Phố sex show kiểu Thái Lan ở Nam Sài Gòn
Không ít người cho rằng sex show chỉ có ở Thái Lan nhưng cách trung tâm Sài Gòn chừng 5km, các tiệm hớt tóc cũng có đủ trò mua vui thác loạn như múa sexy, múa bụng và những trò thác loạn tập thể…
Nếu như trước đây các tiệm hớt tóc thanh nữ chỉ dừng lại ở dịch vụ massage thư giãn, kích dục thì nay đã hoàn toàn “làm mới” với các màn múa sexy, múa bụng và những trò thác loạn tập thể…
Tuyển đào qua kỳ thi sát hạch “kỹ thuật”
Đường Nguyễn Thị Thập, bắt đầu từ ngã ba Lê Văn Lương đến đoạn tiếp giáp với đại lộ Nguyễn Văn Linh tập trung nhiều quán nhậu, khách sạn, massage và hớt tóc thanh nữ, trong đó tiệm hớt tóc thanh nữ chiếm đa số.
Nếu những trước đây các tiệm hớt tóc thanh nữ chỉ dừng lại ở dịch vụ massage thư giãn, kích dục thì nay đã hoàn toàn “làm mới” với các màn múa sexy, múa bụng và những trò thác loạn tập thể…
Những cái tên Mi Ti, Linh Thư, Hồng Anh, Quỳ Dao… là những tiệm được đầu tư không nhỏ những nổi tiếng với những trò “độc” và “lạ” phải kể đến các tiệm như Liên Phương, Hồng Hạnh…
Hầu hết các tiệm đều giống nhau về thiết kế, bài trí. Phía trước đặt hai chiếc ghế hớt tóc, một bộ salon sang trọng dành cho khách, sau cánh cửa kiếng là lối đi vào các phòng, nơi sẽ diễn ra các trò thác loạn.
Khoảng 10h sáng, các tiệm đã bắt đầu mở cửa. Bên trong cánh cửa kiếng trong suốt, các cô đào ăn mặc hở hang “tuốt” lại nhan sắc để chuẩn bị đón khách.
“Sexy show nha? Anh chỉ bỏ thêm 150 ngàn đồng, rẻ chán” (ảnh minh hoạ)
Sau khi đã ngà ngà say, tôi cùng Hải “trọc”, một giang hồ có tiếng ở Tân Quy ghé vào tiệm hớt tóc Thiên Hương. Theo mach nước của Hải “trọc”, quán này có em út dễ thương, chịu quậy và thường xuyên có “đặc sản rau mầm”.
Xe chúng tôi vừa dừng lại, anh chàng giữ xe đi như chạy xuống đường lùi xe dắt lên lề, quay biển số vào trong và cẩn thận kéo tấm bạt che nắng. Cô đào trong bộ vay hồng ngắn cũn bước đến lả lơi, giọng ngọt những mía lùi: “Anh mua vé rồi vào em tắm cho”.
Anh chàng ngồi ở quầy tiếp tân có mái tóc dài tém đuôi gà trông giống tài tử xi nê cười nhẹ đưa tôi tấm vé. Ở đây không hề có vé VIP như ở các tiệm hớt tóc thanh nữ hay xông hơi massage khác mà chỉ có vé đồng hạng 200 ngàn đồng. Với giá này, đào không có quyền đòi hỏi tiền boa, khách bồi dưỡng thêm bao nhiêu tuỳ vào “tài nghệ” chinh phục quý ông của đào.
Video đang HOT
Trước mặt tôi là 6 cô đào, tuổi không quá 25, tôi đoán chắc thế. Cô nào cũng cao ráo, gương mặt ưa nhìn. Tôi chọn cô tên Thanh – cô chân dài mặc váy ngắn cũn cỡn khi nãy.
Thanh cầm chai nước suối và 3 chiếc khăn lạnh dắt tôi vào căn phòng rộng chừng 10m2 mát rượi. Tôi kiếm cớ đi vệ sinh để quan sát thì cô đào kéo chốt cửa phòng, nói: “Đi ở đây gần hơn”. Đó là một căn phòng lớn hơn, cuối góc phòng còn có một cánh cửa thông qua phòng khác. Mỗi phòng đặt một chiếc giường (loại giường 2 người nằm).
Trở ra tôi hỏi cô đào: “Phòng thông nhau như vậy là để phòng khi công an đến kiểm tra à?”. Cô ta cười trả lời kèm quảng cáo: “Anh sợ hả? Phòng thông nhau như vậy là để khi khách đi với bạn, muốn đổi đào hay làm tập thể thì mở cửa qua. Bữa nào rủ bạn anh đi cùng thì biết, vui lắm”.
Thanh gợi ý: “Em múa bụng anh xem nhé?”. Tôi lắc đầu. Cô ta lại mồi chài: “Sexy show nha? Anh chỉ bỏ thêm 150 ngàn đồng, rẻ chán”. Khi “vào việc” đào không mảnh vải che thân, đó là quy định. Nếu cô nào vi phạm sẽ bị đuổi ngay lập tức. “Đó là cách để hút khách”, Thanh nói.
Có chiếc vé trong tay coi như khách có tấm vé thông hành lên tận trời mây với tài nghệ của các cô chân dài đã qua đợt tuyển chọn gắt gao. Thanh bỏ nhỏ: “lúc tuyển, bọn em phải thi “sát hạch” trực tiếp với một nhóm người, sau này mới biết họ là bảo kê”.
“Bảo kê chỗ làm ăn chứ không lẽ chăn dắt cả đào? Rồi sát hạch bằng cách nào?”, tôi hỏi. Thanh nói khẽ những sợ ai đó nghe: “Tụi em làm ở đây mỗi ngày phải đóng cho bảo kê 50 ngàn đồng, gọi là tiền “hụi chết” đó anh, nghe nói sắp sửa tăng lên 70 ngàn, Ngày nào đóng ngày đó, không thì đừng hòng vác mặt tới đây”. “Còn chuyện sát hạch?”. “Thực hành để kiểm tra tay nghề ấy mà”, giọng Thanh ngại ngùng.
Thế mới biết, làm cái nghề bán thân xác đâu phải có sắc đẹp, có ngoại hình là được. Thanh cho biết thêm, mỗi lần phục vụ khách, chủ hưởng hết 40%, phần còn lại là của đào.
“Có hôm khách đông, mỗi đào phải tiếp 4-5 khách/đêm, về đến nhà là tay chân rã rời chẳng buồn ăn. Hôm nào xui xẻo gặp khách xỉn quắc cần câu, đòi hỏi đủ thứ nhưng phải cố mà chiều, đâu dám phản ứng vì bọn ma cô ghê lắm”, Thanh tâm sự.
Dịch vụ từ A-Z bằng thẻ VIP
Cách đó không xa là tiệm hớt tóc Ánh Hồng do cô gái vừa bước sang tuổi 28, tên Thuý, quê Nha Mân, Đồng Tháp làm chủ. Tiệm Ánh Hồng nổi tiếng hơn là nhờ “phát hành” thẻ VIP. Thẻ VIP thì cung cách phục vụ phải tương xứng. Ở đây còn có những màn biểu diễn ấn tượng những cởi quần áo bằng miệng, múa bụng và tắm bia.
Dịch vụ thẻ VIP ra đời đáp ứng nhu cầu thật của một bộ phận dân ăn chơi. Hiện nay, để ăn mừng sau khi ký được hợp đồng, giao dịch mua bán thành công hay để trả ơn nghĩa cho một cá nhân nào đó, dân làm ăn không tìm đến nhà hàng bia ôm, karaoke ôm… để chiêu đãi. Đến những chỗ ấy người được mời không mấy vui vẻ vì bị cho là phiền phức, thiên hạ để ý, nhất là các bà vợ dễ phát hiện.
Thế là sau khi một phi vụ làm ăn trot lọt, họ chiêu đãi nhau bằng những chiếc thẻ VIP bao gồm các dịch vụ từ A – Z đang rộ lên tại các tiệm hớt tóc thanh nữ. Chiếc thẻ VIP ấy có giá trị trong tháng, thậm chí cả quý mà người sở hữu nó có thể sử dụng bất cứ giờ nào trong ngày thứ 7 và chủ nhật.
Ông Tám Thê, một tay “cò” chuyên chạy giấy tờ nhà đất, sang tên, giấy phép xây dựng cho biết: “Chơi kiểu này cũng hay, khi nào cần thì alô, địa điểm mình có thể tự chọn, vừa an toàn, vừa muốn gì được nấy”. Ông Thê luôn miệng khen dịch vụ ăn chơi bằng thẻ VIP: “Các em không chê vào đâu được, lại nhiệt tình, chiều khách hết cỡ”.
Theo lời Thuý, thẻ VIP được chia làm nhiều hạng, theo thứ tự VIP 1, VIP 2 và VIP3. VIP 1 có giá 15 triệu đồng/tháng. Với thẻ này khách có thể yêu cầu đào đi tour Nha Trang, Đà Lạt, Hạ Long 5 ngày (khách lo chi phí). VIP 2 có giá 10 triệu đồng (khách có thể đổi đào nếu cảm thấy chán, tương đương 8 suất, 2 giờ/suất) và VIP 3 có giá 5 triệu đồng.
Theo Thuý, giá cao những vậy là vì đào đẹp, không em nào dưới 1m6, 3 vòng chuẩn không cần chỉnh, không đau bệnh, đặc biệt là có “kỹ thuật” cao. Hùng, người tình của Thuý còn cung cấp thêm: “Nếu khách yêu cầu một đào nữa thì phải bỏ thêm 1 triệu đồng/suất 2 giờ. Trung bình mỗi tháng em bán ra hơn chục thẻ, toàn là dân chơi. Em chỉ bán cho người quen, hoặc ai đó được giới thiệu đến. Nếu anh thường xuyên tiếp khách thì nên sử dụng thẻ này, tính ra rẻ lại an toàn hơn đi dù”.
Không như những các cô đào chuyên phục vụ khách tại chỗ, cứ đến thứ 7 và chủ nhật, các cô đào phục vụ khách VIP (có thẻ VIP) nằm nhà đợi điện thoại của chủ hoặc bảo kê. Khách cần giờ nào thì thông báo trước cho chủ.
Thuỷ, cô đào sắp bước sang tuổi 20 nhưng có đến 3 năm trong nghề, thông tin: “Với thẻ VIP, tụi em được hưởng 70%. Khi khách đề nghị phục vụ thêm một người nữa thì phải trả 1 triệu, phần này em hưởng trọn”.
Hoạt động mại dâm trá hình ngày càng “biến hoá” muôn hình vạn trạng để qua mắt các cơ quan chức năng. Cùng với những trò ăn chơi thác loạn là sự xuống cấp về đạo đức, lối sống, là nguy cơ mắc những căn bệnh xã hội, thậm chí cả HIV/AIDS. Thiết nghĩ các cơ quan chức năng cần phát hiện và ngăn chặn kịp thời các hoạt động mại dâm trá hình này, mang lại sự lành mạnh cho xã hội.
Từ số điện thoại ông T. cung cấp, tôi gọi đến hỏi mua một thẻ với lý do để “làm quà” cho sếp. Đầu dây bên kia, Khải (tên người cung cấp thẻ) hỏi dồn: “Anh ở đâu, ai cho anh số địên thoại?”. Tôi đánh liều nói biết qua một người anh trong giới buôn bán bất động sản. Khải có vẻ yên tâm hơn: “Anh mua loại nào, có đi tour không ?”. Anh ta hẹn tôi lúc 5h chiều tại quán cà phê 777 trên đại lộ Nguyễn Văn Linh để chồng tiền lấy thẻ.
Theo 24h
"Nghiệp đoàn mại dâm" lớn nhất HN P.4
Khi có khách nhân viên nhà sẽ được ưu tiên lên "chào bàn" trước.
Theo giới giang hồ, trước năm 2008 trở đi, trên địa bàn khu vực ngã ba Láng, Láng Hạ, Nguyễn Chí Thanh, chỉ có vỏn vẹn hai đến ba ông trùm gái đứng bàn.
Trong đó, đáng kể nhất phải kể đến Đức "cụt ", trong tay có cả trăm đào, chuyên cung cấp gái gọi ngồi quán hát và bán dâm, ngoài ra còn phải kể đến cặp vợ chồng Hảo Long cũng có trong tay hàng chục đào.
Sau vụ việc Đức " cụt " tranh giành địa bàn hoạt động, cho đàn em đến phá nhà của vợ chồng Hảo Long vào buổi chiều trung tuần tháng 3 năm 2008 gây chấn động dư luận, tên cầm đầu này đã bị cơ quan công an bắt. Đội ngũ nhân viên của y giải tán, sau đó mạnh ai người ấy làm, không còn thu về một mối như trước.
Những "ông chủ" nhỏ
Nằm im chờ đợi một thời gian, một số đệ tử thân cận của Đức đứng lên tự làm, tự ăn, tự bảo vệ nhân viên như là một ông chủ nhỏ. Theo một nhân viên chạy &'xe ôm dịch vụ' gạo cội tại khu vực này cho biết: "Hiện nay có trên dưới 20 ông chủ nhỏ, người nhiều nhất có khoảng 18 đào, ít nhất là một đào, thường xuyên hoạt động trong khu vực này, chuyên cung cấp gái ngồi bàn quán hát và gái bán dâm".
Một nhân vật có tên T người Đồng Nai, phiêu bạt ra bắc từ năm 2008, ban đầu cũng chỉ chạy dịch vụ thuê cho ông chủ Đức. Sau khi thiết lập được quan hệ, T liền tuyển chọn nhân viên, đến giờ trong tay có 7 đào. T thuê thêm một nhân viên chạy xe ôm nữa tên Duy, hàng ngày vừa quản lý nhân viên, kiêm luôn công việc xe ôm chở bốn đào.
Tại đây, T luôn được các đào gọi bằng cái tên khá trìu mến: "Bố". T mang dáng người nhỏ con gầy mo, đầu luôn đội nón Sơn, một loại mũ có thương hiệu và giá hàng triệu đồng, một tay của T bị khoèo. Theo nhiều đồn đoán, đó là hậu quả của một cuộc chiến tranh giành nhân viên trước đây.
Hoạt đồng gần như cùng thời với T, còn có một người có tên D quê ở huyện Chương Mỹ Hà Nội, trong tay cũng có hơn chục đào. D vừa làm quản lý, trực tiếp chạy xe ôm, ngoài ra còn phải thuê thêm hai người nữa chạy xe cùng mình mới tải hết số nhân viên đi làm. Người hiện tại có ít nhân viên nhất là Ph, quê ở huyện Thường Tín, Hà Nội. Trước đây trong tay Ph cũng có bốn đào, nhưng vì nhiều lý do mà các đào rời xa dần, giờ trong tay người này chỉ còn có một đào.
Ngày ngày Ph vẫn chở nhân viên đi làm đều đặn và ráo rết tìm thêm nhân viên mới.
Mối quan hệ tương hỗ
Vào hôm chuyển gió lạnh, trời đổ mưa như trút nước, nhưng Tú, nhân viên chạy bàn của một quán hát vẫn phải phi xe máy một mạch tới Nội Bài đón em nhân viên đầu tiên của mình. Người quản lý quán karaoke của Tú có ý định táo bạo là nuôi luôn mấy em nhân viên để phục vụ khách tại quán nhà, khi có khách nhân viên nhà sẽ được ưu tiên lên "chào bàn" trước.
Biết chuyện này, L, một "trùm đào" tại đây cười khẩy: "Cũng không đơn giản vậy đâu, chuyện làm ăn đâu phải cứ muốn là được. Thời buổi này, kiếm được nhân viên không dễ, còn phải è cổ nộp phí cho mấy ông "mặt rô". Cũng mướt mồ hôi lắm". Nhiều đào ngồi quanh đó rộ lên cười hưởng ứng.
Co ro trong chiếc áo mỏng tanh giữa đêm thu, Phương Anh, đào quê Cần Thơ rủ rỉ tâm sự với tôi: ở đây, giữa chủ quản lý và nhân viên ngồi bàn có một mối quan hệ chặt chẽ về thời gian, tài chính, tinh thần và thể xác. "Vì là nhân viên thuộc họ quản lý, họ nói gì tụi em cũng phải nghe hết trơn à, chỉ cần trái lệnh thì coi như hết cơ hội làm ăn ở xứ này luôn. Thế nên, cái chuyện " thăm nom " của các ông chủ với nhân viên là chuyện thường tình, thích thì cho vài đồng không thì thôi".
Chuyện như cô gái này nói, kỳ thực tất cả các đào mà tôi tiếp xúc trong quá trình thâm nhập đều kể và họ chấp nhận như một chuyện "đương nhiên phải thế".
Quy định về thời gian ở chốn ăn chơi này cũng rất khắt khe. Giờ làm việc bắt đầu từ 13h30, hầu như tất cả nhân viên của các "nhà" đều tập kết về quán nước chè trong con ngõ nhỏ 107 đường Nguyễn Chí Thanh. Sau mốc thời gian trên, nếu đào nào không đến đúng giờ đều phải nộp phạt tương đương với số tiền ngồi một bàn.
Nếu nghỉ phải xin phép. Cũng là điều dễ hiểu, nguồn sống của các ông trùm dựa trên nguồn thu nhập của nhân viên, theo quy định mỗi nhân viên khi ngồi một bàn sẽ phải trả cho người quản lý là 50 ngàn đồng, nếu đi khách bán dâm, hay đi chơi thì số tiền được tính bằng hai bàn.
Như vậy càng nhiều nhân viên thì thu nhập càng cao. Đào Phương ngồi nhẩm tính: "Chủ em có 18 nhân viên, trung bình đơn giản nhất mỗi em ngồi "bét nhất" cũng phải hai bàn một đêm, tổng thành 36 bàn. Nhân tiếp với 50 ngàn một bàn thì thành 1,8 triệu chưa tính số nhân viên đi bán dâm và đi chơi, thu nhập một tháng trên dưới 60 triệu. Trong đó phải trả tiền lương cho nhân viên chạy bàn là 250 ngàn một ngày, thường với số lượng nhân viên như vậy thì phải thuê khoảng 4 đến 5 nhân viên chạy xe ôm. Tụi em chỉ việc ngồi chơi, uống nước mát, ngả ngớn, phủ phê với khách. Chủ cũng chả sướng gì đâu anh ạ!".
Ở khu vực ngã ba "sung sướng " này có bao nhiêu đào ngồi bàn, thì bấy nhiêu cô đang phải mang trên mình trọng trách không chỉ nuôi bản thân, gia đình, mà còn phải làm việc để nuôi cả một hệ thống quản lý, xe ôm, và cả những người tình của mình.
Theo 24h
"Nghiệp đoàn mại dâm" lớn nhất HN P.3 Thu nhập ngày nhiều ngày ít, làm nhiều thì tiêu nhiều nên khi cần một khoản tiền lớn hầu hết, gái mại dâm đều tìm đến các ông chủ cho vay nặng lãi. Vay tiền thì dễ, bởi chỉ cần chứng minh thư còn đã có thân xác các cô để bảo đảm nhưng lãi suất cắt cổ đã đẩy những cô gái...