Phụ huynh rước con chẳng thèm nhìn mặt cô giáo là ai
Việc cô giáo mầm non trói chân, nhét khăn vào miệng trẻ gây rúng động. Tuy nhiên, liệu phụ huynh nói riêng và dư luận nói chung đã có cái nhìn công bằng với các cô giáo?
Những vụ việc bạo hành trẻ như ở Trường Mầm non Sơn Ca (Quảng Bình) vừa qua không hiếm gặp trong vài năm gần đây. Những đứa trẻ thay vì đến lớp để vui chơi, múa hát thì bị các cô giáo mầm non quát nạt, dọa dẫm, ép ăn đến mức sặc sụa, nôn trớ. Đó là chưa kể đến những hành động tàn nhẫn hơn như đánh đập, gây thương tích… như ở Trường Mầm non Phương Anh (TP HCM) năm 2013 từng gây rúng động dư luận.
Những phụ huynh có con đi học mầm non bắt đầu tỏ ra hoang mang và không khỏi đặt câu hỏi trong đầu “liệu con mình đã từng là nạn nhân?”, “liệu cô giáo vẫn hằng ngày tươi cười với mình có phải là kẻ nhẫn tâm?”…
Ai có con đi học mầm non đều hiểu rõ công việc của các cô giáo rất vất vả. Không tính những trường mầm non quốc tế cao cấp, ở một trường mầm non bình thường, trung bình mỗi cô phải quản ít nhất 5 cháu. “Quản” ở đây gồm cho ăn uống, ngủ nghỉ, vệ sinh cá nhân, dạy múa hát, học hành… Hàng trăm thứ việc đổ lên đầu các cô, đó là chưa kể phụ huynh nào cũng muốn con mình được các cô quan tâm nhất, chăm sóc tốt nhất.
Một lớp học mầm non. Ảnh minh họa.
Phạt 22,5 triệu đồng, giải thể cơ sở mầm non Sơn Ca UBND TP Đồng Hới (Quảng Bình) đã ra quyết định xử phạt hành chính 22,5 triệu đồng đối với bà Trần Thị Thuý Hằng, chủ cơ sở mầm non Sơn Ca, đồng thời giải thể cơ sở này.
Nếu như ở nhà chúng ta phải làm mẹ của một đứa trẻ thì ở lớp, các cô giáo phải làm mẹ của vài đứa trẻ cùng một lúc. Đã bà mẹ nào đủ tự tin nói chưa bao giờ hoặc sẽ không bao giờ phát vào mông con một cái hay sẵng giọng đe nẹt con khi con không vâng lời?
Lãnh đạo một trường mầm non ở Bến Tre chia sẻ, thời gian làm việc của giáo viên mầm non thường từ 6 giờ sáng tới 8 giờ tối mỗi ngày, chưa kể những lúc hội họp vào cuối tuần. “Đặc thù của giáo viên mầm non là phải biết đủ mọi lĩnh vực: từ hát, múa, vẽ tranh, đọc truyện đến nấu ăn. Mỗi ngày, các hoạt động này luôn thay đổi, đòi hỏi giáo viên phải dành ra toàn bộ thời gian của mình cho việc chuẩn bị và giảng dạy, không còn thời gian cho gia đình, con cái” – vị hiệu phó trường mầm non nói.
Theo kết quả khảo sát 300 giáo viên ở các trường mầm non tư thục, có đến 80% người được hỏi muốn có một công việc khác.
Cô H – một giáo viên mầm non chia sẻ với tờ Tuổi Trẻ: “Nhiều lúc thấy rất buồn và nản. Chuyên môn thì ngày càng nặng. Phụ huynh vào rước con, nhiều khi chẳng thèm nhìn mặt cô giáo là ai. Họ nghĩ chúng tôi đã lén lút đánh đập, hành hạ gì con họ như những trường hợp bảo mẫu mà báo đài đã đưa”.
Những dịp lễ 20/11, một số phụ huynh còn tự cho con mình nghỉ học rồi mang phong bì dúi vào túi áo cô H. “Lúc ấy tôi rất tủi thân. Có tặng quà hay không thì tôi vẫn chăm các con. Ngay cả sau này, khi may đồng phục trường, tôi nói với chị thợ may là đừng gắn túi. Chị ấy liền ghẹo tôi chuyện phong bì. Tôi cảm thấy rất buồn” – cô H. tâm sự.
Trong khi đó, cô giáo tên Thoa thì bức xúc khi chia sẻ chuyện phụ huynh quá nuông chiều con cái khiến các cô giáo mầm non khó răn dạy các cháu. “Có lần một bé vô tình đùa trúng bạn ngồi sau. Phụ huynh thấy được, liền đi thẳng vô trong lớp đánh bé kia. Tôi kịp thời chạy vào ngăn lại nhưng phụ huynh kia tỏ ra rất giận dữ”.
Một sinh viên khoa giáo dục mầm non – tiểu học băn khoăn khi công việc thì vất vả mà lương lại thấp. “Không biết sau này ra trường cuộc sống sẽ như thế nào”.
Video đang HOT
Quay trở lại với vụ việc ở Trường Mầm non Sơn Ca (Quảng Bình), theo chia sẻ của chủ cơ sở, 3 bảo mẫu liên quan đến vụ việc đều là những cô giáo trẻ, một cô mới làm được 3 tháng, 2 cô làm được khoảng 1 năm. Các cô đều chưa được ký hợp đồng và thu nhập mỗi cô chỉ từ 1,5-2 triệu/ tháng.
Không có lý do nào có thể bao biện được cho những hành vi gây tổn thương tinh thần và thể chất một đứa trẻ, song với mức thu nhập đó, liệu một người bình thường có đủ yêu nghề để bỏ qua mọi khó khăn cơm áo, để lăn lộn vì một công việc có thể gọi là làm dâu trăm họ được hay không?
Anh Nguyễn Đoàn (Hiệu trưởng Trường Mầm non Hoàng Gia) cho rằng thật đáng tiếc khi nhiều phụ huynh phải chứng kiến những hình ảnh đã phần nào làm vấy bẩn lên hình ảnh và hình tượng của những cô giáo mầm non. “Nhưng khi xã hội nhìn nhận vào đó cũng không nên và đừng vơ đũa cả nắm khi cho rằng cô giáo mầm non nào cũng như vậy và hãy có cái nhìn công bằng hơn với nghề giáo viên mầm non. Giáo viên mầm non chịu rất nhiều áp lực, thậm chí còn được nhiều phụ huynh coi như một nghề osin vì họ phải làm từ soạn giáo án, lau nhà, thay quần áo, tắm rửa cho trẻ và kiêm người thầy”.
Hình ảnh cô giáo mầm non bị nôn trớ đầy người được anh Nguyễn Đoàn chia sẻ.
Theo anh Đoàn, những sự việc con sâu làm rầu nồi canh như vậy thường xảy ra ở những trường chưa được cấp phép. “Vì vậy khi chọn trường cho con, phụ huynh hãy quan tâm đến giấy phép hoạt động của cơ sở mình định gửi con đến đó, vì ít nhất nó cũng được cơ quan giám sát kiểm tra toàn bộ hồ sơ nhà trường từ chủ trường, bộ máy chuyên môn, vệ sinh an toàn thực phẩm…
Sau đó hãy để ý tới những yêu tố về chương trình đào tạo, phong cách làm việc của giáo viên xem tình cảm của cô với trẻ, vì họ là người dạy và tiếp cận với trẻ nhiều nhất, một điều nữa phụ huynh cũng đừng quá trú trọng đến cơ sở vật chất phải quá hoành tráng, vì quan trọng là giáo viên họ tận dụng cơ sở vật chât đó để dạy gì và như thế nào cho con cái quý vị”.
Theo Nguyễn Thảo/Vietnamnet
Tôi làm học viên trường 'chết lâm sàng' ở Sài Gòn
Lớp học nhốn nháo vì gộp các học viên trung cấp năm 2 với các tân sinh viên cao đẳng vào chung một lớp để dạy... Đó là buổi học ở các trường trung cấp, cao đẳng "chết lâm sàng".
Trong vai tân sinh viên mới nhập học, phóng viên đã tham gia lớp học ở các trường TC, CĐ khác nhau tại TP HCM, và ghi nhận được nhiều câu chuyện bi hài, trớ trêu.
Điều đáng ngạc nhiên là thời điểm này, mùa tuyển sinh đã đi qua hơn 1 nửa chặng đường, thế nhưng nhiều trường chỉ mới có vài chục học sinh theo học. Không khí trường học vắng lặng y như "chùa Bà Đanh".
Lớp học 2 trong 1
Ngày 7/10, trong vai người đi tìm trường học, chúng tôi ghé trường CĐ Nghề Kinh tế Kỹ thuật (quận 12, TPHCM) để tìm hiểu thông tin ngành học.
Sau một hồi tư vấn, mặc dù chưa mua hồ sơ, đóng tiền học phí nhưng với nhu cầu tham quan lớp học, chúng tôi được một nhân viên đào tạo của trường nhiệt tình dẫn đi dạo một vòng quanh trường. Thậm chí, nhân viên này còn bố trí cho phóng viên một chỗ ngồi học thử để xem không khí học tập thế nào.
Từ tầng 1 lên tầng 2, ngoài phòng Đào tạo sáng đèn, 4-5 phòng học còn lại đều tối thui, khóa trái cửa, bụi bặm bám đầy bàn ghế. Nhân viên này vừa đi vừa nói: "Các phòng này đang tạm đóng cửa do chưa có học viên vào học".
Lên đến tầng 3, bắt đầu có tiếng nhốn nháo của học sinh. Khi đến gần cuối dãy, một lớp học khoảng 40 học viên, người ngồi ngang, kẻ đứng dọc... Chuyện trò huyên náo. Thầy giáo trạc tuổi 50 bước xuống chào hỏi rồi nói: "Hôm nay học môn Chính trị cũng nhẹ nhàng, bài vở ít với lại tui có việc bận nên điểm danh xong cho mấy em về sớm".
Nói xong, thầy đi xuống, cả lớp cũng đi xuống theo rồi kéo nhau ra quán nước ngồi chơi, ăn uống, lúc đó tầm khoảng 4 giờ chiều. Tại sân trường, trong lúc đang nói chuyện với nhân viên phòng đào tạo, một học sinh từ bên kia đường chạy qua, khi đến nơi, em này mở bao thuốc lá, kéo ra điếu rồi mời thầy hút.
Thầy giáo cười nhẹ rồi lấy điếu thuốc châm lửa, nói: "Đây là Tài, học viên năm 2 hệ TC, nhà nó ở gần đây nè". "Ủa, lúc nãy thấy dẫn em lên lớp học của sinh viên hệ CĐ khóa mới mà", tôi thắc mắc hỏi.
"À, do đây là môn chung với lại trường ít sinh viên nên gom cả hệ TC, CĐ lại thành một lớp để cho dễ dạy em à. Hiện, lớp này học được hơn 1 tháng nay và đã kết thúc 2 môn là Tin học và Chính trị, nếu em vào học thì học tiếp môn mới, hai môn đó khi nào có dịp học sau cũng được", nhân viên này nói.
"Ban ngày buồn đã dành, buổi tối còn buồn hơn. Nhiều lúc thấy nản muốn bỏ học nhưng nghĩ lại tiếc tiền nhập học với lại ở lâu rồi cũng quen" - Lan tâm sự
Bắt chuyện với một nhóm sinh viên khác, chúng tôi mới vỡ lẽ ra rằng, cả tháng nay, hơn hai chục tân sinh viên hệ CĐ bị gom chung vào một lớp với hàng chục học viên hệ TC năm 2.
Thanh, tân sinh viên ngành Thú y thở dài tâm sự: "Lúc đầu em cũng ngỡ ngàng vì khi nhận lớp không ngờ lại "thập cẩm" thế này. Mấy ngày đầu học em nản lắm, cả trường mà chỉ có được mấy người thôi à".
Còn Lan, tân sinh viên ngành Dược đứng kế bên nói: "Vào học đây anh phải kiên trì chứ không là nản lắm. Muốn học tốt anh phải lên ngồi hàng đầu và tập trung nghe thầy giảng bài, ở dưới người ta làm gì kệ họ, anh đừng quan tâm".
Lan hiện ở ký túc xá ngay tại trường với khoảng hơn chục bạn khác, 6 tháng đầu trường không lấy tiền phòng, chỉ tính tiền điện nước. "Ban ngày buồn đã dành, buổi tối còn buồn hơn. Nhiều lúc thấy nản muốn bỏ học nhưng nghĩ lại tiếc tiền nhập học với lại ở lâu rồi cũng quen", Lan tâm sự.
Học viên vô tư lướt điện thoại trên lớp.
Ký túc xá 29 tỷ bỏ không gần 2 năm vì... thiếu giường Ký túc xá Trường cao đẳng Cần Thơ (số 209 đường 30/4, phường Hưng Lợi, quận Ninh Kiều, TP Cần Thơ) vốn được xây phục vụ chỗ ở cho 800 sinh viên.
"À, còn chuyện nữa vui lắm. Đáng ra bọn em học môn Anh văn trước, nhưng khi trường vừa xếp lịch xong thì nghe bảo thầy giáo bị tai nạn nên phải đổi sang học môn khác đó", Thanh vừa cười vừa nói.
Trong khi đó, ở một vai diễn khác, chúng tôi thấy lạ lùng trước sự vắng lặng học sinh ở một trường TC thuộc dạng có tiếng ở quận 6, TPHCM. Ngôi trường này gồm 4 tầng lầu khá khang trang, phòng ốc được thiết kế tiện nghi bao gồm thư viện, phòng máy tính, phòng thực hành được trang bị hiện đại. Thế nhưng, hiện chỉ sử dụng 2 phòng để giảng dạy cho vài chục học viên kể cả mới lẫn cũ.
Sáng ngày 6/10, trường này có hai lớp đang học gồm một lớp Tin học khóa cũ hơn chục học viên và lớp Anh văn khóa mới chưa tới chục học viên. Tại lớp học Tin học, mỗi bạn một máy tính ngồi làm bài tập ở một góc trong căn phòng khá rộng rãi. Còn ở lớp Anh văn phía tầng trên, căn phòng có sức chức cả trăm học viên nhưng tính cả giáo viên cũng chưa tới 10 người. Theo tìm hiểu của chúng tôi, đây là những học viên khóa mới năm nay, đa phần các em đều người thành phố, số ít là học sinh từ ngoại tỉnh.
Một học viên tên T., người Bình Định vào học trường này được hơn 1 tháng nay tâm sự: "Mấy ngày đầu em buồn chán lắm. Trường thì to, lớp thì rộng nhưng cả khóa chưa tới chục người. Đi hết cả trường đếm chưa tới 30 người kể cả giáo viên, ban giám hiệu và học sinh... Em hoang mang không biết tương lai sẽ thế nào?
Như ong vỡ tổ
Có dịp tham dự với một lớp học khác của các tân sinh viên hệ TC ngụ tại quận Bình Thạnh, TPHCM vào chiều ngày 6/10, chúng tôi cảm nhận lớp học chẳng khác tiệm ăn bình dân của hơn 30 thực khách trong một căn phòng chưa đầy 30 m2. Buổi chiều hôm đó, lớp này học môn Anh văn, nằm ở tầng 3 trong một ngôi nhà khoảng 4 tầng lầu.
Ngay sau giờ giải lao (khoảng gần 3 giờ chiều), nhiều học viên nhanh chân háo hức chạy ra khỏi lớp để đi mua thức ăn từ bên ngoài mang vào trường trong khi cô giáo nằm gục trên bàn với vẻ mệt mỏi. Có thức ăn, một học viên tên Nam ngồi lên bàn, hai chân đặt trên ghế trong khi các bạn khác ngồi vây quanh cùng nhau ăn uống, tám chuyện. Đủ thứ chuyện trời, biển cùng những lời trêu ghẹo lâu lâu xen lẫn những câu chửi thề được các học viên thoải mái không ngần ngại tuôn ra.
Học viên ngồi hẳn trên bàn học.
Hơn 3 giờ chiều, cô giáo tỉnh dậy, yêu cầu cả lớp trật tự học tiếp. Trên cô nói, dưới học viên buôn chuyện nhốn nháo. Vài học viên nam kỳ kèo thêm thời gian ra chơi: "Tý nữa học đi cô ơi, còn sớm mà...".
"Không được, cô cho các em thêm 10 phút rồi, giờ bạn nào còn ăn vặt, bấm điện thoại là cô phạt nhé", cô giáo nói. Thế nhưng, cô nói thì cứ việc nói, nhiều bạn vẫn thản nhiên bấm điện thoại, có bạn nam còn ngồi quay lưng không thèm nhìn lên bảng, miệng liên tục nhai quà vặt...
Trên bảng cô giáo viết vài cụm từ vựng rồi yêu cầu học sinh đọc. Cô đọc trước, rồi đếm 1, 2, 3 để các trò đọc theo. Tiết học cứ thế trôi đi được khoảng hơn tiếng đồng hồ thì cả lớp giải tán.
Tình cảnh này cũng diễn ra ở một lớp ngành Dược của các học viên năm 2 hệ TC của một trường thuộc quận 12, TPHCM. Trong ngày chúng tôi đến lớp học bắt đầu từ 7 giờ nhưng đúng thời gian trên chỉ có khoảng 20 học viên có mặt. Mãi đến khoảng 8 giờ thì số học viên tăng được gấp đôi. Lớp học không đông nhưng do phòng rộng nên thầy dùng máy chiếu, micro để giảng bài. Tuy nhiên, trên thầy độc thoại dưới trò thoải mái việc riêng. Lâu lâu, thầy lại "cả lớp im lặng". Tuy nhiên mệnh lệnh thức ấy như để trấn an cho chính thầy.
9 giờ, cả lớp ra chơi, lại cảnh học viên tranh thủ đi mua đồ ăn sáng, nước uống, vài học viên khác rủ nhau ra làm ly cà phê rồi sau đó vào học tiếp. Thấy tôi giở cuốn sách ra tỏ vẻ nghiên cứu, một học viên tên Hải ngồi bên nói: "Bạn mới hả hay là đi học thay ai đây? Mà kệ đi, không phải sợ, cứ ngồi chơi cho sướng".
Theo Nguyễn Dũng/Tấm Gương - Tiền Phong
Giáo viên đừng coi trọng tiền lương hơn tình yêu con trẻ Bà Ninh Thị Hồng - Ủy viên Thường vụ thường trực Hội Bảo vệ Quyền trẻ em nhắn nhủ, một số giáo viên mầm non đừng coi trọng tiền lương hơn tình yêu con trẻ mà vô trách nhiệm. - Cảm xúc của bà như thế nào khi biết em bé bị để mặc gào khóc và ăn rác tại Lạng Sơn và...