Nghe vợ rên rỉ trong nhà gã hàng xóm, tôi điên cuồng tông cửa thì bật khóc trước sự thật
Điều quan trọng là cánh cửa phòng trọ ấy đóng chặt mà chủ nhân của nó lại là một gã đàn ông độc thân.
Đêm hôm nam nữ ở trong phòng đóng cửa, còn có thể làm được việc gì?
Vợ tôi sinh 2 đứa con liền nhau nên ở nhà mấy năm nay rồi. Nếu gửi con đi trẻ hoặc thuê người trông, cô ấy đi làm còn chẳng đủ trả tiền phí. Vậy nên tôi bảo vợ ở nhà trông con cho yên tâm, vừa tiết kiệm tiền mà các con lại được chăm sóc chu đáo, tôi đi làm cũng đỡ phải lo lắng.
Biết là hoàn cảnh sinh dày vất vả, chẳng ai muốn thế cả. Nhưng mỗi lúc đi làm tăng ca tối đêm mới về tới nhà, nhìn thấy vợ chỉ biết ngồi một chỗ ôm con mà tôi chán không để đâu cho hết. Vợ người ta vẫn vừa chăm con tốt lại năng động giỏi giang kiếm ra tiền cùng chồng gánh vác kinh tế. Vợ tôi thì…
Chán nản nên về nhà tôi hay cáu gắt, mắng mỏ vợ, trách cô ấy ăn bám, bất tài vô dụng để tôi phải khốn khổ còng lưng ra nuôi cả nhà. Nếu biết lấy vợ khổ như thế thì chắc tôi ở vậy một mình cho xong.
Những lúc như vậy, vợ chỉ biết cúi gằm mặt câm lặng. Nhìn thấy thế tôi lại càng bực bội khó chịu, dần dần hết giờ làm tôi không còn thiết tha về nhà nữa. Cuối tháng đưa cho vợ ít tiền chi tiêu coi như xong nhiệm vụ. Tan làm tôi chỉ muốn đi tụ tập với bạn bè cho thoải mái đầu óc. Có khi cả ngày vợ chồng tôi chẳng nói với nhau một câu.
Chán nản nên về nhà tôi hay cáu gắt, mắng mỏ vợ. (Ảnh minh họa)
Video đang HOT
Hôm vừa rồi tôi đi nhậu về chắc cũng phải hơn 11 giờ đêm. Mở cửa vào nhà, không thấy bóng dáng vợ đâu, chỉ thấy hai đứa con ngủ lăn lóc trong giường. Tôi bực bội nghĩ không biết đêm hôm rồi vợ còn đi đâu ra ngoài, để con ngủ vậy mà cũng yên tâm được? Ra ngoài cửa nhìn sang căn phòng trọ ngay sát cạnh, tôi tái mặt khi thấy đôi dép quen thuộc của vợ ở cửa.
Điều quan trọng là cánh cửa phòng trọ ấy đóng chặt mà chủ nhân của nó lại là một gã đàn ông độc thân! Đêm hôm nam nữ ở trong phòng đóng cửa, còn có thể làm được việc gì? Tôi ghé tai sát lại gần thì càng căm phẫn khi nghe được những tiếng thở dốc, rên rỉ từ bên trong vọng ra. Rồi có cả những tiếng xuýt xoa mà lắng tai nghe thì đúng là giọng vợ tôi không thể sai được!
Lửa giận trong lòng tôi bốc lên ngùn ngụt, tôi lấy hết sức bình sinh tông mạnh cửa vào. Đã chuẩn bị sẵn tinh thần bắt gian đôi tình nhân trơ trẽn ấy thì tôi phải sững sờ khi nhìn rõ cảnh tượng trong phòng. Trong phòng chẳng có gã đàn ông nào, chỉ có vợ tôi và một cô gái trẻ. Vợ để trần thân trên, chỉ mặc áo lót, còn cô nàng kia đang xoa bấm gì đó cho cô ấy. Bị đau nên vợ mới rên rỉ xuýt xoa như thế.
Lúc ấy tôi mới biết thời gian gần đây vợ thường xuyên bị đau bụng nhưng tiếc tiền và sợ chồng, không dám xin tôi đi khám. Còn anh chàng độc thân bên cạnh này thì vừa mới có người yêu, cô nàng này là sinh viên y khoa. Vợ tôi nhờ cô ta xem giúp bệnh tình cho mình. Hai phòng chung vách nên con dậy khóc thì cô ấy cũng biết mà về ngay, hơn nữa tầm này hai đứa thường ngủ rất say.
- Dạo này em thường xuyên đến đây thấy chị ấy lúc nào cũng lủi thủi một mình với hai đứa con nhỏ, bữa ăn rồi giờ giấc ăn uống chẳng ra sao nên mới bị đau dạ dày đấy anh ạ.
Cô nàng kia nói vậy khiến tôi xấu hổ chẳng đáp lại được gì. Nhìn vợ, tôi mới giật mình nhận ra dạo này cô ấy gầy thật, xanh xao phờ phạc. Đêm ấy ôm vợ trong lòng mà tôi đỏ hoe mắt vì ân hận.
Cũng may căn bệnh của vợ tôi phát hiện sớm, chỉ cần điều trị đầy đủ theo đúng liệu trình là được. (Ảnh minh họa)
Hôm sau tôi xin nghỉ một ngày đưa vợ đi khám, nhận được kết luận của bác sĩ mà sợ hãi. Bác sĩ nói nếu vợ không chữa chạy kịp thời thì có thể tiến triển thành ung thư dạ dày. Cũng may tôi phát hiện ra sự việc đêm đó, nếu không vợ vẫn còn giấu giếm không nói cho chồng biết.
Bây giờ tôi mới hiểu ra vợ ở nhà cũng rất khổ, bí bách cả ngày quay cuồng với việc vặt trong nhà và hai đứa con đang tuổi nghịch ngợm, quấy khóc. Cô ấy cũng luôn phải cố chịu đựng chứ ai muốn ở nhà trông con để mang tiếng ăn bám chồng. Người đi kiếm tiền, người ở nhà chăm lo cho gia đình, nuôi dạy con cái, đều là đóng góp cho gia đình cả. Vậy mà tôi lại cho rằng mình trên cơ, rồi đối xử không ra gì với vợ để cô ấy phải chịu bao tủi nhục.
Cũng may căn bệnh của vợ tôi phát hiện sớm, chỉ cần điều trị đầy đủ theo đúng liệu trình là được. Tôi nhận ra mình đã vô tâm và ích kỉ với vợ quá. Tôi chân thành xin lỗi vợ tha thứ, thật may mắn là cô ấy không giận chồng. Có được người vợ hiền thục dịu dàng, giàu đức hi sinh lại bao dung rộng lượng như vậy, tôi thật chẳng mong gì hơn nữa. Tôi sẽ cố gắng chăm lo cho vợ con, gia đình thật tốt.
Đi họp lớp với bạn cũ ai cũng dẫn theo chồng, tôi vô tình nhìn thấy người đàn ông quen thuộc để rồi đứng không vững
Giá như ngày xưa tôi nhẫn nại thêm một chút thì có lẽ bây giờ đã được hạnh phúc rồi.
Trong lòng tôi bây giờ đang hỗn độn và ngổn ngang nhiều tâm sự. Vì thế tôi nghĩ mình cần phải viết đôi dòng lên đây, rất mong nhận được sự đồng cảm của mọi người. Tất cả bắt nguồn sau buổi họp lớp cấp 3 mới diễn ra vào cuối tuần trước. Trong buổi kỷ niệm đó, tôi đã gặp một người, nói đúng hơn là một đoạn lương duyên mà mình bỏ lỡ.
Tôi và Tân yêu nhau từ những năm cấp 3 cho tới tận 4 năm Đại học, chúng tôi vẫn tiếp tục duy trì mối quan hệ. Một lý do khiến tình cảm của chúng tôi bền chặt vì hai đứa cũng khá tâm đầu ý hợp, cộng thêm việc trường Đại học của hai chúng tôi rất gần. Suốt bao nhiêu năm thanh xuân, Tân đưa đón tôi và cùng tôi khám phá ngang dọc mảnh đất thủ đô. Kinh tế nhà anh ấy cũng khá giả, vậy nên tôi còn được chiều chuộng, chăm sóc chu đáo.
Bản thân tôi còn từng về nhà Tân vài lần, gặp gỡ, tiếp xúc với bố mẹ của anh. Hai bác quý tôi vì tôi là một người dịu dàng, hiền lành. Bạn bè xung quanh nhìn vào ai cũng nghĩ hẳn tôi và Tân sẽ có một cái kết thật đẹp, đó là về chung mái nhà xây dựng tổ ấm. Nhưng càng lớn lên, càng va vấp với cuộc sống khắc nghiệt, giữa chúng tôi lại xảy ra nhiều bất đồng, mâu thuẫn.
Ảnh minh họa.
Khi tôi đang rục rịch làm khóa luận tốt nghiệp thì Tân có đả động tới chuyện sau khi anh ra trường sẽ đi học thạc sĩ. Anh ấy muốn nâng cao kiến thức, rèn dũa bản thân mình hơn, vả lại sau này còn hi vọng được ở lại trường giảng dạy nên bắt buộc phải đi học thạc sĩ bên nước ngoài. Tuy là đả động tới chuyện này, song Tân cũng muốn thăm dò ý kiến của tôi. Bởi lẽ yêu xa trong vòng 2 năm là một điều không hề đơn giản.
Anh ấy thường hỏi tôi nghĩ thế nào nếu Tân đi học thạc sĩ 2 năm, và phải chịu cảnh yêu xa trong 2 năm đó. Tính tôi không thích yêu xa, lúc nào cũng muốn bên cạnh người yêu nên tôi không ngần ngại gì mà nói thẳng luôn. Sau mỗi lần tôi trả lời thẳng thừng, Tân có vẻ buồn.
Nhưng ngày ấy, đúng là tôi đã suy nghĩ quá nông cạn. Biết bao nhiêu đêm tôi nằm nghĩ, trước sau gì mình và Tân cũng không thể kéo dài được mối quan hệ. Vả lại, tự dưng tôi còn muốn gặp gỡ, làm quen nhiều người khác, phải trải nghiệm đa dạng rồi mới ổn định với một người đàn ông.
Ngay ngày tôi tốt nghiệp Đại học, tôi đã nói lời chia tay Tân. Anh ấy rất sốc, hỏi lý do mà tôi không nói. Giờ đây anh đã có tương lai rộng mở phía trước, tôi không nên nói gì, kẻo nhỡ gây ảnh hưởng tới Tân. Sau đó, tôi chặn hết liên lạc từ người yêu cũ, muốn chấm dứt một cách thẳng thừng, rõ ràng. Thậm chí, tôi còn chuyển tới một thành phố khác sinh sống, làm việc. Tôi đã dặn bố mẹ, nếu Tân có tới nhà, hãy cứ từ chối, nói là tôi không muốn gặp. Sự thật là anh đã tới cố tìm gặp tôi vài lần, song chắc không thể làm gì được nên bỏ cuộc.
Bẵng đi vài năm, tôi không nghe tin tức gì của Tân vì đã thoát cả nhóm chat của bạn bè cấp 3. Tôi cũng hạn chế giao lưu, liên lạc với mọi người. Bản thân tôi gặp thêm được vài người mới, mà chẳng đi tới đâu cả, họ dù đối xử với tôi tốt ra sao cũng chẳng bằng Tân.
Ảnh minh họa.
Và rồi tới bây giờ, khi tôi 27 tuổi, bạn cũ rủ đi họp lớp, tôi đã đồng ý. Thật bất ngờ, trong buổi họp lớp, tôi gặp Tân. Khoảnh khắc đó tôi đã đứng không vững. Ban đầu, tôi thấy đứa nào cũng dẫn theo chồng. Chỉ duy có Tân là đi một mình, nhưng một hồi sau tôi mới biết Tân đã kết hôn với người bạn cùng lớp tôi năm đó.
Trong suốt buổi đi họp lớp, tôi dường như không thấy vui, các bạn hỏi han về cuộc sống, tôi đành chỉ chia sẻ về công việc. Hôm đó về nhà, vợ của Tân - cũng là bạn cũ của tôi đã chủ động kết bạn lại trên Facebook và tâm sự. Bạn ấy đã kể hết những gì mà tôi không biết. Hóa ra ngày xưa, Tân đã quyết định ở lại Việt Nam, không đi học thạc sĩ nữa vì tôi. Nhưng tôi không biết chuyện đó mà vội vã chia tay, thành ra anh ấy hụt hẫng suốt cả năm trời. Cuối cùng Tân cũng vẫn không đi học thạc sĩ nữa mà xây dựng sự nghiệp ở đây. Vợ của Tân chúc tôi sẽ sớm tìm thấy hạnh phúc, vì ai cũng xứng đáng được yêu thương. Chẳng hiểu sao, tôi hơi tiếc một chút, giá mà ngày đó mình nhẫn nại, cho Tân thêm cơ hội giải thích thì bây giờ đã có cái kết đẹp...
Nghi chồng 'tòm tem' với vợ cũ, tôi chạy đến công ty đánh ghen nhưng sự thật khiến tôi xấu hổ Những sai lầm khiến tôi ngày càng mất điểm trong mắt chồng. Tôi cũng không còn tự tin trước anh nữa nên sinh ra cáu gắt rồi tự đẩy mình xa chồng hơn. Gần 30 tuổi tôi mới bước vào cuộc hôn nhân với người đàn ông đã có một đời vợ. Những tưởng mọi việc suôn sẻ nhưng chính tay tôi lại...