Phải làm gì khi bạn trai lạnh lùng, không liên lạc?
Bạn tôi năm nay 31 tuổi, có một cậu con trai học lớp 1. Cô ấy ly hôn chồng đã được 3 năm. Chúng tôi chơi thân với nhau đã mấy chục năm, nhưng cuộc sống của tôi phẳng lặng hơn nên có bất cứ chuyện gì, cô ấy cũng kể cho tôi.
ảnh minh họa
Bạn tôi đã trải qua một cuộc hôn nhân vô cùng cay đắng mà đến bây giờ, tôi vẫn không thể tin được chuyện đó lại xảy ra với cô ấy. Có lẽ, trong trường hợp của bạn tôi ly hôn là cách tốt nhất để giải thoát khỏi cuộc sống hôn nhân nặng nề, đau khổ.
Dù đã chuẩn bị sẵn tâm lý nhưng sau khi ly hôn, bạn tôi vẫn rất buồn và suy sụp. Quãng thời gian đó, cô ấy gầy sọp đi, lúc nào cũng đau buồn, mệt mỏi, tưởng chừng như không thể sống tiếp được. Vì thế, tôi luôn ở bên để an ủi, động viên, giúp bạn vượt qua khó khăn, mất mát. Một anh chàng là bạn của chồng cô ấy, cũng giúp đỡ cô ấy rất nhiều trong quãng thời gian sau khi ly hôn. Anh ấy chưa lập gia đình. Khi tôi bận, anh ấy là người ở bên cạnh động viên, an ủi bạn tôi.
Video đang HOT
Một năm sau, anh đã ngỏ lời yêu cô ấy. Vì chuyện của chồng mà suốt thời gian dài, bạn tôi mất hết lòng tin ở đàn ông. Chỉ có anh bạn này là người đàn ông duy nhất mà cô ấy có thể trải lòng mình. Và bạn tôi đã nhận lời yêu. Đã nhiều năm rồi, tôi mới lại thấy bạn mình hạnh phúc đến thế và thực lòng thấy mừng cho cô ấy. Càng mừng hơn nữa khi anh ấy là người chứng kiến tất cả sự việc từ đầu đến cuối, biết lý do tại sao bạn tôi phải ly hôn và càng biết rõ chồng trước của cô ấy là người như thế nào. Điều đó có nghĩa là anh ấy sẽ không hiểu lầm bạn tôi về bất cứ chuyện gì trong quá khứ.
Tôi cũng có nhiều lần gặp anh bạn này, nhận thấy anh ấy là người tốt, có ý chí vươn lên. Trong cuộc sống hàng ngày, họ tâm sự và chia sẻ với nhau còn thân thiết hơn cả vợ chồng. Tưởng rằng với người như thế, bạn tôi sẽ có thể làm lại lần thứ 2, nhưng mâu thuẫn lại xảy ra. Và tôi thực sự bất ngờ khi bạn tôi vừa khóc, vừa nói tình cảm của họ đang trên bờ vực của sự đổ vỡ.
Bạn tôi bảo rằng, anh ấy không tâm lý và lãng mạn như cô ấy tưởng. Có thể anh ấy yêu bạn tôi thật lòng, nhưng anh ấy luôn quá coi trọng công việc và gia đình. Trong khi đó, bạn tôi là người rất tình cảm, chu đáo và lãng mạn. Anh ấy chẳng nhớ nổi sinh nhật của bạn tôi. Có ngày lễ nào quan trọng thì cũng chỉ gọi điện chúc mừng chứ chưa bao giờ tặng cô ấy cái gì, dù chỉ là một bông hoa. Cô ấy còn kể, hai người đi làm lương cũng chỉ đủ trang trải, nhưng anh ấy còn phải lo cho bố mẹ nên không bao giờ dư được đồng nào, đôi khi bạn tôi còn phải hỗ trợ thêm.
Là người ngoài cuộc, tôi nhận thấy được tình cảm và sự chân thành của anh ấy dành cho bạn tôi nên đã nhiều lần khuyên cô ấy, nếu yêu và cần anh ấy thì hãy bỏ qua tất cả để tiếp tục. Mọi chuyện tưởng như đã được giải quyết êm xuôi. Nhưng thời gian gần đây, hai người có một số bất đồng. Tôi biết, bạn tôi là người yếu đuối nhưng lại luôn cố tỏ ra mình mạnh mẽ, không lụy tình. Vì thế, khi hai người tranh cãi, cô ấy đã tỏ thái độ bất cần với anh bạn kia.
Như mọi lần, anh ấy sẽ bỏ qua, không chấp nhặt thái độ đó và họ sẽ lại làm hòa. Tuy nhiên, lần này, anh ấy tỏ thái độ rất cương quyết, không nhắn tin, gọi điện gì cho bạn tôi. Bạn tôi đã gửi rất nhiều tin nhắn xin lỗi và cả gọi điện cho anh bạn kia, nhưng anh ấy kiên quyết không nghe điện, cũng không nhắn tin trả lời. Thậm chí, khi cô ấy ốm nằm nhà, anh ấy cũng chẳng đến thăm.
Xét một cách khách quan, tôi thấy anh bạn kia thực sự là người tốt, hiền lành, chịu khó làm ăn và có thể là trụ cột cho bạn tôi. Nhưng hiện giờ, trước thái độ lạnh lùng đến tàn nhẫn của anh ấy, tôi lại thấy nghi ngờ đánh giá của mình. Anh ấy đang nghĩ gì mà hành động như thế, trong khi bạn tôi đang héo mòn cả thể xác lẫn tinh thần?
Tôi biết bạn tôi thật sự yêu anh ấy nên chẳng thể khuyên bạn chia tay. Nhưng tôi lại không muốn bạn mình phải đau khổ thêm lần nữa. Tôi phải khuyên cô ấy thế nào, phải làm gì mới giúp được bạn mình đây?
Theo VOV
Xin chút dịu dàng
Anh bạn cũ mời họp mặt bạn bè. Bữa tiệc do chính tay vợ anh nấu. Khi bạn bè có mặt thì mọi thứ đã xong xuôi, chỉ còn chờ gia chủ tuyên bố khai mạc.
Mọi người không phải chờ đợi lâu vì nữ chủ nhân đã xuất hiện ngay sau đó với nụ cười trên môi. Trông chị thật tươi tắn, nhẹ nhõm. Anh bạn quàng vai vợ trịnh trọng giới thiệu: "Đây là nội tướng của mình. Nhờ có cô ấy mà cha con mình mới... béo tốt như vầy...".
Trong suốt bữa tiệc, chị liên tục đứng lên đi lấy thêm cái này, cái kia, vui vẻ trả lời bạn bè. Nhìn vợ chồng gia chủ tung hứng, anh tin rằng họ rất hạnh phúc. Chị vợ của anh bạn dù đảm trách một cương vị quan trọng ở công ty nhưng vẫn chu toàn việc nhà và kiên quyết không thuê người giúp việc với lý do "làm việc nhà như tập thể dục, nó giúp cân bằng cuộc sống".
Nhìn cách tổ chức cuộc sống của gia đình bạn, bất giác anh nghĩ đến gia đình mình. Phải chi... phải chi... em cũng giống như vợ bạn. Nghĩa là chỉ cần em nở nụ cười tươi, bớt cằn nhằn, nói chuyện ngọt ngào hơn một tí, bớt "đá thúng đụng nia" khi làm việc nhà hẳn cha con anh sẽ hạnh phúc lắm.
Vợ à, anh biết là em vất vả. Việc nước việc nhà hai vai, muốn chu toàn đâu phải dễ! Mà anh cũng không đòi hỏi em phải chu toàn bởi thời buổi này, việc ấy rất khó. Tuy nhiên, dịu dàng, mềm mỏng, hy sinh, chịu thương chịu khó vốn là thuộc tính của phụ nữ và đấy chính là chất keo kết dính gia đình. Mong em dù có vất vả vì chồng, vì con thì cũng đừng đánh mất nụ cười trên môi, tình yêu thương trong ánh mắt và những chăm sóc dịu dàng của đôi tay.
Điều đó đâu phải là quá khó nếu ta thật sự yêu thương gia đình mình, phải không em?
Theo VNE
Trái đất tròn thật... Thoạt nhìn cô bé, tôi đã giật mình. Có một sự giống nhau đến lạ kỳ giữa cô bé với ký ức xa xăm. Ngày đó tôi hai mươi, còn em mười bảy. Con đường đến ngôi trường trung học duy nhất trong vùng phải đi ngang nhà tôi. Mỗi sáng, bên khung cửa sổ, tôi có thói quen chờ đợi một người....