Nghi ngờ vợ ngoại tình, đêm đêm chồng lấy chuyện “ân ái” ra hành hạ
Tối hôm đó, khi anh lân la đòi hỏi, chị không chiều thế là anh khẳng định như đinh đóng cột “chắc cô vì cái thằng cha đó chứ gì”.
Khi anh xách vali rời khỏi nhà, chị vẫn quá bất ngờ không hiểu chuyện gì đang xảy ra. Chị không ngờ anh lại thay đổi nhanh tới vậy. Mới hôm nào anh còn quỳ khóc xin chị hãy nhận lời yêu anh. Anh tìm đủ mọi cách để tán tỉnh chị, có được trái tim chị thế mà giờ đây, mọi chuyện lại ra nông nỗi này.
Chị vốn là cô tiểu thư con gia đình có điều kiện trong làng. Không chỉ xinh đẹp chị còn thu hút người đối diện bởi ánh mắt ngây thơ có đôi chút đượm buồn. Hết cấp 3, thi trượt đại học chán nản không tha thiết ôn thi nữa nên chị ở nhà bán hàng cùng mẹ. Được vài năm, anh trai chị từ Nam về mở cửa hàng bán đồng hồ giao cho chị làm quản lý, từ hôm đó chị chính thức có được công việc của riêng mình.
Trong làng có Tú vừa đi xuất khẩu lao động từ nước ngoài về, thấy chị xinh đẹp, lại hiền lành nên đem lòng yêu mến. Nhưng vì gia đình Tú nghèo, bố mất sớm, sống cùng mẹ già nên khi bố mẹ chị hay tin nhất mực phản đối. Chị thấy bố mẹ không ưng nên cũng tìm mọi cách để né tránh.
Khổ nỗi, chị càng tránh, Tú càng cảm thấy bản thân có động lực để tán tỉnh. Anh tìm mọi cách để có được trái tim người đẹp. Để chứng minh với chị anh không phải là người kém cỏi, anh đã mở cửa hàng kinh doanh xe máy. Nhờ khéo léo lại có duyên ăn nói nên chẳng mấy chốc công việc làm ăn của Tú lên như diều gặp gió. Vì thế, Tú càng tự tin hơn trong việc cưa cẩm người đẹp của mình.
Khi biết chồng ngoại tình chị đau đớn tới mức điên dại (Ảnh minh họa).
Trước những tin nhắn, cuộc gọi dồn dập của Tú, chị cũng có chút rung cảm nhưng vì không thấy bố mẹ đả động gì nên vẫn im lặng. Còn Tú vì quá yêu tha thiết người đẹp nhưng bị từ chối phũ phàng nên tìm cách để tấn công. Có lẽ cách tán tỉnh của Tú chẳng giống ai.
Video đang HOT
Không chỉ thường xuyên trồng cây si, tặng hoa, tặng quà mà mỗi lần có tí hơi men Tú lại tìm đến để thổ lộ. Nhiều hôm anh đứng hát hết bài này bài kia dưới nhà chị, có hôm lại ôm bó hoa to đùng đứng tỏ tình… Cứ thế, rồi một ngày chị chợt nhận ra chị đã yêu Tú lúc nào không hay. Chị khóc lóc xin bố mẹ cho chị được đón nhận tình yêu đó.
Sau 4 tháng yêu nhau, anh chị chính thức làm đám cưới. Ai cũng mừng cho chị đã tìm được người đàn ông yêu thương mình thật lòng.
Nhưng rồi hạnh phúc chẳng được bao lâu khi tình cảm anh chị dần phai nhạt. Cưới rồi chị mới hay anh là người đàn ông nát rượu. Mỗi khi có tí hơi men anh thường nói năng linh tinh mất kiểm soát. “Rượu vào lời ra” bao đêm anh khiến chị mệt mỏi. Không chỉ thế, anh còn là người rất sành sỏi trong chuyện quan hệ vợ chồng. Nhiều khi chị cảm thấy kiệt sức khi phải chiều chuộng anh mỗi ngày.
Còn anh, không được vợ chiều chuộng đúng sở thích anh nảy sinh nghi ngờ, thậm chí hay đòi hỏi để bắt vợ chứng minh sự trong sáng của mình. Nhưng khi không được như ý anh cáu bẳn khiến chị vô cùng khổ tâm. Nhiều đêm chị nằm quay lưng khóc thầm một mình với tính nết ngày càng đổi thay của chồng. Đôi khi chị thấy sợ …
Chị đi đâu làm gì, anh cũng luôn gọi điện kiểm tra, không ít lần anh đánh ghen với chị vô cớ. Cách đây 2 tháng khi chị đang tư vấn cho một khách hàng nam về một mẫu đồng hồ mới, bỗng dưng anh xuất hiện rồi đánh ghen ầm ĩ. Tối hôm đó, khi anh lân la đòi hỏi, chị không chiều thế là anh khẳng định như đinh đóng cột “chắc cô vì cái thằng cha đó chứ gì”. Khi chị chưa kịp giải thích anh đã cầm áo bỏ đi ra ngoài. Tối hôm đó, anh không về.
Từ hôm đó, anh đi sớm về muộn thường xuyên, mặc cho chị và gia đình 2 bên khuyên nhủ. Rồi người ta cũng đồn lên anh cặp với cô làm tóc, gội đầu trên thị trấn. Chị hay tin mà khóc nức nở, bao nhiêu yêu thương đổ vỡ. Chị không ngờ anh bạc tình, bạc nghĩa tới như thế.
Theo Nguoiduatin
Tôi từng lấy bằng được cô ấy để hành hạ...
Sau hai năm theo đuổi nàng mệt mỏi, tôi vẫn chẳng thể nhận được một cái gật đầu, không một lần được cô ấy nhận lời mời đi uống cà phê. Tôi bị cô ấy hắt hủi tuyệt đối trong khi trước đó tôi chưa từng bị con gái từ chối.
Tôi 29 tuổi, vừa lấy được hơn một năm. Trước đây tôi cũng từng có rất nhiều bạn gái nhưng tình cảm không sâu. Vợ tôi 28 tuổi, vốn là dân văn nhưng khô khan và ít nói bậc nhất. Cô ấy không dịu dàng như những cô gái trước đây tôi từng qua lại, không những thế còn cực kỳ cá tính.
Tôi quen cô ấy từ hồi còn sinh viên, ngày xưa tôi từng rất ấn tượng với cô gái chuyên mặc quần rách, thẳng tính nhưng luôn hết mình trong những cuộc chơi của đám sinh viên. Cô ấy dễ dàng kết giao với người khác nên có rất nhiều bạn bè, vì thế có không ít kẻ thầm thương trộm nhớ, trong đó có tôi.
Tuy nhiên, sau hai năm theo đuổi nàng mệt mỏi, tôi vẫn chẳng thể nhận được một cái gật đầu, không một lần được cô ấy nhận lời mời đi uống cà phê. Tôi bị cô ấy hắt hủi tuyệt đối trong khi trước đó tôi chưa từng bị con gái từ chối. Vì thế tôi quyết tâm không theo đuổi nữa, xem như là mối tình đơn phương mà bản thân chẳng thể nào đạt được. Ngày ấy, tôi 21 tuổi.
Thời gian sau đó, tôi lần lượt trải qua rất nhiều lần thay đổi người yêu nhưng những mối quan hệ ấy đều chấm dứt nhanh chóng. Bẵng đi 5 năm, tôi ra trường đi làm như bao thanh niên khác. Tôi nghĩ rằng mình đã quên được cô gái ngày xưa nhưng thực tế lại không đơn giản vậy, mặc dù dặn mình phải quên nhưng tôi vẫn không thể bỏ được thói quen ra vào trang cá nhân của cô ấy chỉ để nhìn một cái rồi đi ra. Nhờ vậy mà tôi biết cô ấy vẫn chưa nhận lời yêu ai.
Sau đó, tôi tình cờ gặp lại cô ấy trong một quán cà phê (thực ra là tôi đọc được phần bình luận hẹn nhau đi uống nước của cô ấy và một người bạn). Tôi lấy hết can đảm để đi tới nói chuyện. Cô ấy vẫn lãnh đạm, lạnh lùng như ngày đó.
Gặp lại mối tình đơn phương một thuở, tôi biết mình vẫn yêu người con gái ấy, vì thế tôi quyết tâm theo đuổi cho dù bị nàng xua như xua vịt. Tuy nhiên, sau một năm chai lì, tôi cũng nhận được cái gật đầu của cô ấy.
Trong thời gian yêu nhau, cô ấy không bao giờ cho tôi vượt quá giới hạn. Thật khó tin một cô gái đã 27 tuổi mà vẫn còn giữ cái quan điểm "tôn thờ đêm tân hôn". Tôi dù yêu nhưng vẫn không mấy tin một cô gái cá tính, thoáng trong giao tiếp lại có thể giữ được mình sau bao năm như vậy. Cho dù tình huống ấy đã xảy ra, tôi vẫn chấp nhận miễn là cô ấy ở bên tôi.
Tuy nhiên, dù tôi có muốn thế nào, cô ấy vẫn chẳng cho tôi đụng vào người. Điều ấy khiến tôi hết sức căng thẳng và buồn phiền, tôi cho rằng chỉ có tôi yêu cô ấy hết mình, còn cô ấy vẫn lạnh băng từ đầu tới cuối. Tôi quyết định sẽ cưới cô ấy cho bằng được, sau đó sẽ hành hạ cô ấy vì những bất công và đau khổ đã gây ra cho tôi trong suốt thời gian theo đuổi và yêu.
Gần cuối năm ngoái, tôi ngỏ lời cầu hôn. Thật bất ngờ là cô ấy đồng ý mà không cần suy nghĩ. Tôi tự nhủ: "Rồi anh sẽ cho em nếm trải đau khổ mà em bắt anh chịu đựng lâu nay". Tuy nhiên trong đêm tân hôn, tôi không nhẫn tâm nhìn cô ấy chịu đựng sự đau đớn trong lần đầu tiên quan hệ. Cô ấy khó nhọc trong từng động tác, thậm chí đã khóc rất nhiều vì quá đau đớn. Tôi vừa hạnh phúc, vừa yêu thương vợ mình vô hạn. Tôi ôm cô ấy vào lòng mà vỗ về, an ủi, suy nghĩ sẽ hành hạ cô ấy trước khi cưới chợt tan biến như bong bóng xà phòng.
Từ sau khi cưới, tôi chỉ nghĩ về vợ, mỗi lần lên công ty tôi đều nhớ cô ấy, chưa hết giờ đã mong về nhà, dù vợ không có thói quen nói nhiều nhưng tôi vẫn hạnh phúc khi thấy cô ấy chịu khó vào bếp, vì tôi mà phải bỏ rất nhiều sở thích. Bởi vậy chỉ cần vợ buột miệng nói muốn đi chơi hay cần gì, tôi đáp ứng ngay lập tức.
Bố mẹ tôi còn yêu quý vợ hơn cả con trai. Mẹ tôi và vợ mỗi lần hẹn nhau đi siêu thị là y như rằng vác cả đống chén bát và thực phẩm về. Cô ấy học nấu nướng bên nhà mẹ tôi những ngày nghỉ, sau đó về tập tành nấu cho chồng ăn. Khỏi phải nói tôi vui đến thế nào, bõ công tôi yêu đơn phương và theo đuổi cô ấy suốt bao năm, chính xác là hơn 7 năm dù có ngắt quãng.
Vợ không những phải đi làm giống tôi mà còn lo chu tất việc nhà, sợ cô ấy vất vả, tôi thậm chí còn làm giúp việc nhà, nấu ăn, phơi phóng áo quần, mẹ tôi cũng ngạc nhiên khi biết quý tử làm những việc này. Mẹ không trách mà còn rất vui.
Đến giờ tôi cũng không biết vì sao vợ lại đồng ý yêu và lấy tôi, dù tôi có hỏi thế nào cô ấy cũng chỉ lắc đầu không nói. Mấy hôm trước, cô ấy lần đầu đề nghị hai vợ chồng ra ngoài ăn, cô ấy nói muốn ăn ở một nhà hàng ngon nhất, tôi chạy thật nhanh về đưa vợ đi. Thì ra vợ muốn thông báo việc tôi sắp làm cha, tôi suýt nữa hét thật lớn ngay giữa nhà hàng nếu không bị vợ bịt miệng.
Đến giờ phút này, tôi chưa từng một lần thực hiện được suy nghĩ lấy cô ấy để hành hạ, mà ngược lại, tôi giống như một tên đầy tớ trung thành nhìn từng sắc mặt vợ để đoán những điều cô ấy nghĩ. Tuy vậy, tôi vẫn thấy mình là kẻ hạnh phúc nhất thế gian.
Tôi biết nếu đọc được, cô ấy sẽ trách tôi vì sao lại viết những lời này lên báo, bởi cô ấy là người kín đáo, ít nói và không thích công khai đời tư của mình cho ai biết. Chắc chắn tôi sẽ phải xin lỗi rất nhiều và phải làm đủ chiêu trò để vợ không giận hờn. Thế nhưng, tôi vẫn muốn cho cô ấy biết là tôi yêu vợ nhiều như thế.
Theo Eva
Lấy chồng được vài tháng, tôi bị chồng đánh trên chục lần Mỗi ngày, tôi sợ phải đối mặt với chồng mình, một kẻ "cáo đội lốt người". Đôi khi tôi phải nghĩ đến những người phụ nữ khổ hơn mình để có động lực mà sống. Tôi năm nay 23 tuổi, ở Quận Ba Đình, Hà Nội. Chồng hơn tôi 3 tuổi và anh là một người làm kinh doanh. Trước khi cưới tình...