“Nghề giáo làm mới tôi hằng ngày”
Vừa là nhà giáo, vừa là nhà báo, nhưng vẫn dành cả thời gian viết văn, giãi bày suy tư về thế sự qua mỗi trang viết, trong vai trò nào, thầy cũng luôn cố gắng nỗ lực để “diễn tròn vai”. Nhân dịp kỷ niệm 35 năm Ngày Nhà giáo Việt Nam (20/11), Phóng viên đã có buổi trò chuyện với PGS.TS Nguyễn Ngọc Oanh – Phó Trưởng khoa Quan hệ Quốc tế, Học viện Báo chí và Tuyên truyền.
Trong danh xưng là PGS.TS, nhà giáo, nhà báo, nhà văn thầy yêu thích nhất là vai trò nào?
PGS.TS Nguyễn Ngọc Oanh: Nghề nào tôi cũng yêu thích, vì đó là nghề. Tôi vào nghề bằng nghề giáo, học sư phạm Văn, mà tôi lại đi làm báo. Tôi yêu nghề báo và thấy mình rất thiếu hiểu biết về báo chí, nên tôi đi học báo và trường giữ lại làm giảng viên báo chí. Vừa giảng dạy tôi vừa trau dồi thực tiễn, những kiến thức đó giúp đỡ tôi rất nhiều trong quá trình giảng dạy.
PGS.TS không phải là danh xưng, mà là chức danh khoa học được công nhận về mặt chuyên môn để làm việc. Về danh xưng, tôi chỉ thích mình là Nguyễn Ngọc Oanh thôi.
Về nghề nghiệp, tôi là nhà giáo, nhà báo và tôi có một chút thời gian dành để viết văn. Chỉ là viết văn thôi, không dám nhận là nhà văn. Báo và văn có nhiều nét tương đồng, tuy nhiên có những thứ báo chí không truyền tải được thì dùng văn chương, văn chương có vẻ không đụng đến ai, nhưng thực ra lại đụng đến rất nhiều người.
Vì thế, tôi yêu tất cả các danh xưng đó và cố gắng để trau dồi kiến thức. Tôi đã từng với con tôi là phải đi làm thầy giáo, còn rất nhiều câu hỏi của cuộc đời, của sinh viên, của mọi người mà tôi chưa trả lời được, nên tôi yêu nghề giáo nó làm mới tôi hằng ngày.
Trong nghiệp cầm bút của thầy, thầy dành rất nhiều tâm huyết dành cho trẻ em. Được biết, thầy đã bảo vệ thành công luận án tiến sĩ với đề tài “Kĩ năng viết báo cho trẻ em”, bên cạnh đó thầy còn đảm nhiệm vai trò là Thư ký tòa soạn website Báo chí với trẻ em. Có lí do đặc biệt nào cho câu chuyện này không?
PGS.TS Nguyễn Ngọc Oanh: Con người ta lớn lên từ trẻ em. Tôi say mê về vấn đề này trước hết là tôi tôn trọng thời thơ ấu của tôi, của con tôi, cháu tôi.
Khi giảng dạy ở Học viện, tôi từng tham gia làm điều phối viên cho dự án về quyền trẻ em, nghiên cứu về những vấn đề trẻ em liên quan đến truyền thông và tôi nhận ra trẻ em có rất nhiều vấn đề gắn bó với cuộc sống.
Sâu xa hơn, nghiên cứu từ cổ chí kim, từ Khổng Tử, các nhà đạo đức đều bắt đầu câu chuyện gia đình, câu chuyện giáo dục đều bắt đầu từ trẻ em.
Nếu lấy trẻ em làm trung tâm, nhà báo có thể nói về tất cả các lĩnh vực của xã hội. Tất cả các vấn đề báo chí về trẻ em đều có thể áp dụng cho người lớn, nhưng chưa chắc đã có chiều ngược lại.
2 cuốn truyện cực ngắn “Chuyện kể trong thang máy” đã ra đời, nhận được sự ủng hộ nhiệt thành từ độc giả. Cảm hứng từ đâu để thầy có thể viết ra những câu chuyện ngắn hài hước, châm biếm, khiến người đọc phải suy ngẫm, đôi khi là “cười ra nước mắt” đến như vậy?
PGS.TS Nguyễn Ngọc Oanh: Có nhiều thể loại báo chí gần với văn học, nghệ thuật. Nghề báo cho ta tiếp xúc và phải tìm cách ứng phó với nhiều loại người, hạng người. Nếu chịu khó suy tư thì bản thân những câu chuyện trong cuộc sống đã chất chứa đầy hàm ý, có chút hài hước, chút mâu thuẫn, rất “con người” trong đó. Tìm được những thứ trong đó sẽ có được những câu chuyện hài hước, “cười ra nước mắt” đứng trên luật pháp và đạo đức xã hội.
Văn chương có chất liệu từ cuộc sống và có cả sự hư cấu. Có những câu chuyện đã ở trong sổ tay phóng viên của tôi từ khi tôi bắt đầu vào nghề, nhưng thời điểm đó lại không viết được. Để những câu chuyện đó không trở thành tầm thường, vặt vãnh thì phải có sự tưởng tượng.
Ngoài việc giảng dạy, nghiên cứu, thầy còn tham gia nhiều talkshow trên truyền hình như “Chuyện đêm muộn”, “Những góc nhìn”… Những talkshow này đem lại cho thầy những gì?
PGS.TS Nguyễn Ngọc Oanh: Lúc tôi là thầy giáo, tôi phải có bài báo khoa học, phải nghiên cứu, phải lên lớp đủ giờ giảng và truyền cho sinh viên được niềm say mê. Khi đó tôi mới hoàn thành nhiệm vụ của người thầy giáo.
Ngoài ra, khi viết văn, tôi thể hiện được tâm tư, suy lắng của mình đối với xã hội, gia đình. Khi tham gia talkshow, tôi thể hiện vai trò của một nhà báo nhìn nhận cuộc sống. Việc tham gia các chương trình làm tôi nâng cao tính thực tiễn trong mình, khiến mình không bị cũ đi.
Người ta thường nói “vạn sự khởi đầu nan”, điều đó có đúng với chuyện làm nghề của thầy không?
PGS.TS Nguyễn Ngọc Oanh: Câu này đúng, với tất cả mọi người, quan trọng là phải tìm thấy và yêu nghề của mình.
Video đang HOT
Về sự nghiệp, tôi thấy mình gặp may. Đúng hơn là tôi làm việc trách nhiệm. Khởi đầu của tôi không tốt, thi trượt đại học, tôi đi học cao đẳng rồi tự rèn nghề từ thực tiễn. Sau đó tôi quyết tâm học tiếp, may mắn vào được môi trường đúng sở trường viết lách, vì bố tôi cũng là nhà báo, từ nhỏ đã được cho đọc sách báo. Nhà tôi rất nghèo, nhưng sách lúc nào cũng đầy đủ. Lương mẹ tôi 40 đồng một tháng, nhưng bà bỏ ra 4 đồng cho tôi mua cuốn truyện tôi thích, cuốn “Đứa con của đất” của nhà văn Anh Đức, cả hiệu sách chỉ có 2 cuốn, tôi mua một cuốn. Bố mẹ đặt báo cho tôi đọc hằng tuần. Tôi sống ở vùng quê khá hẻo lánh, nếu không có sách thì tôi sẽ không biết gì về thế giới bên ngoài.
Có người nhận xét thầy “nói ra thơ, thở ra văn”. Thầy có hài lòng về lời nhận xét đó không?
PGS.TS Nguyễn Ngọc Oanh: Nhận xét thế nào là quyền của công chúng, mình thích hay không thích cũng không làm được gì, giống như câu chuyện trời nắng và trời mưa. Những người đi bán hàng thích trời nắng thì bánh đa không bị ỉu, khen trời thật tốt, nhưng những người nông dân lại thích trời mưa.
Tuy nhiên, tôi rất trân trọng những góp ý, kể cả người ta mắng mình. Nhiều người bình luận về các câu chuyện của tôi, tôi đều cảm ơn hết. Cảm ơn vì câu chuyện của tôi đã được lắng nghe.
Thầy Oanh trong chuyến thăm trường Đại học Stanford
Trong hoạt động ngoại giao, thầy đã được đặt chân đến nhiều quốc gia, hưởng thụ nhiều nền văn hóa, vậy thầy cảm thấy yêu thích quốc gia và nền văn hóa nào nhất?
PGS.TS Nguyễn Ngọc Oanh: Trong các chuyến đi nước ngoài, ngoài đi học, tôi được thăm và tìm hiểu văn hóa để đưa kiến thức đó vào bài giảng của mình. Mỗi một nơi có nền văn hóa, văn minh khác nhau. Mình không thể đứng ngoài những điều đó được.
Yêu thích thì rất nhiều, ở đây tôi muốn nói về sự khác biệt. Ở Thụy Điển, khi được mời đi sinh nhật và nếu có ý định dùng bữa tối ở đó, bạn phải chuyển vào tài khoản của chủ nhà 10$. Một quốc gia rất minh bạch, đó là điều mà người Việt Nam chưa học được.
Thầy có thể kinh nghiệm cho những bạn trẻ muốn có ý định đi du học để hòa nhập được môi trường mới mà không mất đi bản sắc dân tộc không?
PGS.TS Nguyễn Ngọc Oanh: Năm 2003, con tôi đi học nước ngoài. Tôi nói, thứ nhất, phải yêu quê hương, yêu Tổ quốc. Người ta cho tiền, rủ đi biểu tình cũng không được đi, vì thế là phản bội cha ông, Tổ quốc.
Thứ hai, phải học họ kiến thức, kĩ năng vì người ta có nền văn hóa, tri thức, công nghệ cao hơn mình. Tìm đến chỗ hay thì học, càng học được nhiều càng tốt. Cố gắng đi được nhiều nhất, mở rộng tâm hồn và góc nhìn của mình ra thì sẽ thấy cuộc sống rất phong phú.
Ngoài vai trò và nhà giáo, nhà báo, nhà văn, thầy còn muốn thấy mình trong vai trò nào nữa không?
PGS.TS Nguyễn Ngọc Oanh: Đó là vai trò làm ông của hai cháu nội, dành thời gian cho cháu đi chơi, về quê. Cháu tôi yêu ông vì tôi tạo cho cháu nhiều điều thú vị. Thay vì về thăm cụ, tôi sẽ nói “về quê thăm cụ và cho kiến ăn”, biến những câu chuyện đó thành hài hước. Tôi mua hạt giống, tuần này về gieo thì tuần sau về xem cây mọc thế nào.
Trải qua quá trình làm việc kiêm nhiệm nhiều vị trí, điều quý giá nhất đối với thầy là gì?
PGS.TS Nguyễn Ngọc Oanh: Tôi cảm thấy mình học được nhiều điều. Học cách tiếp cận với sinh viên, học cách làm việc với đồng nghiệp khi làm chương trình, học được cách nhìn nhận cuộc sống hài hước.
Tôi có thể với mọi người cái mà mình nhận thức, đó là cái được nhất. Kiến thức là hữu hạn thôi, những kiến thức mình có khiến cho bản thân mình tự tin, vững vàng trong cuộc sống.
Xin trân trọng cảm ơn thầy!
Theo Moitruong.net
Ngày Hiến chương, Nhà giáo mong đợi điều gì nhất?
Có lẽ món quà mà giáo viên chúng tôi mong đợi nhất là hãy cho chúng tôi cảm giác thật sự được tôn trọng và yêu thương.
Ở nhà mình có câu tục ngữ "yêu cho roi cho vọt", là người Việt Nam chắc ai cũng quen thuộc với hình ảnh ông thầy đồ tay lăm lăm cầm chiếc roi, nói gì trò nghe răm rắp.
Người thầy vẫn từng được ví như là người cha, là người mẹ thứ hai của người học.
"Nhất tự vi sư, bán tự vi sư"; "nghề giáo là nghề cao quí nhất trong các nghề cao quí"; "không thầy đố mày làm nên" - Ở Việt Nam vẫn luôn có những mỹ từ để nói về nghề giáo.
Những mỹ từ đó, có lẽ, không học sinh và phụ huynh nào không biết.
Tuy nhiên, thái độ của xã hội đối với người thầy đã thay đổi khá nhiều. Không khó khăn gì để bắt gặp những lời chê bai, kêu ca về người dạy.
Nghề giáo có lẽ là một nghề đặc biệt bởi đối tượng hướng tới là nhận thức và tư duy của cả một thế hệ. (Ảnh minh hoạ: cand.com.vn)
Trong một lần đi tìm hiểu sau khi có chỉ thị cấm dạy thêm, tôi đã lặng người nghe các vị phụ huynh kể vanh vách "tội" của giáo viên:
Nào là chỉ thích dạy thêm, thiên vị, nào là phải tặng quà này quà nọ, nào là giáo viên ngoại ngữ gì mà toàn nói sai v.v và v.v.
Là giáo viên, tôi không khỏi chạnh lòng.
Ở nhà, bố mẹ vẫn thích con cái gọi dạ bảo vâng, muốn con trở thành con ngoan, trò giỏi, biết nghe lời.
Văn hóa phương Đông về thứ bậc vẫn luôn hiện hữu trong mỗi gia đình, con cái, không nghe lời bố mẹ thì việc ăn đòn roi vẫn xảy ra, và người ta coi đó là bình thường.
Nhưng thật lạ, phụ huynh luôn kỳ vọng con mình phải được nâng niu trong môi trường giáo dục.
Tôi có quen một chị làm cán bộ quản lý một trường tiểu học ở Hà Nội, trước kia, khi tôi trao đổi về việc giáo dục không đòn roi ở nước ngoài, chị bảo:
Ở Việt Nam không làm thế được, lớp thì đông, nói học sinh không nghe, trẻ chỉ sợ vụt thôi, ở nhà và ở trường đều thế.
Giờ thì khác, không chỉ không được vụt, giáo viên còn bị cấm đoán nhiều thứ khác.
Cô giáo ở lớp cũ của con tôi, chỉ vì không bật quạt điện khi trời không nóng (ngoại trừ với một học sinh) mà sinh chuyện.
Đã có những lời đối đáp mà theo phụ huynh của học sinh đó là cô giáo "coi thường nhu cầu của học sinh", và cô bị khiếu nại lên Ban giám hiệu.
Cực chẳng đã, cô phải xin nghỉ việc trong sự nuối tiếc của học trò.
Nghề giáo có lẽ là một nghề đặc biệt bởi đối tượng hướng tới là nhận thức và tư duy của cả một thế hệ.
Giáo viên không chỉ truyền đạt kiến thức cho trò, họ còn khơi dậy tiềm năng và đam mê của người học.
Hơn ai hết, giáo viên phải có cảm giác tự chủ, được tôn trọng, có niềm tin vào xã hội thì mới có thể truyền được lửa nhiệt huyết, kiến thức và khát vọng cống hiến cho người học.
Tuy nhiên, càng ngày cái cảm giác tự chủ và được tôn trọng càng giảm xuống.
Các chỉ thị, thay đổi luôn được dội từ trên xuống, giáo viên bị động, chạy như đèn cù.
Các lệnh cấm đoán đại trà, các yêu cầu nhiêu khê, các đợt rà soát, kiểm định, kiểm tra diễn ra liên miên.
Rất nhiều hoạt động trong đó xuất phát từ sai phạm của thiểu số giáo viên, những người có lẽ, nếu quá trình đào tạo và tuyển dụng được làm tốt và minh bạch, đã không có chỗ đứng trong nghề giáo.
Chúng tôi hiểu kỳ vọng mà các vị phụ huynh và cả xã hội đặt lên vai mình.
Tuy nhiên, giáo dục muốn có hiệu quả phải là giáo dục toàn diện, phải được kết nối hợp lý giữa giáo dục gia đình, nhà trường và xã hội.
Là giáo viên, chúng tôi cũng luôn mong muốn học trò của mình thành người, thành đạt và trở thành người có ích cho xã hội.
Ít ai vì ham lợi mà xin vào làm giáo viên vì về cơ bản không mấy ai sống sung túc được với thu nhập chỉ từ nghề.
Dạy học cũng mệt lắm!
Có những lúc khàn cả tiếng, xơ dây thanh quản, ho khù khụ;
Nhưng chỉ cần nhìn thấy hoặc cảm nhận được sự hiếu học của trò, hay những kiến thức mình truyền đạt được trò đón nhận là vui lắm!
Tôi là như thế và tôi tin đa phần đồng nghiệp của tôi cũng thế!
Tuy nhiên, trường học cũng như một xã hội thu nhỏ, ở đó cũng còn rất nhiều vấn đề cần khắc phục.
Ở đó người thầy cũng là một con người, có buồn, có vui, có người giỏi, có người không, có cả những lúc hành xử còn chưa thật đúng mực.
Hơn ai hết, chúng tôi hiểu được những vấn đề nơi mình công tác, nhưng giáo viên có mấy khi được hỏi ý kiến và được có tiếng nói trong các quyết định liên quan đến giáo dục?
Khi tôi tiếp cận với các giáo viên dạy tiếng Anh tham gia các lớp bồi dưỡng ngoại ngữ trong khuôn khổ Đề án 2020, nghe các thầy cô kêu ca về các tầng áp lực và các khó khăn trong thực tế công việc, tôi cũng không khỏi chạnh lòng.
Ngày 20/11 lại đến, vẫn theo truyền thống, đây là ngày Hiến chương các Nhà giáo.
Nhiều người đau đầu không biết tặng quà gì cho giáo viên của mình/con mình.
Là giáo viên, chúng tôi trân trọng tấm lòng của học sinh và xã hội đối với nghề của mình, nhưng có lẽ món quà mà chúng tôi mong đợi nhất là hãy cho chúng tôi cảm giác thật sự được tôn trọng và yêu thương.
Theo GDVN
Tại sao đến bây giờ vẫn chưa có Luật Nhà giáo? Luật Nhà giáo sẽ có ý nghĩa luật hóa các quan điểm chỉ đạo của Đảng, Nhà nước về vị thế nhà giáo, đặc điểm nghề giáo... Phóng viên: Thưa bà, vấn đề xây dựng Luật Nhà giáo được đề cập đến từ khá lâu rồi nhưng vì sao, có những vướng mắc gì mà đến nay Luật này vẫn chưa thể ra...











Tin đang nóng
Tin mới nhất

Còn nhiều băn khoăn về chứng nhận giỏi cấp tỉnh với học sinh điểm IELTS cao

Việc thực hiện chương trình, SGK mới còn nhiều khó khăn

Cấp phép tổ chức thi chứng chỉ HSK trở lại

Banner tìm hiểu ngày 22/12 của Trường ĐH Tôn Đức Thắng in hình lính Mỹ

Nhiều tỉnh cho học sinh nghỉ Tết hơn 10 ngày, Hà Nội lý giải nghỉ 8 ngày

Trường ĐH Kiên Giang dự kiến tuyển hơn 1.600 chỉ tiêu năm 2023

Trường Đại học Hồng Đức nâng cao chất lượng đào tạo sinh viên ngành giáo dục mầm non

Học sinh Hà Giang nghỉ Tết Quý Mão 12 ngày, từ 27 tháng Chạp

Nhiều tiết dạy sáng tạo tại hội thi giáo viên dạy giỏi Hà Nội

Trường Đại học Kinh tế Quốc dân công bố Đề án tuyển sinh đại học năm 2023

Tuyển sinh 2023: Đại học Kinh tế Quốc dân công bố đề án tuyển sinh

Cần cẩn trọng lựa chọn nhân sự, ra đề thi
Có thể bạn quan tâm

CDC Mỹ nghiên cứu mối liên hệ giữa vaccine và bệnh tự kỷ ở trẻ em
Thế giới
19:31:57 10/03/2025
Xuất hiện với khuôn mặt căng phồng tại Paris, Lâm Tâm Như 49 tuổi lại bị mỉa mai: Thư Kỳ "nuốt trọn" hào quang
Sao châu á
19:16:34 10/03/2025
Vụ xe limousine 'chở người' trên nắp capo ở Hà Nội: Tạm giữ tài xế ô tô
Pháp luật
19:13:39 10/03/2025
Thu Quỳnh lên tiếng về chi tiết nhầm thoại trong phim "Cha tôi, người ở lại"
Hậu trường phim
18:03:46 10/03/2025
Khoảnh khắc cậu bé núp sau bức tường khiến gần 2 triệu người thót tim hồi hộp
Netizen
18:01:43 10/03/2025
"Cha tôi, người ở lại" tập 10: Việt bị côn đồ hành hung, bố ruột đến cứu
Phim việt
17:18:17 10/03/2025
Phía Anh Trai Say Hi chính thức lên tiếng về văn bản lan truyền có nội dung Tiêu ngữ quốc gia sai lệch gây phẫn nộ
Tv show
17:09:23 10/03/2025
Nữ nghệ sĩ bần thần, vừa đi vừa khóc nức nở sau lễ hoả táng của diễn viên Quý Bình
Sao việt
17:01:21 10/03/2025