Mặc kệ mâu thuẫn giữa mình và mẹ chồng, tôi vẫn để chồng đưa con về thăm ông bà, thế nhưng bà lại cho rằng tôi mưu đồ với nhà chồng
Có lẽ, tình cảm gia đình đôi khi là thứ không thể ép buộc.
Tôi vẫn nhớ như in cái ngày tôi vật vã trên bàn sinh, mồ hôi ướt đẫm lưng áo, những cơn co thắt dồn dập kéo đến khiến tôi nghẹt thở. Chồng tôi nắm chặt tay tôi, mắt đỏ hoe. Tôi thương chồng, thương con và thương chính bản thân mình.
Trước đó, khi tôi nhập viện, chồng đã gọi điện thông báo. Với chồng tôi chỉ đơn giản là thông báo vì suốt thai kỳ của tôi, mẹ anh chưa từng hỏi han nửa lời. Đúng như những gì chồng tôi đã lường trước bà chỉ lạnh lùng Tôi cố gạt nước mắt, cam chịu, chấp nhận nhưng không có nghĩa là không có chút hy vọng ở bà. Nhưng khi con chào đời, cả gia đình chồng im hơi lặng tiếng. Không một cuộc gọi, không một tin nhắn hỏi thăm.
Những ngày ở viện, tôi một mình xoay xở, vừa đau đớn vết mổ, vừa bối rối khi lần đầu làm mẹ. Bạn bè và người thân bên ngoại đến thăm, ai cũng ngạc nhiên: “ Sao nhà chồng không ai qua chăm?” Tôi cười gượng, nói dối rằng bà bận việc, nhưng trong lòng quặn thắt.
Về nhà, tôi như rơi vào cuộc chiến không hồi kết. Con quấy đêm, tôi thức trắng. Sữa không đủ, tôi vật lộn với từng cữ bú. Chồng đi làm cả ngày, chỉ có tôi và con trong căn phòng yên lặng. Thỉnh thoảng, chồng gượng gạo nói: “Mẹ hỏi thăm cháu đấy”, nhưng tôi biết đó chỉ là lời an ủi. Bà chưa bao giờ gọi trực tiếp, chưa một lần hỏi xem cháu thế nào.
Mẹ đẻ tôi ở xa, nghe tin vội bỏ việc lên chăm cháu. Bà ôm tôi khóc: “Sao mày khổ thế này hả con ơi!” Tôi không khóc, chỉ cắn chặt môi, tự nhủ phải mạnh mẽ vì con.
Thời gian trôi qua, con tôi dần cứng cáp. Nhìn thằng bé bi bô gọi “ba”, tôi nghĩ, dù sao nó cũng là cháu nội của nhà chồng. Tôi không muốn con lớn lên trong sự thiếu vắng tình thương từ ông bà nội. Vì thế, dù lòng còn tủi, tôi vẫn nói với chồng: “Anh đưa con về thăm ông bà đi”.
Lần đầu tiên con về nhà nội, tôi dặn chồng đủ thứ: nào quần áo, sữa, đồ chơi… nhưng bản thân tôi không đi theo. Không phải vì hận, mà vì tôi và bà có lẽ khó mà nhìn nổi mặt nhau sau quá nhiều mâu thuẫn .
Video đang HOT
Tôi nghĩ rằng bản thân mình như vậy chẳng có gì sai, thay vì hận thù, lôi con ra làm bình phong thì tôi chỉ muốn mâu thuẫn dừng lại ở người lớn. Thế nhưng làm thế nào cũng không vừa lòng được mẹ chồng mình.
Một hôm, chồng tôi về, mặt nặng trĩu. Anh ngập ngừng: “Mẹ bảo… mẹ không muốn mình đưa cháu về nữa.”
Tôi ngỡ ngàng: “Tại sao?”
Chồng thở dài: “Mẹ sợ mình có ý đồ. Bảo rằng mình đưa cháu về để sau này tranh giành nhà cửa, đất đai.”
Tôi đứng lặng người, như bị ai đó tạt một gáo nước lạnh vào mặt. Tôi đã cố gạt bỏ quá khứ, mở lòng vì con, nhưng hóa ra, trong mắt mẹ chồng, tôi chỉ là một kẻ tham lam, toan tính?
Tôi không hiểu nổi tại sao bà lại nghĩ như vậy. Nhà chồng tôi không giàu có gì nếu không muốn nói thẳng ra chả có gì ngoài miếng đất ở quê, tôi cũng chưa bao giờ đòi hỏi gì từ họ. Tất cả những gì tôi muốn chỉ là đứa con bé bỏng của mình được nhận tình thương từ ông bà nội.
Chồng tôi cố gắng giải thích, nhưng bà nhất quyết không nghe. Bà còn nói với họ hàng rằng tôi “dụ cháu về để lấy lòng, mưu đồ chiếm tài sản”.
Nhiều đêm, tôi trằn trọc, tự hỏi mình có nên cố gắng thêm lần nữa không. Hay cứ để mọi chuyện như vậy, để con lớn lên mà không có bà nội?
Tôi biết, dù có cố gắng đến đâu, cũng không thể thay đổi suy nghĩ của một người đã định kiến.
Có lẽ, tình cảm gia đình đôi khi là thứ không thể ép buộc. Tôi sẽ không cố níu kéo một mối quan hệ mà chỉ có mình mình nỗ lực. Nhưng tôi cũng sẽ không ngăn cản con được nhận tình thương từ bất kỳ ai, kể cả mẹ chồng tôi.
Nếu một ngày bà thực sự muốn gần cháu, tôi sẽ mở rộng cửa. Nhưng nếu bà vẫn khép lòng, thì cũng đành vậy… Vì trên đời này, có những thứ, dù là máu mủ, cũng không thể đánh đổi bằng sự chân thành.
Bị mẹ chồng mỉa mai chuyện 'nòi giống', tôi đau đớn đáp trả một câu khiến bà cứng họng
Từ khi bước chân vào làm dâu, tôi luôn cố gắng giữ mối quan hệ hòa thuận với mẹ chồng.
Nhưng sóng gió bắt đầu ập đến khi tôi mang thai và những mâu thuẫn cứ thế leo thang theo từng ngày.
Ảnh minh họa.
Vốn có thể trạng yếu từ nhỏ, khi thai được 5 tháng, tôi xin nghỉ làm để dưỡng thai. Tưởng sẽ nhận được sự cảm thông, nào ngờ mẹ chồng lại liên tục xỉa xói. Trong bữa cơm, bà chỉ ân cần gắp thức ăn cho chồng và con trai, rồi quay sang tôi với giọng điệu mát mẻ: "Ở nhà không làm gì thì chắc cũng không đói đâu nhỉ, ăn ít thôi không lại béo phì."
Những món bổ dưỡng mà chồng mua về cho tôi bồi dưỡng đều bị mẹ chồng biến thành công cụ chì chiết. Trước mặt con trai, bà tỏ vẻ quan tâm, bảo tôi ăn cái này, uống cái kia để cháu bà khỏe mạnh. Nhưng sau lưng anh, bà lại bóng gió: "Biết ăn mà không biết ngại! Chồng đi làm vất vả thế mà không thương!"
Cuối cùng, tôi chẳng dám động vào bất cứ thứ gì chồng mua. Những lúc mẹ chồng đi chợ hay sang hàng xóm buôn chuyện, tôi mới dám lén lút mua chút đồ ăn để cầm cự qua cơn nghén.
Ngày con trai chào đời, tưởng chừng mọi chuyện sẽ khá hơn, nhưng không! Mẹ chồng như "tổng tư lệnh" trong nhà, quyết định mọi thứ liên quan đến cháu, còn tôi chỉ là kẻ ngoài cuộc. Bà nhận tất cả những điều tốt đẹp của con trai tôi về phía nhà mình, còn bất cứ điểm gì không vừa ý, bà lập tức đổ hết lên đầu tôi.
"Tóc dày, da trắng thế này đúng gen nhà này rồi! Còn cái mũi tẹt thì đích thị là của mẹ nó, chả lẫn vào đâu được!"
Nghe mà uất nghẹn! Tôi mũi cao, thẳng, cả đời vẫn tự hào vì sống mũi của mình. Mũi ai tẹt, ai gãy, chắc bà phải tự soi gương trước đi đã!
Mâu thuẫn càng lúc càng gay gắt khi bà áp dụng những phương pháp nuôi con kiểu cũ, trong khi tôi muốn chăm sóc con theo khoa học. Bà cương quyết để cháu ở truồng cho "mát mẻ", không dùng bỉm vì sợ hăm. Cơm cữ của tôi ngày này qua ngày khác chỉ có rau ngót luộc và trứng luộc, thi thoảng mới có bữa thịt kho. Tôi không đủ dinh dưỡng, con trai cũng không thể bụ bẫm, vậy mà mẹ chồng lại xỉa xói: "Ăn nhiều mà chẳng vào con, đúng là vô tích sự!"
Đỉnh điểm là khi con tôi mới hơn 4 tháng, bà thấy cháu tóp tép miệng bèn tiện tay đút luôn đồ ăn. Tôi ngăn lại thì bà trợn mắt: "Ngày xưa tao nuôi thằng Khánh cũng thế, có sao đâu! Lớn như thổi ấy chứ!"
Chưa dừng lại, bà còn ngang nhiên nhai cơm rồi mớm cho cháu. Tôi hoảng hốt, nói rằng như thế rất mất vệ sinh, trẻ con có thể nhiễm bệnh từ người lớn. Chỉ chờ có vậy, mẹ chồng lập tức lăn ra khóc lóc bù lu bù loa: "Con dâu mất dạy! Nó dám bảo mẹ chồng là mầm bệnh kìa!"
Hôm qua, con trai tôi đi tiêm phòng về, sốt cao, quấy khóc cả đêm. Tôi một mình bế con dỗ dành, còn mẹ chồng chẳng những không giúp đỡ mà còn ngồi trên phòng buông lời mỉa mai: "Không biết dỗ con à? Chắc tại mẹ kém nên con mới quấy khóc thế!"
Sáng nay, bé sốt quá cao, tôi vội bế con ra viện. Vừa bước ra cửa, mẹ chồng đã xỉa xói: "Không biết cái giống ở đâu mà suốt ngày ốm yếu! Chứ nhà này, con cái đều khỏe mạnh, có ai như thế đâu?"
Tôi mệt mỏi cả đêm, đã nhịn cho qua, nhưng bà càng được thể lấn tới. Chưa dừng lại, bà còn tiếp lời: "Biết thế, ngày xưa thằng Khánh lấy vợ, tôi phải can thiệp! Lấy đứa ốm yếu thế này thì con cũng suốt ngày đi viện thôi!"
Câu nói đó như giọt nước tràn ly! Tôi quay phắt lại, nhìn thẳng vào mặt bà mà đáp: "Thế mà bà nội của anh Khánh kể, ngày bé anh ấy còi cọc, yếu đuối, một tháng ốm ba trận nặng, năm trận nhẹ. Vậy chắc cũng không phải giống nhà này nhỉ?"
Mẹ chồng sững người, giận đến tái mặt nhưng không nói nổi lời nào. Đã thế, bố chồng còn lên tiếng mắng bà một trận: "Cái bà này hay thật! Trẻ con mọc răng, đi tiêm về thì sốt là chuyện bình thường. Bà mà chăm con giỏi thì thằng Khánh ngày bé đã không bị suy dinh dưỡng!"
Bị chồng vạch trần trước mặt con dâu, mẹ chồng nghẹn lời, tức tối mà không cãi được. Còn tôi? Tôi bế con lên taxi, thẳng đường đến bệnh viện. Có lẽ, sau khi con khỏe lại, tôi sẽ về ngoại một thời gian để tránh xa người mẹ chồng "trái khoáy" này, kẻo stress đến phát ốm mất thôi!
Phải đi làm thứ 7 bất chợt, tôi nhờ mẹ chồng trông con hộ, trước mặt thì bà tỏ ra đồng ý nhưng sau lưng thì nói tôi bịa chuyện đi làm để bỏ bê con cái Sống để vừa lòng hết tất cả mọi người thì khó lắm nhưng ngay cả khi làm được thì liệu rằng cái cuộc sống ấy có đáng để sống hay không? Thứ bảy, một ngày mà tôi đã mong chờ từ đầu tuần. Sau năm ngày làm việc căng thẳng, tôi chỉ ước được ngủ nướng thêm một chút, được dành cả buổi...











Tiêu điểm
Tin đang nóng
Tin mới nhất

Mẹ tôi thờ chồng nuôi con cả đời, đến 71 tuổi lại đòi kết hôn

Dù có tư tưởng 'thoáng' nhưng tôi vẫn sốc về lời thú nhận của vợ trong cơn say

Chồng tôi hào phóng với cả thiên hạ nhưng lại chi li đến phát sợ với vợ con

Mới cưới, tôi đã phát hiện vợ ngoại tình qua ứng dụng chạy bộ

Cứ giận nhau vợ lại khóc ầm ĩ rồi đùng đùng bỏ về nhà bố mẹ đẻ

Câu bố nói khiến tôi phải sống trong sự kiểm soát của mẹ kế suốt 16 năm trời, cho đến khi tôi tìm được một chiếc chìa khóa cũ

Bố chồng tôi ngày nào cũng giục 2 cô con dâu đẻ thêm vì "cảm thấy bất hạnh" khi có tận 5 đứa cháu gái

Chồng qua đời, tôi được người quen giới thiệu 3 người đàn ông, nhưng chỉ vài tuần gặp nhau, họ đã khiến tôi "bỏ chạy"

Nợ 300 triệu 2 năm chưa trả, chị chồng tiếp tục hỏi vay thêm tiền mua xe máy cho con gái

Lên đóng cửa sân thượng, vợ đau lòng phát hiện bí mật của chồng

Bố bỏ rơi tôi từ nhỏ nhưng khi bị tai biến lại cầu xin tôi đến chăm

Chị chồng gửi con về quê để đi phượt, em dâu bức xúc lên mạng trút nỗi lòng
Có thể bạn quan tâm

Nước Mỹ & những điểm đến miễn phí
Du lịch
15:38:49 14/06/2025
Cặp sao Vbiz kết hôn 9 năm chưa có con, 5 lần 7 lượt bị nghi ngờ hôn nhân hạnh phúc chỉ là diễn!
Sao việt
15:33:29 14/06/2025
V (BTS) nói về thời gian nhập ngũ: "Tôi đã xây dựng lại cơ thể và tinh thần"
Sao châu á
15:30:40 14/06/2025
Tổng thống Mỹ Donald Trump phê chuẩn thương vụ Nippon Steel mua lại US Steel
Thế giới
15:07:49 14/06/2025
HIEUTHUHAI: "Lúc mình ra bài TRÌNH, mọi người rất hiểu lầm"
Nhạc việt
14:59:38 14/06/2025
Nhà sư nhận nuôi chú chó bị bỏ rơi, sau đó được chó cứu mạng khi gặp gấu dữ
Netizen
14:03:05 14/06/2025
David Beckham chính thức được phong tước "Hiệp sĩ", Victoria thành "Lady", hào quang chói lọi!
Sao thể thao
14:03:02 14/06/2025
Cháy nhà thiệt hại khoảng 200 triệu đồng
Tin nổi bật
13:00:33 14/06/2025