Nếu mệt thì dừng lại nghỉ, hà cớ gì phải buông tay nhau?
Nếu thấy mệt thì dừng chân lại và nghỉ một chút đi anh, nhắm mắt lại để nghĩ về quãng đường mà bao lâu nay chúng ta cùng dìu dắt nhau qua, nghĩ về lí do mà chúng ta bắt đầu…
Có phải là anh đang thấy mệt mỏi và chán ghét em không hả anh?
Có phải là anh đang muốn buông tay em phải không anh?
Nếu thấy mệt thì dừng chân lại và nghỉ một chút đi anh, nhắm mắt lại để nghĩ về quãng đường mà bao lâu nay chúng ta cùng dìu dắt nhau qua, nghĩ về lí do mà chúng ta bắt đầu, nghĩ về nguyên cớ mà chúng ta bên nhau đến tận bây giờ…
Anh thấy gì không?Close Ad
Có một chàng trai đã không ngại khó, không ngại xa, không ngại khổ để theo đuổi một cô gái và đã hét lên lời hạnh phúc giữa phố đông người khi được cô gái ấy đồng ý.
Có một chàng trai đã chạy xe hàng giờ giữa đêm khuya lạnh cắt da cắt thịt, chỉ để nhìn cô gái một chút rồi về.
Có một chàng trai đã òa khóc như một đứa trẻ khi nghe tin cô gái nhập viện.
Có một chàng trai đã mỉm cười không ngớt khi được cô gái đút ăn những lần bị sốt.
Video đang HOT
Có một chàng trai đã từng chắc chắn rằng sẽ không bao giờ xa cô gái.
Vậy mà nay khi đã đi được một chặng đường dài, hà cớ gì chàng trai lại muốn buông bỏ? Hay là do đường xa làm người ta sức cùng lực kiệt?
Chuyện tình cảm làm sao tránh khỏi những lúc chông chênh, nhưng chẳng phải cả anh và em đều đã được tận hưởng nhiều khoảnh khắc hạnh phúc đó sao? Tại sao khi mệt mỏi, người ta lại chỉ nghĩ đến hai chữ chia tay mà không nhớ rằng phải vượt qua. Vì lời chia tay dễ nói hơn hả anh?
Ôm chặt em và mạnh dạn nói với đời rằng: “Cứ thử chúng tôi!” đi anh.
Em biết – chàng trai của em mạnh mẽ lắm.
Em tin – chàng trai của em chỉ mệt một chút thôi.
Em đợi – chàng trai của em sẽ lại dắt em đi tiếp trên con đường mà bao lâu hai đứa đã đi.
Giờ thì hãy mở mắt ra – nắm lấy tay em. Chúng ta đã bên nhau ngay cả khi cả thế giới không tin tưởng vào tình yêu này. Đến bây giờ, khi mà tất cả mọi người đều nghĩ rằng sẽ chẳng có gì chia cắt được hai đứa thì ngay chính anh lại chẳng đủ vững lòng để bước tiếp cùng em. Nhớ lại đi anh, mối quan hệ mà anh đang chán nản ở hiện tại đã từng vượt qua bao sóng gió để ở cạnh bên nhau. Anh à, nếu mệt rồi thì dừng chân lại và nghỉ một chút đi anh, hà cớ gì phải buông tay nhau…
Thân tặng những cuộc tình đang đứng trước nhiều ngã rẽ… rẽ lối nào cũng được, chỉ cần hai bạn rẽ cùng một hướng!
Theo Phununews
'Không có 5 cây vàng đeo lên cổ, đừng hỏi cưới tôi'
Đọc bài viết cô hoa hậu gần đây phải tháo bớt vàng trong đám rước dâu, thấy chị em phụ nữ trầm trồ hâm mộ, tôi lại nhớ đến vợ chưa cưới của mình...
Tôi năm nay 32 tuổi. Tôi mới trở về Việt Nam sau 5 năm đi xuất khẩu lao động Hàn Quốc. Vợ chưa cưới của tôi là cô gái làng bên. Chúng tôi quen nhau trên Facebook từ hơn một năm về trước.
Khi trở về Việt Nam, tôi thường xuyên đến nhà em gặp gỡ. Chúng tôi chuyện trò vui vẻ và rất hợp ý nhau. Em là giáo viên dạy cấp 2, năm nay cũng tròn 25 tuổi.
Sau 4 tháng tìm hiểu trực tiếp, thấy hoàn cảnh gia đình hai bên giống nhau, tính cách em vui vẻ, thoải mái, công việc của em lại ổn định, tôi đã hỏi cưới em làm vợ.
Ban đầu em đồng ý và chúng tôi bàn đến chuyện cưới xin. Em bảo, nghề của em là một nghề danh giá. Ở xã, ít người có nghề nghiệp đoàng hoàng như em. Vì thế, em sẽ không theo không tôi về làm dâu. Em muốn đám cưới hỏi của chúng tôi phải hoành tráng. Phong bì xin cưới cao gấp đôi, gấp ba các đám bình thường khác.
Em cũng yêu cầu phải chụp ảnh gói đắt tiền và đi trăng mật ở tận Nha Trang. Tôi đồng ý vì những cái đó, tôi có thể lo cho em được. Tôi báo với gia đình và chọn ngày để bố mẹ tôi đến nhà em xin cưới.
Gần đến ngày bố mẹ tôi đến nhà em, em hỏi tôi chuyện trao quà cưới. Em tò mò muốn biết bố mẹ tôi sẽ trao cho em bao nhiêu vàng? Tôi thật thà nhẩm tính và nói với em, vàng cưới sẽ có khoảng 1 cây.
Mẹ tôi sẽ trao cho em chiếc dây chuyền 5 chỉ, em gái tôi sẽ trao cho em chiếc vòng tay 2 chỉ. Hai cô của tôi sẽ trao cho em 2 chiếc nhẫn. Đó là vàng do tôi mua để chuẩn bị cưới vợ. Tuy nhiên, để làm đẹp mặt gia đình, tôi đưa cho bố mẹ, em gái và các cô trao cho cô dâu.
Tôi nghĩ, chuyện trao quà cưới chỉ là hình thức và một cây vàng ở quê tôi cũng đã là nhiều, vậy mà em giãy nảy phản đối. Em bảo, như vậy là quá ít và em không đồng ý với số vàng cưới đó.
Ảnh: Eskipaper
Tôi giải thích với em, đó chỉ là hình thức, trao vàng ít hay nhiều không quan trọng nhưng em không nghe. Em sừng cồ với tôi rồi giận dỗi bỏ về khi chúng tôi đang ngồi café bàn đám cưới.
Hôm sau, tôi cố tình điện thoại cho em, nói em bỏ bớt lối sống ảo thiên về hình thức đó đi nhưng em hét vào tai tôi: "Nếu không có 5 cây vàng đeo vào cổ thì đừng mơ cưới tôi". Sau đó, em ngắt máy và không chấp nhận cuộc gọi nào khác của tôi.
Tôi nghĩ em trẻ con nên cũng cố làm lành và phân tích cho em. Tuy nhiên, càng nói, tôi càng thấy em khăng khăng làm theo ý mình. Có vẻ như em rất coi trọng việc đó. Em nói, đó là quà cưới, là cái để em giữ gìn phòng thân sau này. Vì thế, em không chấp nhận việc quà cưới quá ít như vậy.
Em nói như thế chứng tỏ, suy nghĩ của em không hề trẻ con chút nào. Đó là một sự tính toán. Vì thế, tự nhiên tôi thấy chán.
Nói thật, sau 5 năm đi xuất khẩu lao động Hàn Quốc, số tiền tôi kiếm được và dành dụm có thể mua cho em nhiều hơn 5 cây vàng. Thế nhưng, tôi không muốn làm chuyện đó. Tôi không muốn khoa trương và làm người đặc biệt giữa làng quê này.
Tôi cũng chỉ muốn lấy một người vợ giản dị và quan trọng là cô ấy muốn làm vợ tôi chứ không phải lấy tôi vì tiền bạc. Vì thế, tôi đã hủy cuộc gặp gỡ người lớn giữa hai gia đình.
Tuy nhiên, hai hôm nay, cô ấy lại chủ động liên lạc với tôi. Cô ấy muốn đám cưới diễn ra và chỉ cần nhà tôi trao hai cây vàng.
Tôi thấy rất suy nghĩ. Tình cảm tôi dành cho em vẫn còn, nhưng lấy một người như em liệu có tốt? Mong mọi người hãy cho tôi lời khuyên.
Theo Phununews
Đã yêu thì yêu cho đúng, ở bên người cho đáng, đàn ông tệ thà không có còn hơn! Cuộc đời vốn ngắn ngủi lắm, hãy góp nhặt những hồi ức đẹp đẽ và hạnh phúc, thay vì khổ đau đàn bà à. Đừng đo sự tồi tệ của đàn ông bằng những tổn thương của bản thân. Đời người đàn bà ngắn ngủi lắm, mấy bận yêu thương dâm lần khổ đau là như ngốn hết thảy thanh xuân một thời....