Nước mắt Cần Giờ
Ngày cuối năm, không khí trĩu nặng bao trùm bãi biển Cần Giờ. 2h sáng 30-12, nước biển rút mạnh, việc tìm kiếm thuận lợi… Các cháu Đoàn Minh Tâm, Lê Trường Duy, Lê Công Hậu được tìm thấy. 5h, t.hi t.hể Nguyễn Phan Thành Lâm được đưa lên bờ. Và sau đó, cháu bé cuối cùng bị sóng cuốn trôi là Võ Tấn Tài được gia đình đón nhận trong tiếng khóc xé lòng.
Rất nhiều bậc làm cha mẹ như tôi đã bật facebook liên tục để gửi những lời cảm thông, chia sẻ với các gia đình có con gặp nạn. Xót xa, đau đớn. Mấy hôm trước, đám trẻ giận tôi, vì đã không cho chúng đi Vũng Tàu tham quan với các bạn cùng lớp. Tôi ân hận, công việc cuối năm quá nhiều, cũng vì tôi không yên tâm khi không thể cùng đi, để giám sát chúng, dù các con đã t.uổi dậy thì. Trẻ mới lớn thường hay bốc đồng, thích thể hiện, đôi lúc còn muốn khoe tài năng trước các bạn gái, nên liều lĩnh, không lường trước được hiểm nguy rình rập… Bọn trẻ đọc thông tin về nước mắt đang rơi ở Cần Giờ, không nói gì, lặng lẽ nhắn cho nhau điều gì đó. Hôm qua, trẻ trong khu phố tự tổ chức gặp nhau cuối năm. Chúng thắp 7 ngọn nến và cầu mong cho các bạn gặp nạn sớm siêu thoát. Cảm động vì nghĩa cử rất người lớn của các con, nhưng cũng chợt giật mình, trẻ thì chan chứa tình yêu thương, còn chúng ta, vẻ như lãng quên mất…
Tôi nhớ, những ngày cuối tuần, bãi biển 30-4 rất đông, chừng 400-500 người nhưng chỉ có chục bảo vệ, đội cứu hộ chỉ 3-4 người. Cần Giờ ngay gần cửa sông, xói lở liên tục, cứ sóng to là tạo thành xoáy đ.ập mạnh vào bờ. Bãi biển đã có biển cảnh báo nguy hiểm, bảo vệ thường xuyên nhắc nhở người tắm biển, tuy nhiên sự giám sát và phát hiện tai nạn lại không thường xuyên, có thể nói có sự buông lỏng, chủ quan. Thời điểm xảy tai nạn, xấu trời, gió to, rất ít người xuống biển tắm, nhất là ra mấy bãi đá xanh vì sóng rất lớn… Người dân Cần Giờ cho biết, khi nhìn thấy mấy cánh tay chới với, có rất nhiều tiếng kêu cứu, đội cứu hộ đã khá lúng túng, mất nhiều thời gian để kéo canô từ trong nhà ra biển, đến khi ra được thì canô lại không có xăng… Có người bảo, nếu phương tiện cứu hộ luôn sẵn sàng, biết đâu, cả 7 học sinh đã không bị cuốn ra biển!
Đáng tiếc là ông Đinh Quân Tuấn – Đội trưởng lực lượng bảo vệ của khu du lịch 30-4, đã xuống nhắc nhở mấy học sinh không được xuống tắm, dặn cả thầy cô giáo lưu ý nhưng thầy cô chưa kịp làm thì sự cố xảy ra… Phải chăng cả nhà trường, thầy cô và đa phần học sinh đều chưa nhận thức được sự an toàn khi trời lạnh, sóng lớn? Trẻ lớn lên ở thành phố thiếu rất nhiều kỹ năng và đặc biệt là đối phó với những tình huống bất ngờ khi đi dã ngoại. Thầy cô giáo hiện nay, phần lớn chỉ ép trò lao vào học hành, tất cả là học để có kiến thức. Cha mẹ cũng mong muốn con chuyên tâm học, để sau này có nghề nghiệp, có tương lai, song mấy ai để ý, đào tạo các con kỹ năng sống, kỹ năng tự phòng ngừa rủi ro? Các thầy cô không có kinh nghiệm hoạt động xã hội và cộng đồng nên quản lý các em không tốt đã đành, rất nhiều công ty du lịch, vì chạy theo lợi nhuận, cũng bỏ qua khâu quản lý, giám sát và bảo vệ chuyến đi an toàn. Bên cạnh đó có một thực tế ở TP.HCM và các tỉnh lân cận là trào lưu các trường học đua nhau tổ chức cho học sinh đi tham quan, dã ngoại. Nó đang là mốt, trường A mà tổ chức du lịch kém trường B, là khó chịu, cuộc chơi phải tốn kém hơn, hoành tráng hơn… Tất nhiên ai cũng biết, các công ty du lịch luôn đến các trường mời chào, lãnh đạo trường cũng muốn cho học sinh vui chơi ngoài giờ học và nếu đồng ý thì chắc chắn có “lại quả”… Đó là lý do, nhiều trường ép các con phải đi du lịch. Nhiều cha mẹ linh cảm các con đi không an toàn nhưng trẻ vật vã, dỗi hờn, phản ứng tiêu cực… nên đành chiều con vì tin vào nhà trường, tin vào sự “lớn” của con mình. Nhưng các con, dù có trưởng thành thế nào, vẫn khó tránh khỏi vấp ngã. Có những sự vấp ngã không thể làm lại được…
Nỗi đau rồi sẽ lắng. Nhưng sau những tai nạn thương tâm này, ai sẽ chịu trách nhiệm? Ban quản lý bãi biển, nhà trường, hay công ty du lịch… Không thể vì sợ tai nạn mà ngăn cản không cho con tham gia những hoạt động cộng đồng, dã ngoại. Trẻ phải có những cuộc đi mới giúp các con cọ xát, tích lũy kỹ năng sống. Vấn đề ở chỗ, nhà trường, thầy cô và chính cha mẹ phải thường xuyên hướng dẫn, tạo dựng một môi trường tư vấn kỹ năng sống, giúp con bảo vệ bản thân và nâng cao các biện pháp quản lý trẻ trong các chuyến đi sao cho an toàn, tránh những rủi ro đáng tiếc. Mong rồi nước mắt sẽ không tuôn rơi ở Cần Giờ và nhiều nơi khác nữa, vì những nguyên nhân từ nhận thức, sự chủ quan của chính chúng ta.
Video đang HOT
Theo ANTD
“Cùng lúc mất 3 người bạn thân, em sợ lắm!”
"Chúng em đang tắm thì bất ngờ cát dưới chân sụp xuống, chỗ em đứng bị sụp nhẹ nên thoát kịp. Ngoái lại nhìn thì em không thấy các bạn ấy đâu nữa nên vội chạy đi báo cho thầy cô. Mất 3 người bạn thân em sợ lắm!" - em Võ Ngọc Tuấn kể.
Học sinh Tuấn vẫn chưa hết bàng hoàng sau những gì vừa trải qua
Vẫn chưa hết bàng hoàng, Tuấn kể, hôm đó (trưa 29/12), n.am s.inh này cùng nhóm bạn thân ăn cơm xong được khoảng 5 phút thì kéo nhau xuống biển tắm, lúc đó nước biển cao hơn bình thường. "Đang tắm thì có một chú nói là đi bãi khác tắm thì tụi em liền đi nhưng không hiểu sao một lúc sau lại có mặt ở chỗ cũ. Lúc này tự nhiên cát dưới chân sụp xuống. Chỗ em đứng bị sụp nhẹ, mấy bạn kia bị sóng kéo ra xa. Bơi được vào đến bờ ngoái lại nhìn thì em không thấy các bạn ấy đâu nữa nên vội chạy đi báo cho thầy cô" - Tuấn nhớ lại.
Tuấn cho biết: "Lúc đó rất sợ, em chỉ nhớ mấy bạn ấy bám lấy nhau vùng vẫy. Có bạn còn la lớn bơi vào bờ nhanh. Em lấy hết sức, nhắm mắt thoát khói chỗ cát thụt. Trong số 7 bạn đó có 3 người là bạn thân của em, các bạn ấy c.hết quá đột ngột, em sợ lắm!".
Cùng xuống biển tắm với nhóm học sinh gặp nạn, em Trần Thanh Triều (học sinh lớp 9A6) kể, Triều cùng 11 bạn khác rủ nhau xuống tắm thì có một cô giáo nói: "Chỗ này tắm nhiều sình lầy, tắm dơ ráng chịu nhé". Nhưng do tụi em lâu không được tắm biển nên vẫn xuống biển tắm. Lúc đó em có tắm chung với các bạn nhưng do bị lạnh với lại nước đục nên em lên bờ sớm. Em có kêu các bạn lên bờ nhưng có một bạn lên tiếng "dễ gì được đi biển, cứ tắm cho đã đi chúng mày". Em không xuống biển nữa mà về chỗ các bạn tập trung tắm nước ngọt. Khoảng 20 phút sau thì nghe bạn Tuấn chạy về hô hoán, thông báo 7 bạn kia bị sóng biển cuốn mất. Thầy cô chạy ra thì không kịp cứu ai cả.
Khu vực biển Tuấn và 3 bạn khác thoát nạn nhưng 7 người bạn còn lại đã t.hiệt m.ạng
Triều tâm sự: "Do nhà em đối diện với nhà của Luân (học sinh Võ Thành Luân, nạn nhân bị sóng cuốn c.hết - PV) nên hai đứa là bạn thân từ nhỏ đến lớn. Thường ngày chúng em vẫn chờ nhau đi học, mới chơi cùng nhau mà giờ mỗi đứa một nơi, không bao giờ gặp lại".
Theo hai học sinh này, thời điểm đầu tiên xuống biển tắm có một thầy giáo đi cùng. "Lúc đó có một thầy giáo đi cùng tụi em xuống biển nhưng em không nhớ rõ là thầy nào. Một lúc sau thì thầy lên bờ về chỗ tập trung" - Triều kể.
Thông tin ban đầu mà chúng tôi nắm được, người cùng ra bờ biển với các em học sinh là thầy Nguyễn Văn G. - Phó hiệu trưởng Trường THCS Nguyễn Bỉnh Khiêm. Ngoài 2 học sinh thoát nạn trên, còn 2 học sinh khác may mắn lên bờ trước khi sự cố xảy ra là em Nguyễn Cảnh Phương Nam và một sinh tên Duy.
Cái c.hết của 7 học sinh khiến nhiều tâm lý của các em khác bị ảnh hưởng
Liên quan đến vụ việc này, ông Dương Thế Phương - Giám đốc Sở Giáo dục và Đào tạo tỉnh Bình Dương - khẳng định Sở sẽ kiểm điểm nhà trường, trách nhiệm từng cá nhân để xảy ra tắc trách và sẽ xử lý nghiêm. "Đến thời điểm này chúng tôi cũng chưa nắm bắt được thông tin cụ thể, hiện phải chờ kết luận điều tra của huyện Cần Giờ. Qua vụ việc lần này chúng tôi đã có công điện khẩn gửi đến các trường phải dừng toàn bộ tất cả các hoạt động tham quan, dã ngoại trong thời gian này và cho đến kết thúc năm học".
Bà Phạm Thị Tâm - Hiệu trưởng trường THCS Nguyễn Bỉnh Khiêm - cho biết, sau khi vụ tai nạn thương xảy ra, phía nhà trường đã cử gáo viên đến thăm hỏi, động viên gia đình các em bị nạn. Về thủ tục bảo hiểm, trách nhiệm của nhà trường và đơn vị phối hợp tổ chức buổi tham quan là Công ty TNHH Du lịch Hưng Phát (thị xã Dĩ An, Bình Dương), bà Tâm khẳng định, phía lãnh đạo Trường THCS Nguyễn Bỉnh Khiêm sẽ xem xét chi tiết.
Trung Kiên
Theo Dantri
7 học sinh tử nạn: Đội bảo vệ chậm trễ, ca nô cứu hộ hết xăng? Một người bán hàng rong kể, thời điểm xảy ra tai nạn có rất nhiều người hô hoán nhưng một lúc sau đội bảo vệ, cứu hộ mới kéo được ca nô ra bờ biển. Đang kéo thì xe kéo ca nô bị gãy bánh, lúc nổ máy thì ca nô lại hết xăng... Nỗi đau không thể bù đắp của gia đình...