Phận của đàn bà
Em tin chị đi, với sắc đẹp của em, sự thông minh của em, cá tính của em, những người đàn ông sẽ xếp hàng dài để chờ em đó.
Gửi em gái!
Đêm nay chị không ngủ được, có lẽ do ly cà phê chị uống cùng em hồi chiều, cũng có lẽ do hình ảnh em ôm vai chị nấc lên từng tiếng tức tưởi cứ ám ảnh chị mãi đến giờ. Thì ra người ấy và em vừa chia tay. Em hối tiếc và giận dữ vì bỏ phí khoảng thời gian là hai năm yêu nhau, nhớ thương, sầu cảm rồi đến một ngày anh ta phủi hết trách nhiệm, đi theo một người con gái khác coi như chẳng có mặt em trên đời.
Ừ, khóc đi em gái cưng, gục lên vai chị khóc nữa đi, khóc để tiêu tan hết muộn phiền trong lòng! Rồi khi em ngừng khóc, chị nói em nghe một điều này cũng quan trọng không kém:
Chị em mình cùng là phận đàn bà, chị hiểu em và thương em, chị và em chơi với nhau mấy năm, chị cũng là người chứng kiến cuộc tình của em diễn ra từ đầu tới cuối. Những ngày em hớn hở ở Tuần Châu gọi điện về cho chị kể rằng em đã gặp được một người đàn ông tuyệt vời, một cơ thể tuyệt vời, một trái tim tuyệt vời. Em kể anh ấy đã thương em ra sao, chiều chuộng em ra sao khi tới Hạ Long, ở trong một phòng khách sạn sang trọng và tươm tất đến chừng nào. Em cũng từng kể cho chị nghe về những điều anh ấy hứa hẹn về tương lai hai đứa. Thời gian đó chị thấy em thật hạnh phúc, khuôn mặt rạng ngời hân hoan mà không một loại mỹ phẩm nào có thể tô vẽ được.
Khoan hãy giận hờn vì người ta không đi cùng em tới cuối cuộc đời.
Khoan hãy trách người ta, em gái! Khoan hãy giận hờn vì người ta không đi cùng em tới cuối cuộc đời. Hãy cám ơn anh ấy. Cám ơn anh ấy đã đến, cám ơn vì những ngày mang xe hơi tới đưa rước. Cám ơn những bữa ăn hai đứa ăn cùng nhau, tận hưởng cùng nhau. Cám ơn những kỷ niệm hai đứa có được mà chỉ có em biết, anh ấy biết, trời trăng mây gió biết. Cám ơn vì những lời hứa để em gái yêu bay bổng lên mây một chút. Cám ơn vì thời gian anh ấy đã dành cho em một cách trọn vẹn, không vụ lợi. Cám ơn những chuyến công tác các tỉnh, những ngày lang thang dung dăng dung dẻ cùng nhau bên Singapore, Mã Lai, Thái Lan… Thực ra thì trước khi có anh ta, em cũng đâu có ai, em chưa có gì. Em phải cám ơn vì dù sao em cũng có một khoảng thời gian khá vui vẻ bên anh ấy. Em nói anh ấy chiếm dụng em nhưng phải chăng em cũng đang chiếm dụng anh ấy đấy thôi?
Ngừng khóc lại, nghe chị nói! Em còn trẻ, t.uổi 26 phơi phới với những ước mơ và tham vọng. Em còn cả một tương lai phía trước, còn những người đàn ông độc thân giàu có và đẹp trai đang đứng đâu đó chờ em. Ngồi dậy đi em, ra ngoài đường, đi xem phim, đọc một cuốn sách hay, học một môn gì đó, tham gia một câu lạc bộ nào đó… Rồi em sẽ thấy cuộc sống vẫn tốt đẹp biết bao và còn nhiều thứ để em khám phá.
Đừng tiếc nuối hai năm t.uổi xuân đẹp nhất của em đã dành trọn vẹn cho anh ấy. Có câu nói của nhà văn Tam Mao thế này chị rất tâm đắc: “Có những tình yêu, có những người, mà tình yêu chỉ có nghĩa là “cảm xúc” tại thời điểm đó. Mà nếu bạn cứ cho rằng tình yêu của họ là tình yêu lâu dài, thì bạn mới thật là ấu trĩ và non nớt”. Giờ chuyện của em ra như vậy chị mới thấy thấm thía câu nói này, có thể anh ấy chỉ cảm xúc với em trong vòng hai năm, cũng không có nghĩa anh ấy không yêu em, chỉ vì là… hết yêu thôi. Thời gian thật tàn nhẫn, thời gian có thể thay đổi mọi thứ, và thật đau lòng là tình yêu là thứ thay đổi nhanh nhất.
Video đang HOT
Có những lúc, em gái ạ, chỉ có nước mắt mới là bạn ta, chỉ có đêm tối mới hiểu lòng ta. Ta tưởng là sẽ trăm năm đầu bạc răng long nhưng rồi cũng phải chia tay người ấy nơi ngã ba đường để ta tiếp tục rẽ sang một con đường khác. Hạnh phúc đ.ớn đ.au chỉ là một khái niệm. Cánh cửa này đóng lại, chắc chắn sẽ có vài ba cánh cửa khác rộng hơn mở ra.
Em tin chị đi, với sắc đẹp của em, sự thông minh của em, cá tính của em, những người đàn ông sẽ xếp hàng dài để chờ em đó.
Chúng ta đều là đàn bà, mà đàn bà cá tính thì cứ đa đoan như thế em ạ!
Chị đã chia tay những người đàn ông của chị ở ngã ba đường, nuốt sâu những giọt nước mắt của mình vào trong, biết là rồi sẽ đau, biết rằng con đường phía trước mù mịt một mình mình đơn độc, vậy mà vẫn phải đi. Đâu thể gục ngã được. Phải chăng khi không còn yêu nhau thì đòi lại những ngày tháng tươi đẹp hi sinh cho anh ta, hay quỵ lụy hơn là van nài anh ấy quay lại, cho dù chỉ là một cái xác không hồn? Sau những cơn đau nhói tim gan, chị mới thấy rằng yêu người rất nhiều, nhưng hãy yêu chính ta nhiều nhất em gái ạ!
Em gái thân, khi người ấy không còn tình cảm với mình, hãy để người đi. Chẳng lẽ khi yêu, chúng ta đều mong nhau hạnh phúc sao? Dù bây giờ hạnh phúc của anh ta không phải là với em mà với người khác?
Chiều nay nhìn em khóc mà chị thấy x.ót x.a quá, những hình ảnh quá khứ của chị hiện về, chị thấy đau lòng em à. Em đau mà chị cũng như xát muối vào ruột vào gan. Chúng ta đều là đàn bà, mà đàn bà cá tính thì cứ đa đoan như thế em ạ!
Chị biết, đêm nay em sẽ thức trắng như bao đêm khác khi em thấy dấu hiệu của cuộc chia ly với anh ấy. Rồi em sẽ thấy mệt, rồi em sẽ thấy những giọt nước mắt khóc cho anh ta là vô ích. Người đi cứ đi, ta ở lại đây, cố gắng “hốt lại đống sữa đã đổ” để làm gì hả em?
Bình tĩnh lại, nghe chị, ngẩng đầu bước tiếp! Hạnh phúc còn chờ chị em ta phía trước! Em phải thật hạnh phúc nhé, em gái! Chị luôn mong là như vậy!
Theo VNE
Tôi đã nặng lòng với anh rể
Tôi không biết vì sao hình ảnh người anh rể luôn trong trái tim mình. Tôi mơ ước một lần được anh ôm.
Nhưng khi ở bên anh, tôi thực sự hoang mang không nói nên lời.
Anh rể tôi là một người rất duyên và dễ gần. Anh luôn nở nụ cười với những người xung quanh. Biết bao nhiêu cô gái đã từng điêu đứng vì nụ cười ấy trong đó có tôi.
10 năm về trước, khi tôi còn là học sinh lớp 10, anh thường xuyên đến nhà tôi chơi. Lúc đó, chị gái tôi vừa học xong cao đẳng. Tôi nghe nhiều người nói anh đến tìm hiểu chị tôi.
Anh đã hút hồn tôi từ cái nhìn đầu tiên. Anh nói chuyện với bố mẹ, chị gái tôi ở phòng khách. Tôi ngồi trong phòng học nhưng tâm trí lại để ra cuộc nói chuyện bên ngoài. Tay tôi không ngừng viết chữ H. lên sách, vở của mình. H. là tên chữ cái của anh. Tôi ngồi làm bảng so sánh những cái tên tôi thích nhất, và cái tên anh luôn về nhất.
Tôi thích nhìn anh, ngày nào trời mưa anh không đến là tôi nhớ anh da diết. Mỗi khi có bài tập khó tôi lại chạy đến hỏi anh. Anh cười hóm hỉnh chỉ bảo tôi cặn kẽ.
Kỷ niệm đã 10 năm tôi không quên, một lần anh đến nhà tìm chị gái. Khi đó chị tôi đi chơi nên anh đã nhờ tôi đi cùng anh đi tìm. Khi tôi từ chối, anh đã cầm tay tôi kéo đi. Trái tim tôi muốn nhảy ra khỏi lồng ngực. Vì lần đầu tiên tôi biết cảm giác được người khác giới cầm tay. Tôi luôn cười mỗi khi nhìn anh. Tôi kể với anh những câu chuyện không có hồi kết ở lớp. Khi tôi bị điểm kém hoặc bị cô giáo mắng tôi đều chia sẻ với anh. Tôi chỉ thiếu điều chưa nói "em thích anh".
Năm tôi lên lớp 11, anh và chị gái tôi tính chuyện cưới xin. Gia đình nhà anh sang xin làm lễ ăn hỏi. Lúc đó, tôi cảm thấy ghét chị mình, ghét bố mẹ vì đã gả chị cho anh. Tôi giận cả anh, nhìn anh tôi đã quay đi. Tôi không chào mỗi khi anh đến chơi. Dù tôi có quay đi, có không nói chuyện, chào hỏi anh nhưng trái tim tôi luôn đ.ập thật nhanh mỗi khi anh đến.
Ngày cưới của chị gái, tôi vẫn đi học bình thường như không có gì xảy ra. Buổi trưa tôi ở lại trường đến chiều học tiếp. Tôi không quan tâm cái gì đang diễn ra ở nhà mình. Nhưng tôi đã khóc.
Từ ngày có anh rể, tôi sống khép kín. Tôi cố gắng chạm mặt anh rể ít nhất. Mỗi khi anh chị về chơi tôi lại tìm cách đi ra khỏi nhà. Nhiều người nghĩ tôi ghét anh rể mình. Thấy vậy, anh càng quan tâm và hỏi han tôi nhiều hơn.
Tôi hi sinh quãng thời gian đẹp nhất cuộc đời để được thầm yêu anh... (Ảnh minh họa)
Khi tôi vào đại học, anh chị tôi chuyển lên thị xã sống nên cả năm tôi chỉ gặp họ vào ngày tết. Cứ như thế đã 7,8 năm, tôi chưa một lần đến thăm nhà anh chị. Lúc nào tôi cũng từ chối bận việc. Tôi chỉ gửi quà cho cháu mình nhưng ít khi lại gần và bế cháu. Mẹ tôi cho rằng tôi trái tính, trái nết. Chỉ có tôi biết mình yêu anh rể rất nhiều và ghen với chị gái.
Đã 26 t.uổi, tôi đã trải qua hai mối tình. Mối tình nào cũng đi qua rất nhanh và dễ quên vì tôi không yêu thật lòng. Chị gái thường xuyên gọi điện hỏi thăm tôi và khoe những câu chuyện gia đình chị với tôi. Khi đó tôi chỉ cười.
Mỗi khi tôi buồn trong công việc, tôi nhớ anh da diết, nhớ nhất là nụ cười luôn tỏa nắng của anh. Nhưng tôi chỉ nhớ hình ảnh anh lúc anh chưa làm anh rể mình. Với tôi, anh là mối tình đầu dù đơn phương nhưng khó quên nhất.
Lần về quê ăn tết gần, anh đã mạnh dạn lại gần nói chuyện với tôi. Anh băn khoăn vì sao từ ngày lấy chị, tôi lại đối xử với anh rất khác. Những ngày anh chỉ đến chơi anh thấy tôi là cô gái vui tính, dễ thương. Nhưng sau đó, anh thấy tôi thật khó gần, ít nói, lạnh như băng... Ánh mắt anh vẫn nhìn tôi như ngày nào, vẫn cười hóm hỉnh như vậy.
Lúc đó, tôi định ôm anh và nói rằng vì tôi yêu anh ngay từ cái nhìn đầu tiên. Đã 10 năm, tôi lầm lũi nhìn anh hạnh phúc. Tôi hi sinh quãng thời gian đẹp nhất cuộc đời để được thầm yêu anh. Nhưng miệng tôi không thể thốt lên được. Một lần về thị xã nơi anh chị sống, tôi đã ghé qua nhà anh chị. Khi đó chị tôi đi dạy chỉ có anh với cháu ở nhà. Tôi ghé qua chưa đầy nửa giờ.
Tôi ra một khách sạn thuê phòng. Đêm hôm đó tôi đã khóc, khóc vì tôi quá gần anh mà không biết phải nói với anh như thế nào. Nếu anh không là anh rể tôi, có lẽ tôi không ngần ngại cướp chồng để có anh.
Tôi đã gọi điện cho anh và khóc. Lần đầu tiên, tôi khóc và nói cần có anh sau 10 năm, lần đầu tiên nhìn thấy anh tôi chạy vội ôm lấy anh. Anh đã ôm tôi và nghe câu chuyện tình tôi kể. Anh ôm tôi thật chặt và chỉ nói "em gái ngốc, em vẫn có anh. Anh sẽ luôn ở bên em nhưng anh mãi là anh rể của em"...
Theo VNE
Nặng tình với bạn gái hơn 15 t.uổi Tôi đi tu nghiệp 3 năm mới trở về, lúc đó chị 38 tuôi, liệu có thể sinh con cho tôi nữa không? Tôi cũng như bao người khác rất muốn có con, có một gia đinh bình thường, không mơ ước gì nhiều. Tôi và chị chính thức quen nhau hơn một năm. Tôi 23 t.uổi, chị 38, còn độc thân. Chị...