Muốn ly hôn nhưng vợ dọa sẽ tự tử
Cứ không vừa ý cái gì là cô ấy đập phá đồ đạc trong nhà. Tôi muốn ly hôn thì cô ấy đòi tự tử.
Có lẽ ai mới nghe qua cũng nói tôi là người nhu nhược, hèn nên mới để vợ ngồi lên đầu, lên cổ như thế. Nhưng quả thực, mỗi cây mỗi hoa, mỗi nhà mỗi cảnh, làm sao nói trước được điều gì. Chính tôi cũng không bao giờ nghĩ mình lại có thể nhịn vợ được tới như vậy. Hoàn cảnh sống buộc con người ta phải thay đổi để mà chấp nhận. Tôi không muốn ly hôn nhưng sau 3 năm chung sống tôi cảm thấy mệt mỏi vô cùng.
Tôi lấy vợ năm 27 tuổi, khi ấy vợ tôi 25. Tôi nghĩ ở tuổi đó chúng tôi cũng không phải còn trẻ con, bồng bột gì nữa. Chúng tôi cũng tìm hiểu và yêu nhau 2 năm mới cưới. Gia đình đôi bên đều ủng hộ. Nhìn chung cuộc hôn nhân này tương đối suôn sẻ và bình lặng. Nói như vậy để thấy rằng vấn đề chúng tôi gặp phải hoàn toàn xuất phát từ hai đứa chứ không có cơ duyên bên ngoài nào tác động cả.
Vợ tôi ở nhà là con một nên được chiều chuộng. Tôi biết cô ấy tính tiểu thư nhưng cũng không thành vấn đề vì thấy cô ấy cũng là người hiểu chuyện. Ngày mới cưới, vợ chồng có giận dỗi nhau vài lần nhưng cô ấy cũng biết cách kiềm chế. Tuy nhiên, sau khi sinh xong 2 đứa con sinh đôi, cô ấy bắt đầu thay đổi. Tôi biết với phụ nữ, sau khi sinh con có nhiều áp lực lắm nhưng cái cách mà cô ấy đối xử với tôi thật khó chấp nhận.
Khi mới cưới, tôi hoàn toàn không biết vợ mình là người manh động đến như vậy (Ảnh minh họa)
Vợ tôi mang song thai, ai cũng vui mừng vì điều đó. Nhưng sau khi sinh con, có thể do chăm hai con một lúc quá mệt mỏi nên cô ấy cáu gắt suốt ngày. Thương vợ, tôi đã thuê người giúp việc để cô ấy được nhàn hơn một chút (vì bố mẹ hai bên đều không thể giúp vợ chồng tôi trông con). Sau đó cô ấy có thời gian chăm sóc mình hơn, không quá bận rộn nữa. Vậy mà không hiểu vì bị stress hay là do tính tình ngang ngạnh, tiểu thư mà cô ấy quá quắt đến như vậy.
Khoảng 1 năm trở lại đây, cứ cãi nhau là cô ấy đập đồ. Lần đầu tiên, tôi đang làm việc với cái máy tính, hai vợ chồng tranh luận, tôi còn chưa kịp gập máy lại để tiếp chuyện cô ấy thì ngay lập tức cô ấy xông vào ném bộp cái máy xuống đất vỡ tan tành. Lần đó tôi đã bị sốc, tôi muốn lao vào tát cô ấy một cái nhưng tôi kiềm chế được. Không phải tôi tiếc của mà vì tôi thấy đàn bà con gái lại có cái thói đập phá như vậy thì thật khó chấp nhận. Hơn nữa làm ra đồng tiền đã khó mà cô ấy không biết trân trọng. Nhưng rồi tôi kiềm chế được, cố kìm nén để không xảy ra chuyện quá tầm kiểm soát.
Video đang HOT
Sau lần đó, tôi đã góp ý với vợ. Cô ấy im lặng và tôi hiểu đó là sự thừa nhận sai lầm. Nhưng cô ấy lại đâu đóng đấy. Mỗi lần cho con ăn, con quấy khóc là cô ấy điên lên ném cái bát vào bờ tường vỡ tung tóe. Con thấy thế sợ quá lại càng hét lên. Cô ấy cứ như con thú dữ lồng lộn lên mà không ai ngăn lại được. Tôi nghĩ chẳng có gì ghê gớm đến mức như vậy nhưng vợ tôi cứ quen cái thói tiểu thư ở nhà, không ai được làm cô ấy phật ý. Hơi bực tức đến người là vợ tôi đập phá.
Tôi chán nản, muốn ly hôn vì vợ cứ phật ý là đập phá đồ đạc (Ảnh minh họa)
Không biết bao nhiêu bộ cốc, chén, bát, đĩa, thậm chí cả cái tivi cũng bị cô ấy đập 2 lần. Tôi thực sự không hiểu là cô ấy bị làm sao mà trở nên như vậy. Con cái thì có người giúp việc chăm, cô ấy phải làm rất ít việc. Tôi cũng không phải là người chồng vô tâm, không chiều chuộng vợ. Vấn đề là cứ khi có chuyện gì không hài lòng là cô ấy đập phá cho hả giận.
Tôi nhẫn nhịn cô ấy nhiều vì tôi nghĩ sau khi sinh cô ấy có thể bị vấn đề về tâm lí. Nhưng hơn 1 năm qua đi, khi con cái cứng cáp hơn, có người giúp việc làm hết, vợ tôi toàn quần là, áo lượt đi làm thì tôi không thể chấp nhận nổi. Tôi đã nói đến chuyện ly hôn dù tôi thương hai con lắm. Khi nghe tôi nói vậy, cô ấy khóc lóc cầu xin tôi tha thứ. Cô ấy nói vì mọi người làm cô ấy điên tiết quá nên cô ấy mới như vậy chứ cô ấy không phải người hư hỏng.
Tôi tha thứ cho vợ nhiều lần nhưng lần nào sau đấy cô ấy cũng tái diễn cái thói đó. Giờ tôi muốn ly hôn thực sự thì cô ấy dọa sẽ chết. Tôi thấy cô ấy quá manh động như thế giờ lại chọc giận vào thì tôi không biết cô ấy sẽ làm những gì nữa. Tôi phải làm sao để thoát khỏi tình cảnh này đây?
Theo Khampha
Tuyệt vọng vì mang thai với người có vợ
Yêu nhau hơn 1 năm tôi mới biết anh có vợ. Nhưng không hiểu vì sao lúc ấy tôi không thể nào hận anh, thậm chí tôi còn cảm thấy yêu anh hơn thế nữa.
Vì anh luôn miệng nói với tôi rằng, anh đang sống một cuộc sống như địa ngục, không hạnh phúc.
Dù biết vậy, nhưng khi biết anh có vợ tôi buồn lắm, tôi cũng đã xác định rằng, không thể tin anh. Chỉ yêu anh thôi nếu như tình yêu ấy quá lớn, còn chuyện tương lai thì sẽ không tính toán gì. Tôi sẽ cố gắng với tình yêu này nửa năm rồi thưa dần những cuộc hẹn với anh và đi tìm người đàn ông khác, có thể yêu thương và che chở mình.
Nhưng có lẽ, con gái dại dột, khi yêu thật mù quáng. Nên dù biết anh có vợ và dù xác định sẽ rời xa anh nhưng càng ngày tôi càng lún sâu vào hố bùn tội lỗi.
Anh luôn là người quan tâm tôi yêu thương tôi, thứ tình cảm mà trước giờ tôi chưa từng có. Tôi chỉ nghĩ, anh đùa bỡn mình nhưng càng ngày tôi càng cảm nhận ra, tình yêu anh dành cho tôi là thực sự chân thành. Rồi tôi lại nghĩ, tại sao đàn ông không thể yêu hai người phụ nữ chứ, tại sao không thể thật lòng cả hai? Và dù nếu như anh có yêu vợ anh thì vẫn có thể dành cho tôi sự chân thành chứ không giống như những kẻ chơi bời khác.
Nhưng có lẽ, con gái dại dột, khi yêu thật mù quáng. Nên dù biết anh có vợ và dù xác định sẽ rời xa anh nhưng càng ngày tôi càng lún sâu vào hố bùn tội lỗi. (Ảnh minh họa)
Tôi cứ tin tưởng thế, cứ hi vọng một ngày mình sẽ có được danh phận và anh sẽ ly dị vợ để lấy tôi. Tất nhiên, đó chỉ là cái cớ để tôi yêu anh và không muốn tiến xa hay đi quá giới hạn với anh. Tôi muốn có tình yêu trong sáng với người đàn ông có vợ này.
Có cô bạn thân của tôi biết chuyện, cô ấy nói tôi ngây ngô, khờ ngạo, đi tin vào lời đàn ông có vợ thật là dở hơi. Nhưng tôi không nghe lời cô ấy, vẫn cứ tin rằng, trong số những gã có vợ Sở Khanh thì ít ra còn tìm được người đàn ông tốt giống như anh.
Chẳng hiểu cảm xúc tình yêu thế nào mà những quyết tâm của tôi cứ tan theo gió, nhất là khi anh nói chuyện ngọt ngào với tôi. Anh hứa hẹn đủ thứ, anh muốn tôi sinh con cho anh, rồi sau này khi có con rồi, chúng tôi sẽ có sợi dây ràng buộc, sẽ là một gia đình hạnh phúc. Tôi vì tin anh và nghe lời dụ dỗ, vả lại trong lòng tôi nghĩ, nếu có con với người mình yêu cũng là điều tốt, cần gì hối hận.
Tôi đã hiến dâng cho anh đời con gái của ình và kết quả là tôi có bầu. Khi nói với anh, anh mừng rỡ lắm, anh đã bế tôi lên, ôm tôi và nói rằng, anh vô cùng hạnh phúc vì tôi đồng ý sinh con cho anh. Anh chăm sóc tôi chu đáo, ân cần, chăm sóc hai mẹ con tôi, nên càng làm cho tôi tin tưởng rằng quyết định của mình là đúng.
Nào ngờ, khi cái thai lớn dần, anh biết con tôi là con gái, anh lạnh lùng hẳn. Hóa ra, anh chỉ muốn tôi sinh cho anh thằng cu nối dõi, vì anh đã có những 3 cô con gái và giờ vợ anh không thể tiếp tục sinh nữa. Anh cũng đã hết tình cảm với vợ, và cũng không còn hi vọng nữa khi tôi có con gái.
Từ ngày đó, mỗi lần tôi gọi, nhắn tin cho anh, anh đều không trả lời. Hàng tháng anh chỉ gửi tiền vào tài khoản cho tôi, coi như khoản tình phí để chăm sóc hai mẹ con, đó là trách nhiệm của anh. Anh nói, giá như tôi sinh con trai thì anh sẽ cưới tôi thật, nhưng lại là con gái thì thực sự anh không còn cách nào khác.
Anh nói, giá như tôi sinh con trai thì anh sẽ cưới tôi thật, nhưng lại là con gái thì thực sự anh không còn cách nào khác. (ảnh minh họa)
Tôi chán nản vô cùng, thì ra, trên đời này gã đàn ông có vợ nào cũng giống nhau, không gã nào dám bỏ vợ để cưới bồ. Hoặc là hắn ta chỉ lợi dụng tình cảm, tình dục của người con gái hắn ta gọi là yêu.
Giờ tôi mang thai với người có vợ, đã quá to, và không còn cách nào để phá bỏ, cũng không nhẫn tâm phá bỏ. Bố mẹ tôi chưa biết chuyện này. Từ ngày mang thai tôi chưa về nhà, tôi phải nói dối bố mẹ đi công tác miền Nam, một năm sau mới về để bố mẹ yên tâm và để tôi sinh con xong thì tính toán sau.
Tôi ân hận quá vì đã yêu mù quáng, đã tin vào người đàn ông không nên tin. Giờ thì tôi đã ngộ ra tất cả nhưng có phải là đã quá muộn màng cho một kẻ ích kỉ như tôi không?
Theo VNE
Bồ cũ là người yêu của con gái Cho tới bây giờ, ông trời vẫn không thể nào tha thứ cho tôi, lại gieo nghiệp chướng cho người đàn bà phản bội chồng này. Lấy chồng, sống với nhau hạnh phúc suốt gần 20 năm, cả gia đình chồng đối xử tốt với tôi, không chê trách điều gì. Chồng cũng yêu thương tôi vô hạn, nhưng bản tính lăng nhăng...