Muốn đời hưởng lạc, chớ dại dột mà tranh giành 3 điều này
Con người bước sang tuổi trung niên, có 3 thứ không tranh, càng không tranh giành, phúc khí sẽ ngày càng lớn. Hãy xem, đó là những thứ gì.
1. Thể diện
Ảnh minh họa.
Bất cứ ai sống trên đời cũng đề cao thể hiện của bản thân. Thể diện không phải thứ tranh giành có được mà do người khác thừa nhận một cách khách quan, chân thành. Tranh giành thể diện, làm những việc khiến bản thân và gia đình khó xử, người chịu khổ nhất trong việc này chính là người nhà của các bạn mà thôi.
Thể diện là nhất thời, bản chất, khí chất thực sự ẩn bên trong mới là thứ tồn tại mãi mãi.
Con người khi đến tuổi trung niên, đừng chỉ nghĩ đến việc tranh giành thể diện, thay vào đó, hãy làm giàu, làm phong phú nội tâm, tu dưỡng nhân cách, hành thiện tích đức, có như thế mới mong có được phúc khí cho mình và con cháu.
2. Lời nói
Trên đời này, có rất nhiều thứ con người ta muốn tranh giành. Trong đó lời nói là điều ai cũng muốn có nhất bởi thể hiện sự bản lĩnh, thế thượng phong hơn cả. Nhưng cố tranh giành để được gì cơ chứ? Bạn sẽ đánh mất nhiều thứ trong cuộc sống bởi lẽ:
Video đang HOT
Bạn sẽ không nhận được sự chấp nhận, sự đánh giá cao xuất phát từ nội tâm của người khác, thay vào đó, bạn để lại cho họ một ấn tượng rất xấu xí, cay nghiệt.
Một khi có lý, lý lẽ đã thuộc về bạn, chẳng có lý do gì để bạn phải sợ những lời gièm pha vô căn cứ.
Nhưng khi đã vô lý, có tranh nói hết phần thiên hạ cũng chẳng ích lợi gì.
Tranh giành lời nói với người nhà, thắng được vài câu sẽ làm mất tình cảm.
Tranh giành lời nói với bạn bè, thắng được rồi nhưng bạn bè thì ngày một xa cách.
Hãy lựa chọn cách không tranh giành để thay thế, sẽ khiến những người thực sự quan tâm bạn cảm kích và trân trọng bạn hơn.
3. Hư vinh
Tiền bạc kiếm rồi cũng sẽ hết, lúc nhắm mắt xua tay cũng chẳng thể đem đi. Vậy nhưng, tiền của vật chất càng nhiều thì mang lại hư vinh lớn bấy nhiêu cho con người ta. Tuy nhiên, hư vinh vốn chỉ là vỏ bọc ngoài thân, chỉ khiến con người ta mệt mỏi.
Người thực sự có năng lực trước giờ ít khi xem trọng công lao, không giành giật hư vinh, đó là lựa chọn của người minh trí.Hãy kiểm soát thật tốt dục vọng của bản thân. Khi dục vọng được kiểm soát ở mức độ phù hợp, nó sẽ là động lực thúc đẩy con người thay đổi theo hướng tích cực, tiến bộ hơn.
Là người khôn ngoan, phải biết kiểm soát được khát vọng của bản thân, nếu quá sa đà, mê muội con người ta dễ dàng đi vào con đường tội lỗi.
Theo Hiểu Lam/Khỏe & Đẹp
Mang đồ ăn tới chỗ làm của bạn gái, tôi giật mình nhìn em ngồi lên đùi kẻ khác
Nào ngờ vừa vào đến phòng nghỉ tôi đã thấy Vy, đang ngồi trên đùi một ông chú nào đấy, lại còn ôm cổ hôn hít tình tứ lắm.
Tôi với Vy quen nhau từ thời còn đi học cấp hai, tính ra đến giờ cũng phải được hơn 10 năm rồi. Mọi người ai cũng nghĩ là tôi và Vy sẽ cưới nhau, vì đã yêu nhau lâu như thế. Ngay cả tôi cũng tin là vậy, cho đến tối hôm qua, sau khi chứng kiến sự thật động trời về em. Đến giờ tôi vẫn vừa hoang mang vừa cay cú, mà cũng không cam tâm chút nào.
Từ thời còn đi học, tôi với Vy đã luôn dính lấy nhau rồi. Tôi biết Vy thầm thích mình từ năm học lớp 7, nhưng lúc đó tôi vẫn chần chừ, muốn chắc chắn tình cảm của cả hai rồi mới "ra tay". Ít nhiều gì tôi cũng từng là hot boy của trường, không muốn tưởng bở rồi mất mặt. Không ngờ Vy lại là người chờ không nổi nên chủ động tỏ tình trước với tôi. Thế là thôi, tôi thuận nước đẩy thuyền, yêu nhau đến tận giờ luôn.
Năm thi đai học, Vy không đậu nguyện vọng một nên chúng tôi lại học xa nhau. Tôi đã quyết tâm thi lại để được chuyển về học ở trường gần em. Bố mẹ tôi phản đối kinh lắm nhưng mà tôi đành kệ, vì lúc đó nói thật là tình hình của chúng tôi không được tốt lắm, tôi sợ em đòi chia tay.
Sau khi vào đại học, Vy tự dưng ít nói hẳn, nhát hơn hẳn nữa chứ không còn mạnh mẽ và tự tin như ngày trước. Có lần bạn cùng ký túc của em gọi điện, nói là thi thoảng thấy em hay tự rạch tay hay thấy em khóc một mình. Tôi hoảng quá, bỏ cả học, ngay đêm đó chạy đến ký túc đòi gặp Vy.
Lúc đấy em mới chịu kể hết nỗi lòng cho tôi nghe. Em bảo là em học không tốt, không vào được trường tốt, mặt mũi cũng không xinh đẹp, không làm được gì ra hồn, lại càng không xứng với tôi. Tôi có an ủi thế nào em cũng không chịu nghe, còn đòi chia tay với tôi. Thế nên tôi mới quyết định chuyển về ở hẳn với em, tiện còn chăm sóc em.
Vy mơ ước làm người mẫu lắm, nhưng lúc nào cũng không tự tin, ngại mình xấu, sợ bị người ta chê cười. Tôi không muốn em buồn với thiệt thòi, mấy năm đi học đều tích cóp, tiết kiệm tiền. Vừa ra trường cái liền có đủ tiền cho em đi "sửa sang" lại nhan sắc. Lúc thấy em nhìn tôi với ánh mắt xúc động và cảm kích đấy, tim tôi cứ gọi là nhũn hết cả luôn, còn nghĩ là em muốn gì tôi cũng có thể cho em hết. Giờ nghĩ lại, đúng là không chỉ riêng phụ nữ đâu, đàn ông yêu vào cái nó ngu hết cả người đi.
Tân trang xong một cái, Vy hào hứng đi đăng ký tuyển mẫu ngay lập tức. Trước em cũng không tính là xấu, được cái dễ nhìn, giờ làm đẹp xong lại càng đẹp hơn, bao nhiêu chỗ đặt chụp ảnh, lịch đi làm kín cả tuần, không có cả thời gian nghỉ ngơi. Xót thì tôi cũng xót, nhưng thấy em vui vẻ thế thì tôi cũng không nỡ can ngăn, chỉ cố gắng chăm sóc em hết sức có thể thôi.
Tuần trước, Vy hào hứng thông báo với tôi là em nhận được lịch đi quay phim. Tự dưng tôi thấy là lạ, vì trước giờ em mới chỉ làm mẫu chụp ảnh thôi, sao đùng một cái đã đi quay phim ngay được? Vì từ khi Vy muốn tham gia ngành này, tôi cũng tập tành tìm hiểu các thứ cho nên cũng biết được kha khá. Tôi hỏi thì em bảo là được bạn giới thiệu, đấy là bộ phim chiếu mạng cho mấy thanh niên trẻ hay xem, cơ hội nổi tiếng cũng cao. Em quyết tâm lắm nên tôi cũng đành thôi, không từ chối em.
Bạn tôi bảo tôi ngu lắm nên mới dễ dãi thế. Đáng ra tôi phải trông chừng, vì nghe nói nghề này nhiều cám dỗ lắm. Ai mà biết được có ai dòm ngó người yêu mình không. Tôi thấy thế cũng đúng nên đòi đưa đón em. Phản ứng của Vy mới khiến tôi bất ngờ. Em chần chừ tỏ ý không muốn cho tôi theo, nhưng lại sợ tôi không đồng ý cho em đi quay phim nên cuối cùng cũng gật đầu.
Tối hôm qua tôi tan làm sớm, định mua đồ ăn mang qua studio cho Vy, tiện mang thêm cái áo khoác vì dạo này trở lạnh rồi. Vừa đến studio đã có người chặn tôi lại, không cho tôi vào. Giải thích một hồi người ta cũng đồng ý cho tôi ngồi chờ, nói sẽ vào gọi Vy ra vì đang giờ quay, không muốn làm phiền đạo diễn và diễn viên bàn bạc công việc với nhau. Nhưng tôi có linh cảm không lành nên lén đi theo anh ta luôn.
Nào ngờ vừa vào đến phòng nghỉ tôi đã thấy Vy, đang ngồi trên đùi một ông chú nào đấy, lại còn ôm cổ hôn hít tình tứ lắm. Tôi nóng hết cả mắt, vứt ngay túi đồ ăn xuống đất, xông đến đấm cho tên già kia tím cả mặt, làm loạn cả đoàn người ta lên. Vy lôi tôi ra ngoài, cho tôi ăn cú rát bỏng cả mặt, rồi kéo tôi ra ngoài cửa studio. Tôi với Vy cãi nhau một trận rùm beng lên, kết quả cuối cùng là em đòi chia tay.
Thế đấy, bao nhiêu tiền bạc và tình cảm mà tôi hi sinh, nhưng rồi đổi lại lời chia tay thế này. Hóa ra em cũng chỉ lợi dụng tôi để có bước đệm. Tôi cay cú mà không biết nên làm thế nào, từ tối qua đến giờ tôi vẫn còn hoang mang, ngồi nhà chườm đá lên má cho bớt sưng mà vẫn cay không chịu được. Tôi có nên trả thù không, hay im lặng làm thằng hèn ngu ngốc bây giờ?
Theo Thời đại Plus
Là đàn ông, chiến thắng ai cũng được nhưng đừng cố hơn thua với vợ mình Đàn ông à, mỗi khi hai vợ chồng cãi nhau, khi cái tôi dâng lên đỉnh điểm, đàn ông hãy tự hỏi mình: "Chiến thắng vợ để làm gì?" Ảnh minh họa. Phụ nữ đi lấy chồng là thiệt thòi đủ đường... Phụ nữ, khi bước vào hôn nhân là một sự thay đổi lớn của cuộc đời, từ một cô gái tự...