Nhìn mâm cơm mà vợ tương lai chuẩn bị, tôi muối mặt với cả nhà
Tôi bảo vợ tương lai chuẩn bị mâm cơm cúng mẹ cho đàng hoàng. Nhưng khi nhìn mâm cơm cô ấy đem lên, tôi ê chề, chẳng biết phải nói gì nữa.
Theo như kế hoạch thì vài tháng nữa tôi sẽ cưới vợ. Nhưng sau ngày giỗ của mẹ, tôi lại đắn đo, phân vân, chẳng biết nên làm thế nào? Cưới hay không vẫn đang là một câu hỏi khiến tôi đau đầu suy nghĩ.
Vợ tương lai của tôi tên T, không hiền. Cái kiểu sống của T là ai sống tốt với cô ấy thì cô ấy tốt lại, không thì thôi. Ban đầu chính tôi cũng chẳng ưa nổi cái mặt lúc nào cũng câng câng, bất cần đời của cô ấy. Nhưng qua vài lần tiếp xúc, tôi nhận ra T cũng khá được. Nếu như chơi đàng hoàng, sòng phẳng thì cô ấy cũng chẳng bạc đãi hay đối xử tệ lại. Nhưng chỉ cần khiến T mất lòng tin một lần, cô ấy sẽ không tin tưởng lại lần hai và sẽ cạch mặt luôn người ta dù với bất cứ lí do gì.
Yêu được 5 tháng rồi, hôm qua, tôi đưa T về ra mắt gia đình vào ngày giỗ mẹ tôi. Mẹ tôi mất cách đây 7 năm, nhà tôi lại chỉ có 3 người đàn ông (bố, tôi và em trai) nên rất muốn có bàn tay phụ nữ vun vén trong nhà. Bố và em trai luôn muốn tôi nhanh chóng cưới vợ để còn lo toan sinh hoạt.
Tôi đã hãnh diện giới thiệu với bố rằng từ nay chúng tôi sẽ chẳng phải lo lắng giỗ tiệc nữa. T là phụ nữ, chắc chắn cô ấy sẽ nấu nướng chu đáo mâm cơm cúng mẹ. Thế là tôi đưa cô ấy đi chợ, phụ giúp vài việc lặt vặt rồi ra ngoài vườn đánh cờ cùng bố.
Cô ấy lớn tiếng quát tôi không giúp đỡ mà đòi hỏi, muốn thì tự xuống nấu, cô ấy không phải là ô sin cho nhà tôi. (Ảnh minh họa)
Hơn một tiếng sau, T gọi tôi vào và nói rằng đã nấu nướng xong xuôi hết rồi. Tôi mừng thầm trong bụng, không ngờ chỉ có một mình mà cô ấy cũng giỏi xoay, giỏi nấu nướng như thế.
Không ngờ khi T bưng mâm cơm lên, tôi ê chề cả mặt mày, xấu hổ đến nín lặng. Gọi là mâm cơm cúng mẹ nhưng lại chỉ có miếng thịt heo luộc (còn để nguyên, không cắt nhỏ thành miếng), bát canh, đĩa rau và bát mắm. Nhìn còn sơ sài hơn mâm cơm bình thường.
Tôi bực bội hỏi cô ấy gà đâu, tôm đâu, mực đâu? Tại sao không nấu mà lại nấu sơ sài như thế này? T cũng chẳng vừa. Cô ấy lớn tiếng quát tôi không giúp đỡ mà đòi hỏi, muốn thì tự xuống nấu, cô ấy không phải là ôsin cho nhà tôi. Nói xong thì bỏ về. Bố tôi nhìn theo, lắc đầu.
Video đang HOT
Giờ tôi và T không ai nhường ai vì giận nhau. Tôi cũng mệt mỏi và đắn đo việc cưới hỏi. Theo mọi người, tôi và T, ai sai? Và có nên cưới một người phụ nữ chua ngoa như T để làm vợ không?
(hoangminh…@gmail.com)
Anh chị chồng hùa vào chê bai mâm cơm rồi tuyên bố "nữ công gia chánh 1 điểm", tôi có hành động khiến họ câm nín
Sau lần ra mắt đó, tôi quyết định chia tay luôn với Khánh. Bởi tôi biết, có lấy nhau về cũng khó mà sống vui vẻ với anh chị chồng trái tính như vậy.
Tôi vừa chia tay chồng "sẽ cưới" mọi người. Lý do cũng chả to tát gì, vì anh chị chồng chê bai tôi vụng về. Mà không phải họ nhận xét một cách lịch sự, góp ý chân thành đâu. Những lời họ nói đúng kiểu vùi dập nên tôi bực quá bỏ về luôn.
Tôi và Khánh chung công ty. Nhưng 2 đứa chỉ chính thức biết nhau khi làm cùng một dự án. Trong khi những người khác toàn đi muộn về sớm, chỉ có tôi với anh miệt mài cống hiến tới tối muộn. Thế rồi yêu nhau khi nào chẳng hay. Tuy bên nhau đã gần 1 năm, song ở công ty rất ít người biết.
Tuy nhiên, hai đứa tôi cảm thấy tính cách rất hợp nên đã tính chuyện cưới xin. Tôi dặn anh là khi nào phát thiệp mời thì cũng là lúc công khai mối quan hệ. Hiện tại thì giấu, cốt là để không để ảnh hưởng tới công việc. Khánh hiền lành, ngoan ngoãn, lễ phép. Anh gật đầu lia lịa và nghe theo mọi sự sắp xếp của tôi.
Chúng tôi cũng đã tính tới chuyện lâu dài nên rục rịch đưa về ra mắt. Khánh khi về nhà tôi khá được lòng bố mẹ vợ tương lai. Ông bà còn trêu, mai này mà cưới nhau chắc tôi sẽ làm chồng. Bởi anh hiền quá, còn tôi thì cứng đầu cứng cổ.
Hôm vừa rồi, tới lượt tôi ghé nhà Khánh. Thế nhưng, cũng vì anh hiền quá hóa nhu nhược khiến tôi vô cùng bức xúc.
Chuyện là, tôi vừa ngồi chơi chưa ấm chỗ thì anh chị của Khánh đã nhắc khéo tôi đi làm cơm. Sau câu đầu tiên, tôi vẫn không phản ứng. Lúc này, chị chồng "nhờ" thẳng:
- Ly ơi, xuống hộ chị ít rau dưa dưới bếp nhé.
Lúc này, tôi cũng vâng dạ, xin phép bố mẹ của Khánh rồi xuống bếp. Nói thật, tôi khá khó chịu vì chuyện này. Tôi nghĩ rằng, lần đầu tới chơi mình còn là khách. Thế mẹ họ chẳng nể nang, trực tiếp lôi xuống bếp làm thế này.
(Ảnh minh họa)
Nhưng càng lúc chị chồng tương lai càng thử thách sự chịu đựng của tôi. Chị gọi tôi nhặt rau giúp, nhưng rau chưa xong chị lại chạy tót ra ngoài rồi dặn dò:
- Trông nồi gà hộ chị, chị mua ít đồ rồi về ngay.
Rồi tôi luộc gà, nấu canh miến măng, tự luộc rau, rán cá... Gần 2 tiếng đồng hồ, chị của Khánh mới trở về mang theo 1 bó thì là! Tôi giận điên người. Nhưng chị cười hềnh hệch bảo ra phố gặp đứa bạn cũ, thế là buôn hơi lâu.
- Mà để em dâu làm bếp chút cho quen, nhỉ. Tiện test thử tay nghề em dâu thế nào, chứ mai này về nhà chị còn bận nhiều.
Tôi lau giọt mồ hôi trên trán, chẳng đáp chỉ cười nhạt. Bực chị chồng 1, tôi bực Khánh 10. Ai đời đưa tôi về rồi lại mặc cho người nhà anh bắt nạt tôi? Cả buổi anh ngồi nói chuyện với bố, với anh trai. Còn tôi cứ lúi húi dưới bếp 1 mình mà không dám lên gọi anh xuống phụ.
Mệt là thế, vậy mà cả gia đình chồng tương lai lại không ghi nhận công sức của tôi. Lúc ngồi vào mâm, chị chồng lại bảo mọi người ăn thử gà luộc. Chị ta còn lớn tiếng mách:
- Gà này là con dâu tương lai của bố mẹ luộc và chặt đó. Nhìn cái mã con đã không ưng rồi. Chặt gà để nát cả cái đùi kia là không ổn, gà thì hơi quá lửa, trầy trật cả lớp da rồi.
Khánh lại kiểu xu nịnh, bảo:
- Hí hí, vợ em không đảm như chị. Nhưng mà cũng ăn tạm được. Mọi người ăn đi, mai này vợ em về chị dạy lại là ngon lành ngay.
Có thể Khánh chẳng nghĩ ngợi gì nhiều nhưng câu nói đó như đổ thêm dầu vào lửa. Tôi giận lắm, nắm chặt đũa trong tay. Cố nuốt cho trôi cục giận xuống không sẽ đập bàn mất.
(Ảnh minh họa)
Chị của Khánh vẫn chưa ngừng. Chị ta tiếp tục chê món này, món kia. Cuối cùng, cả anh và chị đều chốt lại:
- Cô Ly nấu mâm cơm thế này chỉ xứng 2 điểm nữ công gia chánh thôi! Muốn về làm dâu thì còn phải học hỏi nhiều. Thằng Khánh dù là út nhưng phải lo nhiều việc gia đình. Mai này chuyện giỗ chạp nó cũng phải cùng anh cả làm đó. Cô đểnh đoảng thế này họ hàng người ta cười cho.
Tới nước này, tôi nhịn hết nổi. Tôi xưa giờ không được khen đảm nhưng chưa ai chê tôi vụng. Gà không phải vì tôi mải ngóng chị ta về vớt ra sao? Chị ta đã dặn tôi đi 1 xíu rồi sẽ về tự làm cơ mà. Còn chặt gà vốn là chuyện của mấy gã đàn ông. Tôi vẫn làm được chỉ là kém đẹp mắt 1 chút mà bị chê tơi bời.
Nuốt nước mắt ấm ức vào trong, tôi cố gượng cười với cả nhà, rồi đáp:
- Vâng, em còn vụng về ạ. Nghe nói chị đảm đang, thật mong được mục sở thị mà chị lại bỏ em 1 mình nên bối rối quá.
Dù sao cũng cảm ơn gia đình mình đã đón tiếp cháu rất nhiệt tình. Mọi người coi cháu như dâu con trong nhà nên được làm hết cả bữa cơm trưa. Nhưng cháu thấy mình chưa đủ tốt để được làm dâu nên cháu xin phép ra về ạ.
Nói xong, tôi đứng dậy rồi ra về. Cả nhà họ ai cũng sốc. Khánh thì tức tốc đuổi theo hỏi lý do. Nhưng tôi quyết rồi, nếu về làm dâu nhà ấy cũng khó lòng yên ổn được khi tất cả mọi thành viên đều cho rằng chuyện tôi 1 mình làm việc là điều hiển nhiên và chẳng ai giúp đỡ. Duy có Khánh là người quan tâm tôi nhất nhưng cũng nhu nhược. Cuộc hôn nhân này chi bằng tôi không bắt đầu có lẽ sẽ bớt đau khổ hơn.
Mang thai nên về nhà bạn trai xin cưới, em sốc nặng nhìn mâm cơm mẹ anh bưng lên, càng chết điếng với lời nói của bác Dù biết mẹ H nói là sự thật nhưng chẳng lẽ bà thấy con cháu đói lại không giơ tay giúp đỡ? Hôm vừa rồi em có về nhà bạn trai ra mắt, mục đích là để nói chuyện cưới xin vì em đã mang thai hơn 2 tháng rồi. Đứa con là kết tinh tình yêu của em và H nên chúng...