Nhọc nhằn chuyện lấy “tinh binh”
Bình thường, vợ chồng “đi lại” thì “nó ra ngay”, đến lúc cần, “nó cứ trơ như đá”. Không ít anh phải nhờ vợ vào cuộc nhưng “kết quả” hình như không được như ý.
Có nhiều trường hợp vợ chồng khó có con theo cách thông thường, cần phải thụ tinh nhân tạo hay thụ thai trong ống nghiệm. Việc phải lấy tinh dịch vào ống nghiệm mang đến nộp bác sĩ tưởng đơn giản nhưng cũng khá gian nan.
Thông thường bác sĩ sẽ dặn người chồng phải nhịn yêu 3-4 ngày để tích trữ tinh dịch. Những ngày trước khi lấy tinh dịch, người đàn ông phải có tinh thần thoải mái, không uống rượu, không hút thuốc lá, ăn uống đủ dinh dưỡng để tinh dịch, tinh trùng có chất lượng tốt nhất. Dù kiêng “đi lại” với vợ, nhưng cũng không được táy máy để xuất tinh, tránh tiêu hao tinh dịch vô ích.
(Ảnh minh họa)
Với những gia đình ở gần bệnh viện, bác sĩ cho phép người chồng xuất tinh ở nhà, rồi mang cái lọ đựng tinh dịch vào ngay bệnh viện, càng sớm càng tốt. Còn những đôi vợ chồng ở xa bệnh viện, việc lấy “tinh binh” của người đàn ông vất vả hơn vì phải thực hiện ở đâu đó ngay trong bệnh viện.
Tuy nhiên, với những người đàn ông có lợi thế nhà gần, việc xuất tinh cũng không dễ dàng bởi sức ép tâm lý. Bình thường, vợ chồng “đi lại” thì “nó ra ngay”, vậy mà đến lúc cần, “nó lại cứ trơ như đá”. Không ít anh phải nhờ vợ vào cuộc nhưng “kết quả” hình như không được nhiều như khi vợ chồng yêu nhau tự nhiên.
Những trường hợp thực hiện tại bệnh viện, theo sự chỉ dẫn của cán bộ y tế lại càng căng thẳng. Phòng lạ, đôi khi không được sạch sẽ, trời sáng ban ngày, trong khung cảnh không hề lãng mạn, lại phải yêu cầu có ngay sản phẩm để nộp, tâm lý căng thẳng… khiến có anh chồng chán mà bỏ về.
Các nhân viên y tế còn nhắc những ông chồng trước khi xuất tinh vào lọ, phải đi tiểu và vệ sinh sạch sẽ cơ thể để tinh trùng không bị nhiễm bẩn. Sau khi thu được toàn bộ tinh trùng, cần đậy kín nắp lọ và chuyển ngay đến phòng xét nghiệm. Nếu lấy tinh trùng tại nhà, sau khi xuất tinh vào lọ, cần giữ ấm lọ ở nhiệt độ cơ thể bằng cách nắm trong lòng bàn tay (nhiệt độ khoảng 30-40 độ C), rồi chuyển ngay đến phòng xét nghiệm trong vòng 60 phút kể từ lúc xuất tinh.
Đến các phòng khám và xét nghiệm vô sinh mới thấy hết sự gian nan của việc chữa chạy vô sinh. Vậy mà tại các phòng nạo phá thai, những đôi nam nữ thanh niên, kể cả các em gái mặt non búng ra sữa kéo nhau vào xếp hàng để được vứt bỏ cái thai không mong muốn. Nhiều người chứng kiến cảnh bên này tốn vài chục triệu mà chưa có được một “mụn con”, bên kia mất vài chục nghìn để đình chỉ cái sự ra đời của một em bé đã phải thốt lên: “Ông trời bất công!”.
Nhưng rồi ai dám chắc những cô bé bây giờ đang xếp hàng chờ nạo phá thai kia, một vài năm nữa sau khi lấy chồng, lại chẳng phải khổ sở đứng ở bên này chờ chữa hiếm muộn?
Theo GĐ&TE