Ông Fujita, ông Naito và bài học “trò tự tìm ra chân lý”
Để minh họa cho mối quan hệ |Chương trình – Sách giáo khoa và thực tiễn giáo dục của giáo viên, tôi xin được dẫn ra một ví dụ cụ thể về thực tiễn giáo dục mà tôi có tham gia chứng kiến ở một vài công đoạn, do cô Kawasaki tiến hành ở Trường Tiểu học Hiyoshidai, thành phố Takatsuki, phủ Osaka. Thực tiễn giáo dục này được cô Kawasaki đặt tên là “Hai nông gia chuyên nghiệp: ông Fujita và ông Naito”.
ảnh minh họa
Để thực hiện loạt giờ học về nông nghiệp với tên gọi nói trên, cô Kawasaki đã đi điều tra thực tế, thu thập thông tin và phỏng vấn một nông gia nổi tiếng trong vùng là ông Naito. Cô phát hiện ra điểm mấu chốt là 10 năm trước, ông là nông gia dùng nông dược nhưng rồi sau vụ ngộ độc thuốc trừ sâu, ông suy nghĩ và đi đến quyết định không sử dụng nông dược trong quá trình sản xuất nữa.
Cô Kawasaki đã sử dụng bước ngoặt này như một điểm nhấn quan trọng trong nội dung giáo dục mà cô thiết kế.
Phần nội dung giáo dục hoàn toàn do cô chủ động xây dựng này thay cho nội dung về phần sản xuất nông nghiệp với những thông tin mang tính tổng quát trong sách giáo khoa. Trong thực tiễn giáo dục của cô, sách giáo khoa trở thành tài liệu tham khảo, đọc trước ở nhà và cả ở trên lớp để phục vụ tranh luận. Nói một cách khác, cô đã thiết kế và thực hiện một nội dung giáo dục cụ thể căn cứ trên mục tiêu, nội dung chương trình khung được đề ra trước đó, lấy cái cụ thể để làm rõ cái khái quát, bao trùm.
Toàn bộ thực tiễn giáo dục này gồm hai phần chính:
Phần 1: Thực phẩm và nông dược
(Trước đó, cô Kawasaki đã hướng dẫn học sinh tiến hành hoạt động ngoại khóa: Điều tra thu thập thông tin mua bán thực phẩm, sản xuất nông nghiệp, sử dụng nông dược ở quanh nơi các em sinh sống). Phần này gồm 4 tiết học, mỗi tiết kéo dài 45 phút với các nội dung cụ thể như sau:
Tiết 1: Bắp cải đẹp và bắp cải bị sâu cắn: Nếu là người mua em sẽ chọn cái nào?
Tiết 2: Chúng ta thường mua thực phẩm ở đâu?
Tiết 3: Chúng ta cần chú ý điều gì đối với thực phẩm?
Video đang HOT
Tiết 4: Nông dược là gì?
Phần 2: Nông gia vùng Tainaka: ông Naito và ông Fujiata.
Phần này được tiến hành qua 7 tiết học với nội dung cụ thể như sau: Tiết 1: Tainaka là vùng thế nào?; Tiết 2-3-4: Ông Fujita và ông Naito 1: Nếu là người sản xuất em chọn ông nào? Tiết 5-6: Nghe ông Naito kể chuyện; Tiết 7: Suy nghĩ của các em sau câu chuyện kể (cho học sinh viết tiểu luận).
Những thông tin giáo viên thu thập được như: Tình hình sản xuất, khó khăn, niềm hạnh phúc, thu nhập bình quân hàng năm của nông gia… được giáo viên chỉnh lý cho dễ hiểu và in dưới dạng tài liệu phân phát cho học sinh. Hai nhân vật Naito (không dùng nông dược) và Fujita (dùng nông dược) là sáng tạo của giáo viên.
Ông Fujita là hình ảnh 10 năm về trước của ông Naito. Giáo viên dùng hai hình ảnh đối lập này để tiến hành giờ học dưới hình thức trao đổi ý kiến và tranh luận. Trung tâm của bài học là vấn đề “Nếu là người sản xuất em sẽ lựa chọn ông Naito hay ông Fujita?”. Học sinh căn cứ vào những luận điểm như: Thu nhập, khó khăn, thuận lợi… của hai người mà tranh luận, bác bỏ ý kiến đối lập và bảo vệ sự lựa chọn của mình.
Phân tích hồ sơ giờ học cho thấy học sinh đã tranh luận sôi nổi và đưa ra nhiều ý kiến thú vị. Kết cục có ba xu hướng:
Xu hướng thứ nhất: chọn ông Naito
Học sinh A: Tớ chọn ông Naito vì nếu là nông gia, tớ muốn mọi người được ăn thực phẩm tươi tự nhiên, ít có nông dược. Măc dù thu nhập của ông Fujita cao hơn nhưng nếu xét về tính tự nhiên thì ông Naito vẫn tốt hơn. Cho dù có bị sâu chén đi nữa thì cũng không phải là điều dở. Mà có khi thứ bị sâu chén lại là đồ ngon.
Học sinh B: Tớ chọn ông Naito vì nông dược có ảnh hưởng đến tính mạng người khác. Nếu như lỡ ăn phải sản phẩm của ông Fujita mà lại quên rửa thì chỉ có đường chết! Tớ cũng nghĩ như cậu A, mạng sống không bao giờ trở lại. Cho dù ai cũng thích tiền nhưng dẫu có tiền cũng không mua được sinh mạng nên tới chọn ông Naito.
Theo Vietnamnet
Bài học cho các cô gái trẻ thời nay
Không có gì là ép buộc cả, em tự nguyện dâng hiến mà. Anh đã cho em hẳn 50 triệu...thì em cũng phải đáp lễ để chứng tỏ em tin anh chứ.
ảnh minh họa
Vừa đặt mục tiêu phải yêu được trai giàu thì ngay lập tức Thu đã nhận được kết quả mỹ mãn khi mà chỉ sau 7 ngày tán tỉnh trên mạng thì cô được Hùng ngỏ lời yêu làm bạn gái của mình. Khỏi phải nói Thu sung sướng đến cỡ nào, dù chưa gặp mặt nhưng nhìn qua những tấm ảnh mà Hùng gửi thì cô biết chắc mình vớ được một bạn trai giàu thứ thiệt. Có được bạn trai giàu Thu hí hửng khoe với nhóm bạn vì lâu nay tụi bạn toàn có người giàu nên kkinh cô ra mặt. Vậy nhưng khổ nỗi khi Thu khoe thì đám bạn vẫn tỏ điệu bộ cho rằng cô phóng đại...
- Mày mà vẫn có đại gia theo đuổi á?? Có nhầm không vậy, gái vừa quê vừa nghèo như mày thì có thằng nào nhòm ngó.
Thấy bạn bè nói câu đó mà Thu hậm hực khó chịu vô cùng, đúng là cô nghèo thật nhưng cô có một lợi thế mà các đại gia bây giờ rất hứng thú đó là cô vẫn còn trinh trắng. Thú thật trước đây Thu cũng có trải qua một mối tình sâu đậm vậy nhưng vì bạn trai cũ của cô quá nghèo nên cô nhanh chóng chia tay sau đó. Bây giờ ngồi nghĩ lại Thu thấy mình khôn tột cùng vì đến giờ cô vẫn giữ được trinh trắng của mình, và rồi để cho lũ bạn bè biết tay nên Thu gạ gẫm Hùng về chuyện gặp mặt bên ngoài.
- Chúng mình yêu nhau thì phải gặp mặt nhau chứ?? Không lẽ anh định cả đời yêu online thế này á?? _ Thu nũng nịu.
( ảnh minh họa )
- Anh chỉ sợ em ngại thôi, chứ em thích thì mình gặp thôi.
Chỉ chờ bạn trai "qua mạng" nói câu đó ngay lập tức thu vui sướng gật đầu đồng ý, cô tự nhủ lần gặp mặt này nếu đúng như suy nghĩ của mình rằng Hùng giàu thật thì cô sẽ xác định mối quan hệ lâu dài. Nhưng nếu Hùng chỉ được cái mác vô danh thì tất nhiên chẳng có lý do gì để Thu tốn thời gian của mình cả. Và rồi điều gì đến cũng đến...lần gặp mặt đầu tiền với người bạn trai qua mạng khiến Thu lo lắng vô cùng, nhưng cái điều đáng nói là cô lo lắng cho việc không biết gia cảnh thực sự của Hùng như thế nào.
Phải đến tận khi Hùng xuất hiện với vẻ hào nhoáng, mặc trên người những bộ hàng hiệu đắt tiền thì Thu mới biết mình có số hưởng, cô hí hửng vô cùng vì biết mình sắp chỉ việc ngồi nhà đếm tiền ăn chơi mà thôi. Vậy nhưng mọi chuyện chưa dừng lại ở đó khi Thu được bạn trai tặng hẳn cho một tài khoản ngân hàng trị giá 50 triệu thì cô mới kinh ngạc không dám tin vào mắt mình.
- Anh cho em hẳn số tiền lớn như vậy á?? Chúng ta đã biết gì về nhau đâu, hơn nữa lại là lần đầu gặp mặt. Anh không sợ em lừa à??
- Lừa cái gì chứ, chỉ có 50 triệu đã thấm vào đâu mà em cứ lo. Tiền ấy em chỉ việc mua sắm hưởng thụ thôi nhé, hết thì anh lại chuyển vào cho...em cứ thoải mái đi.
Chỉ nghe đến đó thôi là Thu biết bạn trai mình nằm top hội con nhà giàu, và rồi trong đầu cô nảy ra suy nghĩ phải dâng hiến đi "cái ngàn vàng" của mình để níu giữ Hùng. Ngay tối hôm đó sau khi được Hùng đưa vào nhà hàng sang trọng ăn uống thì Thu bẽn lẽn kéo tay Hùng đến nhà nghỉ rồi thỏ thẻ chuyện tự nguyện cho anh tất cả. Khổ phải nói lúc đó Hùng choáng váng vô cùng.
- Mới gặp lần đầu em tin anh đến thế á?? Em đã suy nghĩ kỹ chưa?? Anh không muốn ép buộc em đâu.
- Không có gì là ép buộc cả, em tự nguyện dâng hiến mà. Anh đã cho em hẳn 50 triệu...thì em cũng phải đáp lễ để chứng tỏ em tin anh chứ.
- Cơ mà em vẫn còn trinh trắng cơ á??
- Anh không tin thì cứ thử đi là biết.
Thấy Thu cho không mình như vậy Hùng hí ha hí hửng book phòng nhà nghỉ, vì chẳng có thằng con trai nào ngu ngốc đến mức miếng mồi ngon dâng tận mình mà đi từ chối. Và rồi sau cả tiếng hì hục nhìn thấy giọt máu đó thấm ga giường thì Hùng hí hửng lắm. Còn với Thu thì cô bẽn lẽn nép vào lòng Hùng..
- Bây giờ thì anh tin rồi chứ?? Anh hứa có trách nhiệm với em nhé.
Cứ tưởng bạn trai sẽ ôm hôn âu yếm mình nào ngờ đúng lúc đó Hùng kéo khóa quần rồi tiến đến mở ví Thu lấy lại chiếc thẻ ngân hàng 50 triệu lúc nãy bỏ vào túi. Thu điếng người không hiêu chuyện gì...
- Anh...anh đang làm cái gì vậy??
- Còn làm cái gì nữa...lấy được cái ngàn vàng của em rồi thì tất nhiên phải thu tiền về rồi. Chẳng lẽ nãy giờ em nghĩ anh thừa tiền đến mức cho em số tiền lớn như vậy sao??
- Anh...anh đúng là đồ khốn...
- Có trách thì trách em ngu dại ấy, quen nhau có 7 ngày mà đã trao trinh tiết. Đúng là trên đời chỉ có con ngu như em thôi...Nể tinh em cho hưởng vị trinh tiết nên tiền nhà nghỉ hôm nay để anh bao...còn 50 triệu thì anh xin lỗi nhé...
Nói rồi Hùng hả hê bước đi còn đối với Thu thì cô chỉ biết bật khóc trách mình ngu dại vì quá tin người. Đúng là trên đời này kiếm đồng tiền chân chính vẫn là tốt nhất...đừng vì một chút phù phiếm mà đánh mất đi tương lai của chính mình...
Theo Blogtamsu
Bài học về lòng trung thực Cuối giờ, thầy giáo dặn cả lớp: - Ngày mai chúng ta sẽ học về lòng trung thực. Các em về nhà mở sách Giáo dục công dân đọc chương 16 trước nhé. Học sinh ngoan ngoãn đáp: - Vâng ạ! Ngày hôm sau, vừa vào lớp thầy liền hỏi: - Các em đã đọc chương 16 cả chưa? - Rồi ạ! -...