Nhặt được ví tiền, chàng sinh viên nghèo trả lại người mất
Nhà thuộc diện hộ nghèo, nợ nần chồng chất, tân sinh viên Nguyễn Trọng Nghĩa (SN 1997, Đô Lương, Nghệ An) nhặt được của rơi quyết tìm người mất trả lại.
Ngày 12/9, Nguyễn Trọng Nghĩa đi từ địa phương đến ĐH Kỹ thuật Hậu cần CAND (Bộ Công an). Trên xe khách, Nghĩa nhặt được một cái ví, bên trong có 12,5 triệu đồng và nhiều giấy tờ quan trọng. Do không biết người mất là ai, Nguyễn Trọng Nghĩa liền báo với nhà xe tìm người đánh rơi để trả lại.
“Tôi rất vui mừng và cảm ơn em Nghĩa, con nhà nghèo nhưng rất trong sáng và tốt bụng. Tôi có tìm em để hậu tạ nhưng em ấy chỉ cười mà không nhận sự hậu tạ về vật chất của tôi”, anh Nguyễn Trọng Đại trú xóm 10, xã Hiến Sơn (Đô Lương, Nghệ An) cho biết.
Nguyễn Trọng Nghĩa (thứ hai từ trái sang) và bạn bè, thầy giáo tại trường làng. Ảnh: Tiền Phong.
Được biết, chàng tân sinh viên này có hoàn cảnh gia đình rất khó khăn. Mùa thi vừa rồi, khi bạn bè cùng lớp tất bật cho việc ôn thi và chọn trường đại học, định hướng cho tương lai, Nghĩa lại tất bật đi vay tiền để chạy chữa cho người mẹ bị trâu điên húc thập tử nhất sinh.
“Mẹ em bị trâu điên húc phải điều trị mất hai tháng. Ngày thi tốt nghiệp đến gần, bố phải bỏ ruộng vườn để túc trực bệnh viện chăm mẹ, em chạy vòng ngoài phụ bố. Những tưởng đường học của em sẽ phải dừng, nhưng em thấy mẹ có biểu hiện đỡ hơn nên em vẫn quyết định đi thi, làm nguyện vọng vào ngành Công an. Vì em biết, nếu học các ngành khác gia đình em cũng không thể có nguồn cho em theo học được”, Nghĩa chia sẻ.
Bí thư huyện đoàn Đô Lương – anh Nguyễn Đức Lương – cho biết: “Nghĩa là học sinh giỏi, ngoan và rất năng nổ trong các hoạt động tại địa phương. Dù hoàn cảnh hơi đặc biệt, em ấy luôn phấn đấu. Hiện em là tân sinh viên Đại học Kỹ thuật Hậu cần CAND. Tôi mong rằng tương lai em sẽ xán lạn hơn nữa từ chính sự cố gắng của em”.
Video đang HOT
Theo Việt Hương / Tiền Phong
Tôi trả lại chiếc ghế giám đốc cùng ngôi biệt thự 10 tỷ cho vợ rồi ly hôn ngay lập tức...
"Tôi trả lại cô cái ghế giám đốc tôi vừa nhậm chức 2 hôm nay và cả ngôi biệt thự 10 tỷ bố mẹ tôi đang sống ấy. Tôi thà bỏ cô còn hơn để cô xúc phạm mẹ mình như vậy!".
Giờ biết làm thế nào đây con, mẹ không muốn mất nó (ảnh minh họa)
Tôi mới cưới vợ được hơn 3 tháng thôi, nhà vợ tôi giàu lắm. Cũng nhờ nhà vợ mà tôi mới ngồi được vào chiếc ghế giám đốc công ty may mặc và đưa bố mẹ, các em lên thành phố ở trong ngôi biệt thự 10 tỷ mà vợ tôi mua tặng. Phải nói tôi là chàng trai may mắn khi được vợ tôi yêu say đắm như vậy, tôi vẫn còn nhớ ngày ấy vì mê tôi vợ dám đánh đổi tất cả mọi thứ để có tôi. Cũng vì khối gia sản tiền tỷ của em, tôi đã bị mờ mắt và chấp nhận yêu 1 người con gái mình không có tình cảm và đến bây giờ là kết hôn với cô ấy.
Ngày trước gia đình tôi nghèo lắm, là dân vùng chài lưới lênh đênh trên biển suốt. Cũng vì không chịu được cái nghèo, tôi đã rời quê lên thành phố làm phục vụ quán karaoke và rồi gặp vợ tôi. Khoảng thời gian ấy, nhờ vợ mà tôi đã đổi đời rũ bỏ vẻ quê mùa cục mịch trở thành đại gia thứ thiệt như hôm nay. Ngỡ mà cứ như 1 giấc mơ khiến tôi sung sướng và chìm đắm vào nó mãi.
Thế rồi 1 ngày nọ, mẹ tôi sang chơi khi 2 vợ chồng vừa đi nghỉ mát về. Thấy mẹ tôi sang, vợ không nói không rằng mặt lầm lì đi thẳng lên phòng mặc kệ tôi tiếp mẹ thế nào thì tiếp. Kệ vợ, tôi vội lôi đồ ra làm cơm thiết đãi mẹ 1 bữa thật ngon. Lâu rồi mẹ con tôi không ngồi ăn cơm với nhau khiến tôi cảm thấy có lỗi quá. Nhìn tôi, mẹ rớt nước mắt nói 1 chuyện khiến tôi sốc mà đánh rơi cả bát canh trên tay.
- Tiến ơi (tên tôi), cái Hải (em gái tôi) bị ung thư vòm họng rồi con ạ. Chiều nay đưa con bé đi khám bác sĩ kết luận vậy mẹ sốc quá. Giờ biết làm thế nào đây con, mẹ không muốn mất nó.
- Trời, sao có chuyện ấy được. Mẹ đưa nó đi kiểm tra kỹ chưa, để mai con dẫn con bé đi tới bệnh viện lớn xem lại xem thế nào. Cái này không chủ quan được, có bệnh là phải chữa ngay.- Nhưng nhà mình làm gì có tiền mà chữa hả con. Sống trong ngôi biệt thự hoành tráng vợ chồng con cho đấy, nhưng bố mẹ chẳng có tiền mà tiêu huống hồ...
Mẹ, mẹ cầm tạm 50 triệu này về tiêu tạm nhé. Mai con sẽ ra ngân hàng rút rồi biếu bố mẹ thêm. Mẹ làm con lo quá. Dù có mất bao nhiêu tiền, con cũng cố chữa cho em khỏi bệnh. Mẹ đừng sợ gì hết, giờ mẹ phải thay con chăm em thật tốt nhé.
- Anh làm cái gì thế. Tiền này là của tôi chứ của anh đâu mà anh dám bố thí cho kẻ ăn mày thế này. Bà nữa ấy, bà giỏi đào mỏ quá nhỉ. Lại còn dám vác xác đến đây xin tiền con trai nữa cơ đấy. Bà cút ngay về nhà bà cho khuất mắt tôi, đã ở nhờ lại còn không biết điều. - Vợ tôi từ trên tầng lao xuống, giật tệp tiền 50 triệu rồi mắng sa sả vào mặt mẹ chồng.
- Mẹ... mẹ chỉ sang chơi thôi. Mẹ xin lỗi, mẹ về đây. - Mẹ tôi run sợ vội cầm nón ra về.
- Bà cầm lấy rồi cút ngay đừng bao giờ đến nhà tôi nữa. - Vợ tôi rút 2 đồng 5 trăm ngàn ném vào mặt mẹ chồng rồi đay nghiến.
Sốc trước hành động vô lễ, thiếu tôn trọng mẹ chồng của vợ như thế tôi giận lắm. Nhặt 2 tờ 5 trăm vợ vừa ném xuống đất đó xong, tôi đặt vào tay vợ rồi trừng mắt lên nói với cô ấy những lời đoạn tuyệt trước sự chứng kiến của mẹ mình.
Mẹ xin lỗi, mẹ về đây (ảnh minh họa)
- Cảm ơn cô đã "bố thí" cho chúng tôi. Nhưng với cách này thì tôi không cần. Tiền với người nghèo chúng tôi quan trọng thật đấy, nó có thể cứu sống em gái tôi. Nhưng nhận đồng tiền mà bị đối xử thế này tôi không cần. Tôi trả lại cô cái ghế giám đốc tôi vừa nhậm chức 2 hôm nay và cả ngôi biệt thự 10 tỷ bố mẹ tôi đang sống ấy. Chúng ta sẽ ly hôn, đường ai nấy đi. Tôi không thể vì đồng tiền, danh lợi mà đứng nhìn cô đối xử tệ bạc, khinh thường bố mẹ tôi như vậy? Kẻ sống không có đức như cô rồi sẽ gặp quả báo thôi.
- Anh... anh dám vì bà già bẩn thỉu này mà cãi lại lời tôi. Rồi anh sẽ hối hận khi từ bỏ vinh hoa phú quy để bảo vệ bà già này.
- Điều hối hận nhất trong đời tôi là cưới cô thế thôi. Để bố mẹ phải nghe lời sỉ nhục của cô là nỗi uất hận trong tôi, tôi sẽ không bao giờ tha thứ cho cô đâu. Nhất định là thế, cô nhớ lấy.
Đưa mẹ ra khỏi căn nhà sặc mùi tiền nhưng không có tình người ấy, tôi bắt xe về ngôi biệt thự kia thu dọn mọi thứ đưa bố mẹ về thẳng quê. Tôi thà bỏ đi người vợ hỗn láo ấy còn hơn để bố mẹ mình phải tổn thương. Cũng là do tôi cả mà thôi, do tôi tham tiền bắt bố mẹ lên thành phố sống nên mới ra cơ sự này. Đời, đúng chả biết thế nào mà lường trước được.
Đưa bố mẹ về quê, hôm sau tôi lại đưa em gái đi kiểm tra lại 1 lần nữa. Ơn trời, lần trước mẹ đưa em đi khám ở bệnh viện nhỏ người ta chuẩn đoán sai bệnh thôi. Em tôi chỉ bị đau họng bình thường, không ung thư gì hết. Thở phào nhẹ nhõm ôm lấy em gái tôi mừng rớt nước mắt. Vậy là tốt rồi, từ giờ tôi sẽ về quê sống với gia đình mình rũ bỏ ánh hào quang để trở thành đứa con ngoan chăm sóc bố mẹ mình.
Sau khi hoàn tất thủ tục ly hôn với vợ giàu, tôi đã thấy em cặp kè với trai trẻ rồi. Lần này số em không hên như khi cưới tôi. Vợ cặp với hắn ta 3 tháng thì bị bồ trẻ lừa sạch tiền vàng rồi bỏ trốn. Giờ đây công ty em phá sản vì thiếu vốn, nhà cũng bán sạch để trả nợ. Vợ về sống với bố mẹ đẻ với 2 bàn tay trắng. Cười nhạt 1 cái tôi nghĩ đời có vay có trả hết mà. Em làm điều ác rồi sẽ phải chịu hình phạt nặng thôi.
Theo blogtamsu
Khách được trả lại tiền bị 'bốc hơi' trong tài khoản Ngân hàng Vietcombank vừa đưa ra hướng xử lý cho một trường hợp bỗng dưng bị mất tiền trong tài khoản. Cụ thể, một khách hàng tại TP.HCM có tài khoản thẻ ghi nợ quốc tế (Visa Debit) kết nối với tài khoản ATM với số dư hơn 240 triệu đồng. Khách hàng này cho biết không hề để lộ thông tin cá...