Những sung sướng “ngất trời” khi mình may mắn lấy chồng giàu
Nói chắc nhiều người không tin chứ lấy chồng giàu, mình thèm chè Thái là có thể bay sang Thái Lan thưởng thức, muốn mua áo quần thì cuối tuần đặt vé sang Singapore luôn, muốn tránh trời nóng nực thì qua Paris, Maldives. Đi nhiều đến nỗi, mình có luôn thẻ hạng bạch kim của các hãng hàng không lớn.
Trước khi bước vào hôn nhân, ở cái tuổi 26, mình không còn mơ mộng hão huyền nữa. Khác với những cô bạn mình cứ cho rằng, chỉ cần yêu là đủ, không cần biết người đó giàu nghèo, cha mẹ ủng hộ hay không, mình thì thấy yêu nhau thôi chưa đủ. Do đó, mình cứ ngầm chọn lọc những người đàn ông nào hình thức trung bình cũng được nhưng phải ổn định kinh tế, nhà có điều kiện nữa thì càng tốt.
Và may mắn thay, mình đã gặp được người đàn ông có điều kiện ấy. Chúng mình cũng hợp duyên hợp số nên kết hôn với nhau nhanh chóng. Từ khi cưới nhau đến giờ tròn 5 năm, mình càng thấy quyết định của mình là chín chắn và đúng đắn.
Với riêng mình, không gì sướng bằng việc lấy chồng có điều kiện. Bởi cuộc sống của mình mấy năm qua chỉ thấy những ngày hạnh phúc bất tận. Nhân một ngày phấn khích vì được chồng tặng xe mới nên mình xin chia sẻ niềm vui với mọi người.
Chồng mình không phải là giám đốc gì, song được cái việc làm khôn lanh, biết đầu tư đúng chỗ nên thu nhập cứ phải gọi là không thể đếm bằng tiền mặt. Nhờ đó mà đời mình được hưởng phúc an nhàn, sung sướng, mình đi làm cho vui, về đến nhà hết nằm khoèo ăn ngon mặc đẹp lại dậy đi mua sắm. Nói chung cuộc sống này của mình không khác gì thiên đường.
Với riêng mình, không gì sướng bằng việc lấy chồng có điều kiện. Bởi cuộc sống của mình mấy năm qua, khổ đâu không thấy, chỉ thấy những ngày hạnh phúc bất tận (Ảnh minh họa)
Nhà mình đang ở hiện tại thuộc cụm chung cư cao cấp của toàn sao xịn ở. Đỡ phải khản cổ gào hét lên thần tượng trong khi chỉ được thấy trên ti vi, mình gặp nhiều ca sĩ, diễn viên, người mẫu hàng ngày.
Đến họ còn phải chủ động chào và thầm ngưỡng mộ mình, người thu nhập cao chưa chắc đã được ở đây, phải là siêu siêu cao mới đủ đẳng cấp. Lên mạng đọctin thấy sao này sao kia hết khoe nhà đến nội thất, mình thấy khinh khinh thế nào, đồ dùng trong nhà mình nói thật còn “luxury” hơn cả họ ấy mà chưa thèm khoe đây.
Video đang HOT
Có tiền sướng hơn tiên, ngày trước mình chưa lấy chồng, tuy cũng khá giả nhưng đến bây giờ mới thực sự là “thượng đế”. Đi shopping, chỉ cần thấy xe mình là nhân viên đã đón từ ngoài đường rồi. Đi ăn, đi coffee cũng thế, bất cứ nơi đâu mình xuất hiện, mọi người đều thể hiện sự tôn trọng và phục tùng tuyệt đối. Chính anh đã mang thiên đường đến với mình.
Nhiều người hỏi mình về kế hoạch chi tiêu trong gia đình. Không hẳn là mình vụng về nhưng thật sự là mình không có kế hoạch. Thường thì thích gì tiêu đấy, chẳng tích cóp hay tiết kiệm, thế mà tiền vẫn đầy ra.
Với khả năng của chồng, túi tiền của vợ chồng mình như túi Thạch Sanh, vơi lại đầy rất nhanh. Tiền lương trong thẻ ATM của mình đến 9 tháng rồi vẫn chưa rút vì không cần dùng đến. Chồng mình thường trêu “vợ cứ việc tiêu, kiếm tiền để mình chồng lo”, sướng kinh người.
Nhờ thế mà vợ chồng êm ấm, gia đình hai bên nội ngoại cũng không mấy khi hục hặc mâu thuẫn. Cơ bản mọi xích mích đều xuất phát từ tiền, nên có tiền mọi thứ đều được giải quyết.
Nói chắc nhiều người không tin chứ mình thèm chè Thái là có thể bay sang Thái Lan thưởng thức, muốn mua áo quần thì cuối tuần đặt vé sang Singapore luôn, muốn tránh trời nóng nực thì qua Paris, Maldives vài tuần rồi về. Đi nhiều đến nỗi, mình có luôn thẻ hạng bạch kim của các hãng hàng không lớn. Mà đâu chỉ đi riêng hai vợ chồng, hứng thì mình mời thêm bạn bè, bố mẹ và tất nhiên là bao ăn ở sắm sửa từ a đến z.
Chị gái mình làm văn phòng, nay muốn tập tành mở shop áo quần qua mạng tăng thu nhập. Mình sợ chị thất bại rồi gia đình lục đục nên bảo thôi, để từ nay mỗi tháng cho chị thêm vài triệu để nuôi cháu. Số tiền ấy mình chỉ cần mè nheo xin thêm tiền tiêu vặt từ chồng là được.
Đi đón cháu ở trường mẫu giáo, thấy mặt cháu bị xước không hiểu vì sao, lúc ngồi trên xe thì nôn ra toàn bún, rõ là chế độ nuôi dạy và ăn uống ở trường rất kém. Mình xót quá nên xin chồng chuyển cho cháu đến trường quốc tế, học phí gấp 5 -6 lần nhưng được cái an toàn và đẳng cấp. Lại một lần nữa mới biết sự sung sướng vô biên của lấy chồng giàu. Mình chẳng cần phép màu nào xa xôi, chỉ cần chồng có điều kiện là có được tất cả mọi thứ.
Chồng mình tuy rất giàu có nhưng cũng không lắm tài nhiều tật như người ta. Anh thật sự đam mê kinh doanh và yêu vợ con nên chỉ lấy công việc và gia đình làm niềm vui. Anh tận tụy trong công việc thế nào thì về nhà yêu chiều vợ con như thế ấy. Mình được chăm bẵm không chỉ về vật chất và còn về cả tinh thần.
Nhiều lúc ngớ ngẩn mình tự hỏi đã bao lâu rồi mình không buồn, không khóc? Hình như từ sau khi lấy chồng, tâm trạng mình luôn phấn khởi, hạnh phúc như thế. Với mình, dù một cái nhíu mày lo lắng cũng chưa hề có. Thế mới biết lấy được người như chồng mình, cuộc sống của mình hoàn toàn thay đổi. Mình phải tu ngàn kiếp mới được may mắn làm vợ anh. Giờ, nhiệm vụ của mình là chỉ cần vỗ béo để sau 5 năm, vợ chồng mình sẽ chào đón đứa con thứ 2 nữa.
Đời phụ nữ có gì hạnh phúc hơn mỹ mãn hơn là may mắn lấy chồng giàu và tốt phải không mọi người? Chẳng cần gì nhiều, chỉ cần một người chồng như thế là đủ. Mình rất muốn qua đây, những chị em có cùng hoàn cảnh hãy chia sẻ và lập hội những người lấy chồng dư dả để tiện “buôn dưa” đi. Còn các bạn gái đang yêu, hãy phấn đấu và tỉnh táo khi lựa chọn chồng lý tưởng cho mình nhé!
Theo VNE
Bỏ tiền để cố cưới được chồng giầu
Ai cũng bảo vợ chồng là duyên số. Thế nhưng tôi lại nghĩ đã là mối quan hệ thì không có gì mà không xử lý nổi.
Khi tôi lấy chồng nhà giàu có, người mừng thì ít, kể ghen tị thì nhiều. Người ta nói ra nói vào, xì xầm bàn tán. Họ bảo tôi tham tiền nên mới lấy một người đã tàn phế, mất tới 50% sức lao động làm chồng. Có kể thì độc miệng hơn bảo chồng tôi đã bị tôi "mua" nên không có cách nào khác phải cưới tôi. Tôi đầu tư vụ này lãi bằng mấy đi làm công ăn lương.
Mặc dù bực mình vì chuyện của mình trở thành đề tài đàm tiếu của những kẻ rỗi hơi. Thế nhưng công bằng mà nói trong đó cũng có mươi phần đúng.
Chồng tôi vốn là con độc đinh. Gia đình chồng cũng thuộc hàng khá giả ở vùng tôi đang sống. Bố mẹ chồng tôi có một cơ ngơi làm ăn khá giả chuyên làm nghề xưởng mộc. Chồng tôi cũng là người theo nghề bố mẹ và trước đây cũng rất chí thú làm ăn.
Thế nhưng từ ngày chồng tôi bỏ nhà theo mụ đàn bà yêu tinh lên thành phố thì anh ấy trở thành người khác. Bố mẹ chồng tôi đã từ bỏ con vì không thể nào chấp nhận một cô con dâu là gái nạ dòng, đã thế lại còn hơn anh ấy tới 10 tuổi. Mụ đàn bà này cũng đâu có yêu thương gì chồng tôi đâu. Chẳng qua là ngắm nghía đến mớ gia sản mà sau này bố mẹ chồng mất nên quyết tâm quyến rũ chồng tôi bằng được. Thế nhưng đến khi phát hiện ra chồng tôi bị đuổi ra khỏi nhà hầu như tay trắng thì mụ ta lật mặt.
Chồng tôi đã có giai đoạn chạy xe ôm để kiếm tiền về nuôi vợ hờ và đứa con riêng của mụ. Rồi trong một đêm đi chạy xe, chồng tôi bị tai nạn và phải điều trị trong bệnh viện cả tháng trời. Mụ vợ hờ bỏ bê chồng tôi và chỉ có mặt khi nhà chồng tôi đưa tiền đến để trả tiền viện phí. Mụ vòi thêm tiền thuốc thang chăm sóc cho chồng tôi những tháng hồi phục sức khỏe ở nhà.
Thế nhưng thực tế thì không phải vậy. Mụ vợ hờ đã dùng tiền đó tiêu xài mà không thèm đoái hoài đến gã chồng mà theo mụ là "như gã chết trôi làm vướng chân".
Nhà chồng tôi biết chuyện xót con lắm nhưng không có cách gì để kêu chồng tôi về được vì mụ ta khi nào cũng kè kè bên nếu có ai bên chồng liên lạc.
Mẹ chồng tôi tìm đến tôi để nhờ vả. Thực ra chồng tôi vốn là bạn học với anh trai tôi, nên tôi cũng có biết qua tình cảnh của gia đình chồng. Tôi vốn ấn tượng ở anh là người rất chăm chỉ và ngoan ngoãn. Mặc dù là con một của một gia đình giàu có nhưng anh rất giản dị và dễ hòa đồng.
Tôi thấy tình cảnh của anh đáng thương nên đã tìm đến gặp vợ hờ của anh. Mụ ta đưa giá là 500 triệu bồi thường tuổi xuân thì mới giải thoát cho chồng tôi. Dù không hôn thú nhưng mụ ta cứ bảo là có bùa chú nên phải tự tay bà ta giải thoát thì anh ấy mới có thể trở về nhà. Còn nếu không thì cứ như con vật ở dưới chân mụ ta, tùy mụ ta xử lý.
Tôi bàn với mẹ chồng tôi và đã gói ghém tiền đưa cho mụ để đón anh về. Nhìn anh tàn tạ, tôi không khỏi xót xa.
Rồi không hiểu sao, chuyện tôi cứ qua thăm anh hay chăm sóc anh đã khiến cho mọi người ở quê tôi dị nghị. Mẹ chồng tôi lại năn nỉ tôi "cứu vớt nốt đời nó"... Tôi lại tặc lưỡi theo anh về nhà chồng.
Thực ra sau vụ được gia đình dùng tiền để giải thoát, anh trở về chí thú làm ăn hơn. Tôi cũng mừng vì đã dùng tiền "mua được" chồng. Nhà chồng tôi vốn là một hậu thuẫn rất hùng hậu cho việc làm ăn của cả hai vợ chồng tôi. Thuận vợ thuận chồng thì chẳng bao lâu nữa cuộc đời tôi cũng sẽ lại thay đổi.
Bố mẹ chồng tôi cũng rất quý tôi, nên chắc chắn công việc làm ăn của gia đình sẽ giao lại cho hai vợ chồng tôi. Dù chỉ còn 50% sức lao động nhưng bằng trí óc của mình, tôi tin chồng tôi sẽ làm được nhiều việc.
Thế nên dù có bỏ chừng đó tiền chứ bỏ thêm nhiều nữa thì tôi vẫn tin là mình đang rất lãi. Tôi cho rằng cưới chồng chỉ có một lần nhưng nếu định hướng đúng thì cuộc đời sẽ sáng sủa.
Theo VNE
Chồng giàu và đêm tân hôn tràn đầy nước mắt Tôi nhầm to, nhầm cái lời hứa không đáng giá một đồng xu của anh. Cuộc sống của tôi bình lặng, tẻ nhạt và chẳng có gì đáng nói vì tôi là đứa con gái bình thường không đẹp, không giàu, là đứa con ghẻ thường xuyên bị đánh. Tôi thích thơ, thích lãng mạn và nhất là thích đàn bầu, ước mơ...