnh: ITN). Andrew Christensen, Giáo sư tâm lý học tại trường đại học UCLA...