Nhà giáo thắp lửa nghề ở xứ trà
Những năm qua, ngành Giáo dục Thái Nguyên ghi nhận nhiều tấm gương điển hình. Mỗi thầy cô giáo có cách đóng góp khác nhau nhưng cùng chung mục tiêu thắp lửa nghề cho xứ trà.
Đồng chí Phạm Việt Đức – Giám đốc Sở GD&ĐT tỉnh Thái Nguyên trao tặng giấy khen cho các tập thể, cá nhân có thành tích xuất sắc trong việc thực hiện các phong trào thi đua của ngành giáo dục giai đoạn 2015 – 2020
Người thầy… say nghề
Miệt mài với công việc đứng lớp, các thầy cô giáo truyền cảm hứng học tập cho học sinh, và cũng chính các em đem lại niềm vui, tình yêu nghề cho họ. Thầy Phạm Chí Hiếu, giáo viên bộ môn Tin học, Bí thư Đoàn Trường THPT chuyên Thái Nguyên dù tuổi đời, tuổi nghề còn trẻ nhưng luôn trăn trở làm thế nào để thay đổi nhận thức của cộng đồng về lĩnh vực tin học mình theo đuổi. Điều mà thầy giáo trẻ mong mỏi nhất là các bậc phụ huynh, học sinh nhìn nhận đầy đủ hơn về tính thiết yếu, tầm quan trọng của tin học trong cuộc sống ngày nay.
“Tin học là công cụ không thể thiếu trong mọi lĩnh vực đời sống, ngành nghề. Kĩ năng tin học là điều tất yếu nếu muốn trở thành công dân toàn cầu. Từ trong nhà trường phổ thông, các em được trang bị kiến thức về công cụ này, định hướng và lựa chọn nghề nghiệp sẽ rộng mở và chủ động” – thầy Hiếu chia sẻ.
Cô Nguyễn Thị Quốc Hòa.
Trong công tác Đoàn, thầy Hiếu cùng đồng nghiệp hướng các phong trào của đoàn phục vụ chuyên môn, học tập. Từ đó, nhiều hoạt động ý nghĩa được triển khai: Cuộc thi “Đường lên đỉnh Olympia”; hoạt động văn hóa nghệ thuật “Space Land”… Cách làm sáng tạo này giúp học sinh thêm nhiều cảm hứng để trải nghiệm và học tập.
Ở môi trường dạy học khác, cô giáo Hứa Thị Xuân, giáo viên bộ môn Toán – Vật lý, Trường THCS Phúc Chu (huyện Định Hóa) lại có cách đóng góp của riêng mình. Cô Xuân có 23 năm dạy học, cống hiến cho giáo dục miền núi, vùng cao, khu vực đặc biệt khó khăn. Sau bao năm lặng lẽ cống hiến, chăm sóc lũ trò nhỏ, quả ngọt mà người trồng cây nhận được là sự trưởng thành của lớp lớp học sinh. Đó là niềm vui không gì đánh đổi được, mà có lẽ chỉ người trong nghề mới cảm nhận được một cách sâu sắc nhất.
Cô Nguyễn Thị Ngọc Thu.
Chia sẻ về quãng thời gian dài gắn bó với học trò vùng khó khăn, cô Xuân giản dị nói: “Nhiều năm gắn bó với công việc dạy học ở miền núi, tôi thấu hiểu sự thiệt thòi cũng như nỗ lực của thầy cô giáo và học sinh nơi đây. Tuy điều kiện của trường vùng cao còn khó khăn, nhưng chúng tôi luôn đồng hành cùng học trò để tìm thấy niềm vui trong công việc. Chỉ cần thấy các em chăm chú học tập, đủ làm chúng tôi vui rồi”.
Video đang HOT
Say sưa với nghề giáo, cô Nguyễn Thị Ngọc Thu, giáo viên môn Hóa học, Trường THPT Lưu Nhân Chú (huyện Đại Từ) đã có nhiều đóng góp cho nhà trường và địa phương. Cô Thu luôn đổi mới và vận dụng những phương pháp dạy học nhằm phát huy tính tích cực, chủ động, sáng tạo của người học. Làm công tác chủ nhiệm lớp nhiều năm, cô quan tâm, thân thiện với học trò để hiểu hoàn cảnh cũng như cá tính, giúp các em rèn luyện tốt kĩ năng, trau dồi tích lũy kiến thức, định hướng nghề nghiệp phù hợp.
Cô Hứa Thị Xuân.
“Là giáo viên, chúng tôi luôn nỗ lực hết mình, chỉ mong các em cố gắng học tập, đạt kết quả tốt. Tôi thường trò chuyện và nhắn nhủ học sinh, không chỉ học kiến thức, mà còn phải chuẩn bị những năng lực, kĩ năng cần thiết” – cô Thu khiêm tốn khi nói về công việc của mình.
Nhà quản lý trách nhiệm, tâm huyết
Đồng hành cùng đội ngũ nhà giáo là những người làm công tác quản lý. Hơn ai hết, họ hiểu công việc đạt hiệu quả, trước hết mình phải là người làm gương để giáo viên, học sinh cùng thực hiện.
Làm công tác quản lý nhiều năm, thầy Phan Vĩnh Thái, Hiệu trưởng Trường THPT Dương Tự Minh (TP Thái Nguyên) luôn sát sao, thấu hiểu, chia sẻ với đội ngũ cán bộ, giáo viên cũng như các học trò của mình. Là trường đầu vào học sinh không cao, các thầy cô ở đây phải đặc biệt gần gũi, quan tâm để động viên học sinh học tập.
Thầy Phan Vĩnh Thái.
Nhiều khi thầy hiệu trưởng và giáo viên chủ nhiệm phải ngồi lại cùng nhau tìm cách giúp các em duy trì việc học. Với quan điểm, học sinh vừa là trò, vừa là con, “khách hàng”, thầy Thái luôn thúc giục giáo viên nhà trường phải thực sự yêu thương và đồng hành với các em. Với quyết tâm và nỗ lực, chất lượng dạy học và kết quả các hoạt động giáo dục trong nhà trường được nâng lên rõ rệt.
“Điều tôi trăn trở nhất là làm sao để nâng cao được chất lượng dạy và học. Tôi luôn nhắc nhở cán bộ, giáo viên nhà trường phải đặc biệt quan tâm, bám sát thông tin để gần gũi và hiểu học sinh của mình. Mong các thầy cô tiếp tục nỗ lực, đồng hành cùng học sinh để khơi dậy hứng thú học tập, giúp các em mỗi ngày thêm tiến bộ” – thầy Thái tâm sự.
Thầy Phạm Chí Hiếu.
Cũng làm công tác quản lý giáo dục, cô Nguyễn Thị Quốc Hòa, Trưởng phòng GD&ĐT thành phố Thái Nguyên là người quyết đoán và hết mình trong công việc. Trải qua quá trình công tác với nhiều môi trường công việc khác nhau, cô có điều kiện hiểu về giáo dục từ các góc độ khác nhau. Chính vì vậy, sự thôi thúc và những ý tưởng, mong muốn trong cô Hòa lúc nào cũng tràn đầy.
Chia sẻ về công việc, cô Hòa cho biết: “Thời gian tới, có một số nhiệm vụ lớn và quan trọng của ngành Giáo dục thành phố Thái Nguyên: Chuẩn bị điều kiện cần thiết để triển khai Chương trình giáo dục phổ thông 2018; xây dựng đề án phát triển giáo dục giai đoạn 5 năm tiếp theo; tăng cường mở rộng quy mô trường lớp, đặc biệt chú trọng cấp mầm non và tiểu học; nâng cao chất lượng dạy học, tạo đột phá trong lĩnh vực công nghệ thông tin và ngoại ngữ nhằm đáp ứng xu thế phát triển hội nhập… Tôi mong đội ngũ cán bộ, giáo viên tiếp tục nỗ lực, chung tay đồng lòng, hoàn thành tốt nhiệm vụ của mình”.
Có thể nói, để “thắp lửa” cho nghề dạy học, mỗi thầy cô giáo trong cương vị và điều kiện công việc đều có những nỗ lực đáng trân trọng. Ở mỗi ngôi trường, vùng quê, các thầy cô vẫn ngày ngày âm thầm góp sức để làm đẹp hơn những thành quả cho giáo dục xứ trà hôm nay.
Giấy khen như huy chương, chỉ nên tặng vài cháu giỏi nhất lớp
"Giấy khen chỉ trở nên vô giá trị nếu được phát đại trà, vì thế không nên bỏ mà nên hạn chế, chỉ tặng thưởng cho vài ba học sinh xuất sắc nhất lớp".
Đó là ý kiến của độc giả tên Hiếu khi bình luận dưới bài viết "Giấy khen cho học sinh là phần thưởng lỗi thời, nên bỏ". Trong gần 100 ý kiến trao đổi về vấn đề này, nhiều người cho rằng ngành Giáo dục không nên bỏ việc tặng giấy khen cho học sinh vào cuối năm học. Hiệu quả động viên, khích lệ của giấy khen giảm mạnh là do nó bị lạm dụng, được phát cho đa số học sinh trong lớp, chứ không phải không có tác dụng gì.
Độc giả Châu Anh cho biết, hình thức khích lệ học sinh bằng giấy khen cũng được áp dụng ở các nước phát triển chứ không chỉ ở Việt Nam. Con chị đang học ở Canada và cũng nhận được nhiều giấy khen.
" Bệnh thành tích không chỉ của nhà trường đâu mà còn của cả bố mẹ. Con đi học mà cuối năm không có giấy khen là bố mẹ cũng áp lực lắm. Tổ trưởng khu phố từng hỏi tôi 'con chỉ đạt học sinh trung bình thôi à' vì tôi không nộp giấy khen cuối năm để khen thưởng theo yêu cầu của tổ dân phố.
Tuy nhiên xóa bỏ hoàn toàn giấy khen thì cũng không nên. Giấy khen vẫn cần thiết nhưng chỉ cho những trường hợp đặc biệt thôi. Đừng nói là trên thế giới có mỗi Việt Nam mình có giấy khen. Con tôi đang học cấp 3 ở Canada, năm nào cháu cũng nhận được rất nhiều giấy khen của các môn học khác nhau.
Với điểm bình quân trên 9.0, các cháu sẽ nhận được huy chương bạc và mời đến dự bữa sáng tại trường cùng với thầy hiệu trưởng. Đó là niềm tự hào và cũng là động lực để các cháu tiếp tục phấn đấu", Châu Anh viết.
Lê Ngân: Giấy khen là động lực không nhỏ về tinh thần cho các em. Các em cố gắng phấn đấu 1 năm học thì xứng đáng được nhận, còn các em chưa đạt thì lấy đó làm tấm gương để phấn đấu cho năm sau. Đã bao nhiêu thế hệ đều như thế. Không hiểu các ông học tư tưởng tiến bộ của xã hội nào, nước nào mà nêu ý kiến bỏ giấy khen?
Lê Tần: Việc học bây giờ không có giấy khen còn khó hơn ấy.
Phạm Liên: Thời buổi bây giờ rất nhiều học sinh lơ là với việc học. Có những em rất chăm chỉ học hành. Giấy khen là một chút tinh thần động viên các em đấy để cố gắng trong học tập. Tại sao lại phải đau khổ khi lại không nhận được giấy khen? Tại vì có chịu học đâu mà đòi giấy khen. Nếu mà có em nào không nhận được giấy khen thì phải biết nhìn những bạn có giấy khen mà cố gắng chăm chỉ theo, nên tôi không tán thành bỏ.
Nguyễn Lý: Xã hội phát triển như bây giờ, các em phải học nhiều thì nhiều em được giấy khen, số ít không học thì phải chịu. Tôi không tán thành bỏ giấy khen.
Lasen: Quan điểm bỏ giấy khen quá sai lầm bởi học sinh bây giờ được sự quan tâm của cả cộng đồng, cha mẹ và nhà trường nên mới có kết quả tốt như vậy. Khi các cháu đạt thành tích tốt thì nhất thiết phải có cái gì đó giống như giấy khen để lưu lại sau này, bởi giấy khen không đắt tiền hay tốn kém gì và các cháu xứng đáng được nhận.
Còn bạn nào vì chưa học tốt nên không nhận được thì phải cố gắng. Điều đó là dĩ nhiên, không thể vì sự tổn thương của ai đó học dốt mà quên đi việc động viên các cháu đã nỗ lực trong suốt năm học. Ai cũng muốn được khen ngợi, tại sao lại nói giấy khen lỗi thời? Một tờ giấy khen thôi mà còn không có thì rút cục chúng ta dùng hình thức gì để khen các cháu?
Bức ảnh cả lớp chỉ có 1 học sinh không được nhận giấy khen gây bão mạng những ngày gần đây.
Mặc dù khẳng định giấy khen vẫn có giá trị, nhiều bạn đọc cho rằng để phát huy tối đa giá trị đó, cần hạn chế phát tràn lan cho học sinh, vì phải ít, phải hiếm mới quý.
Hoàng Long: Giấy khen cần thiết chứ. Nhưng phải ít, phải hiếm thì mới quý, số bạn được phải ít hơn số bạn không được thì mới tạo nên sự khao khát cho học sinh, cháu nào có cũng cảm thấy thực sự hãnh diện. Chỉ cần 60% học sinh được giấy khen là giá trị của nó đã giảm mạnh rồi chứ đừng nói lớp 50 cháu thì 45 cháu có.
Nguyễn Thái Hoát: Giấy khen cho các cháu cũng như tấm giấy huân huy chương. Chỉ có điều không nên đại trà mà thôi. Ai thật xứng đáng thì cần biểu dương, chứ không nên vì sợ các cháu buồn mà ai cũng được, làm vậy các cháu thiếu cố gắng và thi đua lẫn nhau.
N.B.Tre: Ngày xưa mình học, phần thưởng và giấy khen chỉ được phát cho học sinh nhất, nhì, ba. Mình học giỏi nhất lớp cũng chỉ là học sinh tiên tiến.
Tieu Vy: Theo mình vẫn nên giữ giấy khen để tạo động lực cho các con. Bố mẹ cũng biết con mình học đến đâu và đang ở mức độ nào. Đánh giá học sinh giỏi và tiên tiến ở cấp 2 và cấp 3 thì mình thấy phản ánh đúng học lực của học sinh ở các danh hiệu. Còn cấp 1 đánh giá theo Thông tư 22 không phản ánh đúng. Con trai mình học lớp 4, lớp có 53 bạn thì đến 50 bạn được giấy khen (25 bạn xuất sắc như kiểu khen học sinh giỏi, 25 bạn khác khen vượt trội).
Mình thấy giấy khen vượt trội hay khen từng mặt rất vô lý. Chỉ cần 1 môn 9 điểm là được giấy khen rồi. Các bạn 5 môn đạt 9-10 và các bạn chỉ có 1 môn đạt 9-10 cũng được khen như nhau... Mình nghĩ nên thay đổi lại cách khen thưởng đối với học sinh cấp 1 thôi. Khen thưởng theo hình thức đang áp dụng thì quá nhiều giấy khen, nhàm thật.
Nông dân: Theo mình không nên bỏ giấy khen, mà nên hạn chế số lượng khen thưởng trong một lớp. Khen tối đa khoảng 5 học sinh lấy từ cao xuống thấp. Khen nhiều quá thì mất giá trị của giấy khen, không khen ai thì không tạo ra động lực phấn đấu.
Dung: Có thể không bỏ giấy khen nhưng chỉ khen thưởng cho học sinh giỏi xuất sắc nhất nhì lớp thôi, như thời mình ngày xưa thì học nhất nhì và 3 là được giấy khen. Bây giờ lạm dụng giấy khen quá mức luôn, học một môn khá cũng giấy khen. Đừng lên khen theo từng môn như vậy.
Quachvanthanh61: Cũng cần có giấy khen nhưng nên xếp hạng vị thứ của học sinh, chỉ khen 3 em đứng đầu thôi.
Vũ Dũng: Không bỏ nhưng chỉ dành khen cho các cháu xứng đáng. Nói thật là bệnh thành tích vẫn còn nặng lắm.
Hiệu trưởng trường ĐH Sư phạm Hà Nội: "Không ai chọn nghề giáo để làm giàu" Không ai chọn nghề giáo để làm giàu về tiền bạc; nhưng có những sang trọng và giàu có của nhà giáo chân chính không phải ai cũng dễ có được đâu. Hãy biết giữ gìn và trân trọng việc mình làm. Đó là chia sẻ của Hiệu trưởng Đại học Sư phạm Hà Nội Nguyễn Văn Minh tại Lễ bế giảng và...