Nỗi khổ của giáo viên cuối học kỳ
“Chị ơi, chắc em tắt máy, không dám nghe điện thoại…” – cô bạn đồng nghiệp chung tổ phát đi cho tôi một tin nhắn trên Zalo. Tôi gọi lại cho bạn, nghe xong chuyện lại lo biết đâu sẽ đến lượt mình.
Ảnh minh họa
Và, câu chuyện được kể (có lẽ cũng giống với “hoàn cảnh” của nhiều giáo viên sau mỗi một kỳ thi) là bị phụ huynh (hoặc cả đồng nghiệp của mình) gọi điện năn nỉ xin thêm điểm cho con/em/cháu của họ.
Vốn dĩ, trước ngày diễn ra kỳ thi học kỳ 1, các cột điểm, các bài kiểm tra theo quy định đã cơ bản hoàn thành, chỉ chờ kết quả thi nữa là học sinh biết điểm trung bình môn học của mình; chúng tôi đều thông báo với học sinh là điểm kiểm tra miệng, nếu thấy hơi thấp, báo với thầy/cô trước thi học kỳ để có thể cho kiểm tra thêm lần nữa, nhằm tăng cơ hội cải thiện điểm số, đừng để biết kết quả rồi, thấy ảnh hưởng xếp loại học lực rồi đi… “xin xỏ”, sẽ không được giải quyết. Chưa kể là điểm số của các em đã được cập nhật trên hệ thống liên lạc điện từ, sau khi biết kết quả thi, bất ngờ số lần kiểm tra miệng tăng lên (ví dụ học sinh đã có 2 cột điểm miệng, giờ sửa thành 3) thì chỉ có cách là ‘cấy điểm”…
Cô bạn đồng nghiệp kể lại là người “xin” điểm đầu tiên là một đồng nghiệp trong trường, xin cho cháu, người thứ đến là phụ huynh học sinh, năn nỉ, thuyết phục không xong thì chuyển sang… đổi giọng. Với trường hợp cháu của người đồng nghiệp, câu trả lời của cô bạn là gia đình thử làm đơn phúc khảo điểm số xem sao. Với vị phụ huynh nọ, bạn ấy định… tắt điện thoại!
Vài ba hôm sau, câu chuyện từ một người đồng nghiệp (khác trường) mà tôi nghe được cũng là bức xúc về việc xin điểm của phụ huynh học sinh. Trường hợp này “đặc biệt” hơn. Em học sinh nọ học… yếu đều, thậm chí, có môn không đạt được 2,0 nên học lực xếp loại Kém. “Động tác” quan trọng của phụ huynh học sinh là lập tức (thông qua ban giám hiệu nhà trường) chuyển tặng cho giáo viên bộ môn của lớp con mình học mỗi giáo viên 1 cuốn lịch treo tường rất xịn. Dẫu vậy, trong số hơn 10 giáo viên của lớp có em học sinh và vị phụ huynh “đặc biệt” nọ, đã có người từ chối nâng điểm, từ chối quà tặng. Theo lời kể, vị phụ huynh nọ có thể thông qua “cấp trên” để tác động đến giáo viên vì đó là người có địa vị xã hội. Vậy nên, nhiều giáo viên “nói không” với thành tích đều tỏ ra bất bình, họ đặt dấu hỏi rằng liệu những phụ huynh làm công việc lao động phổ thông như phu hồ, bốc vác… có dám gọi điện cho giáo viên hoặc nhờ cấp trên can thiệp để có điểm số như ý cho con em?
Trở lại với những điểm số ở các lớp học mà tôi tham gia giảng dạy, cũng may, không có một học sinh hay phụ huynh hoặc đồng nghiệp nào lên tiếng nhờ mình chỉnh sửa. Một phần, bản thân tôi rất cương quyết với các em: Nếu muốn có kết quả như ý mà không cải thiện điểm trước khi kỳ thi học kỳ điễn ra, thì các em phải đầu tư nhiều hơn cho việc ôn luyện ở nhà, vào phòng thi là tự tin với vốn kiến thức của mình để có điểm số mong đợi; cũng có thể có bạn gặp may nhờ hỏi bài nhưng số đó không nhiều, phải đi bằng đôi chân của mình mới vững được!
Hẳn là câu chuyện về điểm số sẽ còn làm khó cho giáo giới khi mà học và thi là đi cùng, có học thì có thi. Vấn đề còn lại là tâm thế của những người trong cuộc. Việc không nâng điểm học sinh hoặc không đi xin điểm thầy cô là ứng xử của những người tự trọng, trung thực. Dẫu biết rằng sẽ luôn tồn tại nhiều mặt khi xem xét, đán.h giá ai đó, việc nào đó, nhưng với giáo dục, câu chuyện về điểm số chính là câu chuyện về việc nêu gương của giáo viên và phụ huynh trước học sinh.
Video đang HOT
Mai Ngọc
Theo Dân trí
Phụ huynh xin điểm dễ từ chối, đồng nghiệp xin biết làm sao đây?
Cho điểm thì áy náy lương tâm khi không công bằng với nhiều học sinh khác. Không cho thì khó nhìn mặt đồng nghiệp khi "vào đụng, ra chạm" hằng ngày.
Gần kết thúc học kỳ 1, giáo viên thường nói vui: "Lại đến mùa xin điểm". Nhiều thầy cô cho biết, đôi khi lâm vào tình trạng khó xử bởi người xin điểm lại chính là đồng nghiệp của mình.
Mùa thi cũng là mùa nhiều người xin điểm (Ảnh minh họa VTV)
Cho điểm thì áy náy lương tâm khi không công bằng với nhiều học sinh khác. Không cho thì khó nhìn mặt đồng nghiệp khi "vào đụng, ra chạm" hằng ngày.
Có muôn vàn lý do để xin điểm, xin hạnh kiểm. Người nói rằng cần học bạ "sạch" để con có cơ hội xét tuyển đại học.
Người lại chỉ cần con đỗ tốt nghiệp để cho con đi du học. Có người lại cần con được khen thưởng cho bằng chị bằng em với một lý do vô cùng thực dụng là công ty của chồng, cơ quan của mẹ trao giải cho mỗi giấy khen là 1 triệu đồng...
Thầy H. giáo viên toán một trường phổ thông trung học cho biết: "Phụ huynh xin điểm thầy rất dễ dàng từ chối. Nhưng chính đồng nghiệp mở lời xin "chiếu cô em A. em C. dùm mình với" thì vô cùng khó xử.
Người nói đó là chỗ bà con thân thiết, có em lại là cháu trong nhà...dù khó chịu nhưng bản tính cả nể, thầy H. nói mình cũng đành làm công việc bất đắc dĩ khi mình không muốn.
Nếu phụ huynh đứng ra xin điểm, giáo viên có thể lấy lý do nhà trường quản lý điểm chặt nên khó thực hiện.
Nhưng với giáo viên trong nghề thì chuyện cho khống vài con điểm miệng, sửa vài con điểm kiểm tra 15 phút cứ dễ như trở bàn tay.
Ở bậc tiểu học thường là giáo viên chủ nhiệm đi xin giáo viên bộ môn, không phải điểm mà là nhận xét. Ví như học sinh A. (lớp 2), kiểm tra hai môn Toán, tiếng Việt được 9 và 10 điểm.
Các môn còn lại đán.h giá bằng nhận xét Hoàn thành Tốt sẽ đạt học sinh xuất sắc.
Thế nhưng có em môn Thể dục chỉ được giáo viên ghi Hoàn thành là xem như mất ngay danh hiệu xuất sắc.
Nhiều khi phụ huynh chẳng biết để xin nhưng chính thầy, cô chủ nhiệm làm điều này vì muốn lớp mình có nhiều học sinh xuất sắc.
Phần nữa nhiều giáo viên thấy thương trò vì môn nào học cũng tốt nhưng môn Âm nhạc lại bị khống chế và vuột mất cơ hội.
Nhiều giáo viên thường chọn giải pháp "cả nhà cùng vui"
Để tránh rắc rối, để đỡ trông thấy mặt nặng mày nhẹ với nhau nên một số giáo viên dạy môn chuyên thường chủ động hỏi giáo viên chủ nhiệm: "Có lưu ý em nào không?".
Hoặc thầy cô chủ nhiệm chủ động tìm để đưa danh sách những ứng viên sẽ có cơ hội dành danh hiệu xuất sắc.
Thầy cô giáo môn chuyên cũng căn cứ vào danh sách này lưu ý khi đán.h giá xếp loại học sinh.
Thế là không bị mất lòng đồng nghiệp, học sinh vui vì được khen, giáo viên chủ nhiệm vui vì lớp có thêm học sinh nổi trội, phụ huynh vui vì thành tích của con và sự dạy dỗ tiến bộ nhiệt tình của thầy cô.
Giải pháp này nhiều thầy cô gọi là "cả nhà cùng vui".
Khâu đán.h giá học sinh luôn được xem là khâu quan trọng nhất, đây chính là thước đo về chương trình, về sự dạy dỗ của giáo viên, sự tiến bộ của học sinh.
Dù chương trình có đổi mới thế nào nhưng chính mỗi thầy cô không chịu đổi mới cách nghĩ, cách làm thì việc đán.h giá học sinh vẫn thường theo lối mòn cũ.
Trúc Mai
Theo giaoduc.net
Huyện Kỳ Anh xét tuyển 83 giáo viên tiểu học trong tháng 10/2019 Sau khi UBND tỉnh Hà Tĩnh đồng ý chủ trương tuyển dụng giáo viên tiểu học, huyện Kỳ Anh đang khẩn trương chuẩn bị cho công tác tuyển dụng 83 giáo viên bậc tiểu học trên địa bàn. Cán bộ Phòng Nội vụ và Phòng GD&ĐT huyện Kỳ Anh tiếp nhận, xem xét các hồ sơ của các ứng viên Theo đó, trong...