Năm trải nghiệm trẻ tiểu học ở Đức yêu thích
Trẻ được dạy nắm tay nhau khi đi bộ, nhanh chóng kết thân với bạn bè vào ngày đầu tiên đi học nhờ những chiếc nón đầy bánh kẹo.
Những đứa trẻ lớp 1 hạnh phúc với Schultte được bố mẹ chuẩn bị. Ảnh: TLTP Education
Schultte – chiếc nón của ngày đầu tiên đi học
Khi xem hình thời đi học của người Đức, bạn sẽ nhanh chóng nhận ra điểm chung là họ đều có bức ảnh ôm chặt một đồ vật hình chiếc nón phù thủy cỡ lớn, đầy màu sắc. Phụ huynh chứa đầy kẹo bánh trong đó để chào mừng ngày đầu tiên trong chặng đường học tập của con.
Việc ôm đầy tay một túi quà hấp dẫn giúp trẻ mẫu giáo hào hứng khi thay đổi môi trường. Tranh cãi xem ai có Schultte lớn nhất thường là cách những đứa trẻ kết bạn với nhau lúc mới vào lớp 1.
Nắm tay nhau
Ở hầu hết trường tiểu học Đức, các giáo viên tập cho trẻ đi bộ tay trong tay thành từng đôi. Việc nắm tay khiến trẻ nhanh chóng hòa đồng, cảm giác gần gũi với người đi bên cạnh.
Video đang HOT
Khi đi tham quan, chúng vẫn nắm tay để không lạc mất nhau, tạo thành hàng lối gọn gàng trên đường phố.
Ngày Thánh Martine được tổ chức tại các trường Kitô giáo vào ngày 11/11 hàng năm. Những đứa trẻ ăn mặc lộng lẫy, má ửng hồng trong tiết trời lạnh của buổi tối cuối thu, cùng nhau hát vang “đèn lồng, đèn lồng, mặt trời, mặt trăng và sao”.
Trẻ em Đức cầm trên tay chiếc đèn lồng tự chế cho Ngày Thánh Martine. Ảnh: DPA
Dù có thể không nắm rõ câu chuyện đằng sau cuộc diễu hành, trẻ vẫn phấn khích khi tự làm chiếc đèn lồng nhỏ cho riêng mình.
Học sinh ở nhiều trường tiểu học Đức buộc phải tham dự lớp học bơi ít nhất một năm. Điều này không có nghĩa những đứa trẻ này được huấn luyện tích cực để tham dự Olympic. Thậm chí, vài em chỉ tập nổi được trên mặt nước.
Tuy nhiên, nhiều học sinh cố gắng kiếm được huy hiệu bơi có hình dạng một con dấu, xếp hạng theo kỹ năng từ Cá ngựa đến huy hiệu Vàng. Các yêu cầu cho trình độ cao nhất vượt quá khả năng của một đứa trẻ 10 tuổi, nhưng chúng vẫn có thể giành danh hiệu bơi linh hoạt, được công nhận bằng cách thể hiện nhiều kỹ thuật bơi.
Với nhiều học sinh Đức, chuyến thực địa với lớp ở trường tiểu học là lần đầu tiên chúng rời nhà lâu nhất, hơn một buổi tiệc ngủ ở nhà bạn. Dù điểm đến thường là một làng không xa quá hai tiếng đi lại, đối với trẻ nhỏ, chúng như vừa được đi một vòng trái đất.
Giây phút tạm biệt bố mẹ thường diễn ra sướt mướt. Nhưng chỉ hai phút sau khi khởi hành, trẻ mải nhìn ra ngoài cửa sổ ôtô và quên mất nỗi buồn vừa trải qua.
Trong các chuyến thực địa, học sinh có thể tham quan sàn nhảy dành cho trẻ hay thức đến 9 rưỡi tối, những việc khác với thường ngày.
Theo VNE
Chỉ cần nắm tay đã thấy hạnh phúc quên lối về
Em chẳng hiểu từ lúc nào em thích được nắm tay anh, nắm rất lâu, nắm thật chặt, không muốn buông bỏ. Em cũng chẳng hiểu vì sao em lại thích hai đứa mình nắm tay nhau, đi cạnh nhau như thế. Em chỉ biết rằng em thấy bình yên và ấm áp.
Giữa cuộc sống nhiều bộn bề lo toan này, giữa những mệt nhọc về người, về đời như thế này, thực sự em chỉ muốn được nắm tay ai đó đủ để em thấy an yên. Chỉ cần đi cạnh anh là em muốn nắm tay. Chẳng phải vì để bằng với những cặp tình nhân khác tay trong tay cười đùa, mà em thực sự muốn đan tay mình vào tay anh thật chặt rồi lặng nhìn nhau cười.
Đôi khi em nghĩ rằng cuối cùng thì em tìm kiếm gì trong một cuộc tình? Là tình yêu đích thực chăng? Nhưng thứ tình yêu đích thực đó là gì mà làm em mải miết kiếm tìm từ hành trình này sang hành trình khác. Nhưng có lẽ điều mà em thực sự muốn kiếm tìm đó là sự chân thành. Chân thành ngay từ giây phút ban đầu, chân thành trong cách yêu, cách suy nghĩ, ngay trong cả hành động. Đôi khi em cũng vội vã tìm lấy những thứ hạnh phúc cao sang mà em không ngờ rằng hạnh phúc nhất chỉ cần được nắm tay người mình yêu.
Chỉ cần được đi cạnh anh, ở cạnh anh, mình cứ tay đan tay, em thấy sao bình yên quá! Cái nắm tay của anh ngày đó cứu lấy trái tim nhàn rỗi đầy mệt nhọc của em. Cái nắm tay ấy mang đến cho em thứ hạnh phúc ấm áp, êm đềm đến lạ. Chẳng vội vã, chẳng ồn ào như em từng đi kiếm. Em rất thích, thực sự em rất thích được nắm tay anh, bàn tay em bé nhỏ nằm gọn trong bàn tay anh. Làm em thích đến lạ.
Vì anh nắm lấy tay em. Vì anh ngày ấy nắm lấy tay em mà làm em thêm động lực. Động lực để nói rằng em thích anh, à không bây giờ rằng em yêu anh, em luôn muốn được ở cạnh anh. Động lực giúp em vượt qua những toan tính ngoài kia, những điều không vui ngoài kia mang tới. Động lực để em sẵn sàng gỡ bỏ, vứt bỏ cái tôi to lớn của mình chỉ để được yêu anh trọn vẹn hơn. Chỉ để yêu anh thật trọn vẹn!
Rốt cuộc sau những chuyến tàu em để lỡ hoặc để lỡ em rồi, em nhận ra. Em chẳng cần phải đi đâu xa để kiếm tìm thứ gọi là hạnh phúc. Đôi khi chỉ cần tim rung động, đưa tay ra, hạnh phúc đã nằm gọn trong tay rồi. Điều quan trọng là hạnh phúc ấy mình có muốn giữ trọn từ đây đến cuối đời hay không.
Anh. Hôm nay em tìm thấy hạnh phúc. Hôm nay em tìm thấy anh. Em cũng tìm thấy em trong hôm nay nữa. Thật tốt vì anh đã nắm lấy tay em, đôi bàn tay bé nhỏ nhưng ấm áp này. Đoạn đường sóng gió cũng sắp sửa tới, liệu anh có đủ dũng cảm nắm tay em vượt qua và cùng nhau đến trọn đời?
"Đôi khi trong tình yêu mọi lời mật ngọt không cần đến. Chỉ cần được nắm tay người mình yêu đi qua giông gió cuộc đời. Chỉ cần cảm thấy ấm áp khi ở cạnh nhau, cái nắm tay cũng tự nhiên siết chặt. Em sẽ yêu anh theo cách của em. Còn anh cứ đứng ở đấy, ở yên đấy, đưa tay ra, việc của em là nắm lấy, siết chặt. Em thích những cái nắm tay của chúng mình, em thích em được đan tay vào tay anh, phải rồi em thích anh mà, nên điều gì từ anh em cũng thích. Những cái nắm tay của ngày hôm qua, hôm nay, mai sau làm em thương! "
Theo Emdep
Đàn ông nên dành 1 phút để đọc, phụ nữ hãy dành thời gian suy ngẫm Hạnh phúc đôi khi thật giản đơn, chỉ cần cùng ai đó nắm tay nhau đi suốt cuộc đời, cùng mọi niềm vui, nỗi buồn thế thì còn gì tuyệt vời hơn nữa. Hạnh phúc đơn giản là khi ta được ở bên cạnh người mình yêu thương (Ảnh minh họa). Từ xa xưa, câu hỏi "hạnh phúc là gì" đã khiến nhiều...