Nhìn bữa sáng của chị dâu, tôi giận anh trai vì đã quá tệ với vợ
Tôi hỏi có phải ngày nào chị dâu cũng ăn uống như vậy không? Chị ấy im lặng nhưng cháu gái tôi lại nói ra tất cả.
Ảnh minh họa
Chị dâu tôi hồi trước cũng làm nhân viên kế toán trong công ty, có tiền lương ổn định. Hồi cưới về, chị còn khoe mình có 200 triệu tiền tiết kiệm. Biết tính anh mình “vắt cổ chày ra nước” nên tôi khuyên chị giấu số tiền tiết kiệm kia đi, để phòng ngừa cho chính mình và các con sau này. Vậy mà chị thật thà quá, còn nói chuyện tiền bạc nên sòng phẳng, phân minh thì vợ chồng mới tin tưởng nhau được. Biết vợ có tiền riêng, anh tôi liền tịch thu, gửi hết ngân hàng và đứng tên anh.
Video đang HOT
Lúc đó, chị dâu còn đi làm nên vẫn có tiền tiêu pha, chưa biết đến sự keo kiệt của chồng. Cho đến khi chị mang thai bé Cún, sức khỏe yếu hơn, thai thường bị động, dọa sinh non nên phải nghỉ làm. Lúc này, chị mới bắt đầu cảm nhận được sự chi li, tính toán của chồng mình. Tuy nhiên, sợ bố mẹ hai bên lo lắng nên chị giấu kín. Nếu tôi không tình cờ thấy chị xin váy bầu cũ của một người hàng xóm, chắc tôi cũng chẳng biết. Tôi hỏi, chị mới kể hàng tháng chồng chỉ đưa 5 triệu, không đủ chi tiêu thì lấy tiền đâu mà mua đồ bầu mới. Sau lần đó, bố mẹ tôi ép anh trai đưa thêm tiền cho vợ, anh ấy mới bực bội đưa cho vợ 8 triệu/tháng.
Giờ cháu tôi được 7 tuổi rồi, chị dâu định đi làm lại từ 2 năm trước nhưng lại có bầu lần thứ 2. Chị ấy đành ngậm ngùi ở nhà thêm 2 năm nay, chị định đợi bé thứ 2 được 4 tuổi thì xin việc đi làm lại.
Hôm qua, tôi đến đón 2 cháu đi cà phê thì thấy bữa ăn sáng của chị dâu. Đó là bát cháo loãng được pha ra từ cháo gói. Tôi hỏi có phải ngày nào chị cũng ăn uống như vậy không? Chị dâu im lặng nhưng cháu gái tôi lại nói ra tất cả mọi chuyện. Con bé nói mẹ chỉ toàn ăn sáng bằng cháo gói với mì tôm cho đỡ tốn tiền, bố đưa tiền ít lắm; mẹ còn hay vay tiền của ông bà ngoại nữa.
Tôi tra hỏi mãi, chị dâu mới đỏ hoe mắt nói dù có 2 đứa con, biết bao nhiêu thứ tiền phải chi như tiền sữa, tiền bỉm, tiền học, tiền ăn uống, tiền sinh hoạt… nhưng anh tôi chỉ đưa chị mỗi tháng 8 triệu thôi, từ mấy năm nay rồi chẳng thêm đồng nào cả. Túng tiền, chị chỉ có thể ăn uống qua loa cho xong bữa, tiết kiệm được đồng nào hay đồng đó. Nhìn trong tủ có 1 thùng mì tôm, 1 thùng cháo gói mà tôi chạnh lòng.
Tối đó, tôi nói mẹ phải họp gia đình gấp, không thể để anh trai keo kiệt với vợ con như vậy. Nhưng mẹ tôi chần chừ vì bà nghĩ đó là chuyện riêng của gia đình chị dâu, chị ấy cũng chưa mở miệng than thở hay xin giúp đỡ nên bà rất khó nói. Mà tính chị dâu, tôi rất hiểu, chị ấy thà cam chịu chứ nhất quyết không than vãn với ai. Phải làm sao để anh tôi chịu đưa thêm tiền cho vợ đây?
Nghe câu nói của chị dâu, tôi càng thêm khâm phục chị
Anh tôi lớn tiếng hỏi tại sao bát canh gà chỉ toàn xương, chị dâu đáp trả nhẹ nhàng nhưng đủ để tôi khâm phục.
Trước đây anh trai tôi nổi tiếng là phá của, ăn chơi. Bố mẹ tôi lo nghĩ mãi, khuyên con trai mãi mà tính anh ấy vẫn không thay đổi. Cho đến khi gặp chị dâu, anh ấy mới chí thú làm ăn, biết nghĩ đến cha mẹ và lo thờ cúng đàng hoàng. Có thể nói, chị dâu là người khiến anh tôi thay đổi nhiều nhất, theo hướng tốt đẹp, tích cực hơn. Vậy nên bố mẹ tôi thương chị ấy lắm, còn bảo sau này về già muốn sống cùng vợ chồng chị.
Nhưng khi anh hai cưới vợ, vợ chồng anh cả đã xin ra ở riêng. Chị dâu nói không muốn khiến bố mẹ chồng khó xử khi đứng giữa hai người con dâu, chưa kể sống chung sẽ xảy ra mâu thuẫn nhiều; chi bằng cứ ra ở riêng để hạn chế xích mích. Gọi là ở riêng chứ thật ra vợ chồng chị xây nhà cạnh bên nhà bố mẹ tôi, cũng gần gũi, sau này cũng thuận tiện chăm sóc ông bà. Bố mẹ tôi quý con dâu nên không nỡ, dù vậy vẫn chấp nhận vì những gì chị dâu nói quá hợp tình hợp lý. Tuy ở riêng nhưng chị dâu vẫn hay xuống nhà bố mẹ chồng, dọn dẹp phòng ngủ và nấu nướng cho ông bà (bố mẹ tôi ăn riêng chứ không ăn chung với vợ chồng anh hai).
Cuối tuần tôi thường về nhà chơi, thăm bố mẹ. Hôm chủ nhật vừa rồi, tôi chở con trai về nhà chơi, nghe mẹ than phiền về con dâu mới. Mẹ tôi nói chị dâu thứ trầm tính, ít nói quá, khó tiếp xúc. Ở nhà cả ngày nhưng chị ấy chỉ nói mấy câu thôi chứ không vui vẻ, xởi lởi nhưng chị dâu cả. Mẹ còn bảo vài năm nữa sẽ đến ở với chị dâu cả.
Lúc chúng tôi tâm sự, chị dâu cả bưng bát canh gà xuống cho bố mẹ chồng. Nhìn bát canh gà toàn thịt, tôi cũng thấy ngon miệng. Chị ấy ở lại trò chuyện với chúng tôi đến khi chồng đi làm về. Trước đây anh cả lười làm bao nhiêu thì nay có vợ lại siêng năng bấy nhiêu, ngày chủ nhật cũng đi làm một buổi sáng để kiếm công chứ nhất định không chịu nghỉ.
Chị dâu về dọn cơm cho chồng. Tầm 15 phút sau, tôi thèm cà phê nên lên nhà chị, định nhờ chị pha hộ 1 ly. Không ngờ, vừa vào nhà, tôi đã nghe tiếng anh trai khá bực bội, hỏi tại sao bát canh gà còn toàn là xương, chân, cổ thế này? Chị dâu nhẹ nhàng đáp: "Bố mẹ lớn tuổi rồi, em múc hết thịt đem xuống cho ông bà ăn. Mình còn trẻ, ăn xương một tí cũng dễ dàng hơn bố mẹ nhiều mà anh".
Nghe câu nói của chị dâu, tôi càng khâm phục và quý chị ấy hơn. Anh tôi cũng im lặng, không cằn nhằn vợ nữa. Sự ân cần, tinh tế và nhẹ nhàng của chị dâu giúp tôi hiểu rõ hơn về sự thay đổi của anh trai mình. Phải chi chị dâu thứ cũng dễ gần, vui vẻ nhưng chị dâu cả thì gia đình tôi sẽ trọn vẹn biết mấy. Có cách nào để chị dâu thứ mở lòng, gần gũi với mọi người hơn không?
Vợ chồng anh trai phó mặc 3 đứa con cho mẹ tôi chăm sóc Những ngày ở nhà ngoại chơi, tôi thấy mẹ làm việc từ sáng sớm đến tối khuya mà đau lòng. Vì muốn mẹ an nhàn tuổi già nên tôi rủ bà ra thành phố sống. Ảnh minh họa Tôi sinh 2 đứa con trong bệnh viện, đến ngày xuất viện mới dám báo tin vui cho bà ngoại. Tôi sợ bà lo lắng...