Những chiếc lu ở miền Tây
Từ xưa, với người miền Tây sông nước, không phải ngôi nhà mà chính những chiếc lu chứa nước mới được coi là “biểu tượng” của kinh tế gia đình. Nhìn những hàng lu trước sân, bên hiên nhà người ta biết đời sống của gia chủ như thế nào.
Người dân trữ nước trong lu ngay cả khi ở sát bên kênh rạch
Vật dụng không thể thiếu
Hầu như bất cứ trong ngôi nhà nào ở miền châu thổ sông Cửu Long đều có vài chiếc lu. Những chiếc lu lớn có thể đựng lúa gạo, nước sinh hoạt cho tới lu vừa đựng đậu hay lu nhỏ đựng mắm, đồ ăn… Lu đặt trước hiên nhà, bên chái bếp, sau mái hứng nước mưa hay bên trong căn nhà…
Hiện nay, dù không còn quá quan trọng như ngày xưa nhưng với người dân miền Tây, nhất là ở những vùng quê sâu trong đồng đất, lu vẫn là vật dụng không thể thiếu trong gia đình. Những hàng lu “xếp hàng” bên hông nhà thường mang đến cho người ta cảm giác yên bình, nhẹ nhàng.
Còn nhớ cách đây khoảng chục năm, trong chuyến đi đầu tiên về vùng Đồng Tháp Mười, tôi rất bất ngờ khi thấy nhiều ngôi nhà mà đường dẫn từ lộ chính vào cửa là hai dãy lu có tới vài chục chiếc xếp san sát nhau. Những chiếc lu to bằng hai vòng tay ôm, cao ngang ngực người, được kê trên hàng gạch nung rất cẩn thận. Bất ngờ hơn khi quan sát thêm mới thấy, trong những ngôi nhà ấy, phía sau, bên chái hiên đều có thêm những hàng lu nữa. Đa phần những chiếc lu này nhỏ hơn chút, để người nhà dùng chứa một số nhu yếu phẩm như gạo, muối, mắm…
Anh Nguyễn Văn Bình, 48 tuổi, một người dân xã Bình Phong Thạnh (huyện Mộc Hóa, Long An) cho biết: Ở đây, hai hàng lu lớn trước cửa nhà thường là để chứa dự trữ nước ngọt. Mùa mưa, nước ngọt tràn trề nhưng mùa khô, đó là “hàng hiếm”. Dù sống ven kênh rạch nhưng nước tự nhiên ở đây thường nhiễm phèn mặn, người dân khó sử dụng cho sinh hoạt hằng ngày. Ngay cả sông Vàm Cỏ Tây, nơi cách bờ biển cả trăm cây số, nước vẫn bị nhiễm phèn mặn, rất khó dùng.
Vì thế, người dân phải mua những chiếc lu đất lớn để chứa nước. Vài chục năm trước, giá của một chiếc lu lớn đựng nước thực sự là một khối tài sản đáng giá. Bởi hầu hết lu mà người dân miền Tây sử dụng lại không được sản xuất ở miền Tây, nơi mà thổ nhưỡng nơi đây không có nguồn nguyên liệu đất sét để nung lu.
Video đang HOT
Hầu như tất cả các loại lu đều được các ghe lái thương hồ mua trên vùng Lái Thiêu, Thuận An (Bình Dương) hay Biên Hòa (Đồng Nai) đưa về bán lại. Đó là những chiếc lu sành được làm từ đất sét trắng nung ở nhiệt độ gần 500 độ C để có độ bền tốt trước điều kiện tự nhiên mưa nắng hai mùa. Ở miền Tây có nhiều chiếc lu có tuổi đời cả trăm năm.
Một lần ghé thăm mấy ngôi nhà cổ trăm tuổi ở vùng Cần Giuộc, Cần Đước (Long An) tôi được chủ ngôi nhà cho biết, ngoài ngôi nhà, những dãy lu ở xung quanh cũng là thứ tài sản quý giá mà cha ông đã để lại cho con cháu. Thậm chí, nhiều chiếc lu còn có mặt trước khi xây dựng ngôi nhà bởi những vật liệu bằng đất nung luôn có tuổi đời lớn hơn gỗ hay gạch ngói nung (ở nhiệt độ thấp hơn, khoảng 300 độ C).
Những chiếc lu làm mắm của ngư dân
Nét văn hóa của miền sông nước
Ngoài nước ngọt, lúa gạo… thì mắm – một sản phẩm đặc trưng của người dân miền Tây từ phía thượng nguồn sông Tiền, sông Hậu cho tới các cửa sông phía hạ lưu, cũng được ủ trong những chiếc lu. Các vựa làm mắm buôn bán thì dùng lu lớn, các gia đình chỉ sử dụng hàng ngày thì dùng lu nhỏ. Mắm cá linh, mắm cá lóc, mắm cá sặc, mắm tôm…, mỗi loại mắm lại phải dùng một loại lu khác nhau. Thậm chí, một loại mắm cũng phải có vài cái lu, tùy từng thời gian mà người ta sẽ trữ mắm. Phía hạ lưu Trà Vinh, Sóc Trăng, Cà Mau thì có mắm cá biển, mắm rạm, mắm ba khía, mắm tôm tép…, vì thế, có nhiều gia đình, trong vườn có cả hàng trăm chiếc lu.
Đi trên những con đường quốc lộ, tỉnh lộ hay huyện lộ ở miền Tây, tôi dễ dàng bắt gặp những hàng lu san sát nằm hai bên đường. Đó là những tài sản giá trị của người dân, nhất là những cư dân nghèo nơi vùng sâu, vùng xa. Có cả những chiếc lu, như một tài sản có giá trị, được truyền từ đời cha sang đời con. Như ở gia đình anh Bình, ngoài những chiếc lu còn mới, tôi còn thấy một số chiếc bị hư hỏng, bị sứt mẻ vẫn được cẩn thận trám lại để tiếp tục sử dụng.
Tìm hiểu kỹ hơn về cuộc sống của người dân miền Tây, ta biết thói quen sử dụng lu – mà hầu hết là lu đất nung, xuất phát từ điều kiện tự nhiên nơi đây, đặc biệt là mùa nước nổi. Khi đó, những chiếc lu chứa lúa gạo, khoai sắn hay mắm muối của người dân được kê cao lên để đề phòng nước ngập.
Ngày nay, đời sống người dân có nhiều thay đổi, nhưng họ vẫn giữ thói quen dùng chiếc lu đất trong gia đình để chứa nước, gạo… Và đó cũng là lý do những ai về thăm các vùng quê thanh bình nơi đây vẫn dễ dàng nhận ra những hàng lu lặng lẽ, yên ả bên những nếp nhà quen thuộc.
Đoàn Đại Trí
Theo giaoducthoidai.vn
"Lạnh gáy" với những ngôi nhà "có mắt" ở quê hương của ma cà rồng Dracula
Khi đến với quê hương của ma cà rồng Dracula, du khách có cảm giác "rợn gáy" như bị theo dõi từ phía sau bởi hàng trăm "đôi mắt" nhìn từ trên cao.
Lang thang đi bộ dọc theo những con phố ở Sibiu, Romania, du khách dễ có cảm giác "rợn gáy" như bị theo dõi từ phía sau bởi hàng trăm "đôi mắt" đang nhìn từ trên cao. Cảm giác kỳ lạ không phải xuất phát từ trí tưởng tượng, mà bởi lối kiến trúc độc đáo của riêng thành phố này.
Những ngôi nhà "có mắt" độc đáo ở Sibui
Nếu để ý quan sát, du khách sẽ thấy những ngôi nhà tại đây có các ô cửa thiết kế theo hình đôi mắt, tạo cảm giác không bao giờ ngủ. Theo lời giới thiệu của người dân địa phương, ở phần gác mái, ô cửa hẹp được tạo thành khe hở giống như hệ thống làm mát. Qua đó, chúng sẽ giúp thông gió cho các tầng lưu trữ thịt, pho mát hay ngũ cốc mà không để ánh sáng mặt trời chiếu qua.
Được biết, kiểu kiến trúc này tồn tại từ hàng trăm năm trước. Khi đó, những ngôi nhà "có mắt" được xây từ giữa thế kỷ 15 đến thế kỷ 19.
Theo người dân địa phương, nguyên nhân sâu xa khác của lối kiến trúc độ lạ này nhằm mục đích khiến mọi người sợ hãi, đồng thời nhắc nhở cần biết cư xử đúng mực khi luôn bị "dõi theo từ trên cao".
Lối kiến trúc này đã tồn tại hàng trăm năm nay
Sibui là một thành phố ở Transilvania, Romania, với dân số khoảng 154500 người. Đây cũng là một trong những thành phố trung cổ đẹp nhất tại "quê hương ma cà rồng Dracula". Thành phố nằm bên bờ sông Cibin, một nhánh của sông Olt, là thủ phủ của hạt Sibui, cách Bucharest chừng 280 km về phía tây bắc. Trong khoảng thời gian từ năm 1692 đến 1791, nơi này là thủ đô của xứ Transilvania.
Ngoài lối kiến trúc độc đáo, Sibui còn là trung tâm văn hóa quan trọng ở Romania, được chọn là Thủ đô Văn hóa Châu Âu vào năm 2007. Thành phố này cũng từng được tạp chí Forbes xếp hạng vị trí thứ 8 trong danh sách "Những thành phố nên thơ nhất đáng sống ở châu Âu".
Ngắm thêm những ngôi nhà "có mắt" ở "quê hương Dracula":
Được biết, lối kiến trúc của những ngôi nhà như vậy được xây trong khoảng thế kỷ 15 đến thế kỷ 19
Vẻ thanh bình, yên ả của thành phố Sibui
Nhiều ngôi nhà được sơn sửa tươi mới, nhưng vẫn giữ nguyên những "đôi mắt" từ hàng trăm năm
Cận cảnh một "đôi mắt" của ngôi nhà
Hoàng Hà
Theo Dân Trí
Điều chỉnh giá hơn 1.900 dịch vụ y tế: Người nghèo bớt lo Từ 15.12, giá hơn 1.900 dịch vụ y tế đã được điều chỉnh tăng trung bình 3,2%. Dự tính đến năm 2020, khi giá dịch vụ y tế tính đúng, tính đủ 7/7 yếu tố cấu thành thì viện phí còn đắt đỏ hơn nữa... Điều này sẽ tác động mạnh lên đời sống người dân nếu như không tham gia bảo hiểm...