Những thầy cô giáo khuyết tật khiến nhiều người nể phục
Dù không may mắn được mạnh khỏe và lành lặn, nhưng với ý chí, nghị lực và niềm tâm huyết với nghề, họ vẫn ngày ngày cần mẫn dạy dỗ học trò.
Cô Nguyễn Thị Quỳnh Hoa – giảng viên ĐH Dân lập Hải Phòng
Sinh ra bình thường như biết bao đứa trẻ khác, nhưng đến năm 2 tuổi, cô Quỳnh Hoa không may bị bại liệt và từ đó, cuộc sống của cô mãi gắn liền với chiếc xe lăn. Thế nhưng, cô vẫn luôn quyết tâm vươn lên trong cuộc sống, đặc biệt, thành tích học tập mà cô đạt được khiến nhiều người phải nể phục. Ngoài thành tích nhiều năm liền là học sinh giỏi của trường THPT năng khiếu Trần Phú, cô còn là thủ khoa khối D của trường ĐH Dân lập Hải Phòng và giành liên tiếp giành được học bổng suốt 4 năm ĐH. Tốt nghiệp, cô được trường giữ lại làm giảng viên tại khoa Tiếng Anh, năm 2007 cô đã trở thành thạc sĩ sau khi hoàn thành chương trình cao học.
Không chỉ là một giảng viên tài năng, nghị lực được nhiều học sinh yêu quý, mến mộ, cô Hoa còn rất là một tình nguyện viên nhiệt tình, năng động, hết mình về cộng đồng. Cô từng là người sáng lập nhóm tình nguyện Trái tim ĐH Dân lập Hải Phòng với 60 sinh viên khoa Ngoại ngữ; thủ lĩnh nhóm tình nguyện Tình thân SOS và là trưởng nhóm của phong trào Sống độc lập (phong trào của người khuyết tật) tại Hải Phòng…
Cô giáo trẻ Quỳnh Hoa (Ảnh: Giáo dục thời đại)
Thầy giáo tí hon Nguyễn Ngọc Phương
Do ảnh hưởng bởi chất độc màu da cam, thầy giáo Ngọc Phương khi lọt lòng mẹ chỉ nặng vỏn vẹn 0,8 kg và chiều dài chưa đầy 20cm. 30 tuổi, thầy vẫn mang vóc dáng nhỏ bé với chiều cao 0,9m, nặng chưa đầy 19kg. Vượt lên nghịch cảnh, thầy vẫn ngày ngày đứng lớp truyền nghề và dạy văn hóa cho hàng chục trẻ em khuyết tật tại Trung tâm bảo trợ nạn nhân chất độc da cam và trẻ em bất hạnhTP. Đà Nẵng. Học trò của thầy Phương đa phần đều là những em nhỏ dị tật bẩm sinh do di chứng chất độc màu da cam, khả năng nói, khả năng tiếp thu của các em đều rất hạn chế, nhưng bằng niềm đồng cảm và tình thương, lòng nhiệt huyết, thầy vẫn kiên trì dạy những học sinh đặc biệt này để các em có thêm kiến thức và vững tin hơn vào cuộc sống.
Không chỉ đứng lớp để dạy văn hóa, dạy nghề, thầy Phương còn đảm nhiệm việc sửa chữa máy móc, thiết bị điện cho Trung tâm để các anh chị có cùng hoàn cảnh sản xuất các mặt hàng xuất khẩu.
Với những nỗ lực và cống hiến của mình, thầy Phương đã trở thành 1 trong 3 nạn nhân da cam Việt Nam tham dự chương trình con tàu Hòa Bình tại Nhật Bản vào năm 2008 để giao lưu với hơn 100 công dân còn sống sót sau vụ nổ bom nguyên tử 68 năm về trước.
Video đang HOT
Thầy giáo tí hon đang chữa máy móc cho học viên (Ảnh: Soha.vn)
Thầy giáo viết chữ bằng miệng Phùng Văn Trường
Mắc chứng teo cơ, với đôi chân bị khoèo, không di chuyển được bình thường, đôi tay cũng bị ảnh hưởng đã khiến thầy Phùng Văn Trường (Chương Mỹ, Hà Nội) phải dang dở việc học khi mới chỉ học hết lớp 8. Tuy nhiên, niềm đam mê học vẫn luôn thôi thúc thầy tự tìm đến với con chữ. Đôi chân khoèo, đôi tay yếu, thầy Trường đã quyết tâm học cách viết chữ bằng miệng dù gặp muôn vàn khó khăn. Thời gian đầu tập viết, nét chữ của thầy còn nguệch ngoạc, miệng mỏi rã rời nhưng thầy quyết không nản chí, tập viết trong nhiều tháng.
Nỗ lực của thầy cuối cùng cũng đem lại kết quả bởi những nét chữ từ miệng thầy viết đã trở nên sáng sủa, nắn nót. Khi ấy, thầy quyết định dạy viết chữ cho những đứa trẻ gần nhà. Trong căn nhà cấp 4 tuềnh toàng, thầy đã miệt mài ngồi xe lăn uốn nắn từng nét chữ cho học trò và không nhận bất cứ khoản phí gì từ phụ huynh. Không chỉ luyện chữ, thầy còn giảng dạy những kiến thức về toán học, địa lý, xã hội, kỹ năng sống… cho các em.
Thầy Phùng Văn Trường (Ảnh: Lao động)
Cô giáo khuyết tật có 2 bằng ĐH Nguyễn Thị Hải Ly
Cũng như cô giáo Nguyễn Thị Quỳnh Hoa, cô Nguyễn Thị Hải Ly cũng khiến nhiều người ngưỡng mộ bởi thành tích đặc biệt trong học tập mặc dù không may có đôi chân tật nguyền. Cô Ly từng thi đỗ thủ khoa ngành Ngữ Văn, trường ĐH Khoa học Huế và sau 4 năm, cô tốt nghiệp với tấm loại Giỏi. Khi đang làm trung tâm giáo dục – hướng nghiệp trẻ em mù tỉnh Thừa Thiên – Huế, cô vẫn tiếp tục thi đỗ vào ngành Sư phạm tiếng Anh trường ĐH Sư phạm Huế.
Công việc mà cô đang gắn bó sau khi ra trường là giảng dạy tại trung tâm trẻ em khuyết tật Thủy Biều (TP Huế). Dù việc dạy học cho những học sinh khuyết tật, đặc biệt là những em bị thiểu năng trí tuệ vô cùng khó khăn nhưng cô giáo trẻ Hải Ly vẫn cố gắng, quyết tâm không chỉ bằng sự tận tâm đối với nghề mà bằng sự đồng cảm, yêu thương đối với học trò. Ngoài việc giảng dạy tại Trung tâm, cô còn còn tham gia dạy một lớp học tình thương 2 môn: Tiếng Việt và Tiếng Anh tại TP Huế.
Cô giáo Hải Ly đang dạy học trò khiếm thị (Ảnh: Công an nhân dân)
Theo Trithuc
Nơi biên ải cùng những thầy cô giáo cắm bản
Do đặc thù vùng cao miền núi, đi lại khó khăn, đặc biệt ở những điểm trường xa xôi, hẻo lánh nên cuộc sống và sinh hoạt của đa số giáo viên cắm bản thường rơi vào tình trạng vất vả, thiếu thốn.
Không chỉ khó khăn về điều kiện ăn ở, cơ sở vật chất... các thầy cô còn thiếu thốn về tinh thần: không tivi, không sóng điện thoại, thậm chí ở nhiều vùng, còn không nghe được tiếng Kinh...
Cuộc sống với núi rừng, với bản và với các học trò thân yêu. Ở đấy, đến cả sóng phát thanh của Đài Tiếng nói Việt Nam cũng không nên các thầy cô giáo gần như không thể cập nhật tin tức
Thanh Niên Online giới thiệu những hình ảnh đặc biệt về cuộc sống, sinh hoạt thường nhật của các thầy cô giáo tại vùng núi cao biên giới Tây Bắc nước ta.
Các phòng học tại các điểm bản vùng cao Tây Bắc thường có 2 bảng, dành cho 2 lớp học khác nhau và được gọi là "lớp ghép" - Ảnh: Lớp ghép 1 và 2, tại Sen Thượng (Mường Nhé, Điện Biên)
Phòng ở của hai giáo viên cắm bản Tả Ló San (Sen Thượng, Mường Nhé, Điện Biên), đồng thời cũng là nơi các cô soạn bài vở, ăn uống, sinh hoạt hằng ngày
Điểm trường Bản Giàng (Pa Cheo, Bát Xát, Lào Cai) nằm sâu trong rừng già. Tại đây có 2 lớp học tiểu học do vợ chồng thầy Thành đảm nhận, 1 lớp mầm non do cô giáo Nhung phụ trách. Cả ba thầy cô góp gạo thổi cơm chung - Ảnh: Bếp và nhà tắm trong căn phòng đầu dãy nh
Cả ba cô giáo mầm non và tiểu học điểm Trường Hán Nắng (Pa Cheo, Bát Xát, Lào Cai) phải ngủ chung 1 giường, nấu ăn chung trong căn bếp chật chội và với món "trường kỳ" - cá khô. Do đặc thù điểm trường nằm trên cao, dãy núi Hoàng Liên Sơn nên mùa đông, điểm trường này bị bao phủ bởi mây mù, sương giá và các cô luôn phải đi ủng để chống hơi ẩm
Phòng ở, bếp ăn và bữa ăn của một số thầy cô Trường tiểu học Sàng Ma Sáo (Bát Xát, Lào Cai)
Giáo viên Trường mầm non Sàng Ma Sáo nấu và cho học sinh ăn bữa trưa tại điểm trường
Theo TNO
Lắng đọng 'Trái tim người thầy'! Ca khúc về mái trường, thầy cô lâu nay không thiếu. Nhưng, ca khúc khắc họa hình ảnh những thầy cô giáo... đặc biệt - như: Những thầy giáo công an làm công tác giáo dục ở các trường giáo dưỡng, 'người thầy giáo mang quân hàm xanh' dạy chữ cho học sinh ở vùng cao, biên cương, hải đảo hay các thầy...