Phận của đàn bà
Em tin chị đi, với sắc đẹp của em, sự thông minh của em, cá tính của em, những người đàn ông sẽ xếp hàng dài để chờ em đó.
Gửi em gái!
Đêm nay chị không ngủ được, có lẽ do ly cà phê chị uống cùng em hồi chiều, cũng có lẽ do hình ảnh em ôm vai chị nấc lên từng tiếng tức tưởi cứ ám ảnh chị mãi đến giờ. Thì ra người ấy và em vừa chia tay. Em hối tiếc và giận dữ vì bỏ phí khoảng thời gian là hai năm yêu nhau, nhớ thương, sầu cảm rồi đến một ngày anh ta phủi hết trách nhiệm, đi theo một người con gái khác coi như chẳng có mặt em trên đời.
Ừ, khóc đi em gái cưng, gục lên vai chị khóc nữa đi, khóc để tiêu tan hết muộn phiền trong lòng! Rồi khi em ngừng khóc, chị nói em nghe một điều này cũng quan trọng không kém:
Chị em mình cùng là phận đàn bà, chị hiểu em và thương em, chị và em chơi với nhau mấy năm, chị cũng là người chứng kiến cuộc tình của em diễn ra từ đầu tới cuối. Những ngày em hớn hở ở Tuần Châu gọi điện về cho chị kể rằng em đã gặp được một người đàn ông tuyệt vời, một cơ thể tuyệt vời, một trái tim tuyệt vời. Em kể anh ấy đã thương em ra sao, chiều chuộng em ra sao khi tới Hạ Long, ở trong một phòng khách sạn sang trọng và tươm tất đến chừng nào. Em cũng từng kể cho chị nghe về những điều anh ấy hứa hẹn về tương lai hai đứa. Thời gian đó chị thấy em thật hạnh phúc, khuôn mặt rạng ngời hân hoan mà không một loại mỹ phẩm nào có thể tô vẽ được.
Khoan hãy giận hờn vì người ta không đi cùng em tới cuối cuộc đời.
Khoan hãy trách người ta, em gái! Khoan hãy giận hờn vì người ta không đi cùng em tới cuối cuộc đời. Hãy cám ơn anh ấy. Cám ơn anh ấy đã đến, cám ơn vì những ngày mang xe hơi tới đưa rước. Cám ơn những bữa ăn hai đứa ăn cùng nhau, tận hưởng cùng nhau. Cám ơn những kỷ niệm hai đứa có được mà chỉ có em biết, anh ấy biết, trời trăng mây gió biết. Cám ơn vì những lời hứa để em gái yêu bay bổng lên mây một chút. Cám ơn vì thời gian anh ấy đã dành cho em một cách trọn vẹn, không vụ lợi. Cám ơn những chuyến công tác các tỉnh, những ngày lang thang dung dăng dung dẻ cùng nhau bên Singapore, Mã Lai, Thái Lan… Thực ra thì trước khi có anh ta, em cũng đâu có ai, em chưa có gì. Em phải cám ơn vì dù sao em cũng có một khoảng thời gian khá vui vẻ bên anh ấy. Em nói anh ấy chiếm dụng em nhưng phải chăng em cũng đang chiếm dụng anh ấy đấy thôi?
Video đang HOT
Ngừng khóc lại, nghe chị nói! Em còn trẻ, tuổi 26 phơi phới với những ước mơ và tham vọng. Em còn cả một tương lai phía trước, còn những người đàn ông độc thân giàu có và đẹp trai đang đứng đâu đó chờ em. Ngồi dậy đi em, ra ngoài đường, đi xem phim, đọc một cuốn sách hay, học một môn gì đó, tham gia một câu lạc bộ nào đó… Rồi em sẽ thấy cuộc sống vẫn tốt đẹp biết bao và còn nhiều thứ để em khám phá.
Đừng tiếc nuối hai năm tuổi xuân đẹp nhất của em đã dành trọn vẹn cho anh ấy. Có câu nói của nhà văn Tam Mao thế này chị rất tâm đắc: “Có những tình yêu, có những người, mà tình yêu chỉ có nghĩa là “cảm xúc” tại thời điểm đó. Mà nếu bạn cứ cho rằng tình yêu của họ là tình yêu lâu dài, thì bạn mới thật là ấu trĩ và non nớt”. Giờ chuyện của em ra như vậy chị mới thấy thấm thía câu nói này, có thể anh ấy chỉ cảm xúc với em trong vòng hai năm, cũng không có nghĩa anh ấy không yêu em, chỉ vì là… hết yêu thôi. Thời gian thật tàn nhẫn, thời gian có thể thay đổi mọi thứ, và thật đau lòng là tình yêu là thứ thay đổi nhanh nhất.
Có những lúc, em gái ạ, chỉ có nước mắt mới là bạn ta, chỉ có đêm tối mới hiểu lòng ta. Ta tưởng là sẽ trăm năm đầu bạc răng long nhưng rồi cũng phải chia tay người ấy nơi ngã ba đường để ta tiếp tục rẽ sang một con đường khác. Hạnh phúc đớn đau chỉ là một khái niệm. Cánh cửa này đóng lại, chắc chắn sẽ có vài ba cánh cửa khác rộng hơn mở ra.
Em tin chị đi, với sắc đẹp của em, sự thông minh của em, cá tính của em, những người đàn ông sẽ xếp hàng dài để chờ em đó.
Chúng ta đều là đàn bà, mà đàn bà cá tính thì cứ đa đoan như thế em ạ!
Chị đã chia tay những người đàn ông của chị ở ngã ba đường, nuốt sâu những giọt nước mắt của mình vào trong, biết là rồi sẽ đau, biết rằng con đường phía trước mù mịt một mình mình đơn độc, vậy mà vẫn phải đi. Đâu thể gục ngã được. Phải chăng khi không còn yêu nhau thì đòi lại những ngày tháng tươi đẹp hi sinh cho anh ta, hay quỵ lụy hơn là van nài anh ấy quay lại, cho dù chỉ là một cái xác không hồn? Sau những cơn đau nhói tim gan, chị mới thấy rằng yêu người rất nhiều, nhưng hãy yêu chính ta nhiều nhất em gái ạ!
Em gái thân, khi người ấy không còn tình cảm với mình, hãy để người đi. Chẳng lẽ khi yêu, chúng ta đều mong nhau hạnh phúc sao? Dù bây giờ hạnh phúc của anh ta không phải là với em mà với người khác?
Chiều nay nhìn em khóc mà chị thấy xót xa quá, những hình ảnh quá khứ của chị hiện về, chị thấy đau lòng em à. Em đau mà chị cũng như xát muối vào ruột vào gan. Chúng ta đều là đàn bà, mà đàn bà cá tính thì cứ đa đoan như thế em ạ!
Chị biết, đêm nay em sẽ thức trắng như bao đêm khác khi em thấy dấu hiệu của cuộc chia ly với anh ấy. Rồi em sẽ thấy mệt, rồi em sẽ thấy những giọt nước mắt khóc cho anh ta là vô ích. Người đi cứ đi, ta ở lại đây, cố gắng “hốt lại đống sữa đã đổ” để làm gì hả em?
Bình tĩnh lại, nghe chị, ngẩng đầu bước tiếp! Hạnh phúc còn chờ chị em ta phía trước! Em phải thật hạnh phúc nhé, em gái! Chị luôn mong là như vậy!
Theo VNE
Vợ ngỗ ngược
Mọi chuyện không chỉ có thế mà vợ anh Thanh còn ngỗ ngược cố tình gây hấn, trong bữa ăn thì xỉa xói, bới móc chuyện để bóng gió "mắng vốn" mẹ chồng...
Kết hôn được gần 10 năm và đã có với nhau 2 người con "đủ nếp đủ tẻ", điều kiện kinh tế lại thuộc hàng khá giả, gia đình anh Chiến (Gia Lâm - Hà Nội) đáng ra sẽ là niềm mơ ước, ngưỡng vọng của nhiều người và của riêng anh Chiến. Vậy nhưng khác với mong đợi, cuộc hôn nhân 10 năm ấy luôn khiến anh Chiến luôn mang trong mình nỗi ấm ức, bức xúc vì anh trót lấy phải cô vợ ngỗ ngược, coi chồng và gia đình nhà chồng không ra gì. Anh Chiến chia sẻ rằng chừng ấy năm chung sống, không ngày nào là anh không mong vợ suy nghĩ thấu đáo trước khi nói và hành động.
"Không đụng mặt nhau thì thôi, không có chuyện gì để nói. Thế nhưng cứ về đến nhà, nhìn thấy tôi là cô ấy mặt mày "xưng xỉa" tìm cách "đá thúng đụng nia". Bình thường mọi công việc, vun vén, có lợi cho cô ấy thì không sao, biếu tiền ông bà ngoại thì nhẹ bẫng... Ấy vậy mà cứ cái gì gắn đến nhà nội là cô ấy hoặc là cố tình lờ đi, không chi một xu hoặc là lu loa bố mẹ chồng bòn mót, ăn bám" - anh Chiến tâm sự.
Nghĩ rằng vợ chồng sống với nhau không chỉ vì tình mà còn vì nghĩ, sống còn để cho con cái sau này noi theo, bởi thế anh Chiến luôn nhường nhịn, chịu đựng những cơn chao chát, mắng chồng như tát nước vào mặt. Bình thường anh cũng cố gắng cân bằng trong cách quan tâm, chăm sóc gia đình nội - ngoại hai bên. Thế nhưng việc anh Chiến nhường nhịn cũng không mảy may làm vợ anh bận tâm suy nghĩ.
"Có vẻ như cô ấy cho rằng mình là phó giám đốc chi nhánh, kiếm nhiều tiền hơn chồng một chút thì cô ấy có quyền về mạt sát, ra lệnh cho chồng như ra lệnh với nhân viên. Hai vợ chồng ở riêng, tuần nào cô ấy cũng quắp 2 con về nhà ngoại 2 ngày cuối tuần. Cùng ở trong một thành phố vậy nhưng ông bà nội có khi cả năm chỉ được gặp cháu hai, ba lần. Nếu tôi tạt về thăm bố mẹ mình một lát thì cô ấy lại mánh khóe đay nghiến tôi rằng lại dấm dúi cho bố mẹ tôi cái này, cái kia. Mà dù tôi có cho thì cô ấy cũng không nên cư xử kiểu như vậy. Cô ấy cũng phải suy nghĩ rằng tôi được thế này đâu chỉ là nhào đất sét nặn lên. Nói ra thì vợ chồng lại ầm ỏm, hay ho gì đâu. Thế nhưng điều cô ấy khiến tôi chán nản, khổ tâm là cô ấy quá coi thường chồng và gia đình nhà chồng" - anh Chiến nói.
Anh khốn khổ vì vợ mình quá ngỗ ngược (ảnh minh họa)
Lần nào muốn các con về thăm ông bà, anh Chiến đều phải chủ động lập kế hoạch và "xin phép" vợ trước cả tuần lễ. Điều khiến anh buồn nhất là vợ mình "đầu độc" suy nghĩ của các con rằng nhà ông bà nội bẩn nên không được ăn uống gì ở đó. "Hai đứa con tôi, một đứa lên 8 tuổi, một đứa 6 tuổi vốn đã sống cách biệt với ông bà nội, đã không quấn quýt lại thêm những điều không hay vợ tôi nói về ông bà nên hai đứa con mỗi lần về thăm ông bà thì như bước vào vương quốc hủi. Ghế chúng nó không dám ngồi, ông bà cho gì cũng không ăn" - anh Chiến cho hay.
Anh Chiến còn nhớ có lần đưa các con về đúng bữa cơm chiều của bố mẹ anh, hai ông bà thấy cháu thì lật đật đi lấy bát đũa. Vậy nhưng khi mẹ anh vừa kéo tay bảo hai cháu ngồi xuống ăn cơm thì đứa con út của anh vùng vằng hét lên rằng: "Cháu không ăn, đồ bà nấu bẩn lắm!", khiến cho hai ông bà gần như chết lặng người. "Bố mẹ tôi vốn tính ôn tồn, yêu con, quý cháu. Có gì cũng để dành cho con cho cháu. Cho nên khi nghe đứa cháu nói như thế thì không khỏi đau lòng. Khi tôi hỏi con rằng ai nói với con như thế, thằng bé bảo mẹ dạy thế, mẹ dặn không được ăn gì ở nhà ông bà, ăn về sẽ bị đau bụng. Rồi cháu còn nhại lại giọng của mẹ mắng ông bà là "Ông bà già chết tiệt, bẩn thỉu". Tôi nào đâu có đòi hỏi vợ phải phục tùng, nâng nựng gì bố mẹ mình đâu mà cô ấy như kiểu bị dồn nén bức xúc. Càng ngày cô ấy càng hỗn láo, ngỗ ngược. Mẹ chồng ốm cả tháng, không một lời hỏi thăm. Tết năm vừa rồi tôi bị tai nạn, chân gãy, không đi được đâu, cô ấy cũng tranh thủ trốn biệt không thèm qua nhà chơi và chúc Tết bố mẹ chồng... Nói ra thì đúng thật là đắng mặt và xấu hổ nhưng cái thói ngỗ ngược của cô ấy khiến tôi ngày càng chán nản" - anh Chiến thở dai
Cũng mang nỗi niềm bức xúc về cô vợ ngỗ ngược như anh Chiến là anh Thành (Hà Đông - Hà Nội). Anh Thanh cho biết: "Mang chuyện nhà ra nói đã là không hay ho gì, huống hồ là mang tật xấu, thói hư của vợ ra lạm bàn trước bàn dân thiên hạ. Vậy nhưng cô ấy khiến tôi quá thất vọng, mệt mỏi nên chỉ muốn làm bung hết lên rồi muốn ra sao thì ra". Theo lời anh Thành thì vợ anh vốn là người phụ nữ cộc cằn, ăn nói thiếu suy nghĩ và "không biết trên biết dưới, biết trước biết sau... là gì".
Anh kể: "Nhà mình vốn chỉ có hai chị em, bố thì mất sớm nên việc chăm sóc mẹ thì mình phải là người nặng hơn chị. Vậy nhưng suốt ngày cô ấy đi so đo rằng chị gái mình bòn rút, moi móc tiền của của mẹ. Mà tiền của thì mẹ mình lấy đâu ra. Một thân một mình vất vả nuôi con ăn học chừng ấy năm trời rồi dựng vợ, gả chồng cho các con... thì lấy đâu ra của nả gì. Vợ chồng mình nói thực ra cũng có đỡ đần được mẹ gì đâu. Tiếng là ở chung nhưng tiền ăn mẹ đóng góp, thậm chí còn hỗ trợ cho hai vợ chồng. Chị gái mình đi lấy chồng nhưng tháng nào cũng đều đặn biếu mẹ một khoản. Vậy mà mỗi lần thấy chị gái mình về là cô ấy lại bóng gió &'con gái cái bòn', rồi &'còn có cái xác khô sao không rước luôn đi cho rảnh nợ'... Mình đã không biết bao lần nhỏ to tâm sự với cô ấy nhưng cô ấy vẫn chứng nào tật ấy..." - anh Thanh thở dài tâm sự.
Rồi anh kể tiếp: "Khi cô ấy cần tiền làm ăn, vợ chồng tôi cùng đến nhà chị gái tôi vay tiền. Cô ấy lúc đó nói ngon ngọt, một chị, hai em. Ấy vậy mà khi anh rể tôi cần tiền đề lo công chuyện. Vừa mới ngỏ ý hỏi vợ chồng tôi có tiền trả nợ chưa thì cô ấy đã nhảy chồm chồm, mắng anh rể tôi rất vô lý. Kiểu như định quỵt nợ".
Mọi chuyện không chỉ có thế mà vợ anh Thanh còn cố tình gây hấn, trong bữa ăn thì xỉa xói, bới móc chuyện để bóng gió "mắng vốn" mẹ chồng, khiến cho không bữa cơm nào mẹ chồng được ngon miệng, vui vẻ. Cũng đã có một vài lần, vì quá bức xúc trước thái độ ngỗ ngược của vợ, anh Thành đã hất văng mâm cơm và mắng vợ. "Thế nhưng tôi làm thế thì mẹ tôi càng buồn. Bà cứ xua đi rồi len lét gạt nước mắt. Tôi đúng là vô dụng, đến vợ cũng không dạy được để cô ta hỗn hào với mẹ mình" - anh Thanh bức xúc nói
Theo VNE
Tôi đã nặng lòng với anh rể Tôi không biết vì sao hình ảnh người anh rể luôn trong trái tim mình. Tôi mơ ước một lần được anh ôm. Nhưng khi ở bên anh, tôi thực sự hoang mang không nói nên lời. Anh rể tôi là một người rất duyên và dễ gần. Anh luôn nở nụ cười với những người xung quanh. Biết bao nhiêu cô gái...