Người phụ nữ bệnh tim 15 năm ăn quả chua thay cơm
Từ khi phát hiện bị bệnh tim, chị Thanh mắc chứng “sợ” cơm và thức ăn. 15 năm qua, chị Thanh hầu như chỉ ăn quả có vị chua thay cơm. Dù hiện tại, cơ thể chị phải gánh thêm nhiều chứng bệnh mới nhưng người phụ nữ này cho biết, chị không có ý định thay đổi “thực đơn” hàng ngày của mình.
15 năm nay, từ khi được phát hiện mắc bệnh tim, chị Phan Thị Thanh mắc chứng “sợ” cơm.
Tìm đường về nhà chị Phan Thị Thanh (SN 1975, trú xóm Bói Lợi, xã Nam Cát, Nam Đàn, Nghệ An) không khó. Từ 15 năm nay, chị Thanh trở thành người “nổi tiếng” trong làng ngoài xã bởi thực đơn hàng ngày không phải là cơm mà những loại quả có vị chua. Khi chúng tôi đến, chị Thanh đang đổ thóc giống ra ngâm, chuẩn bị cho vụ mùa mới trước khi nhóm bếp nấu cơm cho gia đình.
Ông Phan Văn Yên (SN 1928, bố chồng chị Thanh) nói: “15 năm nay nó không ăn cơm nhưng đến bữa cơm nước chu toàn cho bố mẹ chồng lắm. Nhà có giỗ chạp một tay nó nấu cả đấy. Không ăn cơm, không ăn cả thức ăn, không bao giờ nêm nếm nhưng nấu nướng luôn vừa miệng cả nhà”.
Trước đây, khẩu vị của chị Thanh không khác mọi người trong gia đình, thậm chí ăn không biết no. Nhưng từ 15 năm nay, cơn bạo bệnh đến bất ngờ khiến chị “đoạn tuyệt” cơm.
Ông Phan Văn Yên – bố chồng chị Thanh cho biết, ban đầu gia đình rất lo lắng cho khẩu vị có phần kỳ lạ này của con dâu. Tuy nhiên, 15 năm qua, chị Thanh vẫn sống chung “ổn định” với bệnh tim dù hầu như không ăn cơm hay thức ăn.
Video đang HOT
Năm 2001, sức khỏe chị Thanh đột ngột giảm sút, có những khi đang đứng bỗng ngất xỉu, mắt thâm quầng, ăn vào có cảm giác ngực bị chèn, khó thở. “Tôi đi khám, bác sỹ bảo bị bệnh tim nặng lắm rồi. Bệnh có từ lâu nhưng không biết, các bác sỹ cũng ngạc nhiên bởi bệnh tình như thế mà tôi vẫn có thể sinh được 2 đứa con. Hồi đó cháu thứ 2 mới được 5 tuổi”, chị Thanh cho biết.
Bệnh tim nặng, ăn vào có cảm giác bị chèn tức ngực, không thể thở được, chị Thanh sợ ăn cơm từ đó. Thời gian đầu, không ăn uống được khiến chị chỉ có thể nằm bẹp trên giường, đến nỗi, mọi người đã nghĩ đến tình huống xấu nhất. “Không ăn được cơm nhưng miệng tôi lúc nào cũng cảm thấy thèm ăn thứ gì đó chua chua. Khế, ổi, táo… tôi ăn hết. Dần dần tôi quên hẳn vị của cơm. Không ăn cơm nên cũng không ăn thịt, cá gì cả”, chị Thanh tâm sự.
Khẩu phần hàng ngày của chị Thanh là những loại quả có vị chua như táo, khế, ổi.
Mang trọng bệnh, lại không ăn cơm nên cả nhà rất lo lắng, động viên chị cố gắng ăn một chút cơm, cháo để có sức uống thuốc, chống chọi với bệnh tật. Nhưng lâu dần, thấy sức khỏe của chị Thanh cũng có vẻ ổn định, mọi người đành để chị làm theo ý thích của mình. Có thời điểm, như ông Yên nói, con dâu ông mỗi ngày ăn hết… cả yến khế.
Lúc đầu, chị còn có cảm giác với vị ngọt, lâu dần chỉ có những thứ hoa quả có vị chua mới khiến miệng chị “đã” thèm. Những quả có vị ngọt như cam ngọt, quýt ngọt, chuối, táo tàu dần dần bị loại ra khỏi thực đơn của chị Thanh. Bữa ăn hàng ngày của chị chỉ quanh quẩn với các loại không quá chua cũng không quá ngọt như khế ngọt, táo, cam…
Biết bệnh tình của chị, dân làng cũng thương. Vườn nhà ai có quả gì cũng hái mang qua. Bố mẹ chồng hay chồng chị Thanh đi chơi đâu cũng mang mấy quả ổi, quả khế… về cho chị.
“Không biết có phải ăn quá nhiều đồ chua hay không mà vừa rồi tôi đi khám, bác sỹ bảo dạ dày cũng có vấn đề nặng rồi. Tôi cũng cố gắng ăn cơm, xôi, thìa cháo, bánh quy hay mì tôm sống nhưng cố lắm chỉ được vài miếng là cảm giác đau tức, khó thở. Thôi thì mồm nhịn cho tim khỏe vậy. Bác sỹ bảo, phải cố gắng ăn để uống thuốc, không ăn được thì uống sữa. Từ tháng 10 năm ngoái tôi bắt đầu uống sữa nhưng quả chua thì không bỏ được. Mùa này có táo, mỗi ngày tôi phải ăn hết 2 cân, cứ lúc nào thèm thì ăn, rải rải cả ngày cũng hết cả rổ. Tôi cũng không biết vì sao mình có sở thích kỳ lạ này nhưng thấy sức khỏe mình vẫn ổn nên cứ kệ vậy thôi”, chị Thanh bộc bạch tiếp.
Không ăn uống đủ chất, lại mắc bệnh tim nặng nên chị Thanh cũng không ngủ được. Mỗi đêm chị chỉ có thể chợp mắt chừng 3-4 tiếng rồi dậy cơm nước, quét tước dọn dẹp. Có những khi choáng váng, phải vịn tường để lần vào giường nằm nghỉ, uống thuốc. Qua cơn choáng lại dậy, túc tắc với công việc nhẹ trong nhà. Từ khi đổ bệnh, chị cũng ít ra ngoài, cuộc sống gần như chỉ quanh quẩn từ trong khoảng vườn nhà mình.
Lo lắng cho bệnh tình và sở thích ăn uống có phần kỳ lạ của con dâu nhưng trong mắt bà Mỹ, chị Thanh là người con dâu hiếu thảo, chu toàn và không thể chê được điểm gì.
Bà Phan Thị Mỹ (SN 1929) không tiếc lời khen cô con dâu có phần đặc biệt của mình. “Mẹ Thanh ốm đau bệnh tật nhưng hiếu thảo lắm, không chê được điều gì. Không phải từ khi bị bệnh mà từ khi về làm dâu, chưa bao giờ nghe mẹ Thanh nặng nhẹ một câu, lo cơm nước, sắm sanh quần áo mới cho bố mẹ chồng chu đáo lắm”, bà móm mém khoe chiếc áo con dâu mới sắm cho.
Nói về trường hợp đặc biệt của chị Thanh, bà Nguyễn Thị Hoài – cán bộ Trạm Y tế xã Nam Cát cho hay: “Tôi có nghe chuyện chị Thanh không ăn cơm trong một thời gian dài. Mắc bệnh tim nên thỉnh thoảng chị Thanh vẫn lên Trạm xin giấy chuyển viện hay tiêm chuyền. Xét về y học thì với thể trạng của người bệnh tim nặng như chị Thanh, việc ăn uống đầy đủ chất dinh dưỡng là hết sức quan trọng. Tuy nhiên, nếu đúng là không ăn uống đầy đủ cả về chất và lượng như thông tin gia đình cung cấp suốt 15 năm qua như vậy thì rất lạ”.
Hoàng Lam
Theo Dantri
Bạn trai thay đổi hoàn toàn sau vài năm yêu nhau
Đi bất cứ đâu, bên nhau anh không cần nói gì, chỉ cần ôm điện thoại là đủ. Tôi phải làm sao đây?
Ảnh minh họa
Tôi 22 tuổi, anh 27 tuổi. Chúng tôi quen nhau hơn 3 năm. Lúc mới quen, anh quan tâm tôi rất nhiều, hay tặng quà, dẫn đi chơi, nói chuyện tâm sự với hành động lãng mạn, thậm chí khi công việc bận rộn cũng vẫn cố dành chút thời gian hỏi han chăm sóc tôi. Tôi được nước lấn tới, hay càu nhàu, giận dỗi, lại vụng về.
Sau thời gian dài, tôi cũng cố gắng thay đổi, hoàn thiện mình, nấu nướng hàng ngày để anh ghé ăn. Tôi điều chỉnh thái độ sống, cố bỏ được tật hay nổi nóng. Tuy còn nhiều thiếu sót nhưng tôi nghĩ mình vẫn đang trên đà tích cực thay đổi. Có một điều tình cảm của tôi dành cho anh càng ngày càng nhiều. Ở bên anh, tôi ríu rít kể đủ thứ chuyện làm anh vui, tâm sự thẳng thắn với anh những bí mật.
Tính tôi ít nói nhưng bên anh lại khác hoàn toàn. Anh cũng ít nói, lúc trước hay ríu rít với tôi, giờ cạy miệng mới được vài câu trả lời cho có. Anh giờ không chở tôi đi chơi nữa, không có khái niệm dịp lễ Tết nào, không quà cáp gì, không nói lời yêu thương như trước. Lâu lâu 2 đứa đi ăn ngoài, anh cắm mặt vào điện thoại đọc báo, không thì chơi game. Nhiều lần tôi góp ý, anh vẫn vậy, có lúc miễn cưỡng tắt điện thoại cũng ngồi nhìn người xung quanh, cảm giác như chán lắm. Mọi chuyện cứ thế diễn ra, giữa 2 đứa bắt đầu có những dòng suy nghĩ khác nhau chứ không còn như xưa. Đi bất cứ đâu, bên nhau anh không cần nói gì, chỉ cần ôm điện thoại là đủ.
Giờ anh chỉ lo sự nghiệp lên cao, càng ngày càng lo nghĩ nhiều hơn đến sự nghiệp, lo lắng hơn thua. Tôi lại khác anh, mong cuộc sống êm đềm trôi, không mong nhiều tiền bạc địa vị gì, không muốn vào cái vòng xoáy điên cuồng của cuộc đời, chỉ cần mình thấy đủ là đủ. Thế mà giờ anh cứ như đang lao vào sự nghiệp dù trước đây hai đứa cho rằng chỉ cần thế là đủ. Vị trí của tôi trong anh khác xưa nhiều, dường như tầm quan trọng chỉ còn một tí. Thậm chí tôi bị bệnh tim, nhiều khi lên cơn đau tim, anh chỉ như miễn cưỡng hỏi sao không, rồi tiếp tục đọc báo. Con gái mà không được quan tâm thấy tủi lắm. Có khi tôi hạ huyết áp, nói anh thì anh ừ ừ rồi lại đọc báo, cần gì thì nói anh làm, muốn gì thì nói thẳng, chứ anh đọc báo suốt ngày chẳng biết tôi cần gì. Tôi phải làm sao với tình yêu này?
Theo VNE
Điều gì xảy ra khi bạn bị thiếu vitamin D? Khi mức độ vitamin D trong cơ thể quá thấp có thể khiến xương trở nên mỏng, dễ gãy hoặc xiêu vẹo. Đau nhức xương khớp là dấu hiệu thiếu vitamin D. ẢNH: SHUTTERSTOCK Vitamin D đóng vai trò quan trọng đối với chức năng miễn dịch, điều hòa huyết áp cũng như liên quan đến bệnh tim và ung thư, theo Medical...