“Nợ đời” đeo đẳng người vợ bị bạc tình
Trước tòa, người vợ ấy liên tục rơi nước mắt. Cô gái trình bày rằng, dù rằng cô là người chủ động làm đơn gửi đến tòa án nhưng cô không muốn ly hôn. Cô muốn làm động tác này để người chồng giật mình và nhận ra rằng gia đình mà họ đã cùng vun vén đã đi đến bờ vực đổ vỡ…
Vẫn muốn hàn gắn dù chủ động đưa đơn…
Người phụ nữ trông nhỏ nhắn, hiền lành ngồi thu lu một góc ở hàng ghế ngay trước phòng xử án. Chuyện trò với chị một hồi lâu mới nhận ra rằng, chị là một tuýp người hiền lành, đúng mẫu phụ nữ ngày xưa, kiểu “phu sướng phụ tùy”. Chị kể trong nước mắt rằng, trước đây, chị sống theo kiểu chỉ cần người chồng thông báo đi ra ngoài là chị biết mình phải chuẩn bị cho chồng đi. Chồng đi đâu chị cũng không biết và cũng chưa bao giờ lên tiếng hỏi.
Hơn 10 năm lấy chồng mà chị không biết đến những cuộc gặp gỡ ngoài giờ của chồng với bạn bè là những ai, chỉ biết 2-3 gia đình thân thiết vẫn thi thoảng cùng nhau tụ tập và lên lịch đi du lịch cùng nhau. Chị thấy mãn nguyện với cuộc sống là người vợ ngoan ngoãn, đảm đang của chồng và là người quản lý công việc gia đình của nhà chồng. Hạnh phúc tưởng như cứ tiếp diễn như thế…
Không ngờ, một ngày chị nhận được một cú điện thoại từ một người phụ nữ thông báo chị ta mới là người nắm trọn vẹn trái tim chồng chị vì mới sinh cho chồng chị một đứa con trai. Chị chỉ biết buồn và khóc vì nghĩ đến chuyện của mình và lo lắng không biết đến bao giờ vợ chồng chị mới chữa xong bệnh để sinh tiếp đứa thứ hai (con gái đầu của chị đã bước sang tuổi 15).
Sau khi giật mình lo lắng chuyện con cái của mình chị mới chợt ngớ người ra vì không tin việc “anh có tình ngoài luồng” trong khi chị một lòng một dạ với chồng, với nhà chồng. Lần theo địa chỉ người phụ nữ lạ cung cấp, chị tìm đến khu chung cư ở bên Gia Lâm. Ngay khi vừa đến sảnh chung cư chị đã ngã quỵ khi nhìn thấy một đứa con trai, giống chồng chị như đúc. Chị lẳng lặng ra vườn hoa chung cư ngồi lặng người, mặc kệ những giọt nước mắt cứ trào ra trên khuôn mặt…
Chị tâm sự với bố mẹ chồng nhưng ông bà cũng bất lực vì không có cách nào gọi con trai về ngay được. Gọi liên tục trong một tuần, anh con trai luôn lấy lý do “đi công tác xa” để thoái thác về nhà. Không biết động viên con dâu bằng cách nào,ông bà quay sang hứa hẹn: “Con cứ chịu khó làm ăn, lo lắng cho gia đình mình. Bố mẹ cũng sẽ không nhận đứa nào làm con dâu, ngoài con. Khi nào con về già, bố mẹ sẽ cử con anh trai đến ở với con, chăm sóc con”. Chính cụm từ “về già” làm chị tỉnh giấc khỏi cơn u mê làm vợ. Chị quyết ly hôn…
Tuy nhiên mục đích ban đầu chỉ để răn đe người chồng, bởi chị luôn nghĩ rằng, nếu người chồng quay về chị sẽ tha thứ tất cả. Hai người quay trở lại sống yên ổn bên nhau và cùng nhau lo lắng chuyện sinh đứa con trai cho anh. Nhưng khi chị nộp đơn lên tòa thì người chồng lại ra sức ngăn cản việc tòa thụ lý vụ án, liên tục gọi cho chị chỉ để chửi bới, miệt thị rồi sau đó lại đi miết.
Chồng chị chỉ về nhà khi nào gia đình có công to việc lớn và mỗi lần về là đuổi thẳng chị ra khỏi nhà, đồng thời đón luôn đứa con trai về ra mắt nhà nội. Vẫn luôn tin bố mẹ chồng đứng về phía mình nên chị vẫn đợi chờ ngày anh quay trở lại…
Nhưng không ngờ, bố mẹ chồng chị từ ngày nhìn thấy đứa con trai ngoài luồng của anh lại dứt tình với chị, mặc kệ chị xoay sở với người chồng đột nhiên trở lên ngỗ ngược và vũ phu. Đến lúc này, chị mới thôi hẳn ý định “ra tòa để dọa”… nhưng không hiểu vì tình cảm, vì nợ đời hay vì lý do nào khác, trong thâm tâm chị vẫn muốn chồng quay trở về.
Video đang HOT
“Nợ đời” đeo đẳng…
Và trong lúc đang tìm cách để có thể tìm cách lôi kéo người chồng trở về, chị quyết định quay trở lại với công việc kinh doanh vật liệu xây dựng cho khuây khỏa, công việc mà chị đã từng bỏ theo đề nghị của chồng. Thấy chị làm ăn có vẻ tốt, chồng chị lại thuê nhân viên bảo vệ đến canh gác tại nhà, tìm cách gây khó dễ, xua đuổi khách của chị để chị từ bỏ việc buôn bán.
Chị tìm đến công ty chồng chị đã thuê bảo vệ và nói lý, nói tình với giám đốc công ty. Ông giám đốc sau khi nghe chị nói đã hiểu ra việc sai trái của mình và quyết định chấm dứt hợp đồng. Nhận được tin, chồng chị như điên cuồng hơn, đến tận cửa hàng của chị để giật đứt mô tơ điện, cửa cuốn, thực hiện đến cùng ý định phá hủy công việc của chị.
Nhưng mặc kệ những hành động cạn tình cạn nghĩa của chồng, chị vẫn giữ đạo dâu con. Ngày giỗ Tết, chị vẫn về nhà chồng, mang lễ lạt và tiền về biếu nhưng gia đình nhà chồng từ chối khiến chị cay đắng.
Chị tâm sự, chị nói với ông bà rằng, trước sau chị vẫn không có gì thay đổi. Kể cả chị có ly hôn thì cháu cũng vẫn là cháu của ông bà, chị thay mặt cháu về lễ ông bà. Chị không tin gia đình nhà chồng mà chị hết mực yêu thương, định gắn bó kể cả khi không còn tình cảm với chồng lại quay ngoắt thái độ, đối xử lạnh nhạt với chị khiến cả 2 mẹ con chị đều tổn thương.
Chị đau lòng kể lại toàn bộ diễn biến câu chuyện với HĐXX, câu cuối cùng chị vẫn mong muốn người chồng suy nghĩ lại để cùng chị hàn gắn gia đình, chị không muốn đứa con gái đang tuổi nhạy cảm bị một cú sốc lớn vì bố mẹ chia tay nhau. Chị vẫn mong muốn người chồng quay về, cùng nhau chữa trị để sinh con nhưng dứt khoát phải cắt đứt tình cảm với người phụ nữ kia. Những tưởng người chồng sẽ vui mừng với những lời sau cùng ấy của chị nhưng ngược lại…
Anh ta khẳng định không muốn ly hôn, tuy nhiên, anh ta dứt khoát không thể cắt đứt tình cảm với người phụ nữ kia vì họ đã cùng nhau có một đứa con chung, rằng anh ta phải có trách nhiệm với máu mủ ruột rà của mình. HĐXX dù đã hết lời phân tích làm sao để thấu đáo chuyện vợ chồng, con riêng nhưng người chồng vẫn một mực mong muốn người vợ tiếp tục sống như hơn 10 năm trước, muốn vợ vẫn ở nhà, để mặc anh ta “đi đông đi tây” là tốt nhất.
Giờ nghỉ nghị án không kéo dài và một bản án chấp thuận cho người vợ ly hôn là điều ai cũng có thể trông thấy. Chỉ có điều, ngay sau khi nghe HĐXX tuyên án, người vợ đã quỵ ngay xuống chiếc ghế và đôi vai rung lên theo tiếng nấc mà chị đang muốn kìm nén. Dường như chị đã không thể chấp nhận sự thật, gia đình chị đã chính thức tan vỡ, dù chị là người chủ động đưa đơn ly hôn. Dường như “nợ đời” vẫn đeo bám chị dù chị đã cố gắng hết sức để hàn gắn cuộc hôn nhân…
Tác giả bài viết: Hoàng Tú
Valentine với vợ "3 hiệp" liên tục xong vợ sang phòng con , Lén đi theo rồi tôi chết đứng khi nhìn thấy cảnh trước mắt
Một dự cảm không lành trong tôi, vội vàng bật dậy tôi cũng lén lút đi sang phòng con xem vợ làm gì? Tôi nhẹ nhàng bước đến phòng thấy im ắng nên nghĩ mình nghi ngờ vớ vẩn, nhưng khi định quay đi đã phải khựng luôn.
Tôi đang khá hài lòng với cuộc sống hiện tại của mình; công việc ổn định với mức lương 3 ngàn đô 1 tháng, vợ tôi là một cô gái xinh đẹp và khéo léo, chúng tôi có với nhau 2 cậu con trai sinh đôi năm nay lên 4 tuổi rất dễ thương và lém lỉnh.
Hằng ngày, vợ tôi sẽ dậy sớm chuẩn bị bữa sáng cho 3 bố con, sau đó chúng tôi sẽ đưa con tới trường học rồi đưa vợ đi làm; nên lúc nào tôi cũng đi làm muộn hết; chiều về tôi lại lần lượt đón vợ rồi lại đón con, sau đó về nhà tôi sẽ phụ trách tắm rửa cho con còn vợ tôi thì đi nấu bữa tối. Gia đình tôi không thích thuê người giúp việc nên cái gì cũng tự tay làm hết, tôi cũng cảm thấy như vậy sẽ khiến cho vợ chồng con cái gần gũi với nhau hơn.
Cuộc sống của chúng tôi hằng ngày trôi qua khá bình lặng, vợ chồng yêu thương nhau, cùng nhau nuôi dạy con cái và ngắm nhìn chúng lớn lên mỗi ngày là hạnh phúc rồi. Chúng tôi tính năm sau có thêm một bé gái nữa là đẹp, nhưng vì ba tôi bị bệnh phải nhập viện điều trị dài hạn nên tạm thời chúng tôi vẫn kế hoạch.
Anh trai tôi cũng tức tốc bay từ Mỹ về để chăm ba, nhưng vì nhà chúng tôi rộng hơn nên anh tạm thời ở nhờ bên này. Anh trai tôi năm nay 42 tuổi mà nhìn còn trẻ trung, phong độ hơn cả tôi. Anh đi du học từ năm 16 tuổi rồi lập nghiệp và lấy vợ bên đó luôn, nhưng vợ anh là người tây không thích có con nên anh chị lấy nhau đã hơn 10 năm rồi mà chị không chịu em bé; cuối tháng vừa rồi anh trai tôi vừa hoàn tất thủ tục li dị với vợ, nên nhân cơ hội này anh về Việt Nam nghỉ ngơi một thời gian ngắn luôn.
Có lẽ vì mong mỏi có con quá lâu rồi nên anh rất yêu và chiều 2 đứa nhỏ nhà tôi; anh cưng bọn trẻ đến mức mà vợ chồng tôi phải ngạc nhiên vì tình yêu của anh quá lớn. Từ ngày có anh mà chúng tôi nhàn hẳn đi, vì ban ngày anh chỉ ở nhà hoặc qua thăm ba mẹ nên rảnh lúc nào là anh dọn dẹp rồi đi đón bọn trẻ giùm luôn.
(ảnh minh họa)
Biết anh mới li hôn vớ vợ nên chúng tôi cũng thương anh nhiều, tôi thường bảo vợ phải để ý đến anh hơn; cũng may cô ấy là người tinh tế, những món ăn hằng ngày xen lẫn cả món việt và âu để anh chọn lựa. Anh thường bảo với tôi là thật có phúc mới lấy được một người vợ như vậy.
Tôi cũng thấy mình là người may mắn lắm mới lấy được một cô vợ ngoan ngoãn đảm đang như vậy; cũng sắp đến valentie rồi nhân dịp này tôi muốn cảm ơn và hâm nóng tình cảm với vợ nên đã nhờ anh trai tư vấn tặng cho cô ấy một bộ trang sức bằng vàng trắng rất đẹp, công nhận anh ấy có mắt thẩm mỹ hơn tôi rất nhiều, vợ tôi cực kỳ ưng ý và mê nó.
Trước đó tôi đã nhờ anh trai rằng tối nay sẽ trông hộ bọn trẻ để chúng tôi đi hẹn hò, anh ấy vui vẻ đồng ý còn vợ chồng tôi thì hí hửng lên đồ đi hẹn hò ngày valentine. Tối hôm đó chúng tôi đã có một đêm thật tuyệt vời, tôi hưng phấn làm liền 3 hiệp; lâu lắm rồi vợ chồng tôi mới thăng hoa như vậy, xong việc tôi định ôm vợ đi ngủ thì cô ấy lại nhẹ nhàng bảo:
- Anh ngủ trước đi để em sang phòng con xem thế nào?
- Thôi có bác cả trông rồi còn gì em? Hôm nay là ngày của chúng mình mà.
- Bác cả cũng mệt rồi trông làm sao mãi được, em chỉ sang xem các con ngủ thế nào thôi, anh ngủ trước đi nha.
Tôi đang ngáp ngắn ngáp dài nên cũng nhắm mắt ngủ luôn; nhưng trước khi cô ấy đi lại hình như lấy cái gì đó trong ngăn kéo thì phải sau đó cũng đi luôn, vì tò mò nên tôi mở ngăn kéo ra xem thì chỉ có mỗi hộp bao trong đó, hộp này chỉ có 10 cái mà lúc nãy tôi lấy 3 cái rồi, sao bây giờ chỉ còn có 5 cái; mà chắc chắn đây là hộp bao tôi mới mua hồi nãy đi chơi.
Một dự cảm không lành trong tôi, vội vàng bật dậy tôi cũng lén lút đi sang phòng con xem vợ làm gì? Vì nhà chúng tôi khá là rộng; phòng vợ chồng ở tầng 2, phòng các con ở tầng 3 còn phòng khách ở tầng 4.
Tôi nhẹ nhàng bước đến phòng thấy im ắng nên nghĩ mình nghi ngờ vớ vẩn, nhưng khi định quay đi đã phải khựng luôn; trong phòng là tiếng thì thầm của 2 người, chắc chắn đó là tiếng của vợ tôi và anh trai tôi:
- Em sợ quá, không biết anh ấy đã ngủ chưa?
- Chắc nó ngủ rồi em ạ, hôm nay nó mệt rồi mà?
- Anh đang ghen đấy à? Hôm nay là valentine anh biết mà?
- Anh biết, nhưng anh vẫn thấy khó chịu; anh có khốn nạn lắm không em?
- Anh không có lỗi, là do em không biết kiềm mình; nếu phải xuống địa ngục thì em sẽ chịu hết.
2 người nói đủ chưa, tôi đạp cửa xông vào; vợ tôi và anh trai tôi đang ôm nhau bị giật mình há hốc miệng không nói được lời nào nữa. Nhìn chằm chằm vào 2 kẻ bội bạc đó, tôi phải bấm móng tay để giữ bình tĩnh và không làm các con thức giấc. Sau đó tôi đuổi họ ra phòng khách, thì ra vợ tôi phải lòng anh trai từ lúc anh ấy về; còn anh tôi cũng thấy say mê cô ấy vì cô ấy tâm lý và đảm đang. Càng nghe họ nói tôi càng thấy nực cười, không muốn nghe những lời nói ghê tởm từ 2 người đó nữa; tôi đuổi 2 bon họ ra đường lúc 2h sáng không một xu dính túi; cái giá phải trả cho sự phản bội sẽ còn đau đớn hơn gấp trăm lần việc bị cắm sừng này.
Theo chatdem
Đang tân hôn nồng cháy thì mẹ chồng đứng ngoài hét lớn: 'Dừng mọi 'động tác' lại ngay...' Từ ngày đầu về nhà Đăng ra mắt, Dương đã nhận thấy bà Huệ - mẹ anh cực kỳ mê tín. Bữa cơm đầu tiên, thay vì vừa ăn vừa nói chuyện vui vẻ thì bà chỉ chăm chăm soi từng nốt ruồi nhỏ trên mặt Dương rồi thở dài: "Không được, không được, phá tướng lắm". Dương giận tím mặt nhưng Đăng...