Nhìn bát mì trắng con gái mang cho mẹ chồng bị liệt, mẹ vợ tôi đến chơi liền đập vỡ tan tành
Hai năm sau khi yêu, chúng tôi về chung một nhà, sống cùng mẹ. Cả nhà đình sống bên nhau rất vui vẻ và hòa thuận.
Vợ tôi là giáo viên cấp một, tính tình hiền lành và rất yêu trẻ con. Bởi sự dịu dàng của em mà ngay từ lần đầu gặp mặt tôi đã yêu. Em đúng mẫu người tôi hằng mong ước bấy lâu. Mẹ cũng thường hay tâm sự với tôi rằng, lấy vợ chẳng cần phải xinh đẹp làm gì, chỉ cần đức tính tốt, yêu chồng thương con là được. Gia cảnh nhà tôi tuy bố mất sớm nhưng cũng khá ổn định. Thời trẻ, mẹ xông xáo nên sắm được nhà cao cửa rộng, xe hơi có nên tôi chẳng phải lo nghĩ gì.
Hai năm sau khi yêu, chúng tôi về chung một nhà, sống cùng mẹ. Cả nhà đình sống bên nhau rất vui vẻ và hòa thuận. Hàng tháng, chúng tôi đi làm góp cho mẹ một khoản để cơm nước, còn lại dành tiết kiệm. Khi vợ sinh con, mẹ cũng giúp tôi chăm con cháu. Tôi thực sự biết ơn vì những gì mẹ đã hi sinh cho mình.
Vợ tôi cũng vậy, tôi thấy cô ấy hết lòng vì gia đình nhỏ, đối xử với mẹ chồng cũng thân thiện, không phàn nàn gì. Chỉ có điều, đôi lúc vợ muốn ra ở riêng để hai vợ chồng có không gian riêng tư hơn. Nhưng do hoàn cảnh còn mỗi mẹ già, thời gian sống vói mẹ cũng chẳng biết được bao lâu nữa vì người già như “chuối chín cây”, rụng lúc nào chả hay nên tôi không đồng ý. Vợ cũng chẳng gay gắt, cô ấy nũng nịu bảo: “Thế hàng năm anh phải bù đắp cho em đi du lịch hai lần nhé”. Nhìn vẻ ngoài của vợ, tôi ngày càng yêu cô ấy hơn.
Thời gian trôi đi, vợ sinh hai con trai kháu khỉnh. Mẹ thường dành thời gian chơi với cháu, đưa đón cháu đi học. Nhưng đến khi con trai đầu của tôi học lớp 3 thì mẹ chẳng may bị tai biến. Dù tôi cũng tìm mọi cách nhờ bác sĩ cứu chữa nhưng bà vẫn bị liệt một bên tay. Lúc đó, vợ tôi vất vả hơn vì vừa phải chăm mẹ chồng, vừa phải lo cho con nhỏ.
Rồi một hôm mẹ vợ sang thăm mẹ tôi, nhìn thấy bà thông gia như vậy, bà cũng xót xa. Bà nói rằng, để tiện hơn cho sau này thì chúng tôi nên thuê giúp việc vì vợ chồng tôi vẫn phải đi làm.
Video đang HOT
Đúng đến giờ mẹ tôi ăn trưa, vợ vội bưng bát mì trắng lên đưa cho bà. Thấy vậy, tôi định cáu vì bữa ăn quá sơ sài thì mẹ vợ nổi giận, lấy tay gạt đi khiến bát mì vỡ toang. Bà quát: ” Sao con lại để mẹ chồng ăn uống như vậy, bà đang ốm ít nhất con phải nấu món gì cho có chất chứ, đừng bao giờ nấu mì không như thế làm sao mà phục hồi được”. Vợ tôi rơm rớm nước mắt nói: “Vâng, con xin lỗi, vì vội quá nên con làm tạm thôi chứ không có ý gì”.
Thấy những lời mẹ vợ dạy con gái, tôi thấy phục bà vì bà không cưng chiều con mình mà chỉ ra điều hay lẽ phải, những gì chưa đúng bà nói thẳng luôn. Sau bữa tối, tôi đưa mẹ vợ về, trên đường đi bà còn xin lỗi tôi vì hành động của con gái mình.
Kể từ đó, vợ không còn vô tâm với mẹ chồng nữa. Cô ấy trông nom bà từng li từng tí chẳng khác gì mẹ ruột. Dù chăm người bị liệt khó khăn nhưng vợ không phàn nàn gì. Tôi thấy mình thật may mắn.
tuanhung…@gmail.com
Gặp em dâu ở cửa hàng quần áo, cô ta đi với bạn nhưng vẫn móc mỉa một câu làm tôi nghẹn họng
Bước ra khỏi cửa hàng quần áo mà tôi nhục nhã ê chề.
Nhìn những gia đình khác chị em dâu hòa thuận, vui vẻ nói chuyện, đi chơi với nhau mà tôi thấy thèm thuồng, thêm một chút chạnh lòng. Tôi là dâu trưởng trong nhà, mà chẳng nhận được sự yêu mến của em dâu, mặc dù chẳng làm gì. Cuộc sống cũng vì thế mà ngột ngạt, khó chịu hơn. Cũng có thể là do tôi nghĩ thái quá, nhưng tôi xin phép được kể, để trút nỗi lòng của mình.
Tôi lấy chồng đến nay đã được 3 năm rồi nhưng chưa có con. Một phần vì kinh tế của vợ chồng tôi chưa bứt phá, cái thứ hai là do chồng tôi có gặp chút trục trặc về sức khỏe. Tuy nhiên, ngoài tôi ra, các thành viên khác trong nhà đều không biết chuyện này. Chồng cùng tôi từng đến bệnh viện vào giữa năm ngoái, nhận được kết quả cũng khá buồn. Anh nói tôi đừng kể cho ai, hai vợ chồng cứ âm thầm chữa trị, vái tứ phương để sớm ngày nhận tin vui.
Ảnh minh họa.
Dưới chồng tôi có một cậu em trai, cậu này lấy vợ trước cả anh trai, hiện đã có cả con trai lẫn con gái. Kinh tế gia đình của em trai chồng cũng tốt hơn vì cậu ấy biết đầu tư vào nhiều mảng, tiền sinh lời lớn. Mỗi cái là em dâu thì sống không được lòng mọi người trong nhà lắm. Từ bố mẹ chồng, cho đến các cô bác trong nhà, ai tiếp xúc với em dâu đều ngao ngán. Đặc biệt chồng tôi, không thích em dâu ra mặt.
Những lần thấy tôi phải cặm cụi làm mọi thứ một mình, chồng tôi thương vợ lắm, cũng có nhắc em dâu giúp đỡ chị dâu. Song cô ta bỏ ngoài tai, cứ lấy cớ quấn quýt với tụi trẻ con để trốn tránh công việc. Sau cùng, có mỗi tôi và mẹ chồng là xắn tay vào bếp. Thi thoảng chồng tôi cũng phụ giúp vì anh giỏi nấu nướng.
Lại nói về chồng tôi, thể trạng của anh không được tốt lắm, cũng hay phải ra vào viện thăm khám. Mỗi lần khám, lấy thuốc thì tốn tiền không ít. Riêng về chuyện này thì bố mẹ chồng biết, và có hỗ trợ kinh tế công khai trong nhà. Em dâu thấy anh trai chồng được cho tiền như vậy thì cũng khó chịu. Cô ta không thiếu thốn gì, nên mới chẳng hiểu cảnh khốn khó của gia đình tôi. Nhờ cậy đến bố mẹ không vui vẻ, song đến bước đường cùng thì đành bất đắc dĩ thôi.
Cũng từ đó, em dâu tỏ thái độ với tôi. Dường như cô ta cho rằng tôi mưu mô, muốn chiếm hết tài sản của gia đình chồng. Ngược lại, trước sự vô tâm, thờ ơ kèm những lời móc mỉa hàm ý của em dâu, tôi vẫn cư xử nhã nhặn, bình thường. Chồng tôi nói mình là trưởng, nên hòa nhã để các em không làm mọi thứ trở nên căng thẳng.
Trong một lần đi mua quần áo gần đây, tôi gặp em dâu đi cùng bạn. Bình thường tôi không hay vào cửa hàng này lắm mà chỉ đến những chỗ quen thuộc. Song lướt qua nhìn thấy một chiếc váy rất xinh nên cũng muốn thử. Lâu rồi tôi còn chẳng mua quần áo mới, chiều chuộng bản thân một chút chẳng sao hết.
Ảnh minh họa.
Em dâu và cô bạn của em nhìn ra tôi trước. Tôi cũng chỉ chào lại xã giao rồi tiếp tục chọn đồ. Tưởng là mọi chuyện sẽ trôi qua êm đẹp, nào ngờ em dâu sẵng giọng ngay chốn đông người, bất chấp có cả bạn đi theo:
"Thì ra chị hay mua quần áo ở đây. Giá chỗ này cũng chẳng phải rẻ, giờ anh chị giàu gớm nhỉ. Thế trả tiền cho bố mẹ chưa? Hay là định nuốt không số tiền đó đây?"
Người bạn đi cùng em dâu tỏ ra ái ngại, cô ấy đi ra chỗ khác. Còn tôi thì nói thẳng: "Đấy không phải việc của em". Em dâu nhếch miệng rồi cũng đi ra quầy thanh toán, chẳng thèm chào tôi. Vì bức xúc và tức giận nên tôi bước ra khỏi cửa hàng, không mua nữa.
Về nhà, tôi kể mọi chuyện cho chồng nghe. Anh cũng tức lắm, vợ chồng tôi đều thấy phẫn nộ trước lối cư xử hống hách của em dâu. Nếu cứ để tình trạng hiện tại tiếp diễn, e là trong tương lai, vợ chồng tôi sẽ bị coi không ra gì. Chồng tôi định sẽ nói chuyện với bố mẹ và em trai. Tiền hàng tháng chúng tôi vẫn gửi trả đều, chỉ là không nói cho em dâu biết. Vậy mà cô ta cứ liên tục gây áp lực...
Nhà mẹ đẻ chia cho tôi 750 triệu, nghe mẹ chồng tâm cơ nói chuyện với chồng, tôi âm thầm làm điều này Mẹ Ly gọi điện nói ở quê quy hoạch đất, bà được đền bù 1 căn nhà cùng 1,5 tỷ tiền mặt. Căn nhà bà đã cho em trai Ly, còn số tiền mặt thì hai chị em gái, mỗi người 1 nửa. Ly và chồng đã kết hôn được gần 3 năm, có một cô con gái. Hai bên gia đình có...