Mỹ lập “hậu cứ tiền duyên” đập tan tham vọng Biển Đông của Trung Quốc
Ngày 23/5/2016, trong chuyến thăm chính thức Việt Nam, Tổng thống Barack Obama thông báo Mỹ dỡ bỏ hoàn toàn lệnh cấm vận vũ khí đã tồn tại nhiều thập niên, đây cũng là động thái mới nhất nhằm ngăn chặn ý đồ kiểm soát gần như toàn bộ Biển Đông của Trung Quốc
Siêu khu trục hạm Zumwait trị giá 4 tỷ USD của Mỹ được nhận định cũng sẽ sớm được triển khai tới châu Á-Thái Bình Dương
Cuối thế kỷ 20, Trung Quốc đã tiến hành chiến lược trường kỳ, quy mô lớn nhằm mục đícbá quyền khu vực, Bắc Kinh nhận thấy cần thiết phải kiểm soát được các đảo và quần đảo trên Biển Đông để đảm bảo an ninh cho “lợi ích cốt lõi” của quốc gia này. Từ lâu, Trung Quốc đã có những tranh chấp với các quốc gia ven Biển Đông về quyền kiểm soát các đảo và rạn san hô thuộc quần đảo Trường Sa và Hoàng Sa (thuộc chủ quyền của Việt Nam). Nhưng vấn đề làm gia tăng thêm căng thẳng là tầm vóc và tốc độ của chiến dịch bồi đắp đảo nhân tạo phi pháp trên quy mô lớn của Bắc Kinh.
Năm 2011, chính quyền tổng thống Obama tuyên bố chiến lược tái cân bằng tập trung lực lượng vào khu vực Thái Bình Dương, có thể điều này đã khởi động một giai đoạn mới cho cuộc tấn công địa chính trị giành lại vị thế dẫn đầu của Mỹ trong khu vực. Từ đầu thế kỷ 21, Mỹ bị cuốn vào các cuộc xung đột ở Iraq và Afghanistan, điều đó khiến Trung Quốc rảnh tay hành động ở châu Á. Cùng với chiến lược xoay trục của ông Obama, tình hình đã thay đổi rõ rệt.
Đề thực hiện chiến lược thống trị các biển gần, Trung Quốc lên kế hoạch phải có những đảo nổi và vùng nước xung quanh đảo trên Biển Đông. Thực hiện những thay đổi địa chính trị này, Bắc Kinh quyết liệt bồi đắp 7 hòn đảo nhân tạo từ các đảo chìm và rạn san hô thuộc quần đảo Trường Sa, mở rộng và xây dựng cơ sở hạ tầng trên những đảo Bắc Kinh chiếm đóng trái phép ở quần đảo Hoàng Sa thuộc chủ quyền Việt Nam, tăng cường lực lượng kiểm soát nhằm chiếm giữ bãi cạn Scarborough mà Philippines tuyên bố chủ quyền.
Năm 2012, Trung Quốc tiến hành mở rộng diện tích cái gọi là “thành phố Tam Sa” trên đảo Phú Lâm thuộc quần đảo Hoàng Sa của Việt Nam, nhằm thực hiện quyền kiểm soát hành chính phi pháp đối với các hoạt động trên Biển Đông, củng cố yêu sách vô căn cứ cho rằng các đảo này là một phần lãnh thổ Trung Quốc. Quan trọng hơn, cơ sở hạ tầng được xây dựng, bao gồm cả đường băng quân sự mà từ đây các lực lượng vũ trang Trung Quốc có thể tiến hành các hoạt động tuần tra trong khu vực và không phận Biển Đông, củng cố những tuyên bố chủ quyền phi pháp trong lĩnh vực kinh tế và hành chính cùng với sự hiện diện lực lượng quân sự ngày một gia tăng.
Đối với Mỹ, Thái Bình Dương và Biển Đông có tầm quan trọng chiến lược về kinh tế, quân sự, lợi ích quốc gia, đặc biệt trong bối cảnh Hiệp định Đối tác Kinh tế Xuyên Thái Bình Dương (TPP) sẽ hội nhập sâu hơn nền kinh tế Mỹ với châu Á. Trên thực tế, Trung Quốc được chia sẻ một phần nguồn lợi nhuận khổng lồ trên Biển Đông với khoảng 60% vận tải thương mại của đại lục đi qua khu vực này. Ý đồ bá quyền khu vực khiến các nước có lợi ích thương mại trên Biển Đông quan ngại về vấn đề “cưỡng bức ủng hộ” hoặc không phản đối vì lý do kinh tế.
Trong bối cảnh những biến đổi quan hệ quốc tế, Bắc Kinh có thể sử dụng chính sách kinh tế như một lệnh áp đặt trừng phạt làm gián đoạn dòng chảy thương mại, dễ dàng làm tê liệt các thị trường kinh tế mới nổi. Các nước nhỏ có thể ngày càng cảm thấy bị bó hẹp sự vận động tự do trong lĩnh vực kinh tế và chính trị.
Hội nhập kinh tế chặt chẽ có thể khiến cho nguy cơ xung đột giảm thiểu đáng kể, nhất là khi nền kinh tế, chính trị Trung Quốc tích hợp chặt chẽ hơn với nền kinh tế chính trị toàn cầu, nhưng tới một điểm nào đó quan điểm của Trung Quốc sẽ trở thành lợi ích được kiểm soát. Vào thời điểm đó, tiến tới mục đích thống trị khu vực sẽ ít rủi ro hơn đối với Bắc Kinh khi các đối tác tin cậy của Mỹ rơi vào vùng ảnh hưởng kinh tế chính trị của Trung Quốc.
Trung Quốc đã chống lại TPP bằng cách đưa ra tầm nhìn kinh tế của riêng mình, đề xuất Khu vực Thương mại Tự do châu Á-Thái Bình Dương (FTAAP) và Ngân hàng Đầu tư cơ sở hạ tầng Châu Á (AIIB) tại Bắc Kinh. Mỹ phản đối cả FTAAP lẫn AIIB, nhưng trên Diễn đàn Hợp tác Kinh tế Châu Á Thái Bình Dương (APEC) đã có những tín hiệu ủng hộ thận trọng, khuyến khích các cuộc thảo luận về vấn đề FTAAP sẽ củng cố tăng cường hay xung đột với các Hiệp định Thương mai tự do (FTA) khác trong khu vực. Một số đồng minh thân cận của Mỹ như Hàn Quốc và Úc đã mạnh dạn ký Hiệp định tự do thương mại với Trung Quốc, đối tác kinh tế lớn nhất của các quốc gia này.
Mỹ phản ứng theo cách từng được chứng minh đã thành công trong quá khứ – bằng sức mạnh quân sự của siêu cường . Washington đã có được bản dự thảo thỏa thuận mà theo đó duy trì vị thế dẫn đầu về năng lực và sự hiện diện quân sự. Hải quân Mỹ cũng cam kết đưa phần lớn lực lượng đến Thái Bình Dương với kế hoạch tăng cường sức mạnh bằng việc tăng cường thêm một cụm tàu sân bay tấn công chủ lực và 10 tàu tác chiến ven biển (Littoral Combat Ship) thế hệ mới.
Video đang HOT
Hải quân Mỹ và hải quân Nhật Bản tập trận trên biển
Cụm tác chiến tàu sân bay Mỹ thường trực ở châu Á-Thái Bình Dương
Lực lượng Lính thủy đánh bộ Mỹ cũng có được cơ cấu đóng quân mới ở Úc, ngay cả khi lực lượng bắt đầu quá trình chuyển đổi vị trí đóng quân từ Okinawa đến Guam. Không chịu thua kém, quân đội Mỹ phát triển kế hoạch “Con đường Thái Bình Dương” với ý tưởng duy trì một lực lượng đặc nhiệm trang bị đầy đủ di chuyển vị trí đóng quân giữa các quốc gia ba tháng một lần – bất chấp sự tiêu hao cơ sở vật chất hậu cần kỹ thuật quân sự, nhiều buổi điều trần trước Quốc hội Mỹ đã tuyên bố là có “điểm đột phá”.
Bộ tư lệnh lực lượng Thái Bình Dương Mỹ cũng tuyên bố rằng sẽ triển khai các nhân tố dân sự hỗ trợ quân sự và các Đội hỗ trợ thông tin quân sự, tức là những đội hoạt động đặc biệt trong các đại sứ quán Mỹ, cũng như triển khai lực lượng đặc biệt thực hiện sứ mệnh tư vấn và hỗ trợ lực lượng an ninh của các quốc gia đối tác và đồng minh.
Bằng chứng cụ thể nhất về quyết tâm của Mỹ nhằm duy trì sự thống trị trên Thái Bình Dương là sáng kiến đưa đến các vị trí đóng quân ở châu Á nhiều trang thiết bị hơn. Được sử dụng lâu dài tại Hàn Quốc và Nhật Bản như một lực lượng răn đe với Triều Tiên, quân đội Mỹ đã triển khai trước vào vị trí “hậu cứ tiền duyên” vật tư, vũ khí trang bị để có thể đáp ứng nhanh chóng nhu cầu khi triển khai lực lượng. Phải mất nhiều thời gian để cơ động di chuyển một lữ đoàn và các đơn vị từ Mỹ, trong khi đó lực lượng tác chiến có thể được nhận trang thiết bị đã sẵn sàng chỉ cách hàng trăm chứ không phải hàng ngàn dặm đến các vị trí cần thiết có vũ khí trang bị, cơ sở vật chất với thời gian ít hơn nhiều.
Theo giới quan sát những cơ sở này bề ngoài được cho rằng trang thiết bị chỉ được sử dụng giới hạn trong các nhiệm vụ cứu trợ nhân đạo, mặc dù có rất ít sự tham gia của quân đội trong các sự cố thiên tai thảm họa ở châu Á. Một số kế hoạch đã có hướng đưa các lữ đoàn vũ khí trang bị hạng nặng như xe tăng và pháo binh đến vị trí “hậu cứ tiền duyên”.
Những tập hợp vũ khí, trang thiết bị đang được xem xét triển khai ở Việt Nam, Malaysia, Campuchia và Bangladesh. Ngoài việc giảm thời gian phản ứng, hoạt động triển khai hậu cứ tiền duyên giúp củng cố thêm mối quan hệ đảm bảo an ninh vững chắc trong khu vực.
Các thỏa thuận an ninh mới của Mỹ với Nhật Bản, Philippines, Việt Nam có mục đích khẳng định sự cam kết vững chắc của Mỹ đối với sứ mệnh đảm bảo an ninh, ổn định trong khu vực. Cả ba nước này đang chịu tác động tiêu cực từ những động thái chiến lược mang tính khiêu khích của Trung Quốc.
Theo Viettimes
Những sự cố tên lửa tai hại vì sơ suất của con người
Các hệ thống vũ khí dù hiện đại tới đâu, khi gặp phải sai sót của người vận hành, cũng có thể gây ra thảm họa.
Một hệ thống tên lửa Nike Ajax của Mỹ. Ảnh: US Army
Ngày 1/7, hải quân Đài Loan đã ra quyết định kỷ luật 7 quân nhân, trong đó có một phó đô đốc và một chuẩn đô đốc, vì sự cố phóng nhầm tên lửa diệt hạm siêu thanh về phía Trung Quốc, khiến một tàu cá của ngư dân Đài Loan bị bắn chìm và thuyền trưởng thiệt mạng, theo CNA.
Sự cố xảy ra khi một quả tên lửa diệt hạm siêu thanh Hùng Phong III bất ngờ phóng ra từ một tàu hộ tống lớp Chinchiang đang diễn tập ở gần căn cứ, và lao vào một tàu cá đang đánh bắt gần đảo Bành Hồ, khiến chiếc tàu này bị vỡ nát. Quân đội Đài Loan giải thích rằng sự cố này là do "lỗi vận hành" của con người, và hạm trưởng cùng hai hạ sĩ quan trực tiếp có mặt trên tàu chiến này đã bị giáng cấp.
Theo các chuyên gia phân tích quân sự, sự cố phóng nhầm tên lửa này tuy chưa gây ra những thiệt hại quá nặng nề, nhưng nó chứng tỏ một điều rằng vũ khí dù hiện đại đến đâu vẫn có thể xảy ra sự cố vì sơ suất của con người. Nếu như quả tên lửa phóng nhầm đó là một vũ khí mang đầu đạn hạt nhân, hậu quả của vụ việc chắc chắn sẽ lớn hơn rất nhiều, và có thể đẩy thế giới vào thảm họa.
Trong một bài viết trên trang History.com, chuyên gia sử học Elizabeth Hanes chỉ ra rằng trong lịch sử quân sự thế giới, không ít những sự cố đã xảy ra chỉ vì thao tác sai của con người trong quá trình vận hành vũ khí. Quân đội Mỹ với những loại vũ khí, trang bị hiện đại cũng đã không ít lần chứng kiến những sự cố như vậy.
Theo Hanes, có lẽ sự cố tên lửa tồi tệ nhất diễn ra trên biển đối với hải quân Mỹ chính là vụ nổ khủng khiếp suýt đánh đắm tàu sân bay USS Forrestal trong thời kỳ chiến tranh Việt Nam vào năm 1967, khiến 134 lính Mỹ thiệt mạng.
Vào ngày 29/7/1967, một chiếc máy bay F-4 Phantom khi đang đậu trên boong tàu sân bay thì bất ngờ một quả tên lửa gắn trên cánh vô tình được kích hoạt. Quả tên lửa xẹt qua trên boong tàu và trúng vào một chiếc cường kích A-4 Skyhawk do phi công John McCain điều khiển đang chờ cất cánh gần đó. McCain may mắn thoát chết trong vụ nổ và sau này trở thành thượng nghị sĩ Mỹ.
Bị trúng tên lửa, chiếc Skyhawk bốc cháy và nhiên liệu bắt đầu tràn ra, khiến ngọn lửa lan rất nhanh đến những chiếc máy bay đậu gần đó. Trong khi các thủy thủ hối hả lao vào chữa cháy, một quả bom 500 kg gắn trên một chiếc phi cơ phát nổ, khiến nhiều thủy thủ thiệt mạng và ngọn lửa càng lan xa hơn, kích hoạt những vụ nổ dây chuyền, nhấn chìm một nửa chiếc tàu sân bay trong ngọn lửa ngay tức khắc.
Tàu sân bay USS Forrestal bốc cháy dữ dội trong sự cố. Ảnh: US Navy
Những vụ nổ cực mạnh từ bom gắn trên máy bay tạo ra nhiều lỗ thủng lớn trên sàn tàu, trong khi nhiều phi công bị mắc kẹt trong buồng lái khi ngọn lửa lan rộng. Phải mất một ngày các thủy thủ trên tàu USS Forrestal mới khống chế được ngọn lửa. 20 máy bay bị phá hủy, 134 người thiệt mạng, hàng trăm thủy thủ bị thương là hậu quả khủng khiếp của vụ phóng nhầm tên lửa này.
Một sự cố khác liên quan tới phóng nhầm tên lửa diễn ra ngay trên đất Mỹ vào năm 1955, nhưng có mức độ nghiêm trọng lớn hơn vì đó là tên lửa phòng không mang đầu đạn hạt nhân.
Ngày 14/4/1955, Khẩu đội C đang thực hành quy trình huấn luyện với tên lửa mang đầu đạn hạt nhân Nike Ajax tại căn cứ Fort Meade, bang Maryland, Mỹ thì bất ngờ tên lửa tự kích hoạt và rời khỏi bệ phóng trước sự ngỡ ngàng của các binh sĩ vận hành.
Do bệ phóng chưa được nâng lên hoàn toàn khi sự cố diễn ra, quả tên lửa Ajax vọt lên trời theo góc xiên chứ không phải thẳng đứng như thiết kế, đạt đến độ cao khoảng 900 mét trước khi cơ chế an toàn tự động kích hoạt, khiến tên lửa tự hủy trên không, tạo ra xung lực cực lớn và một cơn mưa mảnh vụn rơi lả tả xuống đường cao tốc ở gần đó, theo NYTimes.
Phần đầu đạn của tên lửa và hệ thống dẫn đường được tìm thấy nguyên vẹn cách hiện trường vụ nổ vài trăm mét. Theo tờ báo này, nếu như quả tên lửa bay được xa hơn và phát nổ trên mặt đất, hậu quả mà nó gây ra cho dân cư xung quanh là không thể lường trước được. Vì không lao xuống mặt đất trước khi phát nổ, tên lửa không đạt được lực G cần thiết để kích hoạt cơ chế sẵn sàng cho đầu đạn.
Kết quả điều tra của quân đội Mỹ cho thấy buổi chiều hôm đó trời đổ mưa to, và Khẩu đội C trước khi đưa tên lửa ra khỏi bệ phóng đã không phát hiện ra rằng nước mưa ngấm vào thiết bị điều khiển gây chập điện. Chính sự cố chập điện này được cho là nguyên nhân khiến tên lửa tự kích hoạt. Chỉ huy lữ đoàn tên lửa đó đã bị cách chức sau sự cố.
Quân đội Mỹ cũng cho thấy rằng những sơ suất trong quá trình thao tác với tên lửa cũng có thể gây ra hậu quả nghiêm trọng, điển hình là trong vụ nổ tên lửa ngay trong hầm chứa vào ngày 19/9/1980.
Ngày hôm đó, một kỹ sư bảo trì thuộc lực lượng không quân Mỹ tại căn cứ ở Damascus, bang Arkansas được phân công nhiệm vụ kiểm tra, bảo dưỡng định kỳ hệ thống tên lửa đạn đạo liên lục địa Titan II. Trong lúc đang thao tác, người này vô tình để rơi một chiếc cờ lê xuống hầm chứa tên lửa, và sự vụng về này đã gây ra thảm họa.
Hầm chứa tên lửa đạn đạo xuyên lục địa Titan II bị phá hủy trong vụ nổ. Ảnh: US Army
Chiếc cờ lê cỡ lớn đã gây ra một vết nứt nhỏ trên bồn chứa nhiên liệu nén của tên lửa, khiến nhiên liệu rò rỉ ra từ từ trong suốt 8 giờ, trước khi phát nổ bên trong hầm chứa, khiến một binh sĩ Mỹ thiệt mạng và 21 người bị thương.
Sau vụ nổ lớn này, đầu đạn hạt nhân ở phía trên của tên lửa bị sức ép bắn ra bên ngoài, nhưng rất may là các cơ chế an toàn đã giúp nó không bị kích hoạt sau vụ nổ. Đầu đạn được tìm thấy nguyên vẹn, giúp cho nước Mỹ thoát khỏi một thảm họa hạt nhân chỉ vì cái cờ lê.
Việt Dũng
Theo VNE
Venezuela bác bỏ tuyên bố của Tổng thống Mỹ Barack Obama Ngày 30/6, chính phủ Venezuela đã phản đối những tuyên bố của Tổng thống Mỹ Barack Obama khi ông này bày tỏ sự ủng hộ yêu cầu của phe đối lập quốc gia Nam Mỹ về việc tiến hành trưng cầu dân ý nhằm bãi nhiệm Tổng thống Nicolas Maduro. Venezuela bác bỏ tuyên bố của Tổng thống Mỹ Barack Obama Thông cáo...