Phải chi tôi biết dối gian…
Chỉ vì tôi muốn vợ hiểu rằng khi đến với nhau tôi rất thật lòng với nàng nên trước ngày cưới, trong vòng tay nhau, tôi đã kể cho vợ nghe về mối tình cũ nồng say của mình.
Tôi không hề giấu giếm một chi tiết nào khi kể về người con gái xinh đẹp, đoan trang, hiền thục, rằng chúng tôi đã có một tình yêu đẹp và hết mình cho nhau. Gia đình hai bên cũng đã đi lại, đặc biệt là mẹ tôi rất quý nàng dâu tương lai. Tình cờ, cô gái ấy phát hiện mình không có khả năng sinh con, tuy rất đau khổ, nhưng cô đã dũng cảm đến gặp bố mẹ tôi xin được hủy hôn.
Mặc mọi người khuyên can đặc biệt là sự níu giữ của tôi, cô ấy vẫn nhất quyết ra đi. Mọi người và tôi đều hiểu sự ra đi ấy cao cả và đáng thương biết chừng nào. Vì cô ấy rất yêu tôi và chính vì tình yêu ấy, cô không nỡ cướp đi niềm hạnh phúc được làm bố của tôi. Cảm kích trước trái tim cao quý ấy, bố mẹ tôi muốn nhận cô ấy làm con gái nuôi. Biết mọi người dành tình cảm thực lòng cho mình nhưng từ ngày chia tay cô ấy không hề quay lại với hy vọng tôi sẽ hết vấn vương để tìm hạnh phúc mới.
Chính vì thế, tôi đã thề sẽ cưới vợ và sống thật hạnh phúc để xứng đáng mong muốn của người xưa. Dù bày tỏ sự cảm phục khi nói về mối tình cũ nhưng tôi thật lòng yêu và hết mình với tổ ấm hiện tại của mình. Nhưng với vợ tôi thì hoàn toàn khác, vợ không thể quên những gì tôi đã kể. Vợ lúc nào cũng cảm thấy mình thua thiệt đã không được tôi yêu như thưở ban đầu. Vợ thường xuyên xâm nhập vào thế giới riêng của tôi. Đồ dùng cá nhân, thư từ, tranh ảnh … của tôi đều bị vợ lục tung lên hết. Sau đó thì vợ đem lên bàn “giải phẫu” phân tích, chỉ trích không cho tôi được một giây phút bình yên. Tôi thật sự rất khổ tâm.
Ảnh minh họa. Nguồn: Internet
Video đang HOT
Theo vợ thì người ta chỉ thật sự yêu và đắm say hết mình với mối tình đầu còn sau đó chỉ là nghĩa vụ. Vợ bắt đầu thầm so sánh tình yêu hiện tại tôi dành cho vợ và tình yêu trong quá khứ của tôi. Mỗi khi hai vợ chồng có bất đồng, tôi to tiếng với vợ lập tức vợ đay nghiến rằng tất cả sự yêu thương tôi dành cho người khác hết rồi, đến lượt vợ chỉ có lỗ mãng, sỗ sàng. Biết vợ ghen với quá khứ, tôi nín nhịn nhưng hình như sự nhẫn nhịn của tôi như là sự thú nhận đối với vợ. Thế là nỗi uất ức trong vợ cứ lớn dần lên. Tôi như cái chong chóng trong trận đồ ghen tuông của vợ. Nếu nín nhịn cho êm chuyện thì vợ cho rằng tôi có tật nên không dám phản ứng lại, mà phản ứng lại thì vợ càng làm tới.
Dần dần tôi cảm thấy xa cách với vợ. Vợ chồng không thể âu yếm nhau khi lòng tự trọng bị bào mòn hằng ngày. Bây giờ thì tôi nghĩ rằng nếu như trước ngày cưới, tôi gian dối một chút thì tốt hơn, tôi cứ im lặng đừng kể cho vợ nghe về quá khứ thì có lẽ cuộc sống vợ chồng sẽ thanh thản, an toàn hơn. Quá khứ ấy, những điều không hề có thực ở hiện tại lại giống như một bóng ma ám ảnh vợ tôi. Bây giờ, tôi chẳng biết phải làm sao?
Theo VTC
Bỉm, Ipod và bánh sô cô la
"... Tôi yêu con gái bé bỏng của tôi lắm, yêu hơn cả cái bánh ngọt phủ kem sô cô la bày bán bên tiệm bánh gần nhà. Có thể đó là lý do cho đến tận bây giờ, vẫn không ai trong gia đình tôi chạy trốn khỏi mái ấm này cả...".
Mọi người nói với bạn rằng làm cha là một trải nghiệm điên rồ, rằng cuộc sống sau khi có con sẽ hoàn toàn tay đổi, rằng từ lúc sáng sớm tới khi mặt trời lặn, bạn sẽ chẳng lúc nào tự kiểm soát được mọi việc nữa. Cho dù tôi đã cảm thấy rất sẵn sàng, đặc biệt khi có đến 31 năm để chuẩn bị cho sự thay đổi trọng đại này, thì cuối cùng, rõ ràng tôi đã không lường trước được rằng mọi ngóc ngách trong đời tôi lại bị điều khiển bởi đứa trẻ nặng có 3 kí rưỡi, đặt đâu nằm đấy, chỉ biết khóc, ngủ với bĩnh ra bỉm mà thôi.
Dẫu thế, tôi yêu con gái bé bỏng của tôi lắm, yêu hơn cả cái bánh ngọt phủ kem sô cô la bày bán bên tiệm bánh gần nhà. Có thể đó là lý do cho đến tận bây giờ, vẫn không ai trong gia đình tôi chạy trốn khỏi mái ấm này cả. Nhưng rõ ràng là không có khóa học nào dạy làm cha đâu. Không gì có thể thực sự chuẩn bị được cho bạn đối mặt với sự thay đổi này. Ý tôi là, dù có cũng chẳng mấy hiệu quả.
Có quá nhiều điều đã thay đổi trong cách nhìn, trong hành động, trong những ưu tiên của tôi, và cả lối sống nữa. Ví dụ, lòng biết ơn đầy nghịch lý và sự ghê tởm toàn diện đối với bỉm, tã lót trẻ con ở tôi đã tăng lên gấp trăm lần. Đến giờ, tôi thậm chí có thể viết một cuốn sách nói về mối quan hệ yêu - ghét phức tạp của tôi với cái miếng bỉm kỳ diệu ấy. Tôi thích bỉm vì nó dùng được đến mấy giờ đồng hồ lận, và cũng đáng tin, chắc chắn, nhưng những thứ ở bên trong nó thì... hơn cả những gì tôi muốn tránh cho xa!
Vài người trong các bạn có thể sẽ nói: "Ôi, cứ đợi đến lúc con bé biết đi, anh sẽ thấy bây giờ chưa là gì". Tôi cứ đủng đỉnh đã, bước dần một cách nhẹ nhàng vào giai đoạn khủng khiếp thì thú vị hơn.
Đôi khi tôi tự hỏi có chuyện gì đang xảy ra với tôi vậy? Tuần trước tôi ra cửa hàng tạp hóa mua một cái bánh kem sô cô la "ít calo, lớp giữa có kem tươi và... tăng cường miễn dịch"! Lần đầu tiên tôi nói điều ngớ ngẩn như vậy, không giống tôi chút nào. Có phải tôi không còn kiểm soát nổi bản thân không? Hay đó chỉ là hậu quả của nhiều đêm liền bị tước đoạt giấc ngủ?
Tôi mới mua một cái Ipod với bộ sưu tập âm thanh 40GB nhưng tôi chẳng bật gì ngoài một giai điệu "ưm ưm" duy nhất có tên là "Brown Noise for Babies". Thế là quá nhiều cho 40 GB nhỉ?
Nghe cũng thú vị chứ? Nhưng tôi còn đang cố gắng hơn nhiều. Tôi sẵn sàng từ bỏ cả iPod, iPad, những chiếc áo sạch sẽ, món tráng miệng tuyệt ngon và những giờ ngủ say quý giá, chỉ cần vẫn luôn được nhìn thấy khuôn mặt nhỏ xinh đáng yêu với đôi mắt to đen của cô công chúa nhỏ chúng tôi đã sinh ra...
Tôi yêu sự thay đổi này và trân trọng từng phút quý giá tôi được sống trong đó. Cảm ơn con gái yêu đã làm đảo lộn cuộc sống của cha. Thế giới tốt đẹp hơn nhờ thế đấy!
Theo VTC
Phải chi chồng bằng một nửa anh ấy Tôi là cô gái có nụ cười thân thiện, ngoại hình dễ nhìn - đó là điều bạn bè thường nói về tôi. Tôi và Nam biết nhau từ thời sinh viên. Chúng tôi làm thêm ở nhà hàng tiệc cưới, anh là đầu bếp, còn tôi là phụ bếp. "Liệu tôi có sai khi quyết định kết hôn?" - Ảnh minh họa:...