Muốn tiến xa với bạn gái hơn tuổi
Dù biết gia đình không cho tôi vẫn muốn cố gắng để tiếp tục mối quan hệ này, và còn muốn tiến xa hơn nữa. Tôi nên làm gì đây?
Tôi 21 tuổi, sinh viên của một trường đại học ở Hà Nội. Trước khi học đại học, cuộc sống của tôi có nhiều sóng gió nên cảm giác khi bắt đầu cuộc sống sinh viên chẳng mấy vui vẻ như bao bạn bè cùng lứa. Thậm chí dù đang theo học một trường mà nhiều người mơ ước nhưng tôi chẳng có hứng thú gì bởi nó không phải ngôi trường tôi muốn học.
Thời gian trôi đi được một năm, tôi gặp người chị hơn 2 tuổi, lúc đầu chỉ tâm sự, chẳng biết từ lúc nào tôi có cảm giác thân thiết. Lần đầu tiên khi bước chân ra chốn đông người này tôi được bộc lộ mình nhiều đến thế. Suy đi tính lại, tôi quyết định bày tỏ tình cảm, chẳng mất nhiều thời gian tôi có được điều mình muốn. Sau những cú vấp ngã trong chuyện tình cảm, lần này tôi thận trọng và suy tính nhiều hơn. Cũng do yêu người hơn tuổi nên tôi tự làm mình già dặn hơn, lo nghĩ nhiều hơn. Ngày nào hai đứa cũng quấn quýt bên nhau, nói chuyện nhiều lắm.
Cách đây gần một năm, người yêu tôi ra trường, xin được vào một công ty ôtô làm nhân viên bán hàng. Cuộc sống bắt đầu có những thay đổi khi cô ấy có những suy nghĩ thực dụng hơn. Đôi khi có những khách hàng buông lời ong bướm rồi tán tỉnh, tôi không quan tâm lắm đến người ta nghĩ gì mà chỉ quan tâm bạn gái mình phản ứng như thế nào.
Có một ông khách xuất hiện làm thay đổi nhiều thứ, ông hơn bạn gái tôi 15 tuổi, có điều kiện, quê cạnh nhau nên đôi khi suy nghĩ của bạn gái tôi bị lung lay. Nhà tôi cách nhà bạn gái gần 300 km, gia đình lại không muốn con gái yêu xa nên lâu nay chúng tôi vẫn giữ kín chuyện tình cảm của mình. Cũng vì chuyện đó hai đứa xích mích một thời gian dài, giờ cũng tạm ổn, quay lại với nhau nhưng không biết sau này thế nào nữa.
Tôi yêu bạn gái rất nhiều, đó chính là người kéo tôi đứng dậy và làm thay đổi khá nhiều con người tôi. Nhiều lúc buồn, chẳng dám trách móc ai bởi cuộc sống vốn như vậy, nếu không có chuyện đó xảy ra chắc tôi cũng chẳng biết mình yêu nhiều đến thế nào. Nếu trách bạn gái thực dụng có nghĩa tôi thừa nhận mình bất tài. Dù biết gia đình không cho tôi vẫn muốn cố gắng để tiếp tục mối quan hệ này, và còn muốn tiến xa hơn nữa. Tôi nên làm gì đây?
Theo VNE
Đàn bà mất trinh cũng có 5-7 loại
Đàn ông nào cũng muốn qua đêm với phụ nữ trước khi kết hôn nhưng lại đòi hỏi vợ mình còn trong trắng! Một buổi sáng không biết trời có đẹp hay không? 10h29 phút em lọ mọ dậy và việc đầu tiên em làm là lướt web. Eva.vn là địa chỉ đầu tiên em tìm đến, em há hốc mồm trước cái title "Đàn bà mất trinh, chỉ để yêu qua đường" của một cái anh chàng nào đó. Em chỉ biết rằng, anh ấy nói mình cao ráo, đẹp trai. Thực tế thì tên của anh ấy em còn chưa kịp lia qua, em đã vội vàng viết ra những lời này để trả lời cho những người phụ nữ "không còn trinh" bị gắn cái mác dễ dãi, hư hỏng, sống buông thả.
Vâng, em một cô gái tỉnh lẻ sinh viên năm hai của một trường Đại Học trên địa bàn Hà Nội. Là con gái tỉnh lẻ ai cũng biết, sinh ra và lớn lên ở một tỉnh miền núi nên tất cả gia đình nơi em ở đều nghèo, không phải riêng gì nhà em. Năm em học lớp 4, gia đình em nghèo đến mức mẹ em phải đi xuất khẩu lao động và làm giúp việc để có tiền cho em ăn học. Nhà chỉ có hai chị em, em là cả và còn một đứa em trai kém em 3 tuổi nữa. Mẹ đi làm xa và bố em cũng vậy. Bố làm công nhân xây dựng thủy điện, bố cứ rong ruổi mãi với những hành trình suốt năm tháng, có những khi cả năm mới về thăm nhà một lần, và hai chị em được gửi cho ông bà nội chăm.
Cuộc sống khó khăn, chật vật khiến mẹ phải xa em hơn 10 năm. Là con gái duy nhất trong nhà lại phải xa mẹ từ rất nhỏ nhưng không phải vì thế mà em thiếu đi sự dạy dỗ của ông bà, cô chú...
Năm lên lớp 10, trong một lần trèo cây hái bòng cho bà nội, em bị ngã từ trên cây xuống. Nơi em ngã là một dàn mùng tơi và đám cây rau đay, em không nhớ cảm giác lúc đó thế nào chỉ biết rằng mình đã ngất lịm đi. Khi tỉnh lại thì thấy bà nội đang ngồi bên cạnh, mắt sưng húp, còn chân em thì bị băng bó. Vài tháng sau mới có thể đi lại được.
Em sợ hãi khóc lóc không nói được thành tiếng, cảm giác tủi nhục dâng lên trong lòng, em muốn lao ra khỏi căn phòng ấy, đến một nơi nào đó hét thật to. (ảnh minh họa)
Mọi chuyện lẽ sẽ chẳng có gì để nói nếu như cách đây hơn 1 năm em không yêu anh, mối tình đầu của em.
Anh đang theo học lớp học cao học do trường em tổ chức, anh may mắn hơn các bạn khác vì lực học của anh rất giỏi, học xong 4 năm đại học anh được kết nạp vào Đảng, và thi đỗ cao học ngay sau đó. Anh còn rất trẻ, hơn em 6 tuổi. Anh là con một trong một gia đình công chức nhà nước, mẹ anh là giảng viên đại học, bố anh làm ngân hàng, nhà anh Hà Nội.
Tình yêu của chúng em li kì lắm, ngày em đi thi đại học anh là giám thị coi thi phòng em (khi ấy anh là sinh viên năm 4). Sau đó em may mắn đỗ vào trường, em và anh gặp lại nhau ở Cangteen, anh xin em sô điên thoại để cho tiện liên lạc. Và tình yêu cứ thế nhen nhóm dần, 2 năm sau ngày quen anh, em chính thức nhận lời yêu.
Yêu nhau hơn 1 năm anh chưa bao giờ anh đòi hỏi em 'chuyện ấy'. Cho đến ngày sinh nhật anh. Vì vui quá chén với bạn nên anh đã uống say, em và anh đã ngủ lại bên ngoài. Đó là lần đầu tiên, em sợ hãi khóc, và chờ đợi.... Nhưng em càng khóc anh càng nhìn em, anh nhìn em với ánh mắt căm phẫn, anh làm mạnh hơn và em vẫn cứ khóc.
Bất ngờ anh kéo em dậy tát thẳng vào mặt em, chửi em là đồ mất nết, đồ con gái hư hỏng, em không biết chuyện gì đang xảy ra? Anh đã hỏi em "sao em lại lừa dối anh? Trước anh em đã từng trao cái trong trắng ấy cho ai?".
Em sợ hãi khóc lóc không nói được thành tiếng, cảm giác tủi nhục dâng lên trong lòng, em muốn lao ra khỏi căn phòng ấy, đến một nơi nào đó hét thật to. Em chưa bao giờ gần gũi đàn ông, và anh là người đầu tiên. Nhưng em đã chẳng làm gì được, chẳng nói được điều gì, tay em run bần bật, răng cắn chặt chiếc gối ôm và nước mắt thì cứ rơi.
Em và anh cứ ngồi im như thế một lúc lâu rồi anh ôm em vào lòng, xoa đầu em, nhẹ nhàng anh bảo:
"Anh xin lỗi đã làm em sợ, dù em có thế nào anh cũng chấp nhận hết. Thằng đàn ông nào cũng muốn qua đêm với phụ nữ trước khi kết hôn thì lấy quyền gì mà đòi vợ mình phải còn trong trắng trong đêm tân hôn chứ?"
Em như vỡ òa trong giây phút ấy, kể anh nghe chuyện ngày bé em bị ngã, nhưng có lẽ với anh mọi chuyện đã chẳng còn quan trọng nữa rồi.
Gia đình em và gia đình anh đã nói chuyên người lớn, tô chức ăn hỏi, chỉ chờ em học xong là sẽ cưới, và em thấy hạnh phúc khi có một người chồng như thế. Em kể chuyện của mình không phải để khoe khoang hay tự hào. Em kể chuyện của mình là để cho tác giả bài viết "Đàn bà mất trinh, chỉ để yêu qua đường" hiêu rằng: Không phải con đàn bà nào mất trinh cũng là hư hỏng, cũng là loại sống buông thả. Họ cũng có cái quyền có được tình yêu có được hạnh phúc.
Em đang tưởng tượng xem liệu anh có quá hoàn hảo như các diễn viên Hàn Quốc hay không mà anh tự tin về bản thân anh thế.
Có lẽ đàn bà, con gái thời nay dễ dãi trong chuyện ấy thật, nhưng không phải người đàn bà nào mất trinh cũng quy hết về một hạng đâu anh.
Có lẽ người yêu em nói đúng "Đàn ông nào cũng muốn qua đêm với phụ nữ trước khi kết hôn thì lấy quyền gì mà đòi vợ mình phải còn trong trắng trong đêm tân hôn chứ?"
Theo Eva
Tôi bị vợ cũ quyến rũ Vợ cũ như mưa rào gặp hạn, quyến rũ tôi hơn bao giờ hết. Chúng tôi lén lút gặp nhau, thậm chí phải giấu cả các con. Tham bát bỏ mâm Cách đây 15 năm, tôi gặp tình yêu sét đánh với cô bạn học cùng đại học. Nhưng gia đình tôi chê cô ấy "từ núi tụt xuống", không xứng với trai...