Muốn bỏ việc lương 20 triệu để ra ngoài mở công ty riêng
Tôi sẽ dùng 50 triệu là tiền riêng để gây dựng công ty, trong lúc làm nếu thiếu sẽ vay thêm ngân hàng.
Ảnh minh hoạ
Tôi là nam, ngoài 30 tuổi, tốt nghiệp đại học bên Nhật và đã về nước được 6 năm. Tôi đang làm cho một công ty của Nhật tại Hải Dương. Những người tôi quen biết đều nói rằng họ ganh tị với cuộc sống của tôi khi nhìn bề ngoài. Tôi kết hôn được 5 năm và có 2 con trai kháu khỉnh, có nhà cửa rộng rãi (là đất bố mẹ để lại), vợ chồng tôi đều làm cho công ty của Nhật, thu nhập tầm 30 triệu/tháng. Hàng ngày tôi lái ôtô đi làm. Vợ chồng rất ít cãi nhau, cuộc sống cứ êm đềm trôi.
Video đang HOT
Việc sẽ chẳng có gì để nói nếu tôi không có mong ước sẽ làm ông chủ và có công ty của chính mình. Ước mơ này tôi có từ hồi học bên nước ngoài. Tôi mong đến một lúc nào đó mình sẽ tự làm chủ được thời gian và tiền bạc, không phải gò bó với công việc văn phòng sáng cắp ô đi chiều cắp ô về. Cái tôi mong muốn không hẳn là kiếm được nhiều tiền hơn mà chỉ muốn sau này có gì đó cho riêng mình. Ai cũng chỉ có một cuộc đời, nếu tôi không làm gì khác biệt thì về già sẽ chẳng có gì để kể cho con cháu nghe.
Tôi từng có nhiều ý tưởng khác nhau và cũng thực hiện một ý tưởng mở website thương mại điện tử nhưng đã thất bại cách đây 3 năm. Mặc dù số tiền tôi mất không nhiều (tầm 20 triệu) nhưng nó cũng ngốn tương đối thời gian và tâm huyết của bản thân. Nói về vợ, mỗi khi tôi đưa ra mong muốn làm chủ của mình thì vợ đều gạt đi bởi cô ấy không tin tôi có thể thành công, hoặc đại loại như: “Anh thiếu gì nữa mà phải mạo hiểm đánh đổi, anh muốn nhà có nhà, muốn xe có xe rồi, giờ là lúc anh hãy dành thời gian để dạy con cái”.
Mong muốn của tôi đã ngấm vào máu nên cách đây nửa năm quyết định thành lập công ty làm về lĩnh vực môi giới thương mại Việt Nhật mặc cho vợ can ngăn. Mình tôi âm thầm chuẩn bị các giấy tờ thủ tục rồi tự lập kế hoạch cho mình. Tôi vẫn tâm huyết với dự án nhưng có một vấn đề bây giờ đang mắc phải là chân trong chân ngoài, cả 2 đều không được như ý mình. Hai tháng nay tôi gần như không làm gì với công ty mới của mình cả vì đang bị stress và cảm thấy mất thăng bằng. Với công việc của tôi, cách đây 2 tháng được thăng chức và được tăng lương lên gần 22 triệu (sau thuế) dù bản thân chẳng mặn mà gì với công việc đang làm. Công việc trái ngành và rất nhàm chán với tôi, tôi cũng không chú ý lắm đến nhưng không hiểu sao sếp vẫn tin tưởng và lại thăng chức rồi tăng lương cho tôi. Nói thật là tôi muốn nghỉ và chăm lo cho công ty “đang bỏ không” mới thành lập kia nhưng lại không dám quyết định. Thứ nhất vợ tôi sẽ luôn phản đối và cô ấy mong tôi làm thủ tục giải thể công ty. Chính tôi cũng thấy tiếc khi bỏ công việc với mức lương khá như bây giờ. Tôi biết ra ngoài khó khăn trong thời gian đầu và Start-up không bao giờ dễ dàng cả.
Hiện tại tôi đã nghĩ đến 2 phương án: Một là quyết định nghỉ và tập trung vào công ty riêng. Tôi sẽ sử dụng số tiền 50 triệu là tiền riêng để gây dựng công ty, trong lúc làm nếu thiếu tôi sẽ vay thêm ngân hàng. Tôi có một lợi thế là anh trai đang cho mượn nhà riêng để làm văn phòng. Hai là tôi sẽ thuê nhân viên quản lý công ty và mình vẫn đi làm. Về phương án này tôi cũng rất lo lắng khi không có mình ở công ty liệu nhân viên có tự giác làm việc không? Tôi biết cuộc sống của mình phải do mình quyết định, biết sẽ có bạn trách tôi không quyết đoán nhưng vào hoàn cảnh này thực sự rất khó đưa ra lựa chọn. Mong mọi người cho tôi một lời khuyên, biết đâu lại giúp tôi có thêm động lực để đưa ra quyết định đúng đắn cho mình. Tôi xin chân thành cảm ơn.
Theo VNE
Chồng toàn nghĩ tôi là người ăn bám
Chưa bao giờ tôi giấu tiền tiết kiệm riêng. Tôi luôn dành tâm huyết cho gia đình, vậy mà chồng lại có những lời cay đắng.
Ảnh minh hoạ
Tôi 30 tuổi, kết hôn được 6 năm và có 2 con nhỏ học mẫu giáo, chồng hơn tôi 3 tuổi. Sau khi kết hôn, chúng tôi ở chung với đại gia đình nhà chồng. Chuyện cũng chẳng có gì đáng kể ngoài một số mâu thuẫn khó tránh khỏi trong cuộc sống chung. Tôi lại không phải người có thể nói ra những lời có cánh với bố mẹ chồng, nhưng sự quan tâm, tình cảm dành cho họ là thật lòng, không hề có chút nào giả dối. Bố mẹ chồng tôi là người yêu thương con cháu nhưng đối xử phân biệt rất rõ ràng giữa con dâu và con đẻ. Có một vài lần tủi thân và stress sau sinh do con quấy khóc quá nhiều, tôi có nói bóng gió với chồng, nhưng anh nói lại bằng những lời lẽ rất phũ phàng. Tôi biết vậy nên thôi. Quan hệ giữa tôi và gia đình chồng trong 4 năm sống chung cũng không có điều tiếng gì qua lại. Sau 4 năm, do nhà chồng đông người, chúng tôi dọn ra ở riêng tại ngôi nhà nhỏ do phần nhiều tiền bố mẹ chồng cho, phần còn lại do vợ chồng tôi tích góp.
Khi ra ngoài ở riêng ông bà nội vẫn kiểm soát, khoảng cách giữa 2 vợ chồng ngày càng xa hơn. 2 con còn nhỏ, lại khó ăn, hàng ngày tôi dậy cho con ăn, đưa con đi học rồi đi làm, 5 rưỡi chiều đón con về nấu nướng, cho con ăn rồi nấu ăn cho 2 vợ chồng. Chồng bảo công việc của anh bận nên thường sau 7h mới về, vừa ăn vừa chê, ăn xong rồi lên nhà luôn, mặc tôi dọn rửa, giặt giũ và dậy con học thêm, chồng thỉnh thoảng có giúp phơi quần áo nhưng cũng không tự nguyện. Nhiều người nói tôi vất vả nhưng riêng với chồng thì tại tôi cả, tại tôi mà con lười ăn nên tôi tự chịu. Chồng đa phần đi làm về sớm khi có lịch đi nhậu với bạn hoặc đi thể thao theo lịch hẹn. Đã có lần tôi biết được vào những lúc tôi cặm cụi ở nhà lo cơm nước cho anh và con thì anh vào mạng nhắn tin trêu đùa, nói thương nhớ với cô gái phục vụ tại quán ăn mà anh là khách quen. Lúc đó, trời đất như sụp đổ bởi tôi thật sự rất tin tưởng chồng mình.
Tháng trước, tôi và chồng cãi nhau bởi anh nói không thích thái độ của tôi khi ở nhà chồng. Tôi có trả lời rằng chỉ có thể sống phải đạo làm con, không bao giờ có thái độ hỗn hào với ông bà, còn anh bảo tôi phải vui vẻ hồ hởi thoải mái như tôi về nhà ngoại thì không làm được. Giữa tôi và gia đình anh có một khoảng cách vô hình mà chính anh tạo nên. Nếu như anh hiểu được bố mẹ anh khó tính mà động viên tôi một lời, chắc hẳn dù có thế nào tôi vẫn vui vẻ chấp nhận. Vậy mà anh luôn nói nào là tôi đã làm được cái gì cho nhà anh chưa, ngoài ra còn cấm tôi mai này thắp hương lên bàn thờ bố mẹ anh. Lần này, anh bảo rằng tôi chỉ là đồ ăn bám gia đình anh. Tôi như ngưởi tỉnh mộng, người đàn ông mà tôi lấy làm chồng đây sao?
Tôi được mọi người nhận xét xinh xắn, ăn nói có duyên và được nhiều người yêu mến, nhà đẻ tôi cũng gia giáo, nề nếp và kinh tế rất vững vàng. Tôi có một việc làm ổn định với mức lương tháng hơn 10 triệu, tuy ít hơn chồng nhưng luôn tự đảm bảo nuôi sống bản thân và con. Chưa bao giờ tôi dành tiền lương của mình để tiết kiệm riêng. Trong bao năm qua, tôi luôn dành mọi thời gian và tâm huyết cho gia đình nhỏ của mình, vậy mà chỉ cảm thấy đau xót vô cùng, tình nghĩa vợ chồng như bát nước anh đã hất đi. Thật sự lúc này tôi cảm thấy vô hướng, không còn biết chồng mình là con người như thế nào. Anh yêu thương con và cũng có một chút quan tâm đến tôi, có đưa tiền anh kiếm được cho tôi giữ, anh hay dành thời gian đưa vợ con đi đây đó. Vậy tại sao chồng lại có những lời lẽ cay đắng đến thế? Xin quý độc giả cho tôi lời khuyên, phải làm gì đây khi giờ này chồng vẫn tỏ ra giận dỗi, không nói chuyện với tôi, có khi dỗi cả tháng vì những điều vu vơ mà tôi luôn phải xuống nước làm lành. Xin chân thành cảm ơn.
Theo VNE
Lương 20 triệu, vợ vẫn bảo tôi là 1 thằng hèn Tôi chẳng hiểu mình hèn ở đâu? Hay phải như thế nào mới đạt tiêu chuẩn lý tưởng của vợ? Tôi 28 tuổi, là kỹ sư tin học, mỗi tháng lương 20 triệu, đưa vợ đầy đủ cả, ngửa tay xin tiền tiêu vặt hàng ngày, vậy nhưng vẫn bị vợ mắng là thằng hèn. Tôi chẳng hiểu mình hèn ở đâu? Hay...