Ngày tiêu cả chục triệu, vợ chồng tôi vẫn để mẹ bán từng mớ rau kiếm sống
Tôi bực tức bước vào xe, bà già chạy theo kéo tay tôi và liên tục gọi tôi là con, nhìn bà già nua bẩn thỉu lại gọi tôi là con đúng là ‘thấy người sang bắt quàng làm họ’.
Gia đình tôi có 2 anh em trai, mẹ tôi sống cùng anh cả còn tôi thoát li gia đình từ khi học xong Đại học, rồi lấy vợ có con nên rất ít khi về nhà vì công việc bận rộn với lại vợ tôi cũng chẳng thích về quê lắm.
Nhờ tu chí làm ăn vợ chồng tôi tuy còn trẻ tuổi nhưng cũng kiếm được kha khá tiền, mỗi tháng ngoài tiền lương chúng tôi còn thu nhập từ làm thêm nữa, tổng hai người cũng gần 500 triệu mỗi tháng. Có tiền vợ chồng tiêu xả láng lắm thích gì là mua nấy, nhìn bộ váy của vợ mua đến cả chục triệu đồng mà tôi chẳng thấy tiếc gì cả bởi có những bữa tiệc của tôi chi hết cả tỷ bạc có thấm tháp gì đâu. Đúng là có tiền có tất cả, nó khiến cho con người ta được tôn trọng và đáng quý hơn.
Có tiền, vợ chồng tiêu xả láng lắm, thích gì là mua nấy (Ảnh minh họa)
Đã 15 năm chưa về quê tôi nhớ mẹ lắm rồi, trong lúc nghỉ phép tôi bàn với vợ đưa các con về thăm mẹ không chẳng biết bao giờ mới có dịp về, lúc đầu vợ phản đối kịch liệt, có về thì về quê ngoại chứ không chịu về quê nội. Tôi quát ầm lên:
- Năm nào cũng về quê ngoại 2 – 3 lần rồi, em cũng phải nghĩ cho anh chứ, lúc nào cũng chỉ biết đến ngoại còn anh không có bố mẹ sao.
Trước sự cáu gắt, giận dỗi của tôi vợ đành im lặng để tôi tự quyết định mọi việc. Sau nhiều ngày mong chờ máy bay đã hạ cánh xuống quê hương của tôi, hơn chục năm trời mà mọi thứ đổi thay nhiều quá. Thuê một chiếc xe hạng sang để về nhà, gia đình tôi đi mãi rồi chiếc cổng làng cổ kính cũng hiện ra, bên cạnh là những ngôi nhà cao tầng san sát vào nhau, nhìn mọi thứ mới mẻ quá. Xe bon bon đi chợt đụng vào mấy bà bán rau tràn cả ra đường để mời chào khách.
Video đang HOT
Nhìn thấy một bà già lưng còng tôi bấm còi inh ỏi mà bà cứ ngồi kì kèo với khách hàng, không tránh đường cho tôi đi, tức quá tôi nhảy xuống cầm luôn mấy gánh rau của bà ta dẹp gọn vào vệ đường mà không quên ném vào mặt bà một câu:
- Bà bị điếc à, muốn chết hay sao mà ra tràn ra đường bán hàng thế này.
Tôi tức bực bước vào xe, bà già chạy theo kéo tay tôi và liên tục gọi tôi là con, nhìn bà già nua bẩn thỉu, lại gọi tôi là con đúng là “thấy người sang bắt quàng làm họ”. Để khỏi phải nghe những lời vớ vẩn, tôi đóng phịch cửa vào rồi phóng xe đi luôn. Nhà cửa mọc lên nhiều quá khiến cho con đường vào nhà tôi nhỏ xíu, không thể đưa ô tô vào trong được nên cả gia đình tôi phải đi bộ một đoạn dài mới đến nơi.
Trước mắt tôi là một ngôi nhà nhỏ xíu, lụp xụp, bị vây quanh bởi những căn nhà cao tầng nhìn thật là xót xa, chẳng hiểu anh trai và mẹ tôi ở đâu mà gọi mãi không thấy trả lời. Đứng đợi một lúc thì có một bà già từ ngoài đường bước vào, tươi cười với gia đình tôi. Đúng rồi, bà già bán rau ngoài chợ lúc nãy đây mà, đến lúc này tôi mới nhìn kỹ lại đúng là mẹ mình rồi, nhưng tại sao mẹ khác quá vậy, mười mười mấy năm không về mà tóc mẹ đã bạc trắng, răng rụng hết, da lại nhăn nheo và cái lưng của mẹ gù từ lúc nào rồi. Nhìn mẹ khắc khổ quá tôi không cầm được nước mắt:
- Mẹ ơi con không ngờ mẹ đổi thay quá, con đã không nhận ra mẹ ở chợ sáng nay, con thật là một đứa con đáng trách. Thế anh trai con ở đâu mà để mẹ phải khổ sở thế này?
Bà già bán rau ngoài chợ lại chính là mẹ của tôi (Ảnh minh họa)
Mẹ chỉ lên ngôi nhà to cao hoành tráng bên cạnh mà bảo:
- Nhà vợ chồng anh mày đấy, chúng nó đi làm suốt có mấy khi ở nhà đâu, mà những ngày nghỉ thì cả nhà nó đều đi chơi tụ tập bạn bè cả, đến cả tháng nay mẹ đã nhìn thấy mặt vợ con nó đâu.
- Thế sao mẹ không lên ở chung với vợ chồng anh chị cho sướng chứ suốt ngày chạy chợ nhìn tội lắm mẹ ơi.
- Mẹ già rồi không hợp với bọn trẻ các con, thôi để mẹ ở căn nhà lụp xụp này cũng rất thoải mái, mẹ còn phải đi bán rau nữa mà, sáng nào mẹ cũng dậy từ lúc 3h sáng đi lấy rau ở chợ lớn về chợ nhỏ bán, mỗi ngày túc tắc cũng kiếm được mấy chục nghìn đồng đủ tiền cho 2 bữa ăn, không phải phụ thuộc vào ai con ạ.
- Ôi mẹ ơi con thật có lỗi với mẹ bao năm nay, mỗi ngày con tiêu hết cả chục triệu cứ ngỡ mẹ được anh chị chăm sóc chu đáo, nào ngờ mỗi ngày mẹ phải bòn mót từng đồng để sống thế này, con đúng là đứa chẳng ra gì.
Nhìn trong nhà, ngó trước ngó sau chẳng có gì mới cả toàn những thứ quen thuộc ngày xưa, có khác là nó đã bị cũ, bị mọt hết rồi. Những bộ quần áo của mẹ rách tươm mà tôi xót xa đắng lòng, mình là đứa con trai vô tâm, quá ích kỷ, bao năm nay chỉ biết nghĩ cho mình và gia đình nhỏ bé, để mặc mẹ phải sống trong nghèo khổ. Cả cuộc đời mẹ đã phải vất vả chăm lo cho chúng tôi được học hành đàng hoàng, tử tế nên người vậy mà cuối đời mẹ lại được các con báo hiếu thế này đây.
Đợi anh trai đi công tác nước ngoài về tôi sẽ bàn lại với anh, nếu không nuôi mẹ được thì tôi sẽ đón mẹ vào ở hẳn với gia đình tôi chứ tôi không đành lòng sống sung sướng để mẹ cô đơn vất vả, cặm cụi làm việc cả ngày thậm chí cả cuộc đời được.
Theo GĐVN
Mẹ bạn trai khinh nhà tôi nhặt ve chai kiếm sống, đến ngày cưới cả nhà trai đều ngỡ ngàng
Tôi và bạn trai quen biết đã 2 năm, nay đi đến kết hôn. Tuy anh ấy rất yêu tôi nhưng trước mặt anh, tôi vẫn cảm thấy mặc cảm, tự ti... Nhà anh có gia thế hiển hách, cha là nhân viên chính phủ, mẹ là giáo viên nổi tiếng, còn gia đình tôi làm nghề nhặt ve chai. Tôi không bao giờ hối hận vì đã sinh ra ở gia đình này nhưng cũng rất lo lắng gia đình chồng sẽ xem thường tôi.
Mẹ bạn trai khinh nhà tôi nhặt ve chai kiếm sống
Anh ấy cao to, đẹp trai, phong thái nhẹ nhàng, luôn thu hút sự chú ý của các cô gái. Tôi chỉ là cô gái sinh ra và lớn lên ở nông thôn dù không mang theo dáng vẻ quê mùa. Lúc đi gặp cha mẹ anh, tôi rất lo lắng, sợ họ sẽ ghét bỏ tôi. May thay, bố anh rất hiểu và cảm thông, ông tuyên bố: "Chỉ cần con trai thích, tôi sẽ ưng thuận!". Nhưng mẹ anh lại thích sĩ diện, kiên quyết phản đối cuộc hôn nhân này khiến cho chúng tôi rất đau đầu...
Đã rét vì tuyết lại lạnh thêm vì sương... Có lần tôi đưa bạn trai về nhà, quên không báo trước cho cha mẹ. Kết quả là gặp ngay cha mẹ đang kéo xe bò đồng nát, anh ấy nhất thời choáng váng, sững sờ đứng yên tại chỗ. Cha mẹ không để ý trên đầu còn dính rác bẩn, nhiệt tình lôi anh vào dùng cơm. Tuy miệng nở nụ cười nhưng đột nhiên anh trở nên rất ít nói... Tôi nói cho anh biết, nếu không thể chấp nhận gia đình tôi thì sẽ chia tay.
Anh ấy dường như cả đêm không ngủ, luôn luôn suy nghĩ về lời nói của tôi... Sáng sớm hôm sau, anh nói xin lỗi tôi với giọng nói đầy áy náy và kiên quyết. Anh nói: "Thực sự xin lỗi em! Sau này anh nhất định sẽ hiếu thuận với cha mẹ em". Ngay lập tức, trái tim của tôi đã tan chảy. Sau khoảng thời gian tốt đẹp, chúng tôi bận rộn chuẩn bị cho đám cưới...
Vào ngày hôn lễ, mẹ tôi đã lên phát biểu. Tuy mẹ không được học hành nhiều nhưng mỗi câu, mỗi chữ đều khắc ghi trong tận đáy lòng tôi... Mẹ nói: "Đời này có thể không có gì cho con, nhưng những gì người khác có, cha mẹ cũng không thiếu!" Sau đó, mẹ lấy ra một tờ khế ước mua nhà và một chìa khóa xe ô tô trao cho tôi khiến mọi người có mặt lúc đó kinh ngạc. Tôi đã khóc, nước mắt nước mũi chảy ra không ngăn được... Cha nói: "Tuy không phải cao sang, nhưng từng đồng tiền đều là do bố mẹ từng chút từng chút tích lũy mà có!" Nghĩ đến cha mẹ vất vả cho tôi của hồi môn, tôi thực sự rất biết ơn, cũng rất đau lòng.
Hai con người ngày ngày cần mẫn làm việc, chịu bao nhiêu vất vả cực nhọc, cũng chỉ để con gái duy nhất được ngẩng cao đầu. Không ai có thể ngờ trước những gì cha mẹ làm cho tôi, sao tôi có thể tự ti? Khi tôi được ở bên hai người vĩ đại nhất thế gian.
Theo Daikynguyen
Chồng cặp bồ với gái để ... 'giải rượu' Không ngờ Đại đã lừa tôi, anh lợi dụng lòng tin của tôi để cặp bồ. Thực ra anh có làm nghề xe ôm đưa đón khách nhưng cũng vì những lần rước khách ấy mà anh quen với một cô gái trẻ chuyên bán "vốn tự có" để nuôi thân. Và nhà nghỉ là điểm đến của chồng tôi với bồ sau...