Những “Nick Vujicic” của Việt Nam
Thời gian gần đây truyền thông Việt Nam sôi động với những thông tin về chàng trai Nick Vujicic sắp đến nước ta. Ai cũng khâm phục hành trình vượt qua số phận của chàng thanh niên không tay, không chân ấy. Ở Việt Nam cũng có những “Nick Vujicic”…
Thư viện mini của cô Ba Thảo không đôi chân
Nếu nói về ngoại hình, Huỳnh Thanh Thảo (huyện Củ Chi, TPHCM) hạnh phúc hơn Nick Vujicic vì có đôi tay, tuy rằng đôi tay này rất yếu ớt, lèo khèo. Không có chân, Thảo chỉ có thể lăn qua lăn lại trên chiếc giường của mình, hàng xóm hay gọi em là Sọ Dừa.
Căn bệnh xương thủy tinh quái ác làm Thảo gãy xương không biết bao nhiêu lần, gãy nhiều đến nỗi gia đình cũng không dám cho Thảo đến trường vì sợ xảy ra tai nạn. Ở nhà Thảo nhìn chúng bạn tung tăng đến trường mà chỉ dám tựa cửa ước ao…
Thảo bên giang sơn riêng của mình
Thương con tật nguyền, tranh thủ những lúc rảnh rỗi công chuyện đồng áng, cô Nguyễn Thị Xuân, mẹ Thảo mua sách về dạy con tập đọc, tập viết. Thảo học rất nhanh. Học xong lớp 1 thì mẹ cũng không còn nhiều chữ để dạy cho Thảo. Vậy là em chuyển sang học chị hai. Khi có khả năng đọc hiểu những điều trong sách, Thảo bắt đầu tự học những điều mình thích.
“Nó bé có một mẩu, biết sau này làm được gì không!”, gặp ai mẹ Thảo cũng than thở. Thế mà cách đây hơn 10 năm, con bé “một mẩu” ấy đột nhiên mở lớp dạy kèm cho mấy đứa trẻ tiểu học trong xóm khiến ai cũng bất ngờ: “Chả đến trường ngày nào mà mở lớp dạy học!”.
Khi ấy Thảo đã được chừng 15 tuổi, đã học đến sách giáo khoa cấp 2 rồi. Thấy Thảo nằm nhà cả ngày, có chị công nhân nhờ Thảo trông giúp đứa con học lớp 2 để bé khỏi đi chơi lung tung lại lạc. Rảnh rỗi, hai chị em chơi trò dạy học, rồi Thảo dạy học cho bé thực khi bé hỏi những điều mà cô giáo trên trường dạy em không hiểu. Cuối năm ấy, cô bé được Thảo dạy kèm đạt danh hiệu học sinh giỏi.
Từ cái dịp vô tình ấy, Thảo lên kế hoạch mở lớp dạy kèm tại nhà cho các bé trong xóm ấp. Đến giờ học, học trò lấy ghế sắp xung quanh giường của Thảo, kê vở lên mặt giường để học. Còn “cô giáo” thì lăn qua, lăn lại để di chuyển từ vị trí này sang vị trí khác chỉ bài từng em… Thảo còn viết thư khắp nơi để xin sách vở về cho các em, tạo thành 1 thư viện nhỏ cho trẻ em trong ấp. Đến nay, cái thư viện ấy cũng đã được 10 năm tuổi.
Thư viện mini Cô Ba ngày khai trương
Câu chuyện lan dần và rồi ai cũng biết ở cái ấp Ràng xa xôi của xã Trung Lập Thượng, huyện Củ Chi có thư viện mini lạ kỳ mang tên Cô Ba, có cô Ba Thảo nhỏ như cái kẹo mà nổi tiếng, tật nguyền mà lúc nào miệng cũng cười toe toét …
Con chim yến của cộng đồng người khuyết tật
Video đang HOT
Sinh ra và lớn lên ở một huyện vùng sâu nghèo khó của tỉnh Đồng Nai, chị Võ Thị Hoàng Yến cũng giống Nick Vujicic vì có tuổi thơ bị bạn bè chọc ghẹo, xa lánh. Sau cơn sốt bại liệt năm ba tuổi, một chân của chị mất khả năng vận động, chân còn lại rất yếu. Dù đã tập luyện rất nhiều, chị chỉ có thể di chuyển bằng nạng trong một quãng đường ngắn.
Nhưng không cam chịu số phận lặng lẽ sống trong nhà cho qua cuộc đời như bao người khuyết tật (NKT) khác trong thời điểm ấy, Hoàng Yến xông ra xã hội, quyết tâm đi học. Ai chế nhạo chị, chị bảo: “Hãy học giỏi hơn tôi rồi hãy cười tôi!”. Và rồi cũng chẳng mấy người học giỏi bằng chị nên cũng ít ai dám cười chị.
“Anh có thể chạy nhanh hơn tôi vì chân anh khỏe mạnh nhưng anh chưa chắc học giỏi hơn tôi, nghĩ được như tôi và làm nhiều việc như tôi”. Với suy nghĩ đó, Hoàng Yến phấn đấu hết sức trên con đường học tập, chị dồn hết tâm huyết của mình để học, từ trong nước ra đến nước ngoài.
Theo chị Yến, NKT có thể làm tất cả những điều mà họ muốn
Đến năm hơn 30, chị có trong tay 2 tấm bằng Đại học trong nước (Kinh tế và Ngoại ngữ) và tấm bằng thạc sĩ ngành Khoa học hành vi tại ĐH Kansas, Hoa Kỳ với khóa luận xuất sắc. Sau khi nhận tấm bằng thạc sĩ, chị về nước dù nhiều tổ chức phi chính phủ ở Hoa Kỳ mời chị làm việc. Chị về vì muốn “giúp cộng đồng NKT yếu thế của mình làm một điều gì đó”.
“Điều gì đó” mà chị tâm niệm là thay đổi nhận thức thương hại của cộng đồng đối với NKT cũng như thay đổi nhận thức yếm thế của chính NKT. Theo chị, NKT có giá trị của mình, họ có thể làm được nhiều việc nếu tạo cho họ điều kiện phù hợp. Do đó, NKT phải biết tự nhìn nhận giá trị bản thẩn của mình để vươn lên. Còn cộng đồng người không khuyết tật không nên nhìn NKT với ánh mắt thương hại mà nên hỗ trợ họ phát triển trí lực, kỹ năng và tạo điều kiện để họ có thể làm việc nuôi sống bản thân mình.
Để thực hiện lý tưởng đó, hơn 10 năm qua, thạc sĩ Võ Thị Hoàng Yến đã sáng lập nên Chương trình Khuyết tật & Phát triển, rồi phát triển thành Trung tâm Khuyết tật & Phát triển (DRD) với hàng chục nhân viên và hàng trăm cộng tác viên. Chị đi khắp thế giới để tìm về những đồng tiền ít ỏi tài trợ cho những công trình nghiên cứu, tư vấn, hỗ trợ NKT thay đổi nhận thức, nâng cao kỹ năng, tìm kiếm việc làm, xây dựng khả năng tự lực…
DRD hiện là địa chỉ học tập, sinh hoạt của hàng ngàn NKT và là nơi mà các tổ chức nghiên cứu, hỗ trợ NKT từ khắp thế giới đến tham quan
Đến nay, hàng chục đội nhóm, câu lạc bộ, hội NKT… tại TPHCM cũng như các tỉnh miền Nam được thành lập và xây dựng đội ngũ dưới sự hỗ trợ của DRD. Hiện công việc mà chị cùng các cộng sự ở DRD đang làm là xúc tiến xây dựng hệ thống đào tạo và tuyển dụng NKT để tạo cơ hội việc làm cho họ, giúp họ tự lực cánh sinh. Chị nói: “Việc gì chúng ta làm cũng có thể thành công hoặc thất bại. Nhưng nếu không làm thì chắc chắn sẽ không bao giờ thành công!”.
Ai cũng bảo chị là con chim yến của cộng đồng NKT. Nhưng chị than: “Một cánh yến không thể làm nên mùa xuân! Còn cần nhiều hơn những cánh yến…”.
Theo Dantri
Trường học thành nơi... nuôi gà vịt
Trong khi nhiều trường học xuống cấp hư hại nhưng học sinh vẫn đến học thì ở huyện Gò Quao (tỉnh Kiên Giang) có một điểm trường còn khá tốt song đã bị "bỏ hoang" từ nhiều năm nay, trở thành nơi nuôi chứa gà vịt của người dân.
Có mặt tại điểm trường Bầu Dừa của Trường Tiểu học Thủy Liễu 1 (thuộc ấp Châu Thành, xã Thủy Liễu, huyện Gò Quao), PV Dân trí theo ghi nhận khung cảnh trường đìu hiu, lặng lẽ bởi từ lâu nơi đây không có giáo viên và học sinh đến dạy và học. Toàn bộ điểm trường này có 2 phòng học, cơ sở vật chất nhìn chung vẫn còn khá tốt.
Ngay trong trước sân trường,có một bảng đá đã mờ nhạt chữ ghi điểm trường do một tổ chức từ thiện Thụy Sĩ và nhóm từ thiện Lê Mỹ Dung (TX Rạch Giá, nay là TP Rạch Giá) tài trợ xây dựng, khánh thành vào năm 2003; sau đó có nâng cấp, sửa chữa vào năm 2009. Theo tìm hiểu của PV, kinh phí xây dựng điểm trường cách đây cả chục năm là khá lớn.
Điểm trường Bầu Dừa do một số tổ chức từ thiện xây dựng từ năm 2003.
Người dân sống ở gần điểm trường cho biết, trường đã không còn hoạt động mà bị bỏ hoang từ 3 năm nay. Hiện điểm trường "bất đắc dĩ" trở thành nơi nuôi gà, vịt của người dân, vì thế điểm trường không được sạch sẽ mà có nhiều phân gà, phân vịt ở khắp nơi dưới nền, trông hết sức ô nhiễm.
Theo quan sát của PV, bên trong hai phòng học trống trơn bàn ghế, thay vào đó là những chiếc lồng tre nhốt vật nuôi cùng hàng chục con gà, vịt đang "tung tăng" kiếm ăn. Một người dân có nhà gần trường cho biết, do trường bị "bỏ hoang" không ai dòm ngó tới nên "tận dụng" để nuôi nhốt gà, vịt che mưa che nắng, tránh bị trộm.
Cơ sở vật chất của điểm trường vẫn còn khá tốt nhưng bị "bỏ hoang" từ nhiều năm nay...
...phòng học bên trong trở thành nơi nuôi gà, vịt
...và bên ngoài trông rất ô nhiễm.
Tiếp xúc với PV Dân trí, người dân ở tổ 8, ấp Châu Thành sống dọc hai bên kênh Bầu Dừa rất bức xúc trước tình trạng trường bị bỏ hoang, trong khi con em họ phải đi học rất xa. Như hộ của bà Nguyễn Thị Xuân có 3 cháu đang học lớp 1, 2, 3; hộ anh Nguyễn Văn Thơi có một đứa con học lớp 5, một con khác đã 7 tuổi nhưng chưa được đến trường; hộ anh Nguyễn Thanh Hùng có một con học lớp 1; hộ của ông Lâm Văn Sơn có hai đứa cháu đang học lớp 1... và nhiều hộ gia đình khác đều có con cháu đang học cấp tiểu học.
Một ổ nuôi vịt ngay trong sân trường...
Không ai chăm nom nên hàng rào của trường bị phá hư hại.
Bà Nguyễn Thị Xuân cho biết, sau khi xây dựng, điểm trường hoạt động chừng vài năm năm thì đóng cửa, không có thầy cô giáo nào vào dạy nữa. Do điểm trường Bầu Dừa không còn hoạt động nên tất cả các con cháu học tiểu học ở tổ 8 đều phải đi ra tận trường xã, cách nhà từ 2, 3 cây số để học. "Lộ ở đây là lộ đất nên trời nắng thì việc đi lại cũng đỡ chứ gặp trời mưa các cháu đi rất vất vả, chuyện các cháu bị té ngã dơ quần áo, sách vở vào những ngày mưa xảy ra như cơm bửa", bà Xuân nói.
Còn anh Nguyễn Văn Thơi cho biết, anh có đứa con đã 7 tuổi nhưng chưa đi học. Vợ chồng anh Thơi đi làm thuê hàng ngày nên không dám để con nhỏ đi ra trường xã học vì rất xa. "Lẽ ra có điểm trường Bầu Dừa rất gần nhà thuận lợi cho con em nó đi học nhưng không ai dạy nên tôi cũng cho con ở nhà luôn", anh Thơi cho biết.
Theo người dân địa phương, tổ 8 của ấp Châu Thành có hàng chục hộ, trong đó hầu hết nhà nào cũng có con em ở độ tuổi học tiểu học, ai cũng lo lắng khi con em của mình học cách xa trường. Đa số hộ dân ở đây làm thuê, làm mướn nên phụ huynh cũng không có thời gian để đưa đón con em mình. Trong khi để con em đi học xa, ngoài chợ xã phức tạp nên họ không an tâm. Song, do không thể để con em mù chữ nên họ cũng đành "đánh liều" để con em tự mình đến trường.
Trường bị "bỏ hoang" nên nhiều học sinh tiểu học trên địa bàn phải cuốc bộ đi học rất xa. (Ảnh: Huỳnh Hải)
Trò chuyện với PV, các hộ dân cho biết, họ rất mong điểm trường Bầu Dừa hoạt động trở lại để tạo điều kiện cho việc đi lại của các em học sinh. "Mùa mưa cũng sắp đến dù có đi bộ nhưng con cháu nó học gần nhà sẽ thuận lợi hơn", một người dân bày tỏ.
Trong khi đó, theo tìm hiểu của PV, điểm trường Bầu Dừa không hoạt động nhiều năm nay là do số lượng học sinh ở địa bàn ít, không đủ lớp nên trường gom các em ra điểm chính ngoài xã học. Do đó, điểm lẻ Bầu Dừa đành phải đóng cửa "bỏ hoang". Song theo các hộ dân, dù số học sinh không nhiều nhưng cũng không phải là ít. Một phần khó khăn trong việc dạy và học ở điểm trường này là do điều kiện đi lại rất bất tiện cho cả giáo viên và học sinh.
Điều đáng nói ở đây nữa là điểm trường Bầu Dừa được xây dựng là do các tổ chức từ thiện đầu tư nhằm phục vụ công tác giáo dục cho địa phương, do đó nay bị "bỏ hoang" thì thật sự quá phí. Thiết nghĩ ngành giáo dục địa phương cần có phương án để đưa điểm trường này hoạt động trở lại thay vì là nơi nuôi chứa gà vịt như hiện nay.
Huỳnh Hải
Theo dân trí
Bão tuyết hoành hành khắp châu Âu, Mỹ Trận bão tuyết lớn đã quét qua nhiều khu vực rộng lớn ở miền Trung nước Mỹ, khiến hàng loạt chuyến bay phải hủy bỏ và ảnh hưởng đến đời sống của người dân trong vùng. Đã có ít nhất 2 người chết trong hai vụ tai nạn giao thông riêng rẽ ở bang Kansas và Misouri do đường tuyết trơn trượt. Sân...