Nguy cơ ‘lạm phát’ chức danh giáo sư
Từ tháng 10/2012 hiệu trưởng các trường đại học căn cứ nhu cầu, xét đề nghị của khoa, bộ môn và ý kiến của hội đồng khoa học đào tạo của cơ sở giáo dục đại học để ra quyết định bổ nhiệm chức danh GS, PGS cho các nhà giáo có đủ điều kiện.
Theo TS Vũ Thị Phương Anh, Thông tư sửa đổi của Bộ GD&ĐT là cần thiết, song phải có cơ chế kiểm soát chặt chẽ để không nảy sinh tiêu cực.
Sẽ tạo ra sự lộn xộn lớn
- Quan điểm của bà thế nào về việc giao cho các trường được quyền chủ động bổ nhiệm chức danh GS, PGS?
- Quy trình hiện nay (trước khi sửa đổi) là Hội đồng cơ sở (tại các trường) đứng ra tổ chức xét hồ sơ, nếu được thông qua thì gửi lên hội đồng quốc gia để công nhận. Thế là xong.
Bây giờ có thêm khâu bổ nhiệm ở trường nghĩa là sẽ có sự phức tạp hơn. Giả sử có một người được công nhận ở cấp quốc gia rồi nhưng sau đó khi về trường lại không được bổ nhiệm vì lý do gì đó thì có công nhận họ là GS, PGS hay không? Hơn nữa, mỗi trường một quy chuẩn, một chất lượng riêng, thì các chức danh này sẽ có giá trị khác nhau dựa trên tên trường họ được bổ nhiệm. Điều này sẽ tạo ra sự lộn xộn lớn.
- Cụ thể, sự lộn xộn đó như thế nào ạ?
- Trước mắt, sẽ có việc “kỳ thị” nơi bổ nhiệm. Chẳng hạn, giáo sư phải từ trường A, trường B mới có giá, còn trường C, trường D thì không ai xem ra gì. Giống như hiện nay người ta kỳ thị bằng tại chức, liên thông. Nhưng hậu quả lâu dài thì nặng nề hơn nhiều: Trước khi bị kỳ thị, những giáo sư chất lượng thấp đó cũng sẽ được đối xử như các giáo sư thực thụ. Tức ngồi ở các hội đồng và ra những quyết định về chuyên môn mà có thể có ảnh hưởng lên cả một thế hệ. Ngoài ra, với những giáo sư như vậy thì bộ mặt giáo dục của đất nước đối với thế giới sẽ bị giảm sút một cách đáng kể.
- Có người cho rằng, ở một số ngành hiện nay đang thừa rất nhiều tiến sĩ do hệ quả của chính sách. Không biết với PGS, GS thì sẽ như thế nào?
- Tôi phải khẳng định rằng có rất nhiều ngành đang lạm phát tiến sĩ. Cái này là do chính sách không phù hợp với thực tế. Việc phát triển ồ ạt hay dễ dãi hóa quy trình bổ nhiệm GS, PGS thì cũng sẽ dẫn đến nguy cơ lạm phát GS, PGS trong tương lai. Vì thế, cần phải có một lộ trình phù hợp với công cụ kiểm soát chặt chẽ.
- Khi dư luận cũng đặt câu hỏi về trình độ thực của những “tiến sĩ giấy” thì người ta cũng có quyền lo lắng về GS, PGS giấy?
- Bởi thế mà cần có những hội đồng xét chức danh với những con người thực sự có năng lực và xứng đáng có các tiêu chuẩn rõ ràng và quy trình xét duyệt minh bạch, công khai. Cần có cơ chế giám sát và những trường hợp lạm quyền phải được xử lý nghiêm.
- Vậy việc giao quyền bổ nhiệm cho các hiệu trưởng vào thời điểm này có hợp lý?
Video đang HOT
- Hợp lý và cần thiết nếu có cơ chế giám sát, chế tài hiệu quả.
TS Vũ Thị Phương Anh, Hiệp hội Các trường ĐH, CĐ ngoài công lập.
Có năng lực thì bị “dính” vào quản lý
- Vì sao cùng là chức danh GS, PGS nhưng đa số các nước phát triển họ không công nhận trình độ này ở Việt Nam? Còn ngược lại, người đã là GSở nước ngoài thì về nước rất được trọng vọng?
- GS, PGS của mình chưa được thừa nhận chủ yếu vì hoạt động nghiên cứu khoa học của mình chưa theo chuẩn quốc tế. Một trong những yêu cầu quan trọng là các kết quả nghiên cứu phải được công bố trên các tạp chí quốc tế có uy tín, nơi quy trình phản biện kín, các bài báo được tổ chức chặt chẽ, nghiêm ngặt và khách quan.
Ngoài ra, do các trường đại học của chúng ta ít có cơ hội hợp tác với những chuyên gia hàng đầu thế giới nên các hoạt động của chúng ta giả dụ nếu nơi nào có chất lượng tốt thì cũng ít người biết đến.
- Số lượng người được phong hàm GS, PGS hàng năm rất nhiều nhưng vì sao chất lượng giảng viên trong các trường đại học vẫn chưa được nâng cao?
- Đó là do có nghịch lý. Số người có năng lực khoa học ở các trường đại học của chúng ta không nhiều. Thế nhưng, những người thực sự có học vị, năng lực, học tập từ các nơi trên thế giới về nước lại thường được/bị “dính” vào công tác quản lý.
Trong đó có rất nhiều công việc chẳng liên quan gì đến chuyên môn đã được đào tạo. Nhưng nếu không làm quản lý thì cũng khổ, vì như thế mình sẽ chẳng có cơ hội gì (dù rất ít ỏi) để có tiếng nói hoặc đưa ra những quyết định có thể sẽ ảnh hưởng đến định hướng phát triển của một ngành.
- Nghĩa là một GS, PGS thông thường thì ít có quyền, có tiếng nói trong một cơ quan?
- Nói tóm gọn trong một câu: ở Việt Nam GS, PGS và cả các nhà quản lý nữa, dường như có quá ít quyền hành về mặt chuyên môn. Mọi thứ đều bị vướng víu cơ chế với các quy định lỗi thời và đôi khi rất bất hợp lý.
Tôi quyết không xin phong GS , PGS nữa!
- Bà đã được công nhận là GS, PGS chưa?
- Tôi đã từng làm đơn xin xét phó giáo sư vào năm 2004. Tôi bị hội đồng cơ sở đán.h rớt. Tôi đã đến gặp người có trách nhiệm (thư ký hội đồng) để hỏi như sau: “Tôi cần biết lý do tại sao, chỉ để biết, không khiếu nại”. Câu trả lời tôi nhận được khá mơ hồ, lúng túng. Tôi không hỏi nữa.
- Đến giờ thì bà đã biết câu trả lời?
- Sau sự việc đó, nhiều người trách tôi là “không biết việc”. Để được công nhậnGS, PGS thì phải lo từ khâu chấm điểm công trình. Nếu định làm GS, PGS ngành này, ngành khác thì phải liên hệ với người nọ, người kia để người ta chỉ cho.
Tất nhiên điều ấy đối với tôi là không thể chấp nhận được. Và tôi đã quyết định không bao giờ xin phong GS, PGS nữa. Vì thế mà đến nay tôi vẫn chỉ là tiến sĩ thôi. Dù tôi đã có bằng tiến sĩ 15 năm nay. Và không phải là không có những công trình nghiên cứu, hoạt động trong ngành.
- Vậy là quy trình bổ nhiệm hiện tại đang tồn tại những tiêu cực?
- Tôi không mấy tin tưởng vào sự tường minh của quá trình ấy. Tất nhiên điều này có thể chỉ là hoàn cảnh riêng của tôi. Tôi không dám khái quát lên cho toàn bộ nền giáo dục đại học. Chắc chắn là có rất nhiều người xứng đáng và đáng kính. Nhưng theo kinh nghiệm của tôi thì có lẽ không phải là không có những tác động của quen biết, thậm chí… chạy chọt.
- Phải chăng vì thế mà người ta lo lắng về việc để trường có quyền bổ nhiệm thì sẽ nảy sinh tiêu cực?
- Ở các nước, các trường tự bổ nhiệm GS, PGS nhưng người ta có một nền khoa học nghiêm chỉnh và các cơ chế kiểm soát của cộng đồng nên khó có chuyện bổ nhiệm bậy bạ. Còn ở Việt Nam thì phải nghĩ ngay đến cơ chế kiểm soát này.
Giả sử có người đặt vấn đề “chạy” để công nhận GS, PGS với bà, bà sẽ phản ứng thế nào?
Tôi không còn tha thiết gì với cái danh ấy nữa. Tôi vẫn sống và làm việc với tất cả sức mình. Chắc hẳn không phải vì không có cái học hàm đó mà người ta nhìn nhận tôi là người bất tài.
– Xin cảm ơn bà và kính chúc bà sức khoẻ, công tác tốt!
Theo Kienthuc.net.vn
Giáo sư Việt không cần thạo ngoại ngữ
Từ tháng 10 năm nay, các ứng viên cho chức danh GS, PGS không phải đáp ứng quy định sử dụng thành thạo ngoại ngữ. Đây là điểm thay đổi trong quy trình xét công nhận chức danh GS, PGS được đưa ra theo một thông tư sửa đổi do Bộ GD-ĐT ban hành ngày 11/9.
Cụ thể, ứng viên xét đạt tiêu chuẩn chức danh GS, PGS không bắt buộc phải sử dụng thành thạo một ngoại ngữ phục vụ cho công tác chuyên môn và giao tiếp được bằng tiếng Anh.
Đồng thời, thông tư mới cũng bỏ quy định hướng dẫn chính hoặc phụ học viên cao học làm luận văn thạc sĩ.
Quy định sửa đổi, bổ sung cũng nêu rõ về thâm niên đào tạo đối với ứng viên là giảng viên thỉnh giảng. Cụ thể, thâm niên đào tạo đối với ứng viên đăng ký xét công nhận đạt tiêu chuẩn chức danh GS là 190 giờ chuẩn, đối với ứng viên đăng ký xét công nhận đạt tiêu chuẩn chức danh PGS là 170 giờ chuẩn. Trong đó, tối thiểu phải có 50% số giờ chuẩn trực tiếp giảng dạy trên lớp.
Ứng viên là giảng viên thuộc biên chế của các cơ sở giáo dục ĐH phải có đủ 12 điểm công trình khoa học trở lên (gồm có ít nhất 3 điểm được thực hiện trong 3 năm cuối tính đến ngày hết hạn nộp hồ sơ Có ít nhất 6 điểm tính từ các bài báo khoa học đã được công bố Có ít nhất 3 điểm tính từ việc biên soạn sách phục vụ đào tạo đã được xuất bản, trong đó 1,5 điểm tính từ biên soạn giáo trình hoặc/và sách chuyên khảo).
Xét đạt tiêu chuẩn GS, PGS không bắt buộc phải sử dụng thành thạo một ngoại ngữ (Ảnh: Lê Anh Dũng)
Ứng viên là giảng viên thỉnh giảng của các cơ sở giáo dục ĐH phải có đủ 20 điểm công trình khoa học quy đổi trở lên. Trong đó, điểm tính từ các bài báo khoa học đã được công bố phải có ít nhất 10 điểm...
Ứng viên thuộc các ngành Giáo dục, Tâm lý, Kinh tế, Luật, Ngôn ngữ, Quân sự, An ninh, Lịch sử, Khảo cổ, Dân tộc học, Triết học, Xã hội học, Chính trị học, Văn học, Văn hóa, Nghệ thuật, Thể dục thể thao phải có ít nhất 1 sách chuyên khảo viết một mình và có 1 giáo trình vừa là chủ biên vừa tham gia viết.
Những người đã được bổ nhiệm GS, PGS tại các cơ sở giáo dục ĐH ở nước ngoài, muốn được bổ nhiệm chức danh GS, PGS tại các cơ sở giáo dục ĐH của Việt Nam thì phải có số điểm công trình khoa học quy đổi ít nhất bằng số điểm quy định đối với ứng viên đạt tiêu chuẩn chức danh GS, PGS, trong đó có ít nhất 1 công trình khoa học được công bố trên tạp chí khoa học có uy tín quốc tế. Việc tính quy đổi điểm các công trình khoa học của ứng viên phải được ít nhất 3 GS hoặc PGS cùng ngành chuyên môn xem xét.
Cũng theo thông tư này, thời gian ứng viên làm chuyên gia giáo dục ở các cơ sở giáo dục đại học của nước ngoài được tính là thời gian giảng dạy, đào tạo nếu có công hàm hoặc hợp đồng mời giảng của cơ sở giáo dục đại học nước ngoài, trong đó có ghi rõ nội dung công việc, thời gian giảng dạy tại trường hoặc có quyết định của Bộ Giáo dục và Đào tạo cử đi làm chuyên gia giáo dục ở nước ngoài.
Những GS, PGS đã được Bộ trưởng Bộ GD-ĐT bổ nhiệm, khi thuyên chuyển đến nơi công tác mới thì không phải bổ nhiệm lại. Những người đã được bổ nhiệm chức danh GS, PGS nhưng không hoàn thành nhiệm vụ được giao theo quy định thì bị miễn nhiệm chức danh GS, PGS.
Nhận xét về thay đổi với yêu cầu "năng lực ngoại ngữ", một tiến sĩ giáo dục cho biết, quy định này hạ thấp năng lực đội ngũ GS, PGS nhưng sẽ giảm bớt được tiêu cực vì hiện tượng chạy chọt.
Theo VNN
Sẽ bỏ phiếu tín nhiệm các chức danh chủ chốt Nhất trí cao với đối tượng đưa ra QH lấy phiếu tín nhiệm, song các thành viên Ủy ban TVQH lại chưa đồng nhất quan điểm về tần suất lấy phiếu tín nhiệm, nên định kỳ hằng năm hay chỉ 2 năm một lần trong mỗi nhiệm kỳ. Tại phiên họp sáng qua, TVQH cho ý kiến về Đề án quy trình, thủ...