Ngăn bạo lực học đường: Việc của nhà quản lý, sao lại dồn giáo viên?
Để ngăn ngừa bạo lực học đường, thầy giáo 40 năm tuổi nghề đã đề xuất 4 kiến nghị.
Lời toà soạn: Một tuần sau sự kiện nữ sinh ở Trường THCS Phù Ủng bị đánh hội đồng gây xôn xao dư luận, ngày 6/4, tỉnh Hưng Yên đã tổ chức hội nghị trực tuyến với 16.000 giáo viên để tìm giải pháp ngăn ngừa hiện tượng này. Theo dõi xuyên suốt sự kiện, nhà giáo Lê Minh Hoàng ở An Giang đã có bài viết gửi tới VietNamNet “thảo luận cùng 16.000 nhà giáo ở Hưng Yên và Bộ GD-ĐT, Sở GD-ĐT Hưng Yên”. Dưới đây là nội dung bài viết.
“Xử lý nghiêm” là cần thiết
Thủ tướng và Phó Thủ tướng Vũ Đức Đam có chỉ đạo “phải xử lý nghiêm”, Bộ trưởng GD-ĐT và Chủ tịch UBND tỉnh trực tiếp giải quyết “luôn và ngay” cho thấy đây là một vụ đặc biệt nghiêm trọng, hết sức đau lòng không chỉ đối với ngành giáo dục.
Việc Chủ tịch UBND Tỉnh Hưng Yên chỉ đạo thực hiện quy trình và xử lý cách chức hiệu trưởng, toàn bộ ban giám hiệu, chi ủy, hội đồng kỷ luật nhà trường, cán bộ Đoàn-Đội, buộc khỏi ngành giáo viên chủ nhiệm; đồng thời xem xét xử lý các em học sinh đánh bạn; những học sinh không đánh nhưng có biết hay chứng kiến sự việc mà không can ngăn hay bảo vệ bạn cũng như không báo cáo cho nhà trường và xem xét xử lý là rất kịp thời, nghiêm minh và cần thiết.
Có thể từ nay, trở đi trường nào ở Hưng Yên nói riêng và cả nước nói chung để xảy ra trường hợp tương tự cũng sẽ bị xử lý như vậy.
Ngày 6/4, Sở GD-ĐT Hưng Yên tổ chức hội nghị trực tuyến về phòng chống bạo lực học đường với sự tham gia của hơn 16.000 giáo viên ở gần 600 điểm cầu trên toàn tỉnh. Ảnh: Quang Vinh
Tuy nhiên, là một cựu giáo viên có gần 40 năm trực tiếp giảng dạy, công tác ở trường phổ thông, tôi nghĩ như vậy là mới xử lý phần “ngọn”.
Nguyên nhân sâu xa của vấn đề là do cơ cấu tổ chức bộ máy và cơ chế hoạt động lâu nay của trường phổ thông nhìn bề ngoài và nghe báo cáo thì rất khoa học, trách nhiệm, kỷ cương, nề nếp, hiệu quả, thân thiện…và hàng loạt mỹ từ khác; nhưng thực tế thì không phải vậy.
Xin được nêu ra đây một vài ý kiến, hy vọng lãnh đạo Bộ GD-ĐT và cơ quan quản lý giáo dục các cấp quan tâm.
Tất cả chưa “vì học sinh thân yêu”
Bộ máy quản lý nhà trường phổ thông của ta lâu nay quá cồng kềnh, nhiều ban thường trực, ban chỉ đạo, hội đồng chính thức và không chính thức – xin tạm gọi là “hệ thống chính trị”nhưng trách nhiệm thì không rõ ràng, hoạt động thì rời rạc, không hiệu quả chỉ nhằm mục đích duy nhất là đáp ứng những yêu cầu của các phong trào, chỉ tiêu thi đua; của sự chỉ đạo của cơ quan quản lý cấp trên và sự “điều động” của địa phương nơi trường đóng chứ không phải lúc nào cũng “tất cả vì học sinh thân yêu”.
Trong quản lý của hiệu trưởng (HT) và ban giám hiệu (BGH) thì tập trung chủ yếu cho công tác tổ chức nhân sự và tổ chức dạy – học, cả chính khóa và dạy thêm – học thêm. Có nhiều trường dạy thêm – học thêm trở thành mũi nhọn, thành việc chính.
Rồi, mất nhiều thời gian cho những việc thuộc về hậu cần như chạy ngân sách Nhà nước, vận động xã hội hóa, họp hành, hiếu hỷ, quan hệ…
Video đang HOT
Công tác giáo dục đạo đức cho học sinh thường thì khoán trắng cho tổ chức Đoàn – Đội và giáo viên chủ nhiệm (GVCN) mà công tác Đoàn, Đội những năm gần đây cũng có biểu hiện “mất lửa”, hành chính hóa, nặng về hình thức, chủ yếu là theo phong trào kiểu “đến hẹn lại lên”, đối phó, chiếu lệ.
Còn GVCN thì cả tuần chỉ được làm việc với lớp mỗi tiết sinh hoạt vì thời gian còn lại cả thầy và trò đều tập trung cao độ cho dạy và học; đã vậy còn bị trừ đi 1 tiết tiêu chuẩn để nuôi giám thị thì làm sao có hiệu quả.
Tiết sinh hoạt đầu tuần hầu hết các trường dành cho sự vụ, phong trào, hiếm khi HT lên bục làm công tác tuyên giáo cho HS. Thậm chí, có HT suốt 20 năm tại vị không làm công tác tuyên giáo với tập thể HS lần nào.
Kỷ luật học đường bị coi nhẹ
Kỷ luật học đường lâu nay bị coi nhẹ. Sự coi nhẹ thể hiện trước hết ở chỗ cho tới thời điểm này (4/2019) mà vẫn còn áp dụng Thông tư 08/TT được ban hành cách nay 31 năm (ngày ký 21/3/1988) để xử lý kỷ luật học sinh trong khi chờ đợi Bộ nghiên cứu sửa chữa, bổ sung (!).
Đã vậy, nhiều trường lại không xử lý khi có HS vi phạm hoặc có xử lý nhưng không nghiêm minh làm cho HS lờn. Liệu chúng ta hiểu nhầm nội hàm của quan điểm kỷ luật tích cực không?
Đặc biệt là sức ép của xã hội, của công luận, của chính bản thân cán bộ giáo viên sau những vụ bạo hành học đường trong thời gian qua (thầy bạo hành trò, trò và gia đình bạo hành thầy) làm cho phần lớn CBGV có tâm lý “sợ” HS và gia đình HS, nhắm mắt trước những lỗi lầm, khuyết điểm của HS theo kiểu “mắc-kê-nô” (mặc kệ nó) với cái quy trình hoạt động được mặc định là: Tới giờ lên lớp – hết giờ rời bục, có thông báo thì họp – BGH bảo sao thì làm vậy – về nhà.
Có một lực lượng trong các trường phổ thông phụ trách chính cho công tác duy trì kỷ luật học đường, nhất là việc tuần tra, giám sát học sinh trong khuôn viên nhà trường kịp thời ngăn chặn, xử lý việc vi phạm trật tự, kỷ luật nhất là tụ tập đánh nhau từng tồn tại trong nhà trường một thời gian dài và rất có hiệu quả là đội ngũ giám thị.
Lúc đầu, đội ngũ này hoạt động rất có hiệu lực, hiệu quả nhưng hiện nay thì không thể phát huy được vai trò vì nó không có vị trí việc làm trong biên chế nhân sự nhà trường mà phải ” ký sinh” bằng chế độ của GVCN, và do đó không có tư cách pháp nhân… Họ là những GV thiếu tiết tiêu chuẩn “bị” phân công làm giám thị nên làm cũng lấy có, có mặt cho hết giờ rồi về.
Công việc chủ yếu của giám thị bây giờ là đánh trống báo tiết, điểm danh đầu buổi, ghi nhận có giáo viên vắng, viết giấy cho HS vào lớp. Giám thị có thiếu sót trong công việc (giám thị) , hiệu trưởng cũng không quy được trách nhiệm mà xử lý.
Còn một hiện trạng khác mà theo tôi đây là một trong những nguyên nhân nội tại dẫn đấn sự việc đau lòng như ở Trường THCS Phù Ủng là HS bị cả gia đình và nhà trường ép học thái quá, vi phạm nghiêm trong quy luật tâm – sinh lý học lứa tuổi, làm các em phát cuồng trong nhận thức và hành vi. Ngẫm lại câu nói dân gian: “Học không chơi giết mòn tuổi trẻ/Chơi không học phá vỡ tương lai” lại rất đúng, rất trúng.
4 đề nghị của thầy giáo 40 năm tuổi nghề
Để không còn một vụ tập thể bạo hành bạn trong trường phổ thông nào nữa như ở Trường THCS Phù Ủng, tôi nghĩ cần phải làm nhiều việc.
Nhưng trước mắt xin đề nghị lãnh đạo Bộ GD-ĐT và UBND các tỉnh thành có trách nhiệm:
Làm học sinh hạnh phúc: Điều thiếu vắng ở các trường công lập?
- Nên khẩn trương ban hành ngay một thông tư mới quy định về xử lý kỷ luật HS thay cho Thông tư 08/TT.
- Xem xét tinh giản bộ máy quản lý trường phổ thông, giao quyền và trách nhiệm cụ thể cho từng thành viên, trước hết là hiệu trưởng.
- Cân đối, bố trí biên chế ( trong giới hạn cho phép) và xây dựng đội ngũ giám thị chuyên nghiệp với tư cách là nhân viên được tuyển dụng, tập huấn từ sinh viên sư phạm đã tốt nghiệp (như nhân viên thiết bị). Chấm dứt tình trạng “ký sinh”, “chui” như lâu nay.
- Cần chấn chỉnh một cách dứt khoát, kiểm soát gắt gao, xử lý triệt để những vi phạm về hoạt động dạy thêm-học thêm nói chung, đặc biệt là dạy thêm và học thêm trong nhà trường. Chấm dứt tình trạng ban giám hiệu và nhân viên nhà trường lấy giờ hành chính công, hưởng lương Nhà nước để tổ chức, quản lý dạy thêm-học thêm, hưởng thêm thu nhập trùng lắp. Đặc biệt là cải cách mạnh mẽ nội dung và phương thức thi cử nhằm giảm áp lực cho HS.
Đề nghị các Bộ, lãnh đạo địa phương chỉ đạo cho các ngành, các đoàn thể ở các cấp, đặc biệt là cấp cơ sở tạo mọi điều kiện cho hiệu trưởng, ban giám hiệu các trường học tập trung hết thời gian, sức lực cho công việc quản lý đơn vị mình cũng bớt “nhờ” GV, HS các trường đi dự các phong trào với tư cách đại diện cho địa phương để các thầy – cô và các em tập trung vào học tập, vui chơi, rèn luyện.
Nhà giáo Lê Minh Hoàng
Theo vietnamnet
Nữ sinh bị đánh hội đồng ở Hưng Yên: Không nên đổ hết lỗi cho thầy cô?
Để xảy ra việc nữ sinh bị đánh hội đồng trong thời gian dài, diễn ra ngay tại trường học, đương nhiên giáo viên, lãnh đạo nhà trường phải chịu trách nhiệm. Nhưng nếu đổ hết lỗi cho các thầy cô, liệu có thỏa đáng và công bằng?
Giáo viên chủ nhiệm có trách nhiệm khi để xảy ra sự việc nữ sinh trong lớp của mình đánh hội đồng bạn, tuy nhiên cũng có trách nhiệm của gia đình, xã hội. Ảnh: LĐO
Áp lực giáo viên chủ nhiệm
Hiện UBND huyện Ân Thi (Hưng Yên) đã thành lập hội đồng kỷ luật và đang thực hiện quy trình kỷ luật với những giáo viên liên quan tới vụ việc nữ sinh bị đánh hội đồng ở Trường THCS Phù Ủng.
Khi vụ việc xảy ra, dư luận không ngừng đặt câu hỏi "giáo viên, nhà trường ở đâu khi để học sinh bị đánh, bắt nạt trong thời gian dài mà không hay biết". Đặc biệt, khi biết chuyện lại xử lý theo hướng xuê xoa, không có tính răn đe.
Không ít ý kiến đồng tình với chỉ đạo xem xét cách chức ban giám hiệu, kỷ luật nghiêm giáo viên chủ nhiệm vì thiếu trách nhiệm trong sự việc. Một luồng ý kiến khác lại cho rằng không nên đổ hết lỗi cho giáo viên hay hiệu trưởng.
Nhiều năm công tác trong ngành giáo dục, TS Nguyễn Tùng Lâm - Chủ tịch Hội Tâm lý giáo dục Hà Nội- cho biết, trong vụ việc nữ sinh bị đánh hội đồng ở Hưng Yên, có thể thấy giáo viên chủ nhiệm và hiệu trưởng đều thiếu kỹ năng xử lý tình huống xảy ra trong trường học trong thời đại truyền thông và mạng xã hội phát triển.
Trong khi vai trò của giáo viên chủ nhiệm trong trường học là rất quan trọng. Chủ nhiệm lớp đồng nghĩa với một "bảo mẫu" cho tất tần tật mọi vấn đề phát sinh của lớp, từ chuyện học, chơi, ứng xử, đạo đức, đứng ra phân xử, điều hòa các mối quan hệ trong lớp học.
TS Nguyễn Tùng Lâm .
"Vai trò quan trọng như vậy, nhưng giáo viên chủ nhiệm chưa được huấn luyện, chưa có kỹ năng để xử lý sự việc, đặc biệt là cách giáo dục và xử lý khi học sinh mắc lỗi. Ngoài ra, giáo viên hiện nay cũng phải chịu rất nhiều áp lực từ phía học sinh, phụ huynh, dư luận xã hội, không có vị thế cần thiết để giải quyết được các tình huống. Khi không có được vị trí cần thiết, chưa được huấn luyện, giờ đổ hết trách nhiệm cho họ là chưa thỏa đáng" - TS Lâm nhấn mạnh.
Qua sự việc này, TS Lâm cho rằng ngành giáo dục, các trường đào tạo sư phạm, bên cạnh việc dạy và yêu cầu về chuyên môn, thì cần tăng cường đào tạo, cung cấp cho giáo viên, lãnh đạo nhà trường các kỹ năng xử lý, điều hòa các mối quan hệ xảy ra trong nhà trường trong bối cảnh mới.
Phải xử nghiêm để cảnh tỉnh
Cũng nêu quan điểm về sự việc, TS Nguyễn Viết Chức - nguyên Phó Chủ nhiệm Ủy ban Văn hóa, Giáo dục, Thanh niên, Thiếu niên và Nhi đồng - cho rằng có trách nhiệm của gia đình khi các nữ sinh kết bè nhóm, bắt nạt kẻ yếu thế. Tuy nhiên, câu chuyện xảy ra tại lớp học, trong thời gian dài, thì nhà trường vẫn phải chịu trách nhiệm chính.
TS Nguyễn Viết Chức: Phải xử nghiêm để cảnh tỉnh. Ảnh: T.L
"Dù có nhiều ý kiến cho rằng, sau vụ việc, nếu cách chức cả Ban Giám hiệu nhà trường là quá nặng, bởi Ban Giám hiệu khó mà quản được việc học sinh đánh nhau. Giáo viên cũng không thể quán xuyến hết được. Tuy nhiên, việc học sinh bạo hành bạn trong thời gian dài mà nhà trường không thấy, thì đúng là khó chấp nhận.
Tôi cho là mức phạt nặng này là hình thức để cảnh tỉnh các cơ sở giáo dục phải tăng cường quản lý, không để xảy ra các sự việc tương tự. Còn xử ở mức nào thì tùy từng trường hợp, bảo đảm không để buông lỏng quản lý"- TS Nguyễn Viết Chức cho biết.
Ông cũng cho rằng, khi xảy ra sai phạm thì nhà trường phải bị xử lý, nhưng không có nghĩa là khoán trắng cho thầy cô, nhà trường.
TS Chức nhấn mạnh: "Giáo dục gia đình rất quan trọng. Ông bà, bố mẹ phải sống có trách nhiệm, tử tế, nêu gương cho con trẻ. Nếu bố mẹ hung hãn, mâu thuẫn, đánh chửi nhau thì con cái không thể ngoan được.
Gia đình không thể khoán trắng con em mình cho nhà trường từ việc học đến giáo dục tư cách đạo đức. Xã hội cũng phải có trách nhiệm trong vấn đề này, người lớn phải nêu gương tốt, thấy sự bất bình phải can ngăn. Nếu không, bạo lực có thể xảy ra bất cứ đâu".
ĐẶNG CHUNG
Theo Lao động
Rùng mình muôn kiểu bạo lực học đường của giới trẻ: Nam đánh nữ, xé áo dài, dùng dao rạch mặt Bạo lực học đường vẫn âm thầm diễn ra hàng ngày, hàng giờ... Nhưng không phải nạn nhân nào cũng đủ dũng cảm để lên tiếng cầu cứu, bảo vệ chính mình. Vụ 5 nữ sinh ở Hưng Yên lột quần áo của một bạn cùng lớp, quay clip và đăng tải lên mạng xã hội đã dấy lên thêm một làn sóng...