Nghe bố chồng mắng mẹ chồng một câu tôi chỉ muốn ly hôn ngay
Qua nhà chơi, nghe thấy bố chồng mắng mẹ chồng một câu tôi cảm thấy lo lắng cho tương lai hôn nhân của mình và chỉ muốn ly hôn ngay.
Tôi năm nay 30 tuổi, kết hôn được 3 năm. Cuộc sống vợ chồng của tôi về cơ bản là ổn thỏa, có những lúc rạn nứt nhưng tôi vì con mà bỏ qua cho chồng. Đối với tôi, con là tài sản lớn nhất, là niềm tự hào nên luôn coi con hơn tất cả. Tôi chấp nhận những điều khác biệt của chồng, chỉ vì muốn gia đình êm ấm, hạnh phúc.
Thu nhập của vợ chồng tôi cũng đảm bảo được cuộc sống, nhất là chuyện làm ăn của tôi ngày càng phát triển. Tôi đi làm ở công ty, mở thêm cửa hàng để kinh doanh. Nhờ vậy mà không phải lo nghĩ nhiều về chuyện tiền bạc, chồng có đưa tiền hay không cũng chẳng có gì phải buồn cả.
Vợ chồng tôi chọn cách sống tự lập, nên chúng tôi ở riêng chứ không chọn ở nhà chồng như dự định lúc chuẩn bị cưới. Cũng nhờ ở ngoài mà tôi sớm có bản lĩnh, thích nghi với chuyện làm ăn, quán xuyến việc nhà.
Khi có thu nhập tốt rồi, tôi thuê giúp việc nên đối với tôi việc nhà không còn mối lo nữa. Nhất là tôi không phải sống cảnh làm dâu, đó cũng chính là cơ hội để tôi trưởng thành như ngày hôm nay.
Tôi rất quý trọng mẹ chồng, bà luôn thương các con, cháu hết mực, không bắt ép tôi làm gì hay can thiệp vào chuyện vợ chồng tôi. Nhưng bố chồng thì ngược lại, ông có phần khó tính, ngoa ngoắt.
Mỗi lần gặp bố chồng là tôi thấy lo, sợ mình làm điều gì không vừa ý là bị bố chồng phê bình ngay. Bố chồng tôi tính gia trưởng, luôn bắt cả nhà phải làm theo ý của mình.
Nghe bố chồng mắng mẹ chồng một câu tôi chỉ muốn ly hôn ngay. Ảnh minh họa: P.L.
Cách đây mấy hôm, tôi qua nhà bố mẹ chồng chơi. Vừa vào nhà, mới qua sân thôi tôi đã nghe thấy bố mẹ chồng đang to tiếng với nhau.
Video đang HOT
Ở ngoài tôi vẫn còn nghe rõ lời bố chồng đang mắng mẹ chồng: ” Bây giờ già cả rồi, sống với nhau chỉ là cái tình cái nghĩa thôi. Tôi yêu ai, đi với ai thì mặc kệ tôi. Sao ngày trước bà chấp nhận tôi yêu người này người kia được, bây giờ lại quan tâm, soi mói như thế? Bà thích thì cứ ly hôn, tôi cưới ngay người khác“.
Tôi nghe mà giật mình, tôi choáng váng với những lời của bố chồng. Ông không những lăng nhăng, còn bắt nạt mẹ chồng, thách thức bà ly hôn. Vội trở về nhà, tôi cứ bị ám ảnh mãi khi biết rõ con người thật của bố chồng.
Tôi thương mẹ chồng, bao năm nay vất vả vì chồng con, vì gia đình nhà chồng, cuối đời tưởng được thảnh thơi, nào ngờ bố chồng tôi lại ngoại tình với người khác.
Chợt nhớ đến chuyện của mẹ chồng cũng không khác mình là bao. Chồng tôi đẹp trai, kiếm tiền giỏi và cũng có tính lăng nhăng.
Những lần tôi bắt gặp anh ta nhắn tin mùi mẫn với người khác là vô số, thậm chí phát hiện ra chồng ngoại tình. Tôi cũng khóc lên khóc xuống, giận dỗi, muốn ly hôn nhưng lại bị chồng hứa hẹn, cả thương con còn nhỏ nữa mà bỏ qua.
Bây giờ tôi thấy sợ, tôi sợ chồng mình giống như bố, lăng nhăng khó bỏ. Chỉ có bỏ vợ chứ không thể từ bỏ cái tính đào hoa, ngoại tình.
Tôi đã phát hiện chồng ngoại tình và đã tha thứ, nhưng bây giờ chuyện của bố mẹ chồng làm tôi suy nghĩ rất nhiều. Nếu như chồng giống bố anh ấy thì tôi cũng sẽ giống như mẹ chồng bây giờ, khổ sở cả đời vì có chồng ngoại tình.
Ai nhìn vào cũng thấy bố mẹ chồng tôi hạnh phúc, nhưng có ai biết được sự thật đáng sợ về bố chồng tôi. Tự dưng, tôi lại không thấy yên tâm, tin tưởng vào chồng nữa. Cảm thấy tương lai hôn nhân của mình thật mong manh, tôi suy nghĩ rất nhiều đến chuyện ly hôn.
Chuyện về bố chồng và chồng tôi cũng có tính lăng nhăng như vậy, tôi có nên nói chuyện thẳng thắn để anh ta không bao giờ mắc sai lầm thêm lần nào nữa không? Nếu anh ta ngoại tình thêm lần nữa, chắc chắn tôi sẽ ly hôn.
Con dâu mới biết ơn cái Tết đầu tiên ở nhà chồng
Tôi từng sợ hãi cái Tết đầu tiên ở nhà chồng và rồi cũng phạm rất nhiều "lỗi lầm" trong ngày đầu năm mới.
Nhưng tôi không ngờ mình lại nhận được sự ngọt ngào đến vậy.
Sáng mùng 1 Tết, tôi hẹn đồng hồ lúc 5h sáng để dậy chuẩn bị cỗ bàn cho mẹ chồng. Vì là năm đầu tiên làm dâu nên tôi chưa biết phải làm sao cho phải đạo, và đúng ý mẹ chồng.
Tôi chỉ dò hỏi ý của mẹ qua chồng và biết sáng mùng 1 nào nào mẹ cũng dậy rất sớm để chuẩn bị 3 mâm cỗ cúng rồi đón họ hàng đến ăn và chúc Tết vì bố chồng tôi là trưởng họ.
Nhưng không hiểu thế nào, đúng sáng hôm đó, tôi ngủ đến tận 7h30. Giật mình nhìn đồng hồ, tôi hốt hoảng lao xuống nhà, không kịp đánh răng rửa mặt, rối rít trình bày lý do.
Tôi thật không biết để đâu cho hết ngượng. Nhất là khi thấy cỗ bàn đã tinh tươm, một mình mẹ tôi chuẩn bị gần như đã đầy đủ 3 mâm cỗ Tết.
Nàng dâu mới xúc động vì thái độ của mẹ chồng. Ảnh minh họa: Sohu
Tưởng mẹ chồng sẽ tỏ thái độ nhưng không... Thấy con dâu bối rối, khuôn mặt đỏ bừng, mẹ nhẹ nhàng bảo: "Không sao đâu con, ra chặt giúp mẹ 2 con gà làm 4 đĩa là được. Cỗ toàn giò chả với thịt gà, nem, mẹ chuẩn bị sẵn từ hôm trước rồi. Tối qua các con đi đón giao thừa về muộn, thức đến 3h sáng thì dậy sớm làm sao được".
Đúng là trong lòng tôi cũng nghĩ như thế nhưng không dám nói ra. Mẹ nói được lời đó khiến tôi cảm thấy nhẹ nhõm trong lòng. Nhưng vấn đề là phải chặt gà làm sao?
Từ bé tới giờ, tôi chưa từng chặt gà, và phải chia đĩa làm sao cho đều, cho đẹp? Đứng khựng lại một lúc, tôi nghĩ đến chuyện lấy điện thoại ra xem clip chặt gà rồi làm theo.
Tôi mang thớt, dao xuống dưới bếp, đeo sẵn găng tay rồi bật video lên. Sau nửa tiếng, 4 đĩa gà xếp gọn gàng được bê lên. Mẹ chồng tôi nhìn cười tâm đắc: "Cũng được đấy chứ nhỉ, biết chặt gà ra phết". Tôi thở phào nghĩ: "May quá, mình thật nhanh trí".
Bữa cơm trưa mùng 1 Tết toàn những người xa lạ với tôi nhưng nhanh chóng thành thân quen vì tiếng nói cười rôm rả. Tôi lì xì các cụ ông, cụ bà, cháu chắt nhà chồng, không quên kể những câu chuyện vui ngày đầu năm.
Sau bữa cơm, thấy tôi hì hụi rửa 3 mâm bát trong nhà, mẹ chồng giục con trai vào giúp một tay cho nhanh. Tôi rất bất ngờ vì mẹ chồng còn hiện đại hơn cả mẹ đẻ của tôi. Nhà tôi cũng có chị dâu nhưng mẹ chưa từng cho con trai rửa bát giúp vợ. Nước mắt bỗng rơm rớm ở khóe mắt tôi.
Quê chồng tôi có tục đi chúc Tết họ hàng, làng xóm. Đến nhà ai, tôi cũng được mẹ chồng giới thiệu rất nhiệt tình.
Một "tai nạn" đã xảy ra ngày hôm đó khi tôi vô tình ngồi vào chiếc gương đứa cháu họ chơi rồi để ở giường nhà ông ngoại chồng. Lúc đó, mặt tôi đỏ tía tai, tay chân run cầm cập. Tôi chẳng biết cầu cứu ai, chỉ biết hướng ánh mắt về phía chồng.
Cả nhà không ai nói câu nào, chỉ có mẹ chồng đứng dậy cười bảo: "Không sao đâu con, nhà này không kiêng, không mê tín. Gương vỡ lại lành. Ai cũng kiêng gương vỡ thì người bán gương bán cho ai chứ? Con đeo găng tay vào, nhặt vào túi, gói gọn bỏ thùng rác là được".
Dù mẹ nói vậy nhưng tôi vẫn không hết run rẩy. Tôi hiểu mọi người đều không hài lòng nhưng chính sự bao dung của mẹ, lời nói của mẹ đã bảo vệ tôi, khiến tôi bình tĩnh hơn. Chồng tôi cũng cười xòa: "Mẹ nói đúng đấy em, để anh dọn cho".
Tối hôm đó về nhà tôi cứ suy nghĩ mãi vì lo lắng mình mang xui xẻo đến cho nhà người khác. Nhiều người kiêng làm vỡ gương mà vỡ đúng ngày mùng 1 Tết thì thực sự là chuyện "tày trời".
Thấy tôi lo lắng không muốn ăn cơm, mẹ chồng lên tận phòng động viên: "Con ơi, không phải nghĩ gì đâu nhé. Mẹ nói thật đó, ông bà ngoại không nghĩ gì đâu, còn ai nghĩ gì thì mặc con ạ.
Năm ngoái mẹ đốt nhang ngày mùng 1, bát hương cháy bùng bùng, ai cũng lo. Thế rồi cả năm đó nhà mình làm ăn phát đạt, không ai bệnh tật ốm đau gì. Phước lộc là do mình, đâu thể vì mấy chuyện mê tín ấy mà làm ảnh hưởng được con. Nghĩ thoáng đi...".
Tự nhiên trong lòng tôi thấy nhẹ nhõm hẳn. Tôi từng lo lắng đủ thứ vì năm đầu làm dâu nhà chồng. Nhưng tôi không ngờ lại gặp được người mẹ chồng tâm lý, tốt bụng như vậy. Tôi thực sự biết ơn mẹ.
Sự bao dung của mẹ đã khiến tôi cảm thấy mình phải sống tích cực hơn, gạt bỏ mặc cảm mẹ chồng nàng dâu và nhất định phải yêu thương gia đình chồng như gia đình ruột thịt của mình. Cái Tết đầu ở nhà chồng thực sự ý nghĩa với tôi.
Vừa sinh xong, tôi đã dứt khoát bỏ chồng vì câu hỏi lạnh lùng từ mẹ anh Tôi đã cố gắng rất nhiều cho cuộc hôn nhân này nhưng cuối cùng vẫn phải ôm con về với mẹ đẻ... Chửa đẻ 2 lần rồi nhưng đến đứa thứ hai này tôi mới biết như nào là trầm cảm. Nản lắm mọi người ạ. Nhìn con mình mới sinh miệng còn vương hạt sữa, không ít lần tôi nghĩ quẩn nhưng...