Nếu mẹ chồng coi con dâu là người ngoài…
Con dâu dậy sớm mười ngày thì chẳng khen, dậy trễ một bữa thì cả xóm đều biết. Thế nhưng bác ấy luôn nói “thương con dâu như con đẻ”. Cô con dâu thì cứ tỏ ra xa cách, không gần gũi chuyện trò…
Ảnh minh họa: Getty Images
Hôm rồi cô em gái chồng tôi kể chuyện: Hôm qua cạnh nhà cô ấy có đôi vợ chồng đánh nhau. Rõ ràng là anh chồng sai mười mươi nhưng bà mẹ chồng lại bênh con trai, cho rằng vì con dâu nhiều chuyện nên mới bị đánh.
Cô ấy thấy vậy liền bất mãn nói với mẹ chồng mình: “ Sao bác ấy lại bênh vực con trai vô lối như vậy, trách gì chú ấy hư”. Mẹ chồng cô ấy nghe xong liền nói: “Bà ấy không bênh con mình, chẳng lẽ lại đi bênh người ngoài”. Cô ấy vừa nghe mẹ chồng nói liền lắc đầu ngao ngán: “Mẹ ơi, nếu mẹ chồng coi con dâu là người ngoài thì con dâu mãi mãi là người ngoài thôi”. Mẹ chồng cô nghe con dâu nói xong thì im lặng.
Cô ấy bảo tôi: “Chị thấy mẹ chồng em nói như vậy trước mặt em, rốt cuộc là có ý gì? Có phải ý bà là nếu vợ chồng em có xảy ra chuyện gì, dù chồng em có sai trái gì thì bà vẫn không bao giờ đứng về phía em? Có phải với bà, em chỉ là người ngoài thôi?”. Tôi không muốn khiến cô ấy thêm chán nản, liền an ủi một câu: Thật ra thì có bà mẹ nào lại không đứng về phía con mình?
Ngay cả mẹ chồng tôi đây, công bằng mà nói, bà rất thương con dâu, đối xử với con dâu vô cùng tử tế. Đi ra ngoài, bà vẫn hay nói “Người ta sinh con gái ra, nuôi ăn nuôi học, lớn khôn rồi lại về nhà mình, chăm lo cho nhà mình, mình không thương nó sao được”.
Thế nhưng, một lần tôi phát hiện chồng tôi à ơi đong đưa với một cô đồng nghiệp cùng cơ quan (mức độ đến đâu thì tôi không rõ). Tôi đau khổ uất ức kể với mẹ chồng. Mẹ chồng tôi mắng chồng tôi một trận, cũng nói vài lời an ủi tôi. Sau rồi bà bảo: “Con ơi, con bỏ qua cho nó đi. Nói thật, đàn ông như thế xã hội cũng nhiều, không phải chỉ mình chồng con”. Lúc đó, tôi nhận ra, dù biết con mình sai, mẹ chồng tôi vẫn tìm cách bào chữa cho anh ấy.
Video đang HOT
Còn có bà mẹ chồng hàng xóm cạnh nhà tôi: Con gái có bầu thì làm món này món kia kêu con về tẩm bổ. Con gái sinh đẻ cũng xin thông gia cho con về nhà mình ở cữ để tiện chăm nom kiêng cữ. Lâu không thấy con gái về thăm thì vào ra mong ngóng. Con gái về thì để ngủ tới tận trưa vì “đêm nó phải thức cho con bú nên mất ngủ”.
Vậy mà con dâu ốm nghén thì bảo “ai có bầu mà chẳng mệt”, con dâu kiêng cữ lúc sinh nở thì bảo “mẹ hồi xưa mới đẻ ba ngày đã dậy nấu cơm”, lễ tết dâu muốn về ngoại cũng không hài lòng. Con dâu dậy sớm mười ngày thì chẳng khen, dậy trễ một bữa thì cả xóm đều biết. Thế nhưng bác ấy luôn nói “thương con dâu như con đẻ”. Cô con dâu thì cứ tỏ ra xa cách, không gần gũi chuyện trò. Thật sự, có bà mẹ chồng nào thật lòng thương con dâu mà con dâu lại tỏ ra xa cách?
Có những cô gái trước khi về nhà chồng cứ tự dặn lòng: “Chỉ cần mình sống tốt, chắc chắn nhà chồng sẽ thương”. Vậy mà không hiểu sao sau vài năm sống chung đều trở thành “con dâu tôi chẳng ra gì” trong mắt mẹ chồng cả. Là bởi mẹ chồng – nàng dâu hòa hợp quá khó? Hay bởi như người ta vẫn nói khác máu nên mới tanh lòng?
Hôm qua tôi đọc một bài báo viết về cô con dâu lén bán đất để lấy tiền cho mẹ chồng điều trị ung thư vú. Đến khi mẹ chồng phẫu thuật xong rồi mới biết chuyện, xúc động vô cùng. Ai cũng khen cô con dâu tuyệt vời, nhưng thật ra cô ấy không tiếc mẹ chồng bất cứ thứ gì là bởi vì mẹ chồng đối với cô cũng quá tuyệt vời, quá tốt. Lẽ đời, không tự nhiên mà người ta cho đi không cần toan tính. Người ta chỉ làm được điều đó khi tình yêu thương đủ lớn mà thôi.
Các bà mẹ chồng luôn muốn con dâu đối với mình như mẹ đẻ, nhưng bản thân lại không coi con dâu như con đẻ thì liệu có được không? Như em chồng tôi nói: “Nếu mẹ chồng coi con dâu là người ngoài thì con dâu mãi mãi chỉ là người ngoài”. Điều đó là lẽ tất nhiên, khó mà khác được.
Con dâu liên tục "xin tiền" sau khi bắt gặp mẹ chồng ở khách sạn
Con dâu tôi rất thương tôi nhưng chung quy nó vẫn là người ngoài. Chưa kể từ hôm đó tới nay nó luôn xin tiền tôi với giọng điệu đe dọa.
Tôi năm nay 45 tuổi, ở độ tuổi này tôi biết đem chuyện gia đình lên đây không có gì hay ho nhưng tâm sự trong lòng không nói ra không được.
Chẳng là, tôi có 2 đứa con, 1 trai, 1 gái, con trai tôi đã có gia đình nhỏ, con gái hiện đang định cư ở nước ngoài, dự định sang năm cũng kết hôn với bạn trai ngoại quốc. Tôi lấy chồng tới nay cũng được 28 năm, 17 tuổi đã làm dâu, làm vợ. Suốt quãng thời gian đó chưa từng 1 lần thôi than vãn nhưng chỉ có người nằm trong chăn mới biết chăn có rận.
Chồng tôi là người đàn ông việc xã hội làm rất tốt nhưng trong mắt 3 mẹ con tôi thì đó là thú dữ. Ông ấy kiếm được nhiều tiền, lo cho vợ con đầy đủ, con cái học trong nước, ngoài nước, vợ hàng hiệu, xe sang chẳng thiếu thứ gì. Thế nhưng, cái gọi là tình yêu hay tình thương gần như không có trong tim người đàn ông này.
Ở nhà với chồng tôi như ô sin, không có tiếng nói, chỉ có phục tùng. Lời của chồng tôi là "lệnh trời", hồi các con còn bé, ông ta quy định đúng 7h tối phải có mặt ở nhà để cả nhà ăn cơm cùng nhau, không được đưa bạn đến chơi, đúng 9h phải tắt điện đi ngủ.
Tất nhiên trẻ con nào có chịu được, vậy là mỗi lần làm sai cả 3 mẹ con đều phải chịu đòn. Sau này con cái lớn khôn, đứa nào cũng muốn đi thật xa, chọn 1 nơi nào đó không bao giờ ông ấy quản được nữa.
Tôi lấy chồng tới nay cũng được 28 năm, 17 tuổi đã làm dâu, làm vợ. Ảnh minh họa.
Rồi đến lúc thằng cả lấy vợ, ông ta bắt cả nhà nó phải về ở chung, nếu không thì không được cưới. Với điều kiện kinh tế và tính cách độc đoán như vậy, các con cũng đành làm theo. Chỉ thương cho con dâu, chưa hiểu mô tê gì đã phải sống chung với ông bố chồng như vậy.
Trước đây có gì 3 mẹ con - thêm con dâu của tôi nữa cùng nhau tâm sự cũng đỡ tủi thân. Từ hồi thằng cả mất, cả nhà buồn bã, con gái lớn lại ở xa, tôi chẳng còn biết nhìn vào ai. Chỉ có con dâu làm bạn. Con dâu thương tôi, nó bảo tôi sẽ ở vậy nuôi con nhỏ, không lấy chồng nữa.
Nghĩ con còn trẻ, mình tôi chôn chân ở cái địa ngục này là đủ rồi, nó có tội gì đâu nên những lúc chỉ có 2 mẹ con tôi thường động viên nó nếu gặp ai tốt bụng cứ đi đi, để con lại, tôi nuôi. Những lúc như vậy 2 mẹ con chỉ biết ôm nhau khóc.
Chủ nhật tuần trước, chồng tôi đi công tác 2 ngày, con dâu xin về nhà ngoại chơi - lúc ông ấy ở nhà, cả nhà không ai dám đi đâu nên được dịp như vậy tôi nỡ lòng nào giữ con.
Buổi chiều, con dâu gọi cho tôi nói đã về tới nơi. Tôi cũng hí hửng đóng cửa nhà đi hẹn bạn. Vậy nhưng vừa tới nơi, tôi ngỡ ngàng khi thấy con dâu mình cũng đang ở sảnh. 2 mẹ con nhìn nhau, tôi cúi gằm mặt không nói câu nào. Chàng trai đi bên cạnh con dâu tôi mở lời chào trước làm tôi không biết giấu mặt đi đâu.
Kéo con ra 1 góc riêng, tôi rút trong ví ra 10 triệu, bảo nó cầm lấy tiêu đi. Lúc nào về nói chuyện sau, chuyện này không được để cho ai biết.
Vừa tới nơi, tôi ngỡ ngàng khi thấy con dâu mình cũng đang ở sảnh. Ảnh minh họa.
Sở dĩ tôi bí mật như vậy, là vì thực sự tôi có nhân tình bên ngoài. Tôi và người này đã qua lại nhiều năm nay, thỉnh thoảng 1 năm gặp nhau đôi ba lần lúc chồng tôi đi công tác. Chuyện này chỉ có mình tôi biết, nếu để chồng biết được chắc tôi bị giết mất.
Ngày hôm sau, con dâu mang cháu về tôi mới có thời gian hỏi cặn kẽ. Thì ra, chàng trai tôi gặp hôm nọ là tình 1 đêm của nó, nó bảo với tôi nó tìm được qua các app hẹn hò, bây giờ nó muốn yên ổn ở vậy nuôi con, tiêu tiền của bố chồng thôi, nếu muốn thì tìm "đối tác" bên ngoài. Bởi nó cũng như tôi bây giờ không tự chủ về mặt kinh tế, lại còn có 1 đứa con nhỏ nếu cưới ai thì cũng chỉ có người "tàng tàng" chứ làm sao ăn trắng mặc trơn được như ở đây.
Nhưng giờ tôi thấy sợ quá, con dâu tôi rất thương tôi nhưng chung quy nó vẫn là người ngoài. Chưa kể từ hôm đó tới nay nó luôn xin tiền tôi với giọng điệu đe dọa. Bây giờ thì không sao nhưng nhỡ không may tới 1 ngày tôi và nó xảy ra xích mích, có khi nào nó nói bí mật đó cho chồng tôi không. Bây giờ tôi nên làm thế nào? Có nên lật bài ngửa với nó không?
Giá như ta đừng quay lưng... Chia tay nhau, chúng ta trở thành những con người xa lạ, dù cùng sống một thành phố, cùng làm chung một tòa nhà nhưng chưa một lần gặp lại. Đúng như người ta vẫn nói, có những mối quan hệ, chỉ cần quay lưng là nghìn trùng xa cách. Chúng ta đã từng, đã từng rất trân trọng mối quan hệ ấy,...