Người mẹ nghèo bán rau, nuôi 3 con học đại học
Gần 10 năm sau ngày chồng qua đời, chị gồng gánh nuôi 3 con khôn lớn trưởng thành, rồi các con của chị lần lượt vào đại học, đôi vai chị lại nhọc nhằn hơn. Bao nhiêu năm dãi nắng dầm mưa với gánh hàng rau, chị tảo tần nuôi các con ăn học.
Tôi gặp chị sau buổi tan chợ, người phụ nữ còm cõi với khuôn mặt phúc hậu. Trông dáng chị nhỏ nhắn liêu xiêu, với đôi quang gánh trên đường trở về nhà, có mấy ai biết được rằng người mẹ ấy tảo tần mỗi ngày với gánh hàng rau, chị chắt chiu gom góp rồi vay mượn thêm để đến tháng lại gửi t.iền cho 3 con ăn học.
Chị là Hoàng Thị Kim, ở thôn 5, làng Đại An, xã Hoằng Lương, Hoằng Hóa, Thanh Hóa. Chị là tấm gương vượt lên trên hoàn cảnh của xã, câu chuyện về cuộc đời chị ai nghe cũng xúc động. Chồng mất sớm, một mình chị lam lũ nuôi các con nên người. Một người hàng xóm của chị cho biết: “Cô Kim đúng là có một nghị lực phi thường. Một thân một mình mà nuôi 3 đứa học đại học. Chồng mất, con cái thì học cao, vất vả lam lũ, quanh năm đầu tắt mặt tối cho tới tận bây giờ”.
Nụ cười hạnh phúc và mãn nguyện của người phụ nữ một đời vất vả vì con.
Chồng chị Kim qua đời cách đây đã gần 10 năm, khi ấy các con của chị đứa lớn mới 18 t.uổi, còn đứa nhỏ mới 12 t.uổi. Lúc ấy chị tưởng chừng như không thể đứng vững được, vậy mà vì các con chị lại đứng dậy và tiếp tục bước. Rồi chị lam lũ nhiều hơn, không chỉ làm 5 sào ruộng, chị bắt đầu đi mua rau rồi ra chợ bán lại kiếm vài đồng lời để có t.iền nuôi các con. Chị vừa thay chồng làm bổn phận người cha vừa đảm đương vai trò người mẹ của các con.
Ngày ngày, không kể trời nắng hay trời mưa, chị dậy từ 4h sáng để lấy rau rồi lại đi hàng chục cây số để bán, trưa lại tất tả về lo đồng ruộng. Buổi tối, chị cặm cụi với đàn gà lợn. Cứ thế, ngày qua, đêm đến chị tất bật với nỗi lo cơm áo gạo t.iền cho con cái.
Có lẽ hiểu được hoàn cảnh gia đình, để đền đáp công lao của mẹ nên 3 con của chị rất chăm ngoan và học giỏi. Đứa nhỏ noi gương đứa lớn, cứ thế năm nào các con của chị cũng đạt thành tích cao trong học tập, hai cô con gái Phượng và Hương còn đạt giải học sinh giỏi cấp tỉnh môn Văn và môn Sinh, rồi không những thế các con của chị lần lượt đậu đại học.
Video đang HOT
Cô con gái út Hoàng Thị Hương đang học năm thứ 2 Học viện Ngân hàng.
Cùng với niềm vui là nỗi lo chồng chất đối với chị khi phải một mình nuôi 3 con ăn học. Hiểu nỗi nhọc nhằn của mẹ, các con chị ngoài giờ học lại đi gia sư, đi bán hàng thuê để k.iếm t.iền trang trải cho việc học. Hầu hết những kỳ nghỉ hè, khi các bạn cùng trang lứa về quê để sum vầy cùng gia đình thì các con chị ở lại để làm thêm lấy t.iền cho năm học mới.
Năm tháng qua đi, đôi gánh rau của chị đã đưa hai con qua ngưỡng cửa đại học. Con trai đầu của chị là Hoàng Ngọc Khoa, sinh năm 1986, đã tốt nghiệp Trường ĐH Công nghiệp TPHCM (loại Khá) và Trường CĐ Cộng đồng Hải Phòng. Con gái thứ hai là Hoàng Thị Phương ra trường năm 2011 với tấm bằng cử nhân ĐH Hải Phòng. Cả hai hiện đã có công việc ổn định. Còn cô con gái út là Hoàng Thị Hương sinh năm 1992, đang học năm thứ 2 Học viện Ngân hàng.
Gia đình chị Kim nhiều năm đạt danh hiệu Gia đình hiếu học của xã. Sau mỗi kỳ học, các con chị lại được nhận giấy mời của hội khuyến học xã rồi của huyện để đi dự đại hội về thành tích học tập và nghị lực vươn lên hoàn cảnh.
Nói về các con, đôi mắt chị sáng lên niềm vui và tự hào, chị tâm sự: “Đời tôi khổ nhiều rồi nên tôi luôn nhắc các con rằng chỉ có con đường học mới thoát khỏi cảnh lam lũ cơ cực như mẹ. Mẹ dù nghèo nhưng mẹ còn sống thì các con vẫn có thể đến trường. Người ta chỉ học được mấy năm thôi còn vay mượn thì làm cả đời sẽ trả được. Các con thương mẹ thì phải cố mà học”.
Cả cuộc đời chị tảo tần, chỉ mong các con thành đạt.
“Những ngày một lúc phải nuôi 3 đứa học, trong khi mỗi ngày chỉ kiếm được 30 nghìn đồng t.iền bán rau vì thế mà cứ hết tháng tôi lại chạy ngược chạy xuôi đi vay mượn để có được 6 triệu gửi cho 3 anh em nó. Tính đến bây giờ số nợ lên đến gần 200 triệu đồng rồi. Nhiều lúc nghĩ đến số t.iền nợ cũng lo đến phát ốm nhưng rồi lại tự động viên mình, các con học được đã là tốt lắm rồi thôi thì lại cố gắng”, chị cười, gạt giọt mồ hôi trên trán.
Dù giờ đây, hai con của chị đã học xong nhưng đôi quang gánh của chị vẫn chưa thôi oằn nặng, món nợ của những năm tháng các con đi học vẫn còn treo lơ lửng, cô con gái út mới học năm thứ 2.
Chiều về, trong cơn mưa tầm tã, đôi chân trần của chị vẫn thoăn thoắt gánh hàng rau. Nhìn chị như thân cò lặn lội, nhưng tôi biết ẩn chứa trên gương mặt ấy là niềm vui, niềm tự hào của chị về các con mình.
Nguyễn Thùy – Duy Tuyên
Theo dân trí
Nghị lực phi thường của chàng thủ khoa câm điếc
Đoàn Phạm Khiêm, thủ khoa đầu vào khoa Hội họa Trường đại học Mỹ thuật TPHCM năm 2009 là thí sinh câm điếc duy nhất tại Việt Nam trúng tuyển vào một trường đại học chính quy.
Khu tập thể của Fafilm Việt Nam (số 112 Lê Thánh Tôn, Q.1, TPHCM) có một gia đình đặc biệt. Gia đình chỉ có 2 người và chẳng bao giờ có tiếng nói chuyện. Căn nhà tập thể chật chội được thuê lại với giá "hữu nghị" đó là của mẹ con Đoàn Phạm Khiêm.
Vượt lên nghịch cảnh
Đoàn Phạm Khiêm, sinh năm 1982, ra đời như bao đ.ứa t.rẻ bình thường khác. Khiêm bụ bẫm, thông minh và được mẹ tập cho nói: "ba, mẹ, bà, đi về..." từ rất sớm và khả năng nghe của anh cũng phát triển bình thường.
Đọc sách là sở thích của Khiêm lúc rảnh rỗi.
Bà Phạm Cao Phương Thảo, mẹ Khiêm kể lại: Năm lên 1 t.uổi, Khiêm bị tiêu chảy nặng và chữa chạy không kịp. Trong bệnh viện vào thời điểm đó có 2 đ.ứa t.rẻ nữa cùng bị như Khiêm và đều đã c.hết. Riêng với Khiêm, ảnh hưởng của kháng sinh đã khiến cậu bị điếc đặc từ đó. Không còn khả năng nghe, do đó cũng không thể bắt chước để phát âm giọng nói, Khiêm bị câm điếc luôn.
Sau 8 năm chữa trị, tất cả hi vọng chạy chữa cho Khiêm đều trở thành vô vọng. Cha mẹ li dị từ năm 1990, Khiêm về sống với mẹ. Ngoài giờ làm việc, bà Thảo phải xin cơ quan cho làm bảo vệ đêm, đi đóng giày, bán báo... để có t.iền chữa bệnh cho Khiêm và nuôi sống gia đình. Rồi đột ngột, bà bị bệnh nan y, chút tài sản cuối cùng của gia đình cũng đội nón ra đi trong nỗi đau khổ cùng cực của 2 mẹ con.
20 năm nay, hai mẹ con gắng sức tự nuôi nhau. Năm 8 t.uổi, Khiêm vào học trường Khiếm thính Hy Vọng tại TPHCM. Ở Việt Nam mới chỉ có trường tiểu học dành cho người khiếm thính và chương trình học cấp 2 (không có trường dạy cấp 2 cho người khiếm thính), nên Khiêm chỉ có hi vọng được học tới lớp 9. Khác với chương trình học của người bình thường, chương trình học của người khiếm thính kéo dài một năm rưỡi đến hai năm mới xong một lớp. Do đó, đến tận năm 2000, Khiêm mới học hết lớp 7, với bảy năm là học sinh xuất sắc. Một cơ hội mở ra khi Đại học Gallaudet (một đại học của Mỹ dành cho người câm điếc) dành cho Khiêm học bổng đi học tại Đồng Nai. Sáu năm sau, Khiêm đã hoàn thành chương trình học tại đây, đạt chứng chỉ giảng dạy Ngôn ngữ kí hiệu Việt Nam (ngôn ngữ dành cho người câm điếc Việt Nam). Khiêm được mời làm giảng viên dạy Ngôn ngữ kí hiệu cho Khoa Văn hóa nghiên cứu Ngôn ngữ của người câm điếc trường Cao đẳng Sư phạm Đồng Nai. Khiêm còn góp phần vào việc biên soạn Bộ từ điển Ngôn ngữ kí hiệu dành cho người câm điếc Việt Nam.
Đoàn Phạm Khiêm (áo sọc) đang giảng dạy Ngôn ngữ kí hiệu cho người câm điếc tại CLB Khiếm thính TPHCM.
Hoàn thành chương trình học ở Gallaudet, Khiêm quyết định thi đại học. Sau một năm đầu thi trượt trường Kiến trúc, Khiêm đầu tư đi luyện thi vẽ để thi vào Khoa Hội họa trường Đại học Mỹ thuật TPHCM. Đối với người bình thường, việc đạt được kết quả tốt trong học tập, thi cử đã là khó, huống chi Khiêm là một người câm điếc. Vậy mà, Khiêm đã xuất sắc trúng tuyển đầu vào của Khoa Hội họa với 29,5 điểm (kể cả điểm ưu tiên là 31,5 điểm) với điểm số môn vẽ là 8 điểm, trở thành một trong số thủ khoa kì thi tuyển sinh năm 2009 của Khoa Hội họa.
Người mẹ sống bằng ước mơ của con
Khiêm vừa trải qua năm đại học đầu tiên với rất nhiều khó khăn nhưng kết quả thì khá tốt. Ngoài việc tham gia giảng dạy miễn phí Ngôn ngữ kí hiệu cho Câu lạc bộ Khiếm thính TPHCM, Khiêm còn tranh thủ đi làm thêm và học tiếng Anh. Đi đâu, Khiêm cũng đưa mẹ đi cùng. Gặp chúng tôi, bà Thảo nhớ về cuộc hành trình gian khó gần 30 năm qua trong nước mắt: Ngay từ nhỏ, Khiêm đi đến đâu cũng chỉ được gọi bằng cái tên "thằng câm". Trái tim của người mẹ như tan nát trong nỗi bất hạnh của con. Căn bệnh nan y không chỉ lấy đi hết tài sản gia đình mà còn khiến bà trở nên bi quan, có những thời điểm bà bị bệnh tâm thần trong nỗi lo sợ phập phồng khi mình c.hết đi, con mình sẽ bị bỏ rơi, bị khinh rẻ.
Ngay từ ngày Khiêm còn rất nhỏ, bà Thảo đã theo sát để giúp con hòa nhập cuộc sống. Bà cùng con đi học, đi giao lưu, đi dạy Ngôn ngữ kí hiệu cho người câm điếc... Bà kể: Từ nhỏ, Khiêm đã bộc lộ năng khiếu hội họa khi tự mình trang trí tất cả các báo tường trong trường học và có khiếu diễn kịch câm rất hay. Khiêm rất sáng tạo khi mượn máy quay phim và nhờ bạn bè diễn kịch bằng ngôn ngữ kí hiệu để ghi hình lại thành giáo trình dạy Ngôn ngữ kí hiệu.
Trò chuyện với chúng tôi, chị Dương Phương Hạnh, Chủ tịch Câu lạc bộ Khiếm thính TPHCM chia sẻ: Khiêm là một trường hợp rất đặc biệt của người câm điếc, bằng nỗ lực của mình, em đã vượt qua hoàn cảnh để vào được đại học. Khiêm sử dụng ngôn ngữ kí hiệu rất xuất sắc và có khiếu làm giáo viên, chỉ tiếc rằng vì câm điếc nên việc học đại học của Khiêm sẽ rất hạn chế khi các môn lý luận, Khiêm không thể nghe thấy thầy cô giảng mà phải tự mày mò, nghiên cứu.
Chia sẻ với chúng tôi qua những trang giấy, khả năng ngôn ngữ viết rất hạn chế nhưng nét bút cứng cỏi và rất tài hoa, Khiêm cho biết: "Khiêm thương mẹ lắm, muốn học thật giỏi, làm được thật nhiều việc tốt cho mẹ vui. Mơ ước lớn nhất của Khiêm là được nhận học bổng du học về ngành Hội họa cho người câm điếc ở Mỹ, sau đó về mở trường dành cho người câm điếc miễn phí ở Việt Nam. Còn bây giờ, Khiêm chỉ muốn có một chiếc máy tính xách tay để gắn vào máy chiếu, chiếu các đoạn phim trong giáo trình ngôn ngữ kí hiệu của Khiêm để dạy các bạn câm điếc".
Nhìn vào căn hộ chật hẹp, nóng nực, không có gì đáng giá của hai mẹ con Khiêm đang ở, chúng tôi bất chợt ái ngại cho những mơ ước của anh sinh viên câm điếc. Nhưng chúng tôi tin rằng: với nghị lực của mình, Khiêm sẽ làm được nhiều điều thần kì hơn nữa, mang lại thêm những thanh âm tốt đẹp cho cuộc sống này.
Theo Công An TPHCM
Thủ khoa ĐH Y dược Huế “ẵm” luôn á khoa ĐH Y dược TPHCM Những ngày qua, ở xóm nghèo Xuân Lai, xã Mai Thủy (Lệ Thủy, Quảng Bình), đông đảo bà con lối xóm đến chúc mừng em Dương Đình Đức vừa đỗ thủ khoa, khối A Trường ĐH Y dược Huế với 28 điểm và á khoa khối B Trường ĐH Y dược TPHCM với 29 điểm. Vẻ thư sinh với cặp kính cận, cậu...