Nhìn mâm cơm vợ bưng ra đãi anh trai chồng, tôi giận dữ tới mức hất đổ tất cả
Tôi không biết vợ làm thế là có ý gì. Nhưng nhìn mâm cơm, tôi giận dữ đến mức hất đổ tất cả.
Vợ chồng anh tôi mới ly hôn được mấy tháng. Anh tôi nhận nuôi đứa con trai lớn, năm nay học lớp 2. Thằng bé giống ba, ăn uống rất mạnh nên người to khỏe. Là đàn ông, lại vắng đi sự chăm sóc của vợ nên hai cha con ăn uống bữa đực bữa cái, thành ra đứa nhỏ ngày càng ốm. Thấy thương anh thương cháu, tôi mới bảo anh bữa tối đưa con đến nhà tôi, vợ tôi nấu ăn luôn một thể.
Từ đó đến nay, ngày nào anh tôi cũng dẫn con đến nhà tôi cùng ăn bữa tối. Vợ tôi nấu ăn ngon, lại nấu nhiều món nên hai cha con rất thích. Cháu tôi nhờ đó mà lại to khỏe như ngày trước. Nhưng tính tình vợ tôi cũng ngày càng khó chịu. Ban đầu cô ấy còn vui vẻ, nhiệt tình đón tiếp anh chồng, càng về sau thì càng nhăn nhó, có khi đứng nấu ăn trong bếp mà khua nồi động chảo. Tôi bảo làm vài món cho hai anh em nhậu chút đỉnh, cô ấy cũng không làm.
Tôi ở nhà mà giận vợ khủng khiếp. Tôi có nên gửi luôn đơn ly hôn tới nhà cho vợ “sáng mắt” ra không? (Ảnh minh họa)
Hôm qua, anh tôi lại dẫn cháu đến ăn cơm cùng. Vợ tôi đang nấu ăn thì đ.ập luôn một cái bát như muốn dằn mặt. Khi cô ấy bưng mâm cơm lên, tôi giận đến tái mặt rồi hất đổ cả mâm. Mâm cơm chỉ có vỏn vẹn đĩa rau luộc và bát nước mắm.
Video đang HOT
Anh tôi thấy thế thì dẫn con về, còn nói tôi nên dạy lại vợ. Đêm qua, chúng tôi cãi nhau to nhất trong 2 năm chung sống. Tôi mắng vợ không biết tôn trọng chồng, không thương cháu. Vợ tôi cũng đanh thép trách tôi chỉ biết nghĩ đến anh trai mà không nghĩ đến vợ. Cô ấy còn nói rằng 4 tháng nay, anh tôi chưa đưa một đồng t.iền ăn nào nhưng trong bữa cơm toàn đòi hỏi món ngon.
Chưa kể cháu tôi luôn đòi ăn những món nhiều dầu mỡ khiến cô ấy nấu xong là không ăn nổi món gì nữa. Nhưng dù anh tôi không đưa t.iền ăn thì tôi cũng đưa t.iền hàng tháng cho cô ấy. Sao cô ấy lại tính toán với người nhà như thế? Rồi vợ lại nói cả nhà ăn xong đến cái bát cũng chẳng dọn dẹp giúp, cô ấy nấu xong, bưng mâm lên rồi phải dọn xuống. Cô ấy không phải người giúp việc trong nhà. Nhưng chúng tôi đều là đàn ông, việc dọn cơm không phải việc đàn ông nên làm.
Vì không thống nhất được quan điểm nên vợ tôi bỏ về ngoại ở. Tôi ở nhà mà giận vợ khủng khiếp. Tôi có nên gửi luôn đơn ly hôn tới nhà cho vợ “sáng mắt” ra không?
(thanhbinh…@gmail.com)
Vừa về đến nhà, mặt anh rể hầm hầm giận dữ, tôi nghe lén cuộc trò chuyện của anh chị để rồi đ.ánh rơi cả mâm cơm
Tôi không dám tin những gì mình nghe xuất phát từ lời một người chồng nói với vợ lúc bệnh nặng.
Tôi biết những ngày này, điều tốt nhất là ở bên chị gái và mang lại thật nhiều tiếng cười cho chị. Có điều càng nghĩ càng thấy giận, càng nhìn thấy anh rể, tôi lại càng phẫn uất.
Chị tôi lấy chồng năm 22 t.uổi. Nhiều người ở t.uổi đó vẫn còn bay nhảy, tận hưởng cuộc sống độc thân . Còn chị tôi vì có bầu trước nên phải bước vào cuộc sống hôn nhân. Để rồi phía sau cánh cửa ấy là vô vàn những chuyện đen tối.
Anh rể tôi là một người cục súc. Mỗi lần về nhà vợ chơi, anh chẳng bao giờ đụng tay vào việc gì. Mọi người góp ý thì anh bảo con rể là khách quý, mà ở đời ai lại bắt khách làm việc cơ chứ?
Tôi cũng để ý anh chẳng bao giờ giúp vợ việc nhà. Lúc chị sinh con, mắt lúc nào cũng nặng trĩu vì thiếu ngủ. Vậy mà khi tôi hỏi, chị còn bênh chồng và nói anh đi làm mệt nhọc, đêm nên được yên tĩnh ngủ.
Hơn một năm trước, chị phát hiện bị bệnh ung thư . Đợt khám định kỳ vừa rồi, bác sĩ nói gia đình tôi cần chuẩn bị tinh thần bởi khối u của chị tôi đã di căn đến nhiều bộ phận trong cơ thể.
Tôi sốc khi biết bộ mặt thật của anh rể, mâm cơm trên tay cũng rơi xuống. (Ảnh minh họa)
Biết chị mình bệnh tật, tôi vẫn luôn đỡ đần cho anh rể. Khi ở viện thì tôi sang ngủ với chị, để anh rể đi làm và ở nhà với con nhỏ. Lúc được ra viện, tôi cũng tranh thủ lúc rảnh rỗi để sang chơi và xoa bóp cho chị. Thứ bảy tuần trước, như mọi ngày, tôi sang nấu cơm tối cho anh chị, còn anh rể về đến nhà, chỉ gật đầu đáp lại câu chào của tôi rồi vào phòng đóng kín cửa.
Lúc tôi lấy xong cơm cho chị gái, định mang vào phòng chị thì nghe được tiếng cãi nhau của hai vợ chồng chị. Anh rể nói rất to, quát oang oang nên tôi đứng ngoài nghe được rõ ràng. Thì ra anh vừa gặp người yêu cũ của chị tôi, hai người cãi nhau thế nào mà anh về đòi mang con đi xét nghiệm.
Tôi không ngờ trong lúc vợ ốm đau bệnh tật, anh vẫn còn tâm trí để ghen tuông. Biết tôi còn đứng bên ngoài, anh rể mở cửa ra rồi bỏ đi, để vợ nằm khóc nấc trên giường.
Tôi đã gọi điện cho bố mẹ đến đón chị và cháu về nhà. Anh rể không qua thăm vợ mà nằng nặc đưa con đi xét nghiệm ADN . Từ hôm đó, anh không sang nhà vợ thêm lần nào nữa. Tôi gọi điện muốn đón cháu về ở với mẹ mà anh rể không đồng ý.
Tôi nghi hoặc, phải chăng anh rể cố tình cãi nhau với vợ để đẩy chị gái tôi đang bệnh tật về nhà ngoại? Theo mọi người, giờ nhà tôi nên giải quyết chuyện này thế nào? Làm thế nào để đón được cháu về ở cùng với mẹ những ngày cuối đời chị tôi đây?
Tới chơi thấy chị dâu làm mâm cơm heo hắt cho mẹ chồng, tôi tức giận mách lẻo nhưng lời giải thích của chị khiến mọi người cứng họng Cứ tưởng sẽ khiến chị dâu - anh trai phải xem lại cách chăm mẹ sau khi tôi phát hiện sự thật. Nào ngờ chị đưa ra lời giải thích khiến vợ chồng tôi cứng họng. Nhà chồng tôi có 2 người con trai. Anh Vĩnh và Công. Chị Hà là vợ anh Vĩnh, tức chị dâu của tôi. Chị ấy hơn tôi...