Ngày về ra mắt nhà vợ mới cưới, tôi chế.t trân khi thấy đứ.a tr.ẻ mà mẹ em mới sinh chưa đầy năm
Đúng lúc đó thì vợ tôi về, thấy em đứ.a b.é khóc ré lên đòi theo còn em lao tới bế ngay đứ.a b.é trên tay tôi với thái độ vô cùng lo lắng.
Tôi và vợ yêu nhau 5 năm thì cưới. Trong đó 2 năm cuối là chúng tôi yêu xa vì tôi phải vào làm việc ở văn phòng trong Nam của công ty. Dù yêu xa nhưng tình cảm của hai đứa vẫn không hề thay đổi. Tôi cũng vô cùng cảm phục vợ vì suốt thời gian đó em vẫn một lòng một dạ chờ đợi tôi dù tôi biết vây quanh em có khá nhiều người đàn ông hơn tôi muốn cưới em về làm vợ.
Khoảng thời gian yêu xa ấy công việc của tôi rất bận, tôi cũng không thể về nhà vào dịp Tết được và đặc biệt tôi và em hoàn toàn không gặp nhau mà chỉ liên lạc qua điện thoại. Có lần nhớ em quá tôi bảo tranh thủ ra thì em gàn, nói tôi cứ yên tâm làm việc, hết 2 năm chắc chắn hai đứa sẽ được ở bên nhau mãi mãi. Nghe em nói vậy tôi cũng yên lòng.
Và dự án cuối cùng cũng hoàn thành tôi được trở lại Bắc làm việc. Chúng tôi đã dự tính tới đám cưới từ trước khi tôi trở về nên ngày tôi về cũng là ngày đám cưới diễn ra linh đình trong sự chúc phúc của bố mẹ hai bên. Vì tiệc cưới tổ chức ở thành phố nên dự định 1 tuần sau tôi sẽ về ra mắt gia đình nhà vợ. Hồi mới yêu tôi từng về nhà em một vài lần, nhưng suốt 2 năm đi làm xa chưa từng quay trở lại nên cũng cảm thấy có lỗi lắm.
Tôi về tới nhà lúc trời đã nhá nhem tối, tuy lâu rồi chưa về nhưng tôi vẫn thuộc đường nhà vợ không thể nào lẫn được. (Ảnh minh họa)
Vì bận bào giao công việc nên tôi để vợ về trước, hẹn 3 ngày sau sẽ về. Tuy nhiên chiều ngày thứ 2 bàn giao xong nên tôi bắt xe về ngay muốn tạo bất ngờ cho vợ và bố mẹ. Tôi về tới nhà lúc trời đã nhá nhem tối, tuy lâu rồi chưa về nhưng tôi vẫn thuộc đường nhà vợ không thể nào lẫn được.
Khi dừng chân trước đúng căn nhà đó, không thấy ai tôi đứng lại ngó nghiêng một chút thì thấy có một đứ.a tr.ẻ tầm 8 tuổ.i bế một đứa em chừng gần một tuổ.i tiến lại.
- Ông bà với dì Thủy lát nữa mới về chú ạ, chú vào nhà đi.
- Cháu là…
- Cháu là con mẹ Hạnh đó chú, hôm chú và dì Thủy cưới cháu phải đi học nên không đi lên thành phố được. Về mẹ cháu cho xem ảnh cưới của chú và dì, dì Thủy mặc váy đẹp thật.
Hóa ra đó là con gái của chị gái vợ tôi, con bé nhận ra tôi qua ảnh còn tôi chưa gặp bé bao giờ nên không biết. “Cháu bế em giỏi quá, em bé mẹ mới đẻ đây à đưa chú bế em giúp nào”. Tôi bế đứ.a b.é lên rồi hơi sững người lại, đứ.a b.é gái mới gần một tuổ.i nhưng giống vợ tôi như hai giọt nước. “Đây là em bé của bà ngoại cháu đấy chú ạ, chứ không phải em bé của mẹ cháu đâu. Bà lên chỗ dì Thủy chơi rồi đưa em ấy về đấy”, con bé nói rồi chạy đi tìm bà.
Video đang HOT
Có lẽ nào mẹ vợ tôi gần 60 tuổ.i rồi mà vẫn sinh được con sao ? Đúng lúc đó thì vợ tôi về, thấy em đứ.a b.é khóc ré lên đòi theo còn em lao tới bế ngay đứ.a b.é trên tay tôi với thái độ vô cùng lo lắng: “Anh xong việc nên về ngay, con chị nhìn kháu quá em nhỉ. Chị nó vừa đưa anh bế rồi bảo đi tìm bà”, tôi đã nói như vậy để xem ý vợ thế nào thì nhận được câu trả lời bất ngờ từ em.
Thấy em đứ.a b.é khóc ré lên đòi theo còn em lao tới bế ngay đứ.a b.é trên tay tôi với thái độ vô cùng lo lắng (Ảnh minh họa)
- Vâng chị ấy mới sinh bé được 11 tháng.
- Nhưng anh nhìn bé giống em hơn là giống chị ấy đấy.
- Thì họ hàng phải có nét giống nhau chứ anh.
- Anh muốn em hãy nói thật chứ em không nói dối được thì đừng có nói dối. Đây có phải là con của em không vì lúc nãy con chị Hạnh nói đây là con của mẹ và mẹ đưa nó về sau khi lên chỗ em về đấy. Sao giờ em lại khẳng định với anh nó là con chị Hạnh.
- Anh đừng có nói linh tinh.
- Thực sự 2 năm xa em anh đã rất tin tưởng. Nếu em khẳng định đây không phải con em thì em có dám để anh đi xét nghiệm AND không.
Vợ sững sờ không nói câu gì, tôi thì bực bội bỏ đi ngay lập tức. Từ đó đến giờ đã 1 tháng trôi qua vợ vẫn không trở lên thành phố và không cho tôi câu trả lời chính thức. Điều đó càng khẳng định rằng đứ.a tr.ẻ kia là con riêng của vợ tôi và nếu không có lần về quê bất ngờ ấy thì mọi người nhà vợ sẽ giấu tôi mãi sự thật này.
Giờ tôi thấy hơi rối, chưa biết phải xử trí ra sao việc này, chẳng lẽ lại l.y hô.n. Mọi người cho tôi lời khuyên với.
Theo Một Thế Giới
Đứ.a tr.ẻ nhặt được trong đêm mưa gió ấy đã giúp tôi phá tan tành hôn lễ của gã người yêu bạc tình và con gái đại gia
Ngay sau đó chừng 10 giây, Hải ăn luôn cái tát cháy má từ cô vợ của mình. Cô ta khóc nức nỏ rồi bỏ chạy khiến cả hôn trường chế.t đứng. Ném xấp tiề.n năm xưa vào mặt Hải, tôi cười khẩy...
Tôi và Hải đã có một thời gian quen biết rất dài trước khi cả hai tiến đến chuyện tình yêu. Vì vậy, tôi luôn tin vào những điều mà mình nghe được, nhìn thấy được ở Hải. Hải là người con trai rất khá. Ngoại hình sáng láng, cao ráo. Nếu mà gia đình có điều kiện hơn một chút thì chắc chắn Hải đã có cơ hội lấn sân vào giới nghệ thuật rồi. Chỉ tiếc là hoàn cảnh gia đình Hải quá khó khăn, một mình Hải phải tự thân vận động cho cuộc sống của riêng mình. Mà cũng chính vì như vậy, tôi mới yêu và thương Hải. Tôi thầm cảm phục cái nghị lực mà Hải có và tôi tin rằng, nếu kết hôn với Hải, tôi sẽ có được một cuộc hôn nhân hạnh phúc.
Có lẽ vì tin tưởng Hải quá nhiều mà vào ngày kỉ niệm hai năm cả hai đứa yêu nhau, tôi đã quyết định dâng hiến cho Hải tất cả những gì quý giá nhất của đời người con gái. Vậy mà...
- Chia tay đi!
Câu nói lạnh lùng, không lý do của Hải khiến tôi đứng hình.
- Chúng mình không hợp? - Lý do nhanh chóng được Hải đưa ra
Vò nát mảnh giấy cùng số tiề.n, nước mắt tôi rơi lã chã. (Ảnh minh họa)
Dứt lời thì Hải cũng lạnh lùng bỏ đi. Chia tay không lý do khiến tôi gần như phát điên. Tôi tìm mọi cách liên lạc với Hải để níu kéo tình xưa. Thậm chí, tôi còn viện ra cả lý do có thai bằng cách nhờ một chị cùng công ty đang mang bầu giúp cho chiếc que thử thai hiện lên hai vạch. Tôi mang nó tới năn nỉ, cầu xin Hải đừng dứt bỏ tình cảm với tôi. Nhưng xem ra mọi sự cố gắng lúc này hình như là vô nghĩa khi Hải thẳng thừng:
- Chuyện này em cũng tự nguyện mà, làm sao bắt mình anh chịu trách nhiệm được.
Tôi trở về với trái tim tan nát. Hơn hai tháng trời, tôi không ngày nào là không tìm cách gặp Hải, nói với Hải rằng mẹ con tôi yêu Hải rất nhiều (Tôi vẫn giả mình có thai) nhưng Hải chẳng bận tâm. Hải chỉ gửi cho tôi một mảnh giấy với vài dòng chữ và một số tiề.n: "Cô tự lo cho cái thai đi, giữ hay bỏ là tùy cô nhưng nói rõ tôi coi như hết trách nhiệm".
Vò nát mảnh giấy cùng số tiề.n, nước mắt tôi rơi lã chã. Tôi như lâm vào tình trạng khủng hoảng trầm trọng hơn khi hay tin chưa đầy nửa năm nữa là Hải sẽ kết hôn. Cười cay đắng khi tôi biết cô dâu là con gái của một vị đại gia danh tiếng. Tôi trốn chạy khỏi cái nơi chứa đựng những kỉ niệm đa.u đớ.n ấy. Tới một nơi chẳng ai biết tôi để những mong nỗi đau có thể bị xóa nhòa bởi không gian và thời gian khác lạ.
Thời gian trôi đi, tôi dần nhận ra rằng mình là kẻ ngu dại khi cứ đi ôm ấp cái mối tình đa.u đớ.n ấy, ôm ấp hình bóng của kẻ bội bạc ấy. Tôi dần vững lại tâm trí và tôi muốn đời này có vay phải có trả. Những kẻ sống đểu giả thì buộc phải bị báo ứng. Và tôi sẽ làm điều đó thay số phận với Hải. Tôi sẽ tới dự hôn lễ của Hải bởi tôi nhớ rõ, chỉ còn gần một tháng nữa thôi, nó sẽ được tổ chức. Tôi sẽ phanh phui tất cả về Hải. Số tiề.n và mảnh giấy Hải viết khi xưa nhưng...
Tôi tự thấy nó chưa thuyết phục và đúng lúc ấy thì...
Tôi muốn nhận nó về nuôi, không phải vì nó vừa giúp tôi mà vì tôi và nó là hai người có duyên. (Ảnh minh họa)
Trong đêm mưa gió ấy, trên đường đi làm ca đêm về tôi nghe thấy tiếng khóc như sắp tắt lịm. Chui vào lùm cây, tôi tái mặt khi đó là tiếng khóc của một đứ.a tr.ẻ sơ sinh, nó còn nguyên dây rốn. Sợ hãi nhưng tôi vẫn cố bế đứ.a tr.ẻ lên, tôi lao đi tới hiệu thuố.c gần nhất của người chị mới quen chung cảnh ngộ. May mắn, đứ.a tr.ẻ vẫn bình an, nhìn nó ngủ ngon lành như không hề biết mình bị bỏ rơi mà tôi rơi nước mắt. Nhưng rồi trong đầu tôi lại lóe lên một kế hoạch vô cùng hoàn hảo. Tôi mỉm cười và chắc chắn rằng nó sẽ thành công...
Tiếng khóc của trẻ sơ sinh là cho cả khán đường kinh ngạc quay lại. Tôi xuất hiện trong vai trò của mẹ bỉm sữa, tay ẵm đứ.a tr.ẻ tiến tới gần Hải. Hải nhìn tôi hốt hoảng, mặt cắt không còn giọt má.u. Cô vợ Hải thì ấp úng:
- Chị là ai? Sao lại ôm đứ.a tr.ẻ này tới làm ầm ĩ hôn lễ của tôi như vậy?
- Cô đọc đi, sẽ hiểu tất cả? - Tôi chìa mảnh giấy năm xưa Hải viết ra
Ngay sau đó chừng 10 giây, Hải ăn luôn cái tát cháy má từ cô vợ của mình. Cô ta khóc nức nỏ rồi bỏ chạy khiến cả hôn trường chế.t đứng. Ném xấp tiề.n năm xưa vào mặt Hải, tôi cười khẩy:
- Mẹ con tôi chúc anh hạnh phúc!
Quay lưng bước đi, tôi nghe rõ tiếng Hải chử.i rủa mình phía sau. Nhưng tôi chẳng còn quan tâm, bởi mục đích tôi đã đạt được rồi. Nhìn hôn lễ bị phá tan tành, tôi hả hê lắm. Ôm chặt đứ.a tr.ẻ trong tay, tôi nhìn nó mỉm cười. Tôi muốn nhận nó về nuôi, không phải vì nó vừa giúp tôi mà vì tôi và nó là hai người có duyên.
Theo Một Thế Giới
Liên tục mơ thấy đứ.a tr.ẻ cầm dao đứng đầu giường gọi bố, tôi hoảng loạn đến mức nhập viện và sốc chế.t khi được biết lý do Nghĩ tới đây, tôi giật mình thảng thốt. Hoa báo mang thai, hình ảnh đứ.a tr.ẻ cầm dao, tôi không dám nghĩ nhiều hơn nữa. Giật mình tỉnh dậy, mặt tái mét, người ướt đầm đìa mồ hôi lạnh, tôi vẫn còn chưa thấy hoàn hồn. Lại là giấc mơ khủng khiếp ấy. Đã hai tháng trời nay, gần như đêm nào tôi...