Người phụ nữ chế.t thảm trong hang đá dưới tay gã chồng trẻ
Vợ hơn chồng 11 tuổ.i, cả hai đều từng lập gia đình, họ tình nguyện đến với nhau nhưng hạnh phúc ấy chưa được bao lâu thì dẫn đến bị kịch đau lòng.
Á.n mạn.g trên núi đá vôi
Ngày 10-8, nhận được tin báo của nhân dân tại hang núi đá vôi thuộc thôn 2, xã Tường Sơn, huyện Anh Sơn, tỉnh Nghệ An phát hiện th.i th.ể 1 phụ nữ, cơ quan CSĐT CA huyện Anh Sơn đã tiến hành khám nghiệm hiện trường, khám nghiệm t.ử th.i. Nạ.n nhâ.n nhanh chóng được xác định là Hoàng Thị Tuyết, SN 1977, trú tại xóm 8, xã Hùng Sơn, huyện Anh Sơn, tỉnh Nghệ An.
Nghi can của vụ án được xác định không ai khác chính là Nguyễn Văn Xin, chồng của nạ.n nhâ.n. Bằng các biện pháp nghiệp vụ, chỉ trong ngày 10-8, CA huyện Anh Sơn đã bắt khẩn cấp Nguyễn Văn Xin khi đang bỏ trốn khỏi địa phương. Tại CQĐT, bước đầu, Nguyễn Văn Xin khai nhận, giữa hắn và nạ.n nhâ.n là vợ chồng (vợ hơn chồng 11 tuổ.i), và hiện đã có con chung được 15 tháng tuổ.i. Hai vợ chồng đã ly thân 2 tháng nay trước khi xảy ra vụ á.n mạn.g trên.
Ngôi nhà nơi Nguyễn Văn Xin ở rể.
Chị Hoàng Thị Huệ (chị gái nạ.n nhâ.n) cho biết: Chiều 8-8, Xin gọi điện cho chị Tuyết rồi hai người đi đâu không rõ. Từ tối hôm đó đến sáng ngày hôm sau vẫn không thấy chị Tuyết về nên cả nhà sốt ruột đi tìm. Khi sang nhà chồng chị Tuyết để hỏi thì cả nhà bảo không biết. Song khi phát hiện trên cổ và mặt Xin có nhiều vết xước do móng tay cào dẫn đến thương tích, gia đình đã yêu cầu trả lời về việc hai người gặp nhau và chị Tuyết đi đâu sau đó nhưng Xin vẫn một mực từ chối và khẳng định không biết. Cuối cùng, gia đình đã phải “xuống nước” từ “dọa dẫm” đến va.n xi.n, Xin mới chịu dẫn mọi người đi tìm xác chị Tuyết. Khi Xin dẫn mọi người đến núi đá vôi thì phát hiện xác chị Tuyết đã chế.t trước đó 2 ngày.
Sau khi gây án xong Xin đã lấy xe máy của chị Tuyết chạy thẳng về TP Vinh bán cho một hiệu cầm đồ rồi trở về nhà nằm ngủ. Thấy Xin bán xe với giá quá rẻ nên chủ hiệu cầm đồ nghi ngờ và báo cho CA đến kiểm tra thì được biết chiếc xe máy có đăng kí mang tên Hoàng Thị Tuyết.
Ngày 10-8, sau khi dẫn người nhà nạ.n nhâ.n tìm xác, Xin đã bị giữ lại. Trong khi tang gia bối rối, Xin đã dỡ ngói rồi trèo qua mái nhà bỏ trốn nhưng bị lực lượng CA bắt cùng ngày trong một căn nhà hoang gần nhà.
Video đang HOT
Bà Phan Thị Thu (mẹ nạ.n nhâ.n) yêu cầu pháp luật xử lý nghiêm minh. Ảnh: Anh Quân
Bi kịch “đôi đũa lệch”
Những ngày vừa qua, người dân địa phương hết sức xót thương cho việc chị Hoàng Thị Tuyết b.ị giế.t chế.t bởi chính người chồng của mình. Nhiều người biết đến Nguyễn Văn Xin đã từng có một đời vợ, là một kẻ lười biếng, lêu lổng, ham ăn chơi, cờ bạc, chuyên trộm cắp. Đặc biệt, đã có vợ con nhưng Xin thường xuyên xuống TP Vinh để… chơi gái mại dâm.
Chị Hoàng Thị Tuyết sinh ra trong gia đình nghèo khó có 5 anh chị em. Học hết lớp 5, chị Tuyết phải nghỉ học để phụ giúp gia đình, sau đó vào Nam làm công nhân giày da. Tại đây, chị gặp một người đàn ông cùng cảnh ngộ và nảy sinh tình cảm. Tuy nhiên, khi chị Tuyết thông báo mình có bầu thì gã sở khanh cao chạy xa bay. Chị đã trở về quê nhà và sinh hạ 1 b.é gá.i (hiện nay đã 13 tuổ.i). Sinh con được hơn 1 năm, chị để con cho bà ngoại nuôi và tiếp tục vào Nam làm công nhân giày da.
Năm 2010, chị Tuyết gặp Nguyễn Văn Xin, người xã bên. Mặc dù Xin ít hơn chị 11 tuổ.i nhưng gặp nhau chưa được bao lâu, hai người đã đi đến hôn nhân. Nguyễn Văn Xin là con độc nhất của một gia đình cũng có hoàn cảnh khó khăn ở xã bên. Do được bố mẹ chiều chuộng nên sớm trở thành đứ.a tr.ẻ lêu lổng. Xin vốn là đối tượng bị CA địa phương theo dõi bởi những hành vi trộm cắp. Khi đưa Xin về giới thiệu, gia đình chị Tuyết đã kịch liệt phản đối về “đôi đũa lệch” này. Nhưng khi thấy hai người rất gắn bó, thương yêu nhau và Xin hứa sẽ thay đổi tính nết nên gia đình hai bên đã đồng ý cho họ làm đám cưới. Trước khi đến với chị Tuyết, Xin từng có một đời vợ nhưng vì không chịu nổi cảnh người chồng lười biếng, lêu lổng và chuyên trộm vặt nên đã bỏ đi. Sau đó cũng có rất nhiều cô gái được Xin đưa về nhà giới thiệu bố mẹ nhưng đều không thành.
Cưới nhau, Xin về ở rể tại nhà vợ. Tưởng rằng, sau khi lấy vợ Xin thay đổi tính nết nhưng rồi vẫn chứng nào tật nấy. Từ khi về ở rể, Xin đã lấy cắp 2 xe máy, 1 bộ đầu đĩa VCD của vợ bán lấy tiề.n để tiêu xài và chơi gái. Đó là chưa kể hàng chục chiếc điện thoại của người thân hễ sơ hở, Xin đều “không tha”. Thậm chí, có lần chị gái của vợ bị đau đi mổ tại BV, Xin xuống thăm và lấy luôn điện thoại của chị bán lấy tiề.n. Sau những lần ấy, Xin lại quỳ xin vợ tha thứ. Nhiều lần như vậy, chị Tuyết không chịu nổi gã chồng này nên đã ly thân.
Bà Phan Thị Thu (mẹ nạ.n nhâ.n) buồn bã cho biết: Đời con Tuyết thật khổ, qua 2 đời chồng nhưng cũng không tìm thấy một ngày hạnh phúc. Thằng Xin đã hứa hẹn, quỳ xin hàng chục lần mong vợ và gia đình tha thứ nhưng lần này thì không thể. Cũng thương 2 đứa cháu mồ côi nhưng gia đình chúng tôi mong pháp luật phải xử lý nghiêm minh để linh hồn con gái tôi được thanh thản”.
Trao đổi với PV, Thượng tá Nguyễn Mạnh Hùng, Trưởng CA huyện Anh Sơn cho biết, đối tượng Nguyễn Văn Xin cùng toàn bộ hồ sơ đã được chuyển về Phòng CSĐT tội phạm về trật tự xã hội (Phòng PC45, CA tỉnh Nghệ An). Cơ quan chức năng đang hoàn tất hồ sơ để khởi tố vụ án, khởi tố đối tượng.
Theo Pháp luật xã hội
Vợ chồng mù bán chổi nuôi 2 con học ĐH
Ai cũng thấy thương hai vợ chồng người mù ấy, nhưng khi biết rõ về họ thì ai cũng trầm trồ thán phục.
Chúng tôi vào ngõ chợ Khâm Thiên (Đống Đa, Hà Nội) hỏi thăm đường vào nhà bác Thu trong một buổi sáng trời mưa tháng 7. Không khó để tìm ra người biết địa chỉ nhà bác. Một người phụ nữ đã dẫn chúng tôi đến cổng. Khi chúng tôi nói lời cảm ơn, người phụ nữ xuề xòa xua tay: "Thôi, cảm ơn gì. Cả cái ngõ chợ này ai chả biết vợ chồng bà Thu mù. Cô vào thăm nhà sẽ biết, vợ chồng họ hạnh phúc lắm đấy".
Đồng cảnh gặp nhau kết duyên chồng vợ
Ngõ chợ Khâm Thiên nhỏ bé giữa thủ đô Hà Nội hằng ngày đã quen thuộc với hình ảnh hai vợ chồng già mù dắt díu nhau. Người vợ một tay cầm mấy chiếc chổi, một tay nắm tay chồng. Người chồng gầy ốm tay xách chiếc làn, tay nắm chặ.t ta.y người vợ. Cứ khoảng 4 giờ chiều họ đi, đến 8 giờ tối về. Trừ những ngày mưa, còn ngày nào hai vợ chồng cũng dắt díu nhau đi như thế, đi hết ngõ chợ, đi ra phố, ra ga Hà Nội, đến Giảng Võ, đến cả chợ Giời... Hai cái bóng lầm lụi dắt nhau đi trong chiều tà đúng giờ tan tầm tàu xe đông đúc. Ai thấy cũng thương, nhưng hỏi ra thì ai cũng trầm trồ thán phục, vì cả ngõ chợ này đều biết hai vợ chồng mù ấy nuôi được hai đứa con học đại học giỏi giang và hết lòng yêu thương cha mẹ.
Bác Thu bế đứa cháu nội xinh xắn ra mở cửa đón chúng tôi. Cả hai bác đều hồ hởi. Bác trai đang ngồi trong nhà ăn lạc, biết chúng tôi đến, bác cười phân trần: "Mấy ngày mưa chỉ thế này là thú cô ạ".
Hai vợ chồng bác Trần Quang Đồng và bác Phan Thị Thu
Bác trai chia sẻ, tên thật của bác là Trần Quang Đồng, sinh ngày 14/2/1934 ở Can Lộc, Hà Tĩnh, còn bác gái tên Phan Thị Thu, sinh năm 1953 ở Huế. Năm 18 tuổ.i, bác Đồng ra Hà Nội học Đại học Văn Khoa, nay là Đại học Khoa học xã hội và Nhân văn - Đại học Quốc gia Hà Nội. Vì hoàn cảnh gia đình khó khăn nên bác phải vừa học vừa kiếm việc làm thêm. Năm 1958, bác đi làm thêm ở Gia Lâm, không may gặp ta.i nạ.n khiến hai mắt bị mờ. Bác Đồng kể đã đến Viện Mắt Trung ương khám, các bác sĩ chẩn đoán bác bị đứt dây thần kinh mắt, phải phẫu thuật. Qua hai lần mổ, bác còn nhìn thấy mờ mờ, đến lần sau thì không còn nhìn thấy gì nữa. "Cũng phải thông cảm thôi, ngày ấy khoa học đâu đã phát triển như bây giờ, giá mà là bây giờ thì chắc mắt bác cũng chữa được đấy", bác Đồng chia sẻ. Sau lần phẫu thuật không thành công ấy, bác Đồng trở thành người mù. Bác phải bỏ dở việc học, lên Bắc Giang học nghề tăm tre với hội người mù trên đó. Sau khi ông chủ nhiệm qua đời, bác về Hà Nội, làm cho Ban chấp hành Hội Người mù quận Hoàn Kiếm.
Năm 1980 trong một lần đi họp ban chấp hành các quận, bác Đồng đã gặp bác gái lúc ấy đang làm cho Ban chấp hành Hội Người mù quận Đống Đa. Bác Thu bị viêm giác mạc bẩm sinh, cũng phẫu thuật mấy lần nhưng không thành công, mọi thứ bác chỉ nhìn thấy lờ mờ không rõ ràng. Khi ấy bác Đồng tuổ.i cũng đã cao nhưng hiền lành chăm chỉ, mọi người trong Hội đã vun vén cho bác với bác Thu.
Hỏi chuyện bác đã "tỏ tình" với bác gái như thế nào, bác Đồng cười rất tươi: "Con gái Huế hay e thẹn nhẹ nhàng, nhưng lúc ấy cũng lớn tuổ.i rồi còn đâu mà lãng mạn. Bác hỏi luôn bác gái: Đấy, hoàn cảnh anh thế đấy, em có lấy anh không. Bác gái gật đầu. Thế là lấy nhau". Bác Thu cũng cười "cùng cảnh với nhau, lấy nhau về cưu mang nhau mà sống thôi cháu ạ. Được cái bác trai hiền lành mà yêu thương vợ con lắm".
Bán chổi rong nuôi 2 con ăn học thành tài
Niềm vui vỡ òa khi lấy nhau được một năm, người con trai lớn Trần Minh Quân ra đời. 5 năm sau, cô con gái thứ Trần Minh Trang được sinh hạ. Với hai bác, đó là khó khăn nhưng cũng là niềm an ủi vô cùng lớn. "Người khỏe mạnh chăm con đã khó, cả hai vợ chồng mù lòa chăm con nhỏ còn khó hơn. Ơn trời, cả hai đứa vẫn lớn lên khỏe mạnh" - bác Thu chia sẻ.
Không may, anh con trai lớn Minh Quân đến khi học cấp 2 thì mắt bị mờ. Đi khám rồi mổ mấy lần đều không khỏi, lần cuối cùng thì mù hẳn giống bố. Hai bác buồn lắm nhưng cũng không biết làm thế nào. "Âu cũng là cái số cả rồi, hai vợ chồng bác chỉ cầu mong cho đứa con gái không bị giống anh nó thôi", bác Thu tâm sự.
Người con gái lớn lên khỏe mạnh không bệnh tật gì, hai bác lại cố gắng nuôi con, làm đủ mọi nghề để có thể kiếm sống, cộng thêm tiề.n trợ cấp hàng tháng của Hội, chắt bóp dành dụm cũng đủ để sống qua ngày. Hai bác còn đi cất chổi của Hội, hàng ngày dắt díu nhau đi bán, mỗi ngày dăm chục, một trăm, "với người khác chẳng thấm vào đâu, nhưng với mình thế là đủ rồi".
Hai vợ chồng bác Đồng hạnh phúc trong căn nhà nhỏ bé của mình
Hai người con của vợ chồng bác lớn lên đều chăm ngoan, học giỏi và hết lòng yêu thương cha mẹ. Anh con trai lớn thiệt thòi hơn vì bị mù nhưng lại có năng khiếu ca hát đặc biệt. Anh đã học trung cấp rồi lại thi vào Nhạc viện Hà Nội, học trong vòng 8 năm. Giờ anh đã là Phó hội trưởng Quận hội Thanh Xuân, còn là nhạc sĩ sáng tác, lấy vợ, sinh được một b.é gá.i xinh xắn khỏe mạnh. Người con gái cũng tốt nghiệp một trường tài chính kế toán, giờ đang làm kế toán cho một công ty lớn.
"Hai bác chẳng đủ tiề.n nuôi chúng nó học đến mức ấy đâu. Cũng mừng là hai anh em đều học giỏi, toàn được nhận học bổng, chúng nó còn làm thêm nhiều để tự đóng tiề.n học và giúp đỡ bố mẹ nữa", bác Đồng chia sẻ. Nhìn khuôn mặt rạng rỡ của hai bác khi nhắc đến con, chúng tôi biết họ đang rất hạnh phúc. Tiếng khóc của đứa cháu nội như làm bừng sáng cả căn nhà nhỏ bé. Hai bác lại quay về phía đứa cháu nội, rờ rờ khuôn mặt đứ.a b.é cưng nựng dỗ dành.
Khi được hỏi, mong ước lớn nhất của hai vợ chồng bác là gì, bác Đồng cười nói: "Mong ước lớn nhất là con cái ăn học thành tài thì hai bác có rồi, nên giờ bác chẳng còn mong ước gì nữa". Nói rồi bác đưa đôi mắt chỉ còn lớp màng quay sang phía vợ, cùng lúc bác gái đang quay sang nhìn chồng. Hai đôi mắt đã không còn thấy rõ mọi thứ, nhưng chúng tôi biết đang sáng rực niềm hạnh phúc.
Rồi chiều nay, bác gái vẫn một tay ôm chổi, tay kia nắm tay chồng, bác trai vẫn một tay cầm chiếc làn, một tay nắm tay vợ, họ lại đi trong buổi chiều nhập nhoạng tan tầm giữa những tiếng còi tàu xe ồn ã, qua những phố phường đông đúc người, nhưng chính họ lại là những con người bình yên nhất.
Theo Khampha
Tận mắt xem thuật thôi miên ở Hà Nội Ông Quân yêu cầu anh Sơn xòe bàn tay trái ra , bấm móng tay vào điểm bí ẩn trên 2 đường chỉ tay và bảo anh nhắm mắt nhớ lại những lúc anh đã sợ hãi khi đứng trên độ cao... Xóa bỏ nỗi sợ hãi Người trực tiếp sử dụng thuật thôi miên là thạc sĩ Nguyễn Mạnh Quân, ông vừa...