Người phụ nữ từng bước qua giông bão
Mình từng trải qua một cuộc hôn nhân và kết thúc khi còn trẻ, có một cháu đã trưởng thành.
Sống thiên về tình cảm, biết cương nhu đúng lúc. Là mẫu phụ nữ của gia đình, đơn giản nhưng không lạc hậu. Ngoại hình tương đối, cao 1,59 m, cân nặng 52 kg, nhiều người nhận xét trẻ hơn so với tuổi. Tâp thể dục đều đặn, rất thích ăn kem, có thể ăn kem hàng ngày mà không ngán (cười).
Từng đi qua bão giông, mình cảm nhận rằng mọi tổn thương trên đời là tài sản quý giá, nhưng chỉ cho phép bản thân được phạm một lần duy nhất. Cuộc đời này tỉ lệ có thể gặp được người thích hợp 100% là rất nhỏ, nhưng đôi khi chúng ta vì yêu mà thay đổi, vì nhau mà bao dung, hòa nhập với nhịp sống của đối phương.
Trong chuyện tình cảm nhất định phải rõ ràng, rạch ròi; không rầm rộ nhưng phải là mối quan hệ tất cả mọi người biết; không phô trương nhưng phải khẳng định chủ quyền; không cần hứa sẽ sang giàu, chỉ cần hứa sẽ bền lâu; cùng chăm sóc, quan tâm, chia sẻ; bình yên nắm tay nhau suốt chặng đường còn lại là hạnh phúc lắm rồi.
Qua chuyên mục Hẹn hò, mình mong gặp được bạn nam nghiêm túc, chân thành, sống lành mạnh, có trách nhiệm, thiện chí tìm hiểu để tiến tới mối quan hệ bền vững. Bạn thấy phù hợp và đồng cảm, vậy chúng ta cùng tạo cơ hội, kết nối để hiểu nhau nhiều hơn nhé.
Cảm ơn các bạn đã đọc và quan tâm bài viết của mình. Chúc mọi người vui khỏe, bình an và hạnh phúc.
Video đang HOT
Tát vợ giữa bữa cơm, người chồng day dứt khi thấy phản ứng của hai con
Thấy bố tát mẹ, con bé con òa khóc còn thằng lớn thì đập tan bát ăn cơm rồi lao lên phòng sập cửa. Bữa cơm bỏ dở giữa chừng.
Vợ chồng tôi cưới nhau 15 năm, chúng tôi có hai con. Con trai lớn 14 tuổi, con gái 5 tuổi. Tôi làm kỹ sư cơ khí còn vợ tôi là kế toán cho một Công ty công ích của thành phố. Cuộc sống của chúng tôi trôi qua trong bình yên dù kinh tế cũng không khấm khá là bao. Rất may, nhà ngoại có đất nên chia cho vợ chồng tôi đủ để xây nhà. Tôi biết ơn ông bà ngoại về điều ấy.
Chuyện sẽ chẳng có gì nếu như gần đây vợ tôi không bắt đầu có biểu hiện "khinh chồng". Cô ấy không nói thẳng ra nhưng tỏ thái độ ra mặt kèm theo những tiếng bấc tiếng chì "chồng nhà người ta thế này, chồng nhà người ta thế kia...".
Biết phận mình, tôi cố gắng bù đắp cho các con. Hết giờ làm tôi vội vã đi đón con. Về nhà lại lao vào cơm nước, cho con bé tắm rửa, đưa con lớn đi học thêm để vợ có thời gian sau giờ làm đi tập yoga, khiêu vũ... Cô ấy về thì mâm cơm đã được dọn sẵn. Cứ ngỡ, mình thật tâm với vợ con sẽ nhận được những điều như thế.
Ba tháng nay, Công ty tôi giảm việc, lương anh em bị cắt giảm. Tôi cũng không nằm ngoài số ấy. Vậy là vợ tôi ngày càng xưng xỉa hơn. Tối qua, đang bữa ăn, con trai ngỏ ý muốn xin đi mừng sinh nhật bạn cách xa trung tâm thành phố. Cháu bảo "nhà bạn ấy giàu lắm, mời cả lớp về trang trại riêng ở Ba Vì ăn chơi, tham quan"...
Ngay lập tức vợ tôi hỏi dồn dập: "Bố bạn ấy làm gì mà giỏi thế? Sao bố con chả được bằng 1/10 nhà người ta thế nhỉ! Đấy nhé, Thảo (con gái út) sau này có chọn chồng thì nhớ chọn người biết kiếm tiền...".
Máu trong người tôi sôi lên, không kiềm chế được tôi thẳng tay tát vợ trước sự ngỡ ngàng của cô ấy. Con bé con òa khóc, còn thằng lớn thì đập tan bát ăn cơm rồi lao lên phòng sập cửa. Bữa cơm bỏ dở giữa chừng.
Tôi phải làm sao bây giờ? Liệu tôi có phải ông bố tồi, thằng đàn ông vô tích sự, cục súc hay không?
Nguyễn Trung Dũng (Đông Anh, Hà Nội)
Ảnh minh họa
Anh Dũng thân mến!
Chúng tôi rất thông cảm với những ức chế của anh. Trai ham tài, gái ham sắc. Trước nay, người Việt chúng ta đánh giá đàn ông thông qua các công việc mà họ làm được. Người đàn ông có giá trị cao thường là những người tài giỏi. Vì thế, việc anh cảm thấy ức chế là điều có thể hiểu được.
Tuy nhiên, tôi lấy làm tiếc là anh đã không tâm sự với vợ tất cả những suy nghĩ của mình. Vợ chồng là những người bạn cùng song hành với nhau trong suốt cuộc đời. Là người sống gần mình, gắn bó với mình, cùng chung một mái nhà, một thời gian biểu hàng ngày, một bữa cơm và giấc ngủ, anh cần giải thích để chị nhà hiểu rõ từng vấn đề mà anh gặp phải.
Hai vợ chồng anh đã không có tiếng nói chung. Chị nhà thì nghĩ chồng mình lười biếng, ỉ lại nên nghĩ cách đánh động để anh chăm chút công việc hơn. Anh thì nghĩ bù đắp cho vợ bằng các công việc gia đình. Không hiểu nhau là nguyên nhân của sự việc đáng tiếc vừa qua.
Trước hết, sự việc xảy ra khiến con anh cảm thấy bố là hung thần độc ác, đánh vợ trong bữa cơm. Là người gần gũi và là chỗ dựa tinh thần lớn cho các cháu, anh đã hành xử hung bạo dù chỉ là bột phát khiến cho các cháu quá hoảng sợ và hoang mang. Vợ anh càng có lý do nghĩ anh là tồi tệ khi đã không kiếm được nhiều tiền còn đánh vợ. Rõ ràng, hành động bột phát của anh đã làm anh mất đi khá nhiều thiện cảm của vợ con.
Giờ là lúc anh cần phải dũng cảm nhận lỗi. Anh cần chia sẻ thật sự cảm giác ức chế và bất lực của mình khi vợ có những đánh giá không hay. Việc xin lỗi nên tiến hành công khai trước mặt cả 2 con. Anh cũng nên tìm kiếm công việc làm thêm nào đó để chị nhà hiểu được sự nỗ lực cố gắng của anh trong mọi việc.
Anh cũng cần góp ý với vợ về những lời nói chưa thật sự thiện chí vừa qua. Những lời chỉ trích sẽ chỉ đem lại các mâu thuẫn và ức chế chứ không giải quyết được điều gì. Nếu hai vợ chồng anh không thể có tiếng nói chung trong việc này, hai anh chị nên đến gặp chuyên gia tư vấn để họ giúp tháo gỡ các khúc mắc.
Chúc anh nhanh chóng giải quyết được vấn đề của mình và chúc gia đình hạnh phúc!
Chuyên gia Tâm lý - Giáo dục TS. Vũ Thu Hương
Tình yêu kết thúc, chân ái cũng không còn! Có lẽ, một thời điểm nào đó, anh từng coi chị là chân ái của đời mình, coi chị là duy nhất trong tất cả những gì mà anh có. Nhưng đổi lại, chị lại không dốc hết lòng để yêu thương anh. Suốt những năm bên nhau, chị chưa một lần thấu hiểu, trân trọng tình cảm đó... Ngày mới yêu anh...