Phát điên với gã ông chồng “dê xồm”
Tôi như c.hết đứng khi thấy anh đang bị thôi miên, say sưa nhìn cô hàng xóm thay quần áo qua cửa sổ.
Kể ra chuyện này có lẽ nhiều người sẽ trách tôi nhỏ nhen, hay để ý vặt và chấp nhặt với chồng những chuyện cỏn con, “bé xé ra to” nhưng không nói ra điều này khiến tôi thấy bực dọc vô cùng. Làm sao không bực được khi chồng tối nào cũng lẻn ra ban công với lý do hóng gió, hút thuốc chỉ để rình rập, chực chờ nhìn trộm cô hàng xóm.
Chúng tôi lấy nhau khi cả hai cùng là dân tỉnh lẻ, sau đám cưới, hai đứa tất tưởi tìm nhà trọ. Ở phòng trọ cả dãy như thời sinh viên thì không thể bởi vợ chồng trẻ cần không gian riêng, nhưng thuê hẳn một căn hộ thì hết quá nhiều t.iền khiến vợ chồng tôi băn khoăn không biết nên tính cách nào cho hợp lý. Đang loay hoay, khổ sở về nhà cửa thì có cô bạn giới thiệu cho căn nhà nhỏ trong khu tập thể. Giá cả phải chăng lại có không gian riêng, hai vợ chồng trẻ hăm hở dọn dẹp rồi chuyển đồ về ở sau khi cùng nhau hưởng tuần trăng mật.
Nhưng lấy nhau rồi tôi mới phát hiện chồng có tật rất thích “liếc gái”. Bình thường, anh là người hết lòng yêu thương, tôn trọng vợ nhưng anh ta sẽ lập tức trở thành thằng ngố và đờ đẫn mỗi khi có gái xinh xuất hiện trước mặt.
Chỉ cần nhìn thấy cô nào chân dài, da trắng, ngực đầy là anh ta nhìn như muốn nuốt chửng.
Thậm chí có lần đang đèo vợ trên đường, thấy mấy cô xinh tươi đi bên cạnh suýt nữa cả hai đ.âm vào chiếc taxi đi trước vì tội mải nhìn gái mà quên đường của chồng.
Gần đây, nhà hàng xóm đối diện vẫn đóng cửa im im bỗng dưng có người đến ở. Được biết cô hàng xóm nhà tôi là gái Sài Gòn chính hiệu, nhân có chuyến công tác dài ngày nên ở tạm nhà người quen.
Phải sống chung với ông chồng như vậy có lẽ tôi cũng phát điên vì bực mình (Ảnh minh họa)
Video đang HOT
Cô hàng xóm nhà tôi chẳng có đ.iểm gì ấn tượng (từ khuôn mặt đến vóc dáng), ngoại trừ cách ăn mặc h.ở h.ang, lố lăng và cách hành xử tự nhiên thái quá. Hễ đi làm thì không sao nhưng cứ về đến nhà, là cô ta lại chuộng mốt váy cực ngắn, hoặc lịch sự hơn là áo ba lỗ, quần sooc dài chẳng tày gang và dĩ nhiên không bao giờ mặc áo ngực.
Từ ngày xuất hiện cô hàng xóm, chồng bỗng dưng chăm chỉ ra ban công hơn bình thường. Khi thì anh ta kiếm cớ lên ban công gom quần áo khô giúp vợ, khi thì do nóng nực nên đứng đó để hóng mát, hoặc hút thuốc .
Ban đầu tôi cũng không nghi ngờ gì, thậm chí còn thấy thích thú vì chồng dạo này biết ý hơn, biết đỡ đần vợ việc nhà và không phì phèo điếu thuốc ngay trong phòng, trước mặt vợ nữa.
Nhưng việc chồng đêm nào cũng muốn ra ban công hóng gió khiến tôi linh cảm có chuyện chẳng lành. Hơn nữa, anh ta luôn lên ban công rất đúng giờ, đó là giờ cô hàng xóm đi làm về, thay đồ, tắm rửa để chuẩn bị đi ngủ.
Một lần rón rén đi theo chồng lên ban công, tôi như c.hết đứng khi thấy anh đang bị thôi miên, say sưa nhìn cô hàng xóm thay quần áo qua cửa sổ nhà cô ta.
Bị vợ bắt quả tang, không những anh ta không nhận lỗi với vợ mà còn lớn giọng: “Trai nhìn gái là chuyện bình thường, chẳng phải cái gì to tát mà em phải làm toáng lên. Em nên tự hào rằng chồng em là người biết thưởng thức cái đẹp. Chồng em không ngắm gái mà toàn nhìn trai, anh tin em còn khóc to hơn…”.
Cô hàng xóm thì càng ngày càng quá đáng. Dường như biết được mỗi lần cởi đồ có anh hàng xóm đứng nhìn nhưng cô ta không từ bỏ thói quen đó. Thậm chí, có lần tôi còn bắt gặp ánh mắt đong đưa, liếc tình của cô ta với chồng tôi.
Nhưng vì không có chứng cứ, tôi không thể kiếm cớ gây sự với cô ta được. Hơn nữa, có trách thì phải trách bản thân trước vì đã trót lấy phải ông chồng “dê xồm”. Giờ tôi không biết phải làm thế nào để giải quyết việc này, chia tay chồng ví lý do ngớ ngẩn ấy thật là chuyện nực cười cho thiên hạ, nhưng phải sống chung với ông chồng như vậy có lẽ tôi cũng phát điên vì bực mình.
Theo VNE
Chồng sắp cưới vừa keo kiệt vừa vũ phu
Chỉ vì khi phơi áo quần để kẻ trộm lấy mất của anh một cái quần jeans mà Tuấn - chồng sắp cưới của Nguyệt nhẫn tâm cho cô hai cái bạt tai khiến mặt mũi cô sưng vù.
Tuấn lớn hơn Nguyệt hai t.uổi, là kỹ sư của một công ty xây dựng. Trong quãng thời gian hơn một năm quen biết, yêu đương và tính đến chuyện hôn nhân, trải qua tất cả các ngày lễ, kỉ niệm nhưng chưa một lần Tuấn tặng Nguyệt bất kì một món quà nào.
Nguyệt còn nhớ, sau khi nhận lời yêu Tuấn, valentine đầu tiên cô rất mong chờ, còn chuẩn bị một hộp socola để tặng anh. Vậy mà hôm đó, Tuấn đến không hoa, không socola cũng không quà. Anh chỉ chở Nguyệt chạy vòng vòng trên đường phố. Khi nhận socola từ cô, anh ngạc nhiên: Em thật bày vẽ, mình còn trẻ mỏ gì nữa đâu mà mua mấy thứ này...
Về nhà, khi hai em cùng phòng hỏi socola đâu, Nguyệt buồn lắm, nhưng cũng cố bào chữa cho anh: Anh Tuấn bảo socola chỉ dành cho bọn trẻ như bọn em thôi, chứ hội chị già rồi. Anh ấy chở chi đi mua áo quần nhưng chị không ưng được bộ nào nên thôi.
Thông cảm cho anh, đồng ý cũng anh tiến tới hôn nhân nhưng Nguyệt vẫn buồn bởi từ ngày yêu nhau, ngoại từ một cái bánh ga tô vào ngày sinh nhật, chưa bao giờ Tuấn tặng cô bất cứ một thứ gì. (Ảnh minh họa)
Vậy nhưng, càng ngày, Tuấn lại càng làm Nguyệt thất vọng. Trong thời gian yêu đương, anh rất ít khi đưa cô đi ăn uống, thời gian hẹn hò của hai người chủ yếu là ở phòng trọ hoặc đi lang thang trên đường. Đến phòng của cô, anh cũng chưa một lần mua hoa quả, hay đồ ăn vặt.
Valentine đã thế, Nguyệt hi vọng 8/3 anh sẽ khác. Vậy mà, trong khi người yêu hai cô em đến phòng với hoa, quà trên tay, thậm chí còn có cả quà tặng cho Nguyệt thì Tuấn vẫn tay không bắt giặc. Đến khi về, ngại với mọi người trong phòng, Nguyệt đành phải lừa Tuấn là phải mua một bó hoa mai tặng Sếp. Vào cửa hàng hoa, sau khi chọn được một bó hoa hồng, thấy anh không có ý định thanh toán, Nguyệt đành trả t.iền. Về nhà, cô nói dối các bạn là hoa Tuấn tặng.
Sau này, khi về ra mắt gia đình Tuấn, thấy gia cảnh nhà anh khó khăn Nguyệt nghĩ: Có lẽ không phải anh keo kiệt mà do hoàn cảnh gia đình khó khăn, anh là con cả, ngoài việc lo cho bản thân còn phải đỡ đần cho bố mẹ và các em nên mới tiết kiệm vậy.
Thông cảm cho anh, đồng ý cũng anh tiến tới hôn nhân nhưng Nguyệt vẫn buồn bởi từ ngày yêu nhau, ngoại từ một cái bánh ga tô vào ngày sinh nhật, chưa bao giờ Tuấn tặng cô bất cứ một thứ gì.
Nguyệt quen Tuấn khi đã ngấp nghé bước vào t.uổi 29, t.uổi mà ở trong mắt nhiều người đã sắp thành "gái ế". Do đó, dù nhìn ra rất nhiều điểm xấu của Tuấn, hai em cùng phòng cũng khuyên can nhưng Nguyệt vẫn cố trấn an rằng, khi lấy nhau về, không phải lo cho bố mẹ, thu nhập của anh và cô công lại cũng khá, có lẽ anh sẽ thay đổi.
Đau khổ vì chồng vũ phu (ảnh minh họa)
Thế nhưng, trước ngày cưới đúng một tháng, một sự việc xảy ra khiến Nguyệt vô cùng bàng hoàng. Sau khi xác định ngày cưới, Nguyệt đã dọn đến ở cùng với Tuấn. Hôm đó, Nguyệt giặt áo quần và phơi, nhưng đến khi thu vào thì một chiếc quần jeans của Tuấn không thấy đâu. Đi hỏi quanh xóm trọ xem có ai thu nhầm không thì không có. Nguyệt nghĩ chắc là có tên nghiện nào đó trộm mất rồi.
Về kể với Tuấn, anh không nói một lời, liền tiếp giáng cho cô 2 cái bạt tai khiến mặt mũi cô sưng vù rồi quát: Có mỗi việc phơi áo quần cũng làm không xong. Cô có biết cái quần đó tôi mua mất bốn trăm nghìn mà mới mặc được có mấy bữa không hả? Làm người sao mà ngu thế, quần áo nào đẹp đẹp thì phải phơi trong nhà chứ, đưa ra ngoài phơi khác gì mời bọn trộm đến lấy?
Sững sờ, Nguyệt không biết nói gì để phản bác. Cô không thể tưởng tượng được, chỉ vì mất một cái quần mấy trăm nghìn mà anh lại đ.ánh cô. Từ trước tới nay, nhà trọ cô an ninh rất tốt, mới chuyển đến ở với anh được hai tuần, cô làm sao biết được an ninh ở đây kém như vậy?
Mang một mặt sưng vù bởi hai cái tát của Tuấn lại thêm khóc nhiều, Nguyệt không dám về nhà trọ cũ tá túc, cô cũng không muốn về nhà trọ vì không muốn nhìn mặt Tuấn vào lúc này. Lang thang trên đường một lúc, Nguyệt quyết định thuê nhà nghỉ để ở qua đêm. Một đêm cô không về nhà, vậy mà Tuấn không thèm gọi lấy một cuộc điện thoại!
Ngày cưới đã định, ảnh cưới đã chụp, thiệp mời đã viết gần xong, cô và anh cũng đã sống như vợ chồng, chỉ còn một tháng nữa thôi là đám cưới sẽ diễn ra nhưng giờ đây, Nguyệt lại băn khoăn: Liệu sự lựa chọn của cô có đúng đắn? Có nên vì sợ ế mà nhắm mắt đưa chân?
Theo Eva
Vợ đại gia trầm cảm nặng vì phá sản Vốn quen sung sướng, Trang giờ không biết làm gì mặc dù hoàn cảnh của cô cũng không đến mức quá bi đát và không lối thoát. "Cậu nói chuyện với cái Trang nhé, bọn tớ sợ nó sắp hóa điên rồi đấy", tôi nhận được tin nhắn của Thủy, một người bạn cũ. Tôi hỏi lại: "Quái lạ, bọn cậu vốn chả...